*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lại thêm khẩu súng có thể được bóp cò bất cứ lúc nào trên tay Lý Căn Giang, chẳng cần suy nghĩ Tiêu Sách cũng có thể biết ngay người này chính là sát thủ Hắc Bang tới để giết Cao Cấn Băng!
Ngay lập tức, Tiêu Sách nhếch khóe môi, lộ ra một nụ cười lạnh lẽo.
Trong bóng tối, Tiêu Sách giống như một con báo, vừa lặng lẽ vừa nhanh nhạy tiến gần tới chỗ Lý Căn Giang.
Mà Lý Căn Giang lúc này lại chẳng hề hay biết Tiêu Sách đang ở rất gần anh ta, càng chẳng nghe thấy bất cứ tiếng động nào, anh ta chỉ đang hưng phấn nghĩ tới việc bắt được Cao Cấn Bằng, sau đó giế t chết cô ấy!
Nếu không phải do người đồng hành phía sau còn rất nhiều, thì thậm chí anh ta còn muốn bắt sống Cao Cấn Bằng, sau đó dùng cô để thỏa mãn cơn thú tính của mình một lúc cơ!
Dù sao, Cao Cấn Băng cũng là một trong bốn người phụ nữ đẹp nhất nhì thành phố Giang Lăng này, kể cả là lúc Lý Căn Giang sống giàu có dư dả thì anh ta cũng chưa từng được thử qua loại phụ nữ nào như cô.
Nghĩ tới gương mặt xinh đẹp khiến người ta mê đắm của Cao Cấn Băng, Lý Căn Giang lại càng trở nên hưng phấn.
Sau đó ngay lập tức, đột nhiên Lý Căn Giang phát hiện ra phía trước mình xuất hiện một bóng đen mờ nhạt, Lý Căn Giang nhất thời hơi khựng lại, với sức mạnh của anh ta mà lại có kẻ có khả năng tiến lại gần chỗ anh ta ư?
Trong nháy mắt, da gà da vịt trên người Lý Căn Giang thi nhau nổi lên, anh ta lập tức phản ứng lại, nhanh chóng đi về phía sau, cánh tay nâng lên, chuẩn bị muốn bắn.
Lý Căn Giang lại nghĩ đó hẳn là một trong số những người đồng hành, nhưng bất luận có phải vậy hay không, nếu kẻ đó dám lén lút mò tới bên cạnh anh ta thì đều gây uy hiếp tới anh ta.
Vậy anh ta cũng cần phải bắn bỏ!
Phản ứng của anh ta đã đủ nhanh rồi, nhưng thật tiếc, cánh tay anh ta không thể nâng lên!
Vài giây sau, Lý Căn Giang cảm giác trước mắt tối sầm lại, thân thể giống như mất kiểm soát, ý thức nhanh chóng mất đi, tan ra, không làm cách nào ngưng tụ lại được nữa.
Từ đó, chết rồi.
Thậm chí đến lúc chết, Lý Căn Giang cũng không thể lý giải nổi rốt cuộc là ai giết anh ta, làm cách nào để g iết chết anh ta.
Có điều, anh ta chẳng còn cơ hội mà hỏi mà chứng thực nữa, thân thể anh ta ngã nhào xuống mặt đất, toàn thân ngoại trừ lỗ màu đỏ thẫm giữa mi tâm kia ra thì không còn bất kỳ vết thương nào khác.
Khóe miệng Tiêu Sách cong lên, thu lại cây kim trong tay mình, cây kim dài khoảng ba mét.
Phần đầu của cây kim thép có một giọt máu rỏ xuống.
Anh không làm lỡ thời gian, lập tức dùng cây kim đâm nát bàn tay mình, rồi đặt tay lên thân thể Lý Căn Giang, khoảng chừng mười giây sau, toàn bộ cơ thể Lý Căn Giang đều biến mất không để lại bất kỳ dấu vết nào.
Mà từ lúc phát hiện ra Lý Căn Giang, đến khi tiếp cận gần anh ta, thẳng tay gi ết chết, sau đó lại dùng đại thực bào cường mạnh để hủy thi diệt tích, toàn bộ quá trình chỉ diễn ra trong lòng hai mươi giây!
Bên trong cơ thể Tiêu Sách, nội khí tăng vụt!
Hồi trước bởi vì giúp Thiên Diệp đột phá Tiên Thiên Công mà nội khí của Tiêu Sách bị tiêu hao nhiều, hiện giờ không chỉ bổ sung hoàn chỉnh mà còn tăng lên đáng kể.
Tựa hồ như Lý Căn Giang đã giúp anh hấp thụ được nội khí, nhiều hơn hẳn so với hai tên sát thủ Hắc Bang trước đó.
"Chẳng lẽ, người có thực lực càng mạnh, sau khi bị đại thực vào cắn nuốt sẽ chuyển hóa thành nội khí cường mạnh sao?" Tiêu Sách thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng anh cũng không nghĩ nhiều, tiếp theo anh sẽ có cơ hội để chứng minh.
Anh không dừng lại mà tiếp tục đi tìm một tên sát thủ Hắc Bang khác, thậm chí trong bóng tối, động tác của anh còn linh hoạt và uyển chuyển hơn loài báo.
Lúc này có bao nhiêu sát thủ Hắc Bang đã tiến vào bên trong tòa công xưởng bỏ hoang, Tiêu Sách không biết, e là cũng chẳng có ai biết được.
Nhưng theo phỏng đoán của Tiêu Sách thì ít nhất cũng phải hơn hai mươi tên!
Hai mươi tên nghe thì thấy không ít, nhưng đối với tòa công xưởng bỏ hoang rộng lớn này mà nói thì rõ ràng là rất ít, dù sao thì vào thời kỳ hưng thịnh, nhà máy này cũng có tới hơn mấy ngàn công nhân làm việc ở đây cơ mà.
Dường như tất cả các sát thủ đều chung một vẻ điên cuồng lùng sục hòng tìm ra Cao Cấn Băng, bọn họ đều tự tin rằng chỉ cần là người đầu tiên tìm ra Cao Cấn Bằng là sẽ có thể gi ết chết được cô ấy, đến lúc đó bọn họ sẽ được thừa hưởng số tiền công kếch xù đủ sống xa hoa cả đời.
Đối với mỗi sát thủ, mục tiêu chỉ là Cao Cấn Băng và vệ sĩ của cô, nhưng đối thủ cạnh tranh cũng rất nhiều.
Còn đối với Tiêu Sách thì tất cả đều là địch, chỉ cần đụng phải là giết!