Thiển Thiển Mỉm Cười

Chương 11:




-" Nếu Thiển Thiển nhà chúng tôi đã nói như vậy chuyện này coi như qua đi , hai nhà chúng ta vẫn cứ như trước nước sông không phạm nước giếng " Tô lão gia thở ra một hơi phất tay, a cháu gái nhỏ của ông tốt đẹp cỡ nào , bị con bé kia nhúng chàm thật sinh khí mà.
-" Hi vọng Thương tiểu thư không có lần sau phạm sai lầm " Tô Hành đứng lên xoa xoa đầu Tô Thiển, áo bông nhỏ của ông đã nói như vậy người cha này cũng chỉ có thể tán thành.
-" Không có lần sau , thật cám ơn Tô đại tiểu thư tha thứ !" Thương Tố Lan mừng muốn khóc đại phật a đại phật chính là như vậy có thể bỏ qua cho những sai lầm của sinh linh bé nhỏ.
-" Vậy chúng tôi không làm phiền mọi người , trời cũng tối rồi chúng tôi cũng nên rời đi , cảm tạ Tô đại tiểu thư rộng lòng tha thứ cho Tố Lan nhà chúng tôi sau này có việc cần giúp đỡ Thương gia sẽ tận lực ." Thương Sùng Minh nhẹ nhàng thở phào , Tô Thiển chỉ gật đầu biểu đạt Thương Sùng Minh có phần cảm thán cô bé này nhìn trước mặt nhưng thập phần xa xôi người khác với không tới, Tô gia sinh tốt thật .
-" Cậu còn không đi ?" Tô lão gia nhìn Thương Tử Hằng vẫn đứng nguyên tại chổ , nhíu mày hỏi Tô Thiển đi bên cạnh Tô lão gia ra đến bàn ăn.
-" Cháu liên quan gì tới bọn họ, Tô gia gia cháu tới là thăm Thiển Thiển , Thiển Thiển đây là quà anh Tử Hằng đi công tác mua về tặng em, em xem xem thích không ?"
Tô Thiển :"..." Đại gia tôi còn nghĩ anh đang ôm ấp bồi dưỡng tình cảm với nữ chính chờ ngày lăn ga giường vào giáng sinh năm nay , còn bản thân đã thoát khỏi anh ... anh đây là muốn gì . Tô Thiển bất đắc dĩ đưa tay nhận lấy mấy túi quà giao cho Trương thẩm mệt mỏi nhìn Thương Tử Hằng nói " Cám ơn "
Tô lão gia "... Đã thế cùng lại ăn tối đi, ăn xong hẵn về "
-" Vâng ạ " Thương Tử Hằng mặt mũi đầy thỏa mãn nhìn Tô Thiển đi phía trước cũng nhanh chân bước ngồi xuống đối diện .
Tô Cẩm duy trì im lặng suốt bữa cơm từ ngày mà Tô Thiển xuống nhà ăn cơm chung với mọi người trong đại trạch thì bữa cơm Tô gia từ 30p kéo dài đến 1 giờ . Không ai dám đứng dậy rời đi trước cứ phải ăn mà chờ Tô Thiển cuối cùng gần hai tháng nay Tô gia ai cũng tăng lên vài cân tứ phương khổ sở mà không dám nói ra chỉ có thể âm thầm giảm cân Tô Cẩm tâm hồn cực kỳ khổ tận cam lai. 
Tô Hành  nhìn Thương Tử Hằng coi như không có gì muốn nói, cũng không cần nói chính là không thích nhưng là vì bạn của áo bông nhỏ Tô ba ba không thể nào thể hiện vẻ mặt ghét bỏ.
Ăn xong Thương Tử Hằng còn kéo Tô Thiển ra ngoài tản bộ tiêu thực , Tô Thiển mọi phần không muốn đi nhưng mà không dám chống lại dậm chân mang dép lê từng bước ra ngoài .
Tô Thiển vừa ló thân ra khỏi nhà thật mẹ nó lạnh , cắn răng chịu đựng bước từng bước trên vai liền được khoát áo, chính là áo của Thương Tử Hằng, đại gia ngươi vẫn là quân tử .
-" Thiển Thiển chuyện kia , em thật sự không sao chứ ? Tôi rất lo cho em "
Thương Tử Hằng lựa từng lời nói , càng nghĩ đến hắn càng tức giận thật muốn xử lý Thương Tố Lan.
-" Không sao ! " Tô Thiển lắc đầu phối hợp , đại gia chỉ có anh mới hù chết lão nương thôi, cầu anh cút xa một chút.
-" Sau này có chuyện gì có thể nói với tôi sao Thiển Thiển ? Tôi sẽ bảo vệ em được không ?" Thương Tử Hằng hạ thấp giọng hỏi, hắn rất sợ Tô Thiển từ chối, cũng không rõ vì sao sợ có lẽ chính hắn không muốn vất vả thành bằng hữu của Tô Thiển liền trở lại thành người dưng.
-" Không cần ! Có những việc anh không quản được " Tô Thiển hít một hơn không khí lạnh , đại gia anh cách xa tôi chút đi.
Thương Tử Hằng gấp gáp trả lời " Cho dù thế tôi sẽ bớt lo cho em hơn, không phải chúng ta là bằng hữu sao. Tôi luôn xem em như là em gái Thiển Thiển "
Tô Thiển ngước mắt nhìn Thương Tử Hằng không biết phải nói thế nào phản phất chút tan thương nhẹ giọng  " Hi vọng điều anh nói không bao giờ thay đổi "
Cũng hi vọng đời đời kiếp kiếp không cần vì người khác mà hãm hại 1 nữ phụ số 18 vô tội như tôi nam chính à!
-" Vậy sau này có chuyện em nói với tôi một lời , có thể chứ ?" Thương Tử Hằng thấy Tô Thiển nhìn hắn như vậy, hắn có chút hoảng không biết vì điều gì .
-" Được ! " Tô Thiển cúi đầu xem đồng hồ đã 21h lại ngẩn đầu lên nhìn chăm chú Thương Tử Hằng nhả 1 câu hết sức phũ phàng " Trễ rồi , anh về đi "
-" Được vậy em ngủ ngon Thiển Thiển , tôi nhìn em vào nhà rồi sẽ về "
Tô Thiển im lặng cởi áo khoát trả lại cho Thương Tử Hằng chậm chậm bước vào Tô trạch cánh cửa Tô gia từ từ khép lại khuất bóng dáng Tô Thiển , Thương Tử Hằng mới vào trong xe lái trở về Thương trạch .
-" A Hằng đã ăn tối chưa , mẹ nấu cho con một bát mỳ nhé !" Cảnh Tú Xương nhìn thấy con trai đột nhiên trở về đại trạch có chút kinh ngạc vội vàng theo sau mông con trai vào đến phòng. Thương Tử Hằng tâm trạng tự nhiên có phần phiền muộn dựt dựt cà vạt tháo mở vài cúc áo đứng bên cửa sổ suy nghĩ .
-" A Hằng con sao thế ? Công ty có chuyện sao ? Tâm trạng lại tệ như vậy ?" Cảnh Tú Xương thấy con trai thâm trầm như vậy cũng rất bất đắc dĩ mà lo lắng , Thương Tử Hằng tách ra bên ngoài ở riêng cũng đã nhiều năm rồi , đối với người mẹ như bà cũng không mấy gần gũi . Con trai càng lớn càng giống người ngoài Cảnh Tú Xương cũng đầy bụng khổ sở mà không biết than thở với ai.
-" Mẹ tại sao lại có người sinh ra liền khác phàm nhân ?" Thương Tử Hằng băng khoăn hỏi , hắn biết Tô Thiển mọi mặt đều xinh đẹp vì khí chất như cô gái nhỏ đó mà hắn yêu thích muốn nhận làm em gái , càng nhìn càng không ngừng quan tâm được. Nhưng bây giờ hắn nhận ra Tô Thiển đối với hắn cách quá xa , xa xôi như trời với đất . Tô Thiển đứng trước mặt hắn mà hắn lại cảm thấy xa ngàn dặm đến nổi chỉ thấy được bóng dáng không hề chân thật.
-" A ai sinh ra cũng đều là người , khác nhau ở nhân sinh khí chất . A Hằng con luôn ưu tú con cũng biết người khác phóng mắt nhìn cũng không ai so sánh được " Cảnh Tú Xương không rõ con trai bối rối chuyện gì nhìn khó khăn như vậy, bà cũng chỉ có thể an ủi phân tích một chút.
-" Dù ưu tú cỡ nào cũng chỉ là phàm nhân, không phải tiên . Có người sinh ra quanh thân đều tiên khí ngút ngàn đứng nơi cao xa chỉ dõi mắt xem hết thẩy chúng sinh , mẹ con chỉ là người phàm tục " Thương Tử Hằng tự dễu cười ngồi xuống ghế vò vò tóc .
Cảnh Tú Xương đau lòng không thôi , a bà làm sao hiểu được ? Dù quanh thân tiên khí thì vẫn là người mà nha khác nhau ở chổ nào. Chứ không lẻ mày muốn tu tiên ...." A Hằng dù thế nào họ cũng chỉ là người đều sẽ trải qua thất tình lục dục , không ai ngoại lệ . Nhưng mà a Hằng khả con không tu tiên được đâu nghe mẹ con mà tu không thành ma cũng thành yêu thôi."
Thương Tử Hằng :"..." Đây là mẹ hắn sao, có người mẹ nào lại bổ đao vào con mình chứ. Nhưng mà không sai không thành tiên được thì thành ma, chỉ có ma mới đứng ngang hàng với tiên đi.
-" A Hằng hôm nay con đi Tô gia thế nào ? Mẹ nghe Tố Lan nói Tô đại tiểu thư tính tình rất tốt, có gia giáo hiểu lễ nghĩa , cô bé tốt như vậy làm dâu nhà ai đều thật phúc phận, tiếc là cô bé bệnh sống không lâu" Cảnh Tú Xương cảm thán , người tốt như vậy tại sao nhân sinh lại đau khổ đến thế.
-" Thiển Thiển ...không ai xứng với em ấy ! Không một ai cả . " Ai có thể xứng với tiểu tổ tông nhà hắn cơ chứ, nằm mơ đi thôi .
-" Thật vậy sao ? Nghe nói con nhận cô bé làm em gái lần nào đưa về đại trạch ăn một bữa cơm nhé, chú Tư cũng thập phần khen ngợi cô bé nói ít mà ý nhiều "
-" Thiển Thiển có bệnh tiếp xúc với người lạ rất khó khăn , có dịp con sẽ mang em ấy về " Thương Tử Hằng mơ hồ thấy việc hắn nhận Tô Thiển làm em gái sai lầm rồi.
-" Tốt tốt cô bé thích ăn cái gì lúc đó mẹ sẽ chuẩn bị " Cảnh Tú Xương nhận ra tâm tình của con trai có phần biến hóa tốt hơn liền cao hứng cười liên tục.
-" Thịt, cá, hải sản tóm lại không phải ăn chay là được, con muốn nghỉ ngơi mẹ ra ngoài đi  " Thương Tử Hằng vừa đi đến nhà vệ sinh vừa cởi áo , hắn quyết tâm không làm người nữa làm yêu ma mới có thể đứng cạnh Thiển Thiển nhà hắn.
-" Được rồi, con nghỉ ngơi sớm gìn giữ sức khỏe mẹ cũng về phòng " Cảnh Tú Xương luyến tiếc rời đi , mấy khi bà có thể ngồi nói chuyện với con trai tử tế chứ a thôi vậy để lần khác.
Thương Tử Hằng vừa tắm vừa suy nghĩ Tô Thiển mặc sườn xám thật đẹp đến nổi không phải người nữa rồi , còn lưu luyến hương thơm. Hắn cảm thấy thật thích nữ nhân mặc sườn xám , Thiển Thiển nhà hắn mặc sườn xám là đẹp nhất rồi . Lại nhớ đến hôm nay gặp Tô Thiển thật tốt , Thương Tử Hằng quyết tâm từ mai đặt may thật nhiều sườn xám loại tốt nhất gửi đến Tô gia để mỗi ngày tiểu tổ tông nhà hắn đều mặc sườn xám cho hắn xem mới được.
Tô Thiển như cũ chăm chỉ đi học , tại trường mỗi ngày đều phần lớn thời gian ở phòng tranh nghiên cứu cách vẽ. Tô Thiển đến đây lại cảm thấy hứng thú với hội họa không gian đa chiều còn muốn kết hợp với thiết kế đồ họa , như thế tác phẩm làm nên chắc chắn sẽ rất sinh động .
-" Thật không hiểu nổi Thương Tố Lan nghĩ cái gì , bây giờ vẫn vênh váo như thế ?" Giang Hạ vừa vào đến phòng tranh ném túi xách sang một bên ngã người ra sofa thở phì phò .
-" Lại làm sao ? " Tô Cẩm thắc mắc hỏi cắm bút chì trên đầu cúi người nghiên cứu tô màu lên tác phẩm .
-" Tô đại phật tại sao chị lại bỏ qua cho cô ta dễ dàng như vậy á ?" Chung Lệ có phần uất nghẹn gối đầu trên xà ngang đung đưa hai tay giầy cao gót trên chân cũng chạy đi mỗi góc mỗi chiếc.
-" Không thì sao ? Hôn lại !!!" Tô Thiển thật muốn đánh người đấy bất quá trang làm người bệnh lâu rồi riết cũng không muốn động thủ.
-" Ách ... vẫn là thôi đi " Giang Hạ nghe đến đầu liền xòa xòa cười , Tô đại phật chị thật biết chặn họng người ta mà.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.