Mà người có thực lực tăng lên nhiều nhất nhờ Tiên Thiên Công chính là Long Ngũ, Long Thất, vệ sĩ của Lâm Bán Thanh, hai người vốn là cao thủ mạnh, bây giờ có Tiên Thiên Công trợ giúp, lập tức thực lực của bọn họ lại càng tăng mạnh hơn.
Thậm chí, nhiều khi bọn họ còn mạnh hơn so với Hàn Tô!
Mặc dù, bây giờ chỉ luyện thành công phần một của Tiên Thiên Công, nhưng trong mắt của Tiêu Sách, thực lực của Long Ngũ đã cao hơn Hàn Tô trước đây, thậm chí còn mạnh hơn.
Còn Long Thất thì hơi yếu hơn, nhưng cũng không kém mấy.
Đương nhiên, đó là Hàn Tô trước đây, còn bây giờ Hàn Tô đã luyện thành công phần ba của Tiên Thiên Công, thực lực vẫn mạnh hơn nhiều so với Long Ngũ, Long Thất.
Nhưng nếu Tiên Thiên Công của Long Ngũ Long Thất tăng lên một phần, vậy danh hiệu cao thủ hạng nhất của nhà họ Lâm sẽ phải nhường cho Long Ngũ.
Mà ngoại trừ Long Ngũ, Long Thất, người khiến Tiêu Sách bất ngờ nhất chính là Lâm Bán Thanh.
Lâm Bán Thanh biết võ công...
Về điểm này, khi lần đầu tiên gặp Lâm Bán Thanh ở bệnh viện, Tiêu Sách đã từng suy đoán.
Chỉ là từ đó về sau, cho dù Tiêu Sách và Lâm Bán Thanh ở chung, nhưng chưa từng thấy cô ấy thể hiện, nên dần dần, Tiêu Sách cũng hoài nghi có phải cảm giác của bản thân anh là sai không.
Nhưng lần này, cuối cùng Tiêu Sách cũng xác định, Lâm Bán Thanh biết võ công!
Hơn nữa, thực lực của cô ấy không kém hơn Long Thất, thậm chí trên phương diện thể chất, cô ấy còn mạnh hơn Long Thất không ít, bắt kịp với Long Ngũ.
Vì thế, Tiên Thiên Công giúp cô ấy mạnh hơn không ít.
Nhưng mà, với thân phận của Lâm Bán Thanh, hiếm khi có lúc cần cô ấy phải tự ra tay, nếu có lúc thực sự cô ấy phải ra tay, thì có thể cả nhà họ Lâm đều lâm vào khủng hoảng.
Dường như cả ba người Lâm Bán Thanh, Long Ngũ Long Thất đều thuộc cùng một tổ chức, nhưng bọn họ đều rất kiêng kỵ tổ chức này, nên không muốn nhắc đến.
Vì vậy Tiêu Sách cũng không tiện hỏi nhiều...
Cuối cùng, hai ngày sau, các thành viên cốt cán của nhà họ Lâm đã nắm vững Tiên Thiên Công. Đối với các thành viên khác của nhà họ Lâm, Tiêu Sách không có hứng thú chỉ dạy từng bước.
Vì thế, trưa hôm đó, Tiêu Sách xin rời đi.
Các thành viên cốt cán của nhà họ Lâm đều nhiệt tình đưa Tiêu Sách đến cửa hẻm núi nhà họ Lâm, cuối cùng còn bắt anh em Lâm Hải Phong đưa Tiêu Sách về thành phố Giang Lăng.
Trở lại thành phố Giang Lăng, Tiêu Sách không quay về khu nhà ổ chuột, mà gọi điện cho Phương Bác, bảo cậu ấy đến phòng làm việc của nhà họ Lâm, tìm một người gọi là Lâm Tân Nhiên.
Lâm Bán Thanh đã hứa sẽ giao lại toàn bộ một hạng mục dự án của nhà họ Lâm cho Tiêu Sách làm. Nếu thiếu người, nhà họ Lâm sẽ cho người đến, nếu thiếu tiền, nhà họ Lâm sẽ cho anh vay không lãi suất. Tóm lại, nhà họ Lâm sẽ dồn hết sức lực, giúp xưởng nhỏ của Tiêu Sách mau chóng kiếm tiền.
Mà Lâm Tân Nhiên là người mà Lâm Bán Thanh đã sắp xếp để làm những việc này.
Dù sao, với thân phận của Lâm Bán Thanh, sao cô ấy có thể tự mình làm những việc nhở đó, mà Tiêu Sách cũng không tự đi làm, nên bảo Phương Bác và Cổ Minh đi làm.
Khi Phương Bác và Cố Minh nghe nói bọn họ sẽ hợp tác với nhà họ Lâm thì ai nấy cũng đều sửng sốt.
Đây thực sự là nhà họ Lâm chủ động đưa tiền cho bọn họ!
Phương Bác còn nói, lúc trước, anh ấy hiểu biết quá hạn hẹp, dù biết nhà họ Lâm lớn mạnh nhưng vẫn không biết rõ hợp tác như vậy sẽ mang lại bao nhiêu lợi ích cho họ.
Nhưng Cổ Minh không giống vậy, Cố Minh biết rất rõ điều này có nghĩa là gì.
Phải biết rằng, ngay cả khi việc kinh doanh của bố cậu ấy chưa sụp đổ, muốn qua lại hay hợp tác với nhà họ Lâm cũng là đều không thể, thậm chí góp tiền cũng không đến phiên cậu ấy.
Nhưng bây giờ, nhà họ Lâm lại góp tiền hợp tác với bọn họ.
Cố Minh sắp điên rồi, cậu ấy có cảm giác, có lẽ không bao lâu nữa, cậu ấy có thể hoàn thành mong ước của bản thân, làm được việc mà bố cậu ấy chưa làm được!