Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 393: “Tôi rất khỏe”




Mà bây giờ đại thực bào của Tiêu Sách mạnh hơn người bình thường gấp một triệu lần. 
Những đại thực bào trong cơ thể của Tiêu Sách tạo thành một mạng lưới dày đặc, bất cứ vật chất nào xâm nhập vào, chỉ cần bị chúng xem là vật chất tai hại thì đều sẽ bị nuốt chửng! 
Mà bây giờ quá trình cắn nuốt đã bắt đầu... 
“Không ổn, sao lại không có số liệu?” Thiên Diệp đột nhiên hét lên đầy kinh hãi. Cô ta đang nói đến mấy màn hình đột ngột đen ngòm. 
Cao Cấn Băng cũng ngây người, sau đó nhanh chóng kiểm tra dụng cụ. 
Chốc lát sau, Cao Cấn Băng phát hiện, vốn dĩ không có số liệu là vì những dụng cụ c ắm vào cơ thể Tiêu Sách đã biến mất. 
Dụng cụ không còn mục tiêu giám sát nên không thu thập được số liệu là điều hiển nhiên. 
Điều này làm Cao Cấn Băng há hốc mồm kinh ngạc. Những thiết bị giám sát này cần phải c ắm vào máu thịt của Tiêu Sách để tiến hành quan sát, mà những thứ c ắm vào đều làm từ kim loại, thế mà bây giờ chúng biến mất hoàn toàn như bị ăn mòn. 
“Chẳng lẽ đại thực bào trong cơ thể của anh ta cho rằng những dụng cụ này là vật chất có hại, cho nên cắn nuốt chúng? Nghĩ đến khả năng này, Cao Cấn Bằng lập tức run rẩy. 
Cô ấy cảm thấy chuyện này thật hoang đường, cho dù đại thực bào có mạnh thế nào thì bọn chúng không thể cắn nuốt hết kim loại được. 
Điều này hoàn toàn không có khả năng! 
Nhưng sự thật ở ngay trước mắt, cô ấy không thể nào không tin được. 
Mà bởi vì dụng cụ bị "cắn nuốt”, lúc này cô ấy không thể tiếp tục giám sát số lượng đại thực bào trong cơ thể Tiêu Sách, ai cũng không biết số đại thực bào trong cơ thể anh đã tăng đến 
mức độ nào. 
Gấp người bình thường mười triệu lần? 
Hoặc cao hơn nữa? 
Cao Cấn Bằng không dám nghĩ, thậm chí cô ấy cũng không dám nghĩ điều này sẽ làm biến đổi cơ thể Tiêu Sách như thế nào, cô ấy chỉ có thể đợi sau khi chấm dứt mới biết được. 
Lúc này, Tiêu Sách đã nhắm hai mắt lại. 
Nếu không phải hô hấp, nhịp tim của anh vẫn duy trì ở trạng thái bình thường, thì Cao Cấn Băng cùng Thiên Diệp đều cho rằng anh xảy ra chuyện. 
Năm phút sau, Tiêu Sách mở mắt. 
Cảm giác sung sướng này giống như về tới cơ thể mẹ, lại cũng giống như mọc cánh bay, tuy nó dần dần biến mất nhưng Tiêu Sách biết, thân thể của anh đã biến đổi rất lớn. 
“Tiêu Sách, anh cảm thấy thế nào?” Cao Cấn Bằng hỏi. 
“Tôi rất khỏe” 
Tiêu Sách vận động một chút, anh cảm thấy bên ngoài cơ thể cũng không có biến hóa gì lớn, lực lượng cũng không tăng lên cao lắm. 
“Thử nghiệm thành công không?” Lúc này Tiêu Sách mới hỏi. 
“Không biết.” 
Cao Cấn Băng lắc đầu, cơ thể của Tiêu Sách quá đặc biệt, không phù hợp với đặc điểm của người bình thường, lúc đó lại xảy ra tình huống đại thực bào tăng trưởng vượt tầm kiểm soát, cho nên hiện tại cô ấy cũng không biết thử nghiệm có thành công hay không. 
Hơn nữa hiện tại cô ấy cũng không quan tâm thử nghiệm có thành công hay không, mà là rốt cuộc cơ thể của Tiêu Sách biến đổi như thế nào. 
Trước khi dụng cụ mất đi hiệu lực, mức độ đại thực bào trong cơ thể Tiêu Sách đã gấp một triệu lần người bình thường rồi, nhưng chúng vẫn tăng lên một cách nhanh chóng. 
Cao Cấn Bằng rất muốn biết, khi số lượng đại thực bào tăng đến hơn một triệu lần thì sẽ xuất hiện tình huống kỳ diệu nào. 
Cô ấy hít sâu một hơi, nói: “Nhưng cho dù như thế nào, hệ miễn dịch của thân thể anh đã gấp mười nghìn lần người bình thường rồi, cho nên tôi cần tiêm một ít vi-rút vào cơ thể anh, để kiểm tra hệ miễn dịch của anh có thể chống lại bao nhiêu vi rút gây bệnh.” 
“Được, tôi phối hợp với cô.” Tiêu Sách đồng ý mà không hề nghĩ suy. 
Tiếp theo, Cao Cẩn Băng liên tục tiễm độc tố, vi rút, vi khuẩn vào cơ thể của Tiêu Sách. Ban đầu vẫn là một vài virut cảm cúm, đậu mùa gây hại tương đối nhỏ, sau đó thì cô ấy lại tiêm siêu vi rút, siêu vi khuẩn vào cơ thể Tiêu Sách mà không hề do dự. 
Nhưng không có ngoại lệ nào cả, tất cả chất độc, vi khuẩn khi đi vào cơ thể Tiêu Sách đều không gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào, ngay cả một chút ảnh hưởng cũng không có! 
Mà nói như vậy cũng không đúng, bởi vì vẫn có ảnh hưởng. 
Tiêu Sách cảm nhận được sau khi những vi rút, vi khuẩn bày đi vào cơ thể mình thì đã bị đại thực bào cắn nuốt, sau đó “khí” trong cơ thể anh tăng thêm một chút... 
Dù chỉ là một chút xíu nhưng Tiêu Sách vẫn cảm nhận được một cách rõ ràng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.