Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 66: Kiếm Pháp Phương thiếu gia, danh chấn tứ phương




Liên Chân nhìn đối Phương trực tiếp, trong lòng hắn nổi lên cơn rạo rực. Hắn cũng mỉm cười, sau đó phóng lên cao hai trượng, một đao bổ xuống.
Phương Triết linh hoạt né sang một bên, lưỡi đao nặng nề oanh tạc vị trí Phương Triết trước đó một lỗ to lớn, kèm theo khí kình lan tỏa ra xung quanh.
Bên cạnh quan chiến, Dương Nhất Lang đánh giá chiêu thức vừa rồi gọi là “Cuồng Đao”. Nhát bổ xuống đó có cân lượng ước chừng một ngàn cân. Có thể chém nát một tảng đá dễ dàng. Đối với người dùng kiếm, không thể nào trực tiếp đỡ chiêu vừa rồi được, chỉ có cách né tránh mà thôi.
Phương Triết nhìn lực phá hoại của chiêu vừa rồi khá khủng bố. Hắn đoán được, người sử dụng trọng binh thể lực chắc hẳn hơn người mới có thể bổ ra một đao ác liệt như vậy.
Phương Triết mỉm cười, sau đó hắn hướng Liên Chân nói “Ta sẽ ra hai chiêu kiếm, Liên Chân huynh có thể đối kháng được xem như ta thua, thế nào?”
Liên Chân vô cùng kinh ngạc, không nghĩ đến đối phương chưa giao tranh, đã có phán đoán nực cười như vậy. Hắn liền khoát tay nói “Không cần nhận thua, chỉ cần ngươi ra chiêu thức, ta không đối kháng được, đương nhiên nhận thua. Còn không thì ta xem lời ngươi vừa nói chỉ là đùa cợt!”
Phương Triết thấy Liên Chân khẳng khái, phong thái chính trực. Hắn đánh giá cao, liền không khách khí xuất kiếm. Hắn đầu tiên là sử dụng Phong Ba Trảm thức thứ nhất của Phong Mạn Kiếm đánh về phía Liên Chân. Liên Chân nhìn thấy nhát kiếm khí có từng tia gợn sóng, đôi khi bùng phát tạo ra một cơn gió lốc tiến về phía hắn. Hắn nhanh chóng sử dụng Liên Đao phá toái những nhát kiếm đó. Liên Đao quơ rất nhanh tạo ra lực phản chấn, đẩy lùi được những phong ba đó.
Khi hắn bình thản, nhìn về bóng dáng Phương Triết đang đứng sau lưng hắn. Hắn cảm giác không ổn, hắn lúc này mới nhìn thấy một vết cắt, cắt một đường trên y phục hắn. Đây chính là đối phương cố tình cắt bên ngoài y phục, chỉ cần cố ý thêm vài phân, vết cắt chắn chắn sẽ đi qua da thịt hắn, tạo ra sát thương.
Liên Chân thu đao, khí thể giảm dần, sau đó nhìn về Phương Triết nói “Chiêu vừa rồi là gì? Ta hầu như không nhìn thấy kiếm chiêu?”
Phương Triết cũng thu kiếm, đứng dậy, chắp tay sau lưng nói “Chiêu vừa rồi là Vô Ảnh Kiếm thức đầu của Vân Du Tiên Kiếm Quyết, kiếm khí vô hình không nhìn thấy được”
Hắn nghe Phương Triết nói tên chiêu kiếm, nhất thời không có ấn tượng. Nhưng nhắc đến Vân Du Tiên Kiếm Quyết, hắn mới thẫn người ra. Đó là bộ kiếm pháp của Vân Du Nam Tiên Cư khá nổi tiếng. Nhưng ít khi xuất hiện trong chốn giang hồ. Lần này trực tiếp cảm thụ, kiếm quyết quả thực vô cùng đặc sắc, nhanh đến mức vô định.
Dương Nhất Lang bên ngoài quan sát, có thể nhìn rõ từng động tác của Phương Triết. Hắn sử dụng kiếm chiêu đầu chủ yếu đánh lừa thị giác đối thủ, sau đó sử dụng tổng tộng ba mươi bước di chuyển, áp sát đối thủ rồi dứt điểm. Chiêu Vô Ảnh Kiếm này chủ yếu dựa vào cước bộ là chủ yếu, đây chính là đánh giá của Dương Nhất Lang.
Dương Nhất Lang sau đó cũng tiến lại gần Phương Triết chắp tay nói “Lần đầu nhìn thấy chiêu kiếm ảo diệu như vậy, vi huynh thật sự khâm phục. Hẹn Phương đệ ở Tuyển Thiên Tài Chiến!”
Hắn nói xong, lập tức rời đi. Phương Triết nhìn theo hướng đi của Dương Nhất Lang, trong lòng hiểu ra vấn đề. Hắn chính là một trong tứ đại gia tộc lánh đời, Dương gia. Có thể hắn đã nghe danh Phương Triết ở một nơi nào đó, nên đến tìm hiểu thực hư. Vì hắn không cần khiêu chiến vẫn nằm trong mười người tham gia Tuyển Thiên Tài Chiến. Có điều, hắn có thể đối kháng những người đến khiêu chiến hắn mới là vấn đề.
Liên Chân sau đó cũng rời đi, hắn đấu không lại đối phương nên dù có ở lại cũng chẳng làm được gì.
Lúc này, Phương Triết mới nhận ra hoa viên đã bị tổn hại nghiêm trọng. Hắn nhìn về phía mẫu thân với nét mặt vô tội. Hắn đi vào trong tiểu viện, ngồi xuống rồi cầm một tách trà thưởng thức.
Tiêu Kim Lan bên cạnh không ngừng nhìn nhi tử mình chăm chú. Nàng quan sát toàn cảnh, nhìn thấy nhi tử trưởng thành đến mức độ này. Nàng làm mẫu thân, cảm giác vô cùng hạnh phúc cùng kiêu hãnh. Nhi tử nàng hiện tại đã thành một thiếu niên thiên tài, ít người sánh được. Nét mặt nàng mỉm cười nhu mì, nàng nói “Nhi tử chừng nào mới chịu tìm ý trung nhân đây?”
Phương Triết đỏ mặt, hắn gãi đầu sau đó cười ha ha nói “Mẫu thân nói đùa, nhi tử còn nhỏ!”
Tiêu Kim Lang ngẫm nghĩ, sau đó nói “Vị Bạch Nhiên Nhiên tiểu thư cũng được, con trai thử xem!”
Phương Triết phun ra một ngụm trà, hắn hốt hoảng phân bua “Đó là tỷ tỷ nhi tử nha, không phải mối qua hệ mập mờ!”
Tiêu Kim Lan không bỏ cuộc nói “Nhưng người ta thích con trai nha!”
Phương Triết chợt nghĩ đến những hành động thân cận của nàng, hắn chợt rùng mình một cái “Làm tỷ đệ còn được, chứ ý trung nhân thì chịu. Hơn nữa, ý trung nhân mình đã có, chỉ là chưa có dịp gặp lại. Có thể sau khi kết thúc Thiên Tài Chiến, mình sẽ lên đường tìm Đạo Viện”.
….
Hai trận thách đấu của Dương Nhất Lang và Liên Chân ở hoa viên Yến Vân gia trang đều được đại diện tổng bộ Tuyển Thiên Tài Chiến âm thầm chứng kiến và ghi chép kết quả.
Đối với Thăng Long thành, đại diện tổng bộ Thiên Tài Chiến là Thái Học Viện chủ trương quan sát và ghi chép lại kết quả. Còn những tỉnh thành khác, thường do quan phủ đứng ra làm đại diện.
Về phần tổng bộ của Tuyển Thiên Tài Chiến khu vực Nam Hạ gồm ba nước Thanh Nguyên Quốc, Thanh lương Quốc và Xiêm Lợi được đặt ở Lâu Lan Thành, phía bắc Thanh Nguyên Quốc, chính là ranh giới giữa Thanh Nguyên Quốc và Thanh Lương Quốc.
Chính vì điều đó, mà kết quả các trận so đấu được ghi chép tỉ mỉ và chi tiết trong những báo cáo của phân bộ. Nên kết qủa thường không chỉ ở một nước biết được mà cả ba nước điều có thể xem được.
Đây chính là kết quả tốt đẹp, mà ba nước liên minh với nhau có được. Sau khi kết thúc Tuyển Thiên Tài Chiến, trong số ba mươi người được chọn, chỉ lấy ra người ưu tú nhất đến Trung Châu tham gia Thiên Tài Chiến. Trong đó kết quả Thiên Tài Chiến gần một trăm năm này, khu vực Nam Hạ chưa một lần tìm được vinh quang, dù là nằm trong mười vị trí đầu thiên tài. Nguyên nhân sâu xa chính là Nam Hạ, văn thịnh võ suy, trước giờ vẫn vậy không thay đổi.
Tin tức Phương Triết đánh bại cao thủ Dương gia thương pháp và Đao Môn sau đó bùng phát dữ dội. Đối với Phương Triết, hoặc khu vực Thăng Long Thành chưa biết gì lai lịch Dương Nhất Lang thì cho là bình thường. Nhưng người bản địa xem Dương Nhất Lan chính là thiên tài thương Pháp, mới mười tám tuổi đã luyện ra khí kình mà chỉ có cao thủ nội gia mới có thể bộc phát ra được. Nên khi tin tức hắn bại dưới tay Phương Triết, danh tính hắn mới gây ra tò mò.
Còn về Vân Du Nam Tiên Cư cũng đã được ghi chép cẩn thận, lý do công phu sử dụng phải thuộc chính phái, không sử dụng ám khí, độc công, hay những môn tà đạo. Đây chính là quy định bất di bất dịch của Tuyển Thiên Tài Chiến. Rất may mắn là trước khi thi đấu, Phương Triết thỉnh giáo qua Phương Long, nếu không người ghi chép sẽ cho hắn là sử dụng ám khi bàn môn tà đạo, lúc đó hắn tư cách chắc chắn sẽ bị loại bỏ.
Nhiều người sau đó tìm hiểu về Vân Du Nam Tiên Cư, phát hiện ra đây là môn phái tránh đời, ít tiếp xúc ngoại nhân. Độc môn bí pháp của Vân Du Nam Tiên Cư đó là hai bộ kiếm pháp Phong Mạn Kiếm và Vân Du Tiên Kiếm Quyết. Hai bộ môn tuyệt học này, tương truyền tổ sư bọn học nhàn vân dã lạc nhặt được trong một hang động. Từ đó khai tông lập phái, mở ra Vân Du Nam Tiên Cư lánh đời, nhưng vẫn hành hiệp trượng nghĩa bằng cách thay trời hành đạo, âm thầm diệt trừ tà đạo trong chốn giang hồ.
Chính nhờ Phương Triết mà những lần trừ hại giang hồ trước kia không đáng nhắc tới, được khơi lại.
Đầu tiên là hai mươi năm trước, Vân Du Tiên Cư ngăn chặn một trận diệt gia ở Quảng Yên, toàn gia tộc có hai trăm người, bọn họ ngăn chặn kịp thời, nếu không toàn gia đã không còn một móng người.
Sau đó là ba đám sơn tặc cấu kết nhau, chuẩn bị tấn công một ngôi làng ở Nam Nhơn, Vĩnh Niên Thành bọn họ cũng kịp thời ra tay diệt trừ hậu họa.
Tiếp đó là những lần hành hiệp giang hồ của đệ tử Vân Du Nam Tiên Cư, bọn họ thường không để lại tên tuổi, nhưng y phục bọn họ vẫn được người người ghi nhớ và truyền lại. Đó là lý do, khi đi vào sâu tìm hiểu, lai lịch Vân Du Nam Tiên Cư mới bùng phát như vậy.
Nói về Vân Du Nam Tiên Cư, ở một nơi thâm sơn cùng cốc.
Lúc này trưởng giáo là Nhạn Tam Thiên, một lão giả đầu tóc bạc phơ cũng vô cùng bất ngờ khi khắp mọi nơi đều vô duyên vô cớ tung hô tên môn phái bọn họ. Bọn họ sống nhàn vân dã lạc ít tiếp xúc ngoại nhân, không ngờ bùng phát một cái, chỉ trong vòng hai ba ngày ngắn ngủi, danh tiếng môn phái được đề thăng nhất phẩm. Số đệ tử tìm đến hầu như tăng gấp trăm lần. Đây chính là vô tình nhặt được chỗ tốt là như vậy.
Trưởng giáo lúc này mặc dù rất thoải mái, vì môn phái đột nhiên lại được đề thăng hàng nhất phẩm. Nhưng lão vẫn chưa hiểu được nguyên do. Lúc này, một tên đệ tử chạy vào nói “Đệ tử đã điều tra qua, do một thiếu niên sử dụng hai bộ kiếm pháp môn phái chiến thắng hai thiên tài dùng thương và dùng đao”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.