Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 406: Đứng đầu về mọi mặt!




Nhà họ Tô bây giờ, căn bản không thèm nhắm vào Tiêu sách, cho dù Tiêu Sách có mối hận thù sâu sắc với Lý Như Yêu thì cũng chỉ là chuyện cá nhân, bọn họ không thực sự dùng toàn lực đối phó với anh. 
Nếu không, Tiêu Sách bây giờ chỉ e sẽ gặp phải rất nhiều rất nhiều phiền phức. 
Đương nhiên, Tiêu Sách phát triển càng ngày càng tốt, đứng ở trí trí càng cao thì nhất định sẽ thu hút sự chú ý của Lý Như Yêu và nhà họ Tô, đến lúc đó Tiêu Sách sẽ phải đối mặt với đòn công kích của nhà họ Tô. 
Nhìn thấy sự lo lắng trong mắt Lâm Bản Thanh, Tiêu Sách cười nhạt nói: “Cô không cần phải lo lắng cho tôi đây, mặc dù nhà họ Tô lớn mạnh nhưng ở trong Hoa Quốc này cũng không thể nào tạo phản được. Mà trước khi chưa đủ sức mạnh tôi sẽ không cứng đối cứng với nhà họ Tô đầu, cũng sẽ không làm liên lụy đến nhà họ Lâm.” 
Lâm Bản Thanh nghe thấy vậy, lập tức gấp gáp nói: “Tiêu Sách, tôi không có ý đó, tôi nợ anh một ân huệ, đã đồng ý với anh sẽ dùng hết sức lực của của nhà họ Lâm để làm cho anh một điều gì đó, cho dù chuyện đó là đối phó với nhà họ Tô, Lâm Bản Thanh tôi cũng sẽ không do dự mà đồng ý với anh, nhất định sẽ cố gắng giúp đỡ anh.” 
“Tôi biết, cảm ơn cô, nhưng mà lời hứa hẹn mà cô nợ tôi, tôi sẽ không dùng nó để đối phó với nhà họ Tô đâu.” Tiêu Sách mỉm cười nói. 
Mặc dù nhà họ Lâm ở thành phố Giang Lăng rất mạnh, nhưng ở trong Hoa Quốc này cũng không phải là gia tộc hàng đầu, cũng chỉ là một gia tộc có nguồn tài lực xếp hàng đầu mà thôi. 
Ma nhà họ Tô ở Yên Kinh, lại là gia tộc đứng đầu Hoa Quốc, đứng đầu về mọi mặt! 
Thậm chí, trên thế giới này, nhà họ Tô ở Yên Kinh có danh vọng và thế lực lớn mạnh, dùng lời hứa hẹn của nhà họ Lâm đi đối phó với nhà họ Tô, vậy chẳng khác nào dồn nhà họ Lâm vào chỗ chết cả. 
Trừ khi, nhà họ Lâm trở nên lớn mạnh gấp đôi hiện tại. 
Mà chuyện Tiêu Sách dùng lời hứa hẹn của nhà họ Lâm, lại là một chuyện khác, cũng không dễ dàng, nhưng ít nhất sẽ không có chuyện dồn nhà họ Lâm vào chỗ chết... 
Lâm Bán Thanh hít sâu một hơi, cười khổ nói: “Xem ra, hai nguyện vọng trước của anh tôi không thể giúp gì được rồi.” 
Tiêu Sách nhếch miệng mỉm cười: “Cô thực sự muốn giúp tôi thực hiện ước mơ sao? Sớm biết như vậy thì tôi đã nói ra mấy nguyện vọng dễ thực hiện hơn rồi, ví dụ như trở thành tỷ phú ấy.” 
Lâm Bản Thanh cũng mỉm cười nói: “Điều ước này tốt đẹp nè, như vậy tôi có thể trở thành một thiên sứ thực hiện ước mơ, giúp anh hoàn thành giấc mơ của mình.” 
Nhà họ Lâm không có gì nhiều cả, chỉ có nhiều tiền thôi. 
Chỉ tính riêng về tiền bạc, nhà họ Lâm chắc chắn là một trong những gia tộc đứng đầu Hoa Quốc này, cho nên, nếu Tiêu Sách thực sự muốn trở thành tỷ phú, Lâm Bán Thanh có thể dễ dàng thỏa mãn anh. 
Nhưng rất rõ ràng, mục tiêu của Tiêu Sách không hề đơn giản như vậy. 
Đương nhiên, mục tiêu của anh có lớn đến đâu cũng phải thực hiện từng bước một, anh muốn đứng ở nơi cao nhất, ngắm nhìn phong cảnh đẹp nhất thì cũng phải có tiền! 
Tiền, quyền thế, lực, không thể thiếu thứ nào cả. 
Chỉ cần những thứ này đều đứng đầu vậy thì chính là đứng trên đỉnh cao rồi. 
Lâm Bán Thanh không thể nào trực tiếp giúp Tiêu Sách đứng ở vị trí đỉnh cao nhất nhưng có thể giúp anh tránh được một vài đường vòng quanh, ít nhất trên phương diện tiền bạc, Lâm Bán Thanh và nhà họ Lâm là những người kiếm tiền rất giỏi. 
“Tôi nghe nói, anh và hai người bạn của anh đang chuẩn bị mở một nhà máy, buôn bán với bên Châu Phi sao?” Lâm Bán Thanh đột nhiên mở lời nói. 
Tiêu Sách gật gật đầu cũng không phủ nhận. 
Chuyện này Tiêu Sách chưa từng công khai thậm chí cũng không phụ trách, hoàn toàn giao cho Phương Bác và Cố Minh nhưng Tiêu Sách cũng chưa từng phủ nhận. 
Nỗ lực kiếm tiền cũng không phải là chuyện gì mất mặt cả. 
Mặc dù quy mô hiện tại của bọn họ, đối với nhà họ Lâm mà nói, nhiều nhất cũng chỉ như một phân xưởng nhỏ nhưng quả thực là sự nghiệp hiện tại của Tiêu Sách, chỉ vừa bắt đầu vẫn chưa phát triển.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.