Thiếu Vương Phi Bá Đạo (Xích Tử Xuyên Không)

Chương 22: Phiên ngoại-Kim Long Nữ Vương




Khoảng năm vạn năm trước thời kì hiện tại của Phong Tư Linh và Phong Liêm Triệt,sự tồn tại của thế giới chưa được hoàn thiện,trật tự và cân bằng được duy trì bởi các vị thần và...những con rồng
Rồng là thần thú cao quý nhất bấy giờ,mà tổ tiên của loài rồng là Hắc Bạch Long Thần,một thân vảy bạc óng ánh,bờm đen uốn lượn phiêu phiêu,mang trong mình sức mạnh rung chuyển đất trời,hơn nữa còn là sinh mệnh đầu tiên do Thần Sáng Thế tạo nên,tính tình cổ quái,dễ nóng giận nhưng luôn được chúng thú yêu thích
Hắc Bạch Long Thần dùng sinh mệnh lực của mình và nguyên tố đất trời tạo ra tổ tiên của các loài rồng,trong đó nổi bật nhất là Kim Long tộc,không chỉ có sắc đẹp tuyệt trần mà linh khí cũng cực kì tinh khiết,Kim Long tộc phát triển và trở thành tộc rồng vĩ đại nhất,đế vương của các thần thú
Thủ hộ của Kim Long tộc là Tử Xà tộc kiều diễm mĩ lệ,chỉ một mực chung thành với chủ tử(và có thói quen nuôi giấm chua nữa==)
Cứ qua một nghìn năm,Kim Long Đế bất kể nam hay nữ đều sinh ra một bọc trứng kế thừa,trứng Kim Long rất đặc biệt,ban đầu sẽ có dạng một tinh phiến tròn vo,sau đó dần dần nở ra thành một đóa sen trong suốt,phôi tử sẽ được hình thành vào đúng thời gian hoa nở,thực lực ấu thú vừa sinh ra đã ngang hàng với thần thú Ngũ giai
Năm đó,một hiện tượng kì lạ xảy ra chấn động cổ giới
-Ngươi nói cái gì!?Trứng Kim Long Đế trăm năm rồi vẫn chưa nở???-Hắc Bạch Long Thần dưới dạng một mỹ nam tiêu sái,thân vận trường y,hồng mâu toát lên vẻ lo lắng lẫn...vui mừng?
-Dạ...vâng thưa Long Thần đại nhân,từ khi Nữ Vương sinh hạ tiểu điện hạ đến nay vẫn chưa nở ạ-một nam tử cao lớn,trầm ổn trả lời Hắc Bạch Long Thần
-Haizzz...-thở dài một hơi,Long Thần tiếp lời-ta không biết nên vui hay buồn nữa,kẻ địch sớm đã có động tĩnh,Thần Sáng Thế biến mất,các vị thần hộ mệnh khác vì thương tâm mà mất hết ý chí,đến Hủy Diệt thần nữ cũng đổ bệnh,là anh lớn trong nhà,ta không biết nên làm gì cho đám nhóc thơ dại đó đây...
Đến đây,Long Thần lại mệt mỏi tựa hẳn vào ghế
-Xin Long Thần đại nhân bớt thương tâm,đối với các vị thần thì Thần Sáng Thế là người thân quan trọng nhất,nhưng thế giới này cũng do một tay họ gánh vác,thần chắc chắn rằng các vị thần sẽ sớm lấy lại tinh thần chiến đấu,hơn nữa,trứng Kim Long hình thành phôi tử càng lâu thì sẽ càng cường đại,cũng không phải chuyện gì quá đáng
-Ta hi vọng là vậy...
...
Ầm!Ầm!-giữa biển máu tươi,những thân ảnh đổ xuống,cung điện nguy nga tráng lệ giờ đã trở thành bãi chiến trường tan hoang
Hắc Bạch tinh quang chiếu sáng cả một bầu trời rồi vụt tắt,như sinh mệnh một ai đó đã kết thúc vậy...
Thiếu nữ tóc ánh kim ôm chặt lấy quả trứng vàng trong tay,hai hàng nước mắt long lanh chảy xuống mặt vỏ trong suốt,người nàng cũng bê bết máu,một lỗ thủng lớn giữa bụng nhưng vẫn cố gắng hưởng trọng những giây phút cuối cùng bên cạnh đứa con yêu dấu
Tên nàng là Tiểu Kim,Kim Long Đế đời thứ 2003,là mỹ nhân long tộc,bóng dáng vô ưu vô lo giờ sao mà đau buồn đến thế
-...hức!...Long Thần đại nhân...Tiểu Linh,Tiểu Hồng,Tiểu Tử,...hức...chỉ còn lại mình ta...mọi người...đều đi hết rồi,chúng ta đã hứa là sẽ mãi mãi ở cùng nhau mà...mọi người...hức...đều là dối trá,đều thất hứa với ta...
Vậy để ta đi cùng mọi người!
Nàng nở một nụ cười sáng chói,mọi thứ kết thúc rồi...nhưng đứa con của nàng phải sống,sống để nhìn thấy thế giới và bảo vệ nó,sống để cảm nhận hỉ nộ ái ố trên đời,sống...để yêu thương một ai đó.Vầng hào quang bao bọc lấy kim đản rồi vụt tắt,sinh mệnh đẹp đẽ kia cũng đã rời khỏi thế gian
...
Hai vạn năm sau
-Ủa?Cái gì vậy???-Tiểu Hồng hiếu kỳ săm soi hòn đá nhẵn bóng đột nhiên xuất hiện trước cửa nhà cô bé,Tiểu Hồng năm nay 5 tuổi,dáng vẻ rất linh hoạt,tử mâu long lanh như sao trời,chẳng hiểu vì sao một hòn đá bình thường lại thu hút cô bé đến thế,cảm giác thật quen thuộc
-Tiểu Hồng!Mày còn đứng đó làm gì!?Mau theo bà về làm việc,bà đã trả tiền cho cha mẹ mày rồi đấy!-bà chủ khách điếm thô bạo kéo tay cô bé rời đi,cảm giác mất mát ẩn hiện trong lòng
-Tiểu Kim!Hảo tỷ muội tốt của ta!
...
Lang thang vộ định giữa thế giới,nàng chưa hề nhận thức được mình là ai?Là cái gì?Chỉ khi cảm nhân được một chút hơi ấm quen thuộc mới từ từ mở mắt,khi nhìn thấy bóng hình quen mà lạ kia trong tâm mới biết được trách nhiệm của bản thân,mới nhận ra được...mình là ai
-Nhìn ngươi lấp lánh ánh vàng như vậy...gọi Tiểu Kim đi!
-Tiểu Kim,muội muốn ăn gì?
-Tiểu Kim,họ đều là người xấu,luôn bắt nạt chủ nhân
...
-Tiểu Kim!Cuối cùng cũng được gặp lại nàng!
Nàng là Tiểu Kim,là hòn ngọc bảo bối của gia đình này và đồng thời là...Kim Long Nữ Vương!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.