Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 360: "Khí công? Tiên Thiên Công?"




“Cô gái vừa rồi, là bạn gái của anh à?” Lâm Bán Thanh không nói về chuyện của cô ấy trước mà mở miệng hỏi. 
Mặc dù cô ấy không rõ mâu thuẫn giữa Tiêu Sách và Lâm Mặc rốt cuộc là vì chuyện gì, nhưng sau đó, thấy Tiêu Sách đã ra mặt nói giúp cho Ôn Liễu, cô ấy đã nhìn thấy rất rõ. 
Cô ấy đang nghĩ nếu Tiêu Sách có thể vì Ôn Liễu mà làm đến mức độ này, chứng tỏ hai người đang có quan hệ yêu đương. 
LR 
Thực ra, mối quan hệ giữa Tiêu Sách và Ôn Liễu là gì, đối với Lâm Bán Thanh mà nói không có gì khác biệt. 
Cô ấy giúp Tiêu Sách nói một tiếng, uy hiếp những kẻ muốn đối phó với Ôn Liễu, chẳng qua là cho Tiêu Sách tí thể diện mà thôi, chỉ cần Tiêu Sách nhớ ơn cô ấy là đủ rồi, còn về Ôn Liễu là gì của Tiêu Sách căn bản cũng không quan trọng. 
Nhưng không hiểu sao Lâm Bán Thanh lại cảm thấy hơi khó chịu khi nghĩ người phụ nữ xinh đẹp Ôn Liễu đó lại rất có thể là bạn gái của Tiêu Sách 
Vì vậy, cô ấy không thể không hỏi trước. 
Tiêu Sách sửng sốt khi nghe thấy những lời đó, do dự một lúc rồi mở miệng nói: "Không phải... Nhưng chúng tôi là bạn tốt của nhau. Gia đình cô ấy cũng là trong Thương hội Giang Lăng, tôi cùng cô ấy đi tham gia bữa tiệc tối nay." 
"Được rồi, tôi biết rồi, cho dù là bạn của anh thì cũng là bạn của tôi, nếu sau này có hợp tác làm ăn, tôi sẽ tính đến nhà cô ấy trước." 
Lâm Bán Thanh nghe được câu trả lời phủ định của Tiêu Sách, không biết tại sao, đột nhiên cả người thoải mái một chút, mỉm cười mở miệng nói. 
Nghe xong, Tiêu Sách cảm kích nhìn Lâm Bán Thanh, nhưng không nhận thấy sự thay đổi trong nội tâm của cô ấy. 
Sở dĩ anh phủ nhận mối quan hệ với Ôn Liễu là bạn trai bạn gái bởi vì hai người chưa xác định rõ quan hệ, cho dù anh có thể cảm nhận được tình cảm của Ôn Liễu dành cho anh, anh cũng không thể đơn phương xác định quan hệ giữa hai người được. 
Tất nhiên, giữa hai người, chỉ thiếu một cơ hội mà thôi. 
Thấy Lâm Bán Thanh mở miệng nói, sẵn sàng xem xét gia đình của Ôn Liễu nếu cơ hội kinh doanh trong tương lai, Tiêu Sách thầm cảm ơn Lâm Bán Thanh. 
Anh biết rất rõ rằng những lời của Lâm Bán Thanh gần như có thể đại diện cho ý tứ của nhà họ Lâm. 
Chỉ cần tạo quan hệ với nhà họ Lâm, những vấn đề mà công ty của Ôn Liễu gặp phải bây giờ cũng không coi là vấn đề to tát gì nữa, mà có thể nhân cơ hội này bay lên trời cao. 
Tiêu Sách biết Lâm Bán Thanh đang cho anh thể diện. 
Đối với những người cho anh thể diện, đối xử tốt với anh, Tiêu Sách luôn nghĩ sẽ hoàn trả lại người đó gấp mười lần, đối xử với cô ấy thật tốt! 
Do đó, anh một lần nữa quan tâm đ ến chuyện Lâm Bán Thanh đang nhờ anh ấy giúp đỡ rốt cuộc là chuyện gì, anh hỏi lại: "Trước tiên nói xem rốt cuộc tôi phải giúp cô cái gì? Vừa rồi lúc gặp cô, tôi phát hiện mặt mũi cô cau có, tâm trạng có chút nặng nề, có vẻ như đang gặp phải chuyện gì khó khăn." 
Lâm Bán Thanh nghe thấy câu này, cũng nhớ ra việc chính của mình. 
Cô ấy ngay lập tức nói với Tiêu Sách những chuyện đã xảy ra trước đó, bao gồm cả việc những người thần bí biết khí công "Tiên Thiên Công" cũng không hề che giấu. 
Sau khi nói xong, cô ấy nhìn Tiêu Sách vừa mong đợi cũng vừa lo lắng. 
Mặc dù cô ấy đã chọn đến tìm Tiêu Sách giúp đỡ, cô ấy cũng không chắc liệu Tiêu Sách có đồng ý giúp nhà họ Lâm ra mặt hay không, nếu Tiêu Sách từ chối, cô ấy cũng cảm thấy bình thường. 
Dù sao, thực lực của những người thần bí ẩn đó quá mạnh. 
Ngay cả bác Hàn Tô, là người vô địch trong mắt cô ấy nhưng cũng đã thất bại, Tiêu Sách tuy lợi hại, nhưng thực lực có lẽ cũng không thể tốt hơn Hàn Tô. 
Hơn nữa, cô biết rất rõ Tiêu Sách sợ phiền phức, ngay cả lần trước Tiêu Sách cứu ông cụ Lâm, cũng là dùng dịch dung, để mọi người không biết là anh. 
Còn lần này, mặc dù đang phải đấu lại nhà họ Vưu, nhưng thực ra ông hai của cô ấy- Lâm Kiệt chính người đứng sau nhà họ Vưu. 
Với tính cách sợ rắc rối của Tiêu Sách, cô ấy nghĩ Tiêu Sách sẽ không đồng ý. 
Nhưng cô ấy đã nhầm, Tiêu Sách quả thực rất sợ phiền phức, nhưng chỉ sợ phiền phức không cần thiết phiền phức không có lợi, phiền phức có thể tránh được. 
Những thứ có lợi, lại là những phiền phức không thể tránh, Tiêu Sách không những không sợ, mà anh còn thích tham gia. 
Lâm Bán Thanh lúc trước vừa mới giúp anh, giờ chạy tới nhờ anh giúp, Tiêu Sách sẽ rất khó nói lời từ chối, huống chi nói đến chuyện mà Lâm Bán Thanh nhờ anh giúp, lúc này anh rất có hứng thú. 
"Khí công? Tiên Thiên Công?" 
Mắt Tiêu Sách sáng lên, nhỏ giọng thì thào, anh vốn tưởng mình biết "Vô danh khí công", đó là bí mật lớn nhất của anh rồi, không thể nói ra cho ai biết, kẻo sẽ bị lôi ra thành từng khúc. 
Nhưng anh không ngờ, từ chỗ Lâm Bán Thanh anh lại biết được, những người biết khí công quả thực không ít!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.