Thiên Tử

Chương 22: Tia sáng trắng




Sở dĩ Vô Danh không thể hấp thu linh khí để tu luyện tăng tu vi của mình lên là vì trong cơ thể của hắn chưa hình thành mầm mống linh lực. Mầm mống linh lực này chỉ có khi đạt đến Luân Xa cảnh tầng 6 mà thôi. Lúc đó trong cơ thể có mầm mống linh lực thì mới có thể hấp thu linh khí vào để nuôi dưỡng mầm mống linh lực này phát triển lớn mạnh hơn và đồng thời tăng tu vi của chính bản thân mình lên.
Ở chín tầng của Luân Xa cảnh từ tầng thứ nhất đến tầng thứ sáu không thể nào hấp thu linh khí xung quanh để tăng tu vi mà phải tự bản thân luyện tập vượt qua giới hạn cùng với sử dụng thảo dược, hấp thu dược lực có bên trong thảo dược để có thể phá vỡ rào cản ngăn cách tu vi mà tiến tới tầng thứ cao hơn. Sở dĩ phải dùng thảo dược là bởi vì, cơ thể sau một quãng thời gian luyện tập đã chịu một số ảnh hưởng nhất định, cho nên cần có dược lực từ thảo dược để bù đắp tổn thất và bồi bổ phát triển cơ thể. 
Đã có giải đáp cho câu hỏi của mình thì Vô Danh cũng đã biết tiếp theo phải làm như thế nào rồi. Bây giờ hắn không những phải tập luyện mà còn phải kiếm thảo dược để sử dụng cho quá trình tu luyện nữa. 
Mà tìm được thảo dược để dùng cũng là cả một vấn đề, bởi vì không phải cứ muốn là sẽ có người phát cho, cái này phải là do tự bản thân của mình đi tìm mà thôi. 
Vì để hỗ trợ học sinh trong quá trình tu luyện thì học viên cũng có đề ra một số giải pháp để có học viên của mình có thể kiếm được thảo dược phục vụ cho quá trình tu luyện của bản thân. Thảo dược có thể đổi được bằng điểm năng động, cũng có thể làm nhiệm vụ đạt được, mà còn một con đường nữa đó chính là tìm kiếm linh thảo ở ngọn núi lớn đằng sau học viện. 
Vạn Xuân học viện được xây dựng ở trên một ngọn núi, ngọn núi này được gọi là Phượng Hoàng sơn. Phượng Hoàng sơn rất là lớn, nếu so ra thì Vạn Xuân học viện cũng chỉ giống như cái móng tay mà thôi. Xung quanh Phượng Hoàng sơn có rất nhiều rừng cây, còn có cả sông suối chảy qua, có những chỗ còn có cả thác nước. 
Ở dưới chân núi Phượng Hoàng sơn chính là một tòa thành rất lớn tên là Phượng thành. Phượng thành là một nơi nằm bên trong " tam giác vực ", " tam giác vực " là một nơi độc lập giao giữa ba đế quốc là Phong Vân, Đại Hoàng, Thiên Thủy, " tam giác vực " vì là một nơi độc lập cho nên không có chịu sự quản chế của bất kì một đế quốc nào, ở đây tự hành thành nên thế lực của mình. Ở đây không hề có quy củ gì hết, cho nên thường xuyên xảy ra rất nhiều vụ giết người để tranh đoạt tài nguyên, ai thấy người khác ngứa mắt thì liền đánh, nhưng cũng không thể nói là không có quy củ, những người sống ở đây đều hiểu một loại quy tắc, chính là quy tắc ngầm. 
Ở tam giác vực này tài nguyên tu luyện có rất nhiều, mà Phượng Hoàng sơn là nơi rất thích hợp cho việc tìm kiếm thảo dược và linh thảo, ở đây có rất nhiều loại thảo dược và linh thảo khác nhau. Nhưng bên cạnh việc có tài nguyên phong phú thì ở đây cũng có những mối nguy hiệm luôn luôn rình rập cho những người tìm kiếm, đó chính là yêu thú, xung quanh Phương Hoàng sơn có rất nhiều yêu thú, tất cả những loài yêu thú đều có địa bàn riêng của mình, có loài thì đơn độc, mà có loài thì sống thành bầy đàn. Những người tìm kiếm tài nguyên trên núi mà gặp phải yêu thú thì một là chạy hoặc hai là chết, đấy là nói với những người không có năng lực, còn người có tu vi nhất định thì có thể đánh thắng lại yêu thú mà giữ được mạng, có những người thì coi yêu thú chính là cách để họ luyện tập nâng cao khả năng chiến đấu. 
Nói đến linh thảo thì ở Tam Sinh giới, linh thảo được chia ra làm chín cấp, từ linh thảo cấp một đến linh thảo cấp chín, cấp càng cao thì linh thảo càng có giá trị. Ở Phượng Hoàng sơn, những nơi có tài nguyên tu luyện thì thường có yêu thú sống ở xung quanh. Nơi nào có linh thảo cấp bậc càng cao thì lại có yêu thú càng lợi hại tọa trấn ở đó canh giữ linh thảo, không cho bất kì kẻ nào xâm phạm lãnh thổ của mình chứ không nói đến việc lấy được linh thảo rời đi. 
Vô Danh sau khi học xong buổi học đầu tiên thì hắn cũng đã xác định được mục đích tiếp theo cho mình, đó chính là kiếm điểm năng động, và nếu có thời gian thì sẽ đi ra sau núi tìm kiếm thảo dược bổ trợ cho quá trình tu luyện của mình. 
Nhắc đến điểm năng động, thì đây coi như là một loại phí sinh hoạt ở trong trường dùng vào mục đích tu luyện của bản thân, điểm năng động có được từ nhiều nguồn khác nhau. Có thể kiếm được điểm năng động từ việc làm nhiệm vụ của trường, thứ hai là nhận được từ hỗ trợ hàng tháng, thứ ba là từ việc đấu lôi đài, ngoài ra học viên cũng có thể tự trao đổi điểm năng động với nhau. Còn một cách kiếm điểm năng động nữa đó chính là nằm trong một trăm hạng đầu của cao thủ bảng trong trường, mỗi tháng những người nằm trong hạng một trăm đều được phát một số điểm năng động nhất định. 
Muốn vào được cao thủ bẳng thì phải thi đấu lôi đài để giành vị trí. Đối với những học viên mới vào thì sau một tháng mới có thể đăng kí thi đấu lôi đài, những người đã xếp được vào trong hạng một trăm người mạnh nhất thì vẫn có thể bị loại ra bởi những người khác, vì những người không nằm trong bảng cao thủ có quyền khiêu chiến những người nằm trong bảng cao thủ, mà những người trong bảng cao thủ cũng có thể khiêu chiến với nhau. Cho nên vị trí trên bảng cao thủ thường có sự thay đổi liên tục. 
Mà bảng cao thủ được chia ra làm nhiều loại khác nhau, bảng thứ nhất dành cho những người có tu vi Luân Xa cảnh, bảng này được gọi là Luân Xa bảng, bảng thứ hai là cho những người có cảnh giới Võ Sĩ, gọi là Võ Sĩ bảng, còn bảng thứ ba chính là bảng cuối cùng dành cho người có cảnh giới Võ Sư, gọi là Võ Sư bảng. 
Khi nằm trong bảng cao thủ thì sẽ được phát thưởng hàng tháng trong đó có điểm năng động, mà những người khiêu chiến lôi đài với nhau cũng có thể nhận được điểm năng động từ việc đánh bại đối thủ. 
Điểm năng động có thể dùng với rất nhiều việc khác nhau là đổi thảo dược và linh thảo, phí vào phòng tập trọng lực, phí vào khu tu luyện. Ngoài ra điểm năng động có thể dùng để đổi các loại công pháp, quyền kỹ, vũ kỹ khác nhau, ngoài ra còn có thể dùng để đổi lấy pháp khí. 
Mà nói đến công pháp, quyền kỹ và vũ kỹ thì đây chính là ba thứ rất quan trọng, ảnh hưởng cực lớn đến khả năng chiến đấu của một tu luyện giả. Công pháp chính là thứ quan trọng nhất trong ba loại. 
Khi nói đến công pháp người ta thường nói đến cấp độ của nó cùng thuộc tính của nó. Những tu luyện giả có các loại linh căn khác nhau thì dùng công pháp có thuộc tính khác nhau, ví dụ như một tu luyện giả có thủy linh căn thì dùng công pháp hệ thủy, người có hỏa linh căn thì dùng công pháp hệ hỏa. 
Cấp độ của công pháp được chia ra làm bốn giai khác nhau là Thiên, Địa, Huyền, Hoàng.Mà trong bốn giai này cũng chia ra làm nhiều cấp độ nhỏ khác nhau là sơ cấp, trung cấp, thượng cấp, đỉnh cấp. Đây đều là những cấp độ cơ bản mà thôi, trên những công pháp này còn có những loại công pháp khủng bố hơn nhiều lần. 
Cấp độ công pháp càng cao thì càng có lợi cho việc tu luyện và chiến đấu, trong bốn cấp phổ biến đầu tiên của công pháp thì Thiên giai công pháp có uy lực mạnh nhất, yếu hơn là Địa giai, Huyền giai, Hoàng giai. Nói một cách đơn giản công pháp của anh có cấp độ càng cào thì khi tu luyện có thể hấp thu được càng nhiều linh khí xung quanh, mà khi chiến đấu thì linh lực của anh cũng dồi dào hơn của người khác và tốc độ hồi linh lực cũng nhanh hơn những người có công pháp cấp thấp hơn mình. Chỉ như vậy thôi cũng đã tạo ra một sự chênh lệch rất lớn giữa hai người, từ đó cũng có thể phân thắng thua rồi. 
Thứ hai đó chính là quyền kỹ, quyền kỹ nói thẳng ra chính là một loại quyền thuật sử dụng trong chiến đấu, những người đánh bừa thì không thể nào mà thắng được những người biết sử dụng quyền kỹ, nhưng trừ khi giữa hai người đó có sự chênh lệch về trình độ quá cao, mà người có tu vi cao thì ai lại không biết quyền kỹ?? Quyền kỹ cũng chia ra các cấp độ khác nhau, nhưng nó không quá quan trọng, bởi vì quyền kỹ cũng chỉ là một phương thức áp dụng trong chiến đấu mà thôi, cái này phải nhờ chính bản thân tập luyện mà thành, chỉ có hiểu được chỗ tinh thâm của quyền kỹ cùng với luyện tập thường xuyên và đạt đến một cảnh giới nhất định thì mới có thể phát huy được hết uy lực của nó. 
Nói một ví dụ đơn giản chính là một người luyện một loại quyền kỹ bình thường, nhưng lại sử dụng một cách lô hỏa thuần thanh thì cũng có thể dễ dàng thắng một người chỉ mới hiểu được một chút của một loại quyền kỹ cao cấp, vì quyền kỹ có cấp bậc càng cao thì càng khó luyện thành hơn. 
Thứ ba đó chính là Vũ kỹ, Vũ kỹ là một loại cao cấp hơn quyền kỹ, uy lực khi sử dụng Vũ kỹ cực kì kinh người, những Vũ kỹ lợi hại có thể làm nổ cả một ngọn núi lớn, hay hơn thế nữa. Vũ kỹ chính là một loại chiêu thức áp súc linh lực trong cơ thể sau đó phóng ra ngoài với một sức mạnh nhất đinh, sức mạnh này có liên quan đến cấp độ của Vũ kỹ và tu vi của bản thân. 
Vũ kỹ cũng được chia ra làm bốn giai phổ thông là Thiên, Đia, Huyền, Hoàng. Trong đó cũng lại phân ra các cấp độ khác nhau là sơ cấp, trung cấp, thượng cấp, đỉnh cấp. Và cũng còn có những loại Vũ kỹ có cấp độ mạnh hơn nhiều nữa, mà đỉnh cao của Vũ kỹ không còn là việc áp súc linh lực trong cơ thể mà là một loại cảm ngộ quy tắc, người ta gọi đó là Thần Thông. 
Vô Danh bây giờ đã có một loại công pháp cực kỳ bá đạo rồi, đó chính là Tạo Hóa công pháp Vô Cực quyết, đây chính là loại công pháp mạnh nhất trong thiên địa. Nhưng Vô Danh cũng chỉ biết rằng mình có một loại công pháp lợi hại nhưng cũng không biết nó bá đến mức như vậy. 
Quyền kỹ đối với Vô Danh thì lại càng không phải nói nữa rồi, khi còn ở trái đất, hắn học không biết bao nhiều các bài quyền pháp khác nhau, ví dụ như kim cang quyền, la hán quyền, thái cực quyền, và còn nhiều loại quyền khác nữa, bên cạnh đó thì hắn còn tinh thông rất nhiều loại binh khí khác nhau. 
Đối với Vô Danh bây giờ hắn chỉ còn thiếu một loại Vũ kỹ thích hợp với bản thân mà thôi. 
Vô Danh cầm trong tay một tấm lệnh bài màu xanh da trời, bên trong đó có ghi ba mươi điểm năng động, đây chính là lệnh bài chứa điểm năng động, còn điểm năng động bên trong chính là điểm được phát miễn phí cho mỗi học viên. 
Vô Danh đang nhìn lệnh bài trong tay thì đột nhiên có một tia sáng trắng bay đến chắn trước mặt hắn sau đó hiện ra một loạt các dòng chữ ở trên không trung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.