*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiêu Sách mặc kệ Thiên Diệp từ chối, đôi tay anh cứ như một con rắn trườn khắp người Thiên Diệp, nhất thời làm cho cơ thể Thiên Diệp trở nên mềm nhũn.
Về phần Tiêu Sách, hơi thở của anh càng trở nên gấp gáp hơn.
Tiêu Sách cúi đầu hôn lên đôi môi của Thiên Diệp, ôm lấy cả người cô ta, sau đó đặt cô ta lên chiếc bàn lớn của Cao Cấn Băng, tham lam nuốt tất cả hương vị nước bọt ngọt ngào của Thiên Diệp.
Thiên Diệp hoàn toàn không có cách nào cự tuyệt Tiêu Sách, chỉ có thể để Tiêu Sách muốn làm gì thì làm.
Nhưng khi Tiêu Sách định lột quần áo của Thiên Diệp, cuối cùng cô ta cũng lấy lại được sự tỉnh táo ngắn ngủi của mình, khuôn mặt cô ta đầy sự ngượng ngùng, lại một lần nữa giữ tay Tiêu Sách lại.
“Tiêu Sách, không được ở đây, thật sự không được ở đây, đây là phòng làm việc của cô chủ..”
Khóe miệng Tiêu Sách cong lên, nhưng anh cũng không thèm để ý đến sự từ chối của Thiên Diệp, ngược lại lời nói của Thiên Diệp đã khiến cơ thể của Tiêu Sách trở nên hưng phấn hơn.
Thiên Diệp thẹn thùng đẩy Tiêu Sách vài lần cũng không có tác dụng, cuối cùng chỉ có thể chấp nhận.
Chỉ là toàn thân cô ta ửng hồng vì thẹn thùng, trở nên mẫn cảm hơn bao giờ hết, đôi mắt nhắm chặt lại cũng không dám mở ra.
“Anh... Nhanh lên, nếu không có chủ sẽ nhìn thấy.” Cuối cùng, Thiên Diệp chỉ có thể nói vậy.
Tiêu Sách nghe vậy thì làm sao có thể khống chế được, anh không chút do dự, để Thiên Diệp nằm dài trên chiếc bàn lớn của Cao Cấn Bằng, sau đó tấn
công.
Trong toàn bộ quá trình, Tiêu Sách và Thiên Diệp đều tỏ ra vô cùng phấn khích và nhạy cảm.
Lúc đầu, Thiên Diệp có thể kìm nén mà không phát ra tiếng, nhưng sau đó không còn để tìm được chuyện gì khác, hết lần này đến lần khác bị Tiêu Sách đưa lên đ ỉnh điểm.
Hai tiếng sau, cuối cùng cả hai cũng dừng lại.
Nhìn phòng làm việc của Cao Cấn Băng bị biến thành đống lộn xộn, đầy dấu vết điên cuồng của hai người, Thiên Diệp nhéo vào da thịt của Tiêu Sách một cái.
Tiêu Sách nhếch miệng cười, vô cùng hài lòng, anh vẫn dùng tay vuốt v e tấm lưng mịn màng của Thiên Diệp.
“Mau đứng lên! Về phòng đợi tôi, tôi sẽ dọn dẹp nơi này lại.” Thiên Diệp đẩy tay Tiêu Sách ra, vất vả lắm mới đây được Tiêu Sách ra khỏi phòng làm việc.
Tiêu Sách cũng không làm phiền nữa, anh ở trong phòng Thiên Diệp đợi một lúc, cuối cùng Thiên Diệp cũng đỏ mặt bước vào.
Cô ta liếc mắt nhìn Tiêu Sách, vẻ mặt bất lực và rối rắm nói: “Tiêu Sách, tôi nghĩ tôi và anh phải có ba quy tắc!”
Tiêu Sách nhướng mày, cười nói: “Ba quy tắc gì?”
Nói xong, anh phất tay ôm thân thể mềm mại của Thiên Diệp vào trong lòng, hai tay bắt đầu làm loạn lung tung khiến thân thể Thiên Diệp lập tức mềm mại trở lại.
Cô ta giãy dụa vài lần, thấy không thể thoát ra được nên chỉ có thể chấp nhận số phận của mình.
Nhưng cô ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Sau này anh không được phép chạm vào tôi ở bất cứ nơi nào ngoại trừ trong phòng. Tôi không muốn mọi người biết mối quan hệ của chúng ta, đặc biệt là cô chủ!”
Nói xong, Thiên Diệp ngẩng đầu nhìn Tiêu Sách, ánh mắt đầy sự van xin.
Tiêu Sách không nói gì, hai tay anh vẫn dạo chơi xung quanh cơ thể của Thiên Diệp, Thiên Diệp nhất thời lo lắng, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng: “Nếu anh không đồng ý, sau này chúng ta đường ai nấy đi.”
Nói xong, cô ta đã cố gắng giãy dụa, sức lực mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.
Tiêu Sách vội vàng ôm cô ta lại, cười nói: “Đừng, tôi hứa với cô là được rồi chứ gì? Sau này tôi sẽ không làm bậy trong phòng làm việc của Cao Cẩn Băng, không để cho Cao Cấn Băng phát hiện ra mối quan hệ của chúng ta, vậy được chưa?”
Thiên Diệp nghe vậy lập tức gật đầu, cơ thể mềm mại trở lại, nằm trong vòng tay của Tiêu Sách, cô ta hoàn toàn không nhận ra trong lời nói của Tiêu Sách có chút vấn đề.
Tiêu Sách thầm nghĩ, tuy rằng ở phòng làm việc của Cao Cấn Băng rất k1ch thích, nhưng trải nghiệm thử như vậy cũng đủ rồi, nếu mỗi lần đều làm ở phòng làm việc của Cao Cấn Bằng như vậy thì cũng hơi bi3n thái rồi.
Lần tới, họ có thể thử ở phòng thí nghiệm của Cao Cấn Băng, trong phòng khách của Cao Cấn Băng, phòng để quần áo...
Khụ khụ.
Tiêu Sách nhanh chóng dừng dòng suy nghĩ đang bay xa của mình, cảm thấy cậu em trai lại ngẩng đầu lên, nhất thời nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của
Thiên Diệp.
Thiên Diệp ở trong vòng tay của Tiêu Sách, nên đương nhiên cô ta có thể cảm nhận được rõ ràng những thay đổi trên cơ thể Tiêu Sách.