Thiếu Vương Phi Bá Đạo (Xích Tử Xuyên Không)

Chương 4: Tiểu bất điểm hóa đại cao nhân(3)




-"Ta mạnh thì mạnh đấy nhưng căn bản vẫn là...một kẻ nghèo kiết xác"-Phong Tư Linh thở dài một tiếng-"Đến tiền mua thuốc còn chẳng có,nhất định phải kiếm tiền!"
Khi còn ở hiện đại,Phong Tư Linh cũng được tính là người giàu nhất nhì thế giới,đã quen tiêu tiền như nước,vài tỉ bạc cũng chẳng đáng là bao nên gặp hoàn cảnh như vầy thật có chút không quen a
Đích đến đầu tiên của nàng chính là dong binh công hội.Dù sao bản thân cũng là người có thực lực cớ gì lại không dùng tí võ thuật mà kiếm tiền
Nàng vốn gầy dơ xương nên rất gây chút sự không đồng tình khi bước vào công hội,vài vị dong binh"tốt bụng"đến khuyên nhủ nàng(họ có thể sao?)
-Tiểu tử,chỗ này không phải nơi ngươi nên đến,tốt nhất vẫn là về nhà phụ giúp cha mẹ-tên dong binh to xác không khỏi khiến nàng có chút bị coi thường.Đứng trước bảng nhiệm vụ,một toán dong binh vây lấy nàng,cười giễu cợt(coi vậy chứ họ cốt là quân tử,chỉ là quan tâm người khác theo kiểu bất bình thường)
Phong Tư Linh bình thản,không thèm liếc nửa con mắt nhìn chúng,nàng như một cơn gió,nhẹ nhàng tiến đến.Chẳng ai nhận ra từ bao giờ,dao đã kề cổ tên dong binh kia mà đó lại chính là dao của hắn
Tránh không được bất ngờ,ai cũng toát mồ hôi hột,đôi mắt dong binh kia ánh lên vẻ khâm phục.Phong Tư Linh hạ dao,thanh âm lạnh lùng nhưng không hề có sát khí
-Đắc tội,dao trả cho các hạ
Dong binh kia cúi đầu nhận lấy con dao,giọng nể phục thập phần
-Là tại hạ đã mạo phạm tiên sinh trước,xin thứ lỗi
Phong Tư Linh khẽ nhếch mép cho qua.Những dong binh khác cũng bỏ hết thái độ coi thường nàng mà nể phục
Nàng nhận nhiệm vụ có mức thưởng cao nhất,không rõ ràng lắm nhưng là ở bìa rừng U Minh,người dân ở đó gặp rắc rối về việc bạo động linh thú,hoàng thượng cũng đã phái người đến nhưng không ăn thua
Linh thú bìa rừng U Minh vốn dĩ có cấp bậc không cao nên chỉ cần một con siêu cấp linh thú nào đó xuất hiện là bạo loạn ngay
Triệu hồi sư sẽ kí kết hiệp ước với linh thú(triệu hồi thú),cùng nhau tồn tại,là hình thức cộng sinh.Một triệu hồi sư muốn nâng cao thực lực bản thân thì phải kí kết khế ước với linh thú mạnh hơn mình nhưng linh thú mạnh cũng không thèm kí khế ước với triệu hồi sư quá yếu
Trong trường hợp đánh bại linh thú thì nó sẽ hoàn toàn khuất phục mà Phong Tư Linh hồi trước hàng phục linh thú thì đều làm cho chúng cam tâm tình nguyện đi theo nàng(Ưng là một ví dụ điển hình)
Nói gì thì nói chứ nàng chính là lão tổ tông của trò thuần thú này!
Biết đâu đến đó lại gặp được một con linh thú ưng ý thì lời rồi
...
Bìa rừng U Minh
Phong Tư Linh rảo bước trên con đường gần bìa rừng.Các đó không xa một đoàn người đi tới,là Hắc kị sĩ đoàn của Nhị hoàng tử Nguyên Khai,hắn được cho là thiên tài trăm năm có một của Nam Phong quốc,mới 17 tuổi đã là Thiên cấp triệu hồi sư,kí khế ước với Bạo Hắc Kỳ Lân-một trong Thất linh cường đại của Nam Phong,được hoàng thượng sủng ái còn hơn cả Thái tử
Triệu hồi sư cũng chia theo cấp bậc,từ Nhất tinh đến Cửu tinh.Đột phá qua Cửu tinh thì sẽ đến đẳng cấp Thiên Địa Huyền Hoàng.Vượt qua Hoàng cấp thì sẽ đến một đẳng cấp hoàn toàn khác là Ngọc Kim Thánh trong truyền thuyết
Cả cái đại lục Sarha này trước giờ đạt đến Hoàng cấp cũng chỉ có Tam công chúa Tử Ninh,nhưng nàng đã mất,tổn thất lớn cho Nam Phong quốc,từ đó cũng chẳng có triệu hồi sư Hoàng cấp nào trên đại lục này nữa
Phong Tư Linh chẳng buồn quan tâm,tiếp tục bước đi.Nguyên Khai một thân ngân giáp,cưỡi trên lưng Bạo Hắc Kỳ Lân,dáng vẻ oai phong lẫm liệt,hướng mắt nhìn nàng,có chút hiếu kì.Tại sao một đứa trẻ lại đi lại trong nơi nguy hiểm như vậy?Cưỡi Bạo Hắc Kỳ Lân bay nhanh về phía nàng,hắn cất tiếng
-Đứa trẻ như ngươi,sao lại ở đây?-thanh âm có chút lãnh đạm
Phong Tư Linh bỏ ngoài tai lời Nguyên Khai hoàng tử,lạnh lùng bước tiếp.Mấy tên kị sĩ tỏ vẻ không hài lòng,nàng chỉ là một đứa trẻ tầm 12 tuổi mà lại dám khinh thường Nhị hoàng tử,thật không biết lễ độ!
Đi được một đoạn,màn tử sương(sương tím)dày đặc hiện lên phía trước
-Là khí lực của linh thú nào mà có thể lợi hại như vậy?Lân,ngươi biết không?-Nguyên Khai hỏi Bạo Hắc Kỳ Lân,vẻ mặt nó giờ cũng chẳng khá khẩm là bao
-Nguyên Khai,cái này...sợ rằng...chính là Thiên Độc Vương Xà-thanh âm nó lo lắng
-Thiên Độc Vương Xà!?Linh thú mạnh nhất trong Thất Linh?-Nguyên Khai ngạc nhiên.Phong Tư Linh nghe lỏm được,trong lòng ấn định phải thu phục con rắn này,nàng nhanh chóng tiến vào
-Các ngươi hãy dừng lại ở đây,ta sẽ một mình tiến vào,các ngươi không chịu nổi khí lực này đâu-Nguyên Khai đưa tay ra hiệu,kị sĩ đoàn cũng tin tưởng hắn mà nghe theo
Nguyên Khai cưỡi Bạo Hắc Kỳ Lân tiến vào trong màn sương tím đặc...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.