Thiên Thần Mắt Tím 2

Chương 54: Wii, em đã làm được!




Rose đã bỏ hai câu tự luận cuối cùng!
Cô có một thói quen khi làm bài đó là những câu nào mà khi nhìn thoáng qua cô biết không làm được nên sẽ bỏ dở. Đợi đến khi nào kết thúc sẽ vùi đầu vào trong thư viện tìm tòi cách giải. Tuy nhiên cũng chỉ vì hai câu này hoàn toàn nằm trong những bài nâng cao đòi hỏi IQ cao, Rose chưa từng gặp một bài nào kiểu dạng như thế này cả. Những câu hỏi trước đúng là khó nhưng Rose vẫn giải trơn tru không gặp chút vướng mắc nào. Nhưng hai câu hỏi này cô đành dừng bút. Chấp nhận từ bỏ 3 điểm!
Cũng chỉ vì trong lòng cô chắc chắn đã được 95 điểm. Còn về Sally có nhiều điểm hơn cô cũng không quan tâm. Thứ cô quan tâm duy nhất là bản thân phải vào được vòng trong.
Lúc này Davy Johnathan khệ nệ bước lên bục giảng, ghé miệng vào micro thông báo.
- ĐÃ HẾT GIỜ LÀM BÀI! TẤT CẢ ĐẶT BÚT XUỐNG BÀN, CHUYỂN BÀI RA ĐẦU BÀN. TÔI XIN NHẮC LẠI... ĐÃ HẾT GIỜ LÀM BÀI! TẤT CẢ ĐẶT BÚT XUỐNG BÀN VÀ CHUYỂN BÀI RA ĐẦU BÀN.
Lời ông ta vừa nói ra Rose nghe thấy những tiếng than nhẹ của nhiều học viên, khuôn mặt họ tràn đầy thất vọng. Có những ánh mắt lo lắng cùng bỏ cuộc.
Dù sao đối với họ mà nói trong vòng một tiếng phải làm được 95 điểm là quả thực khó.
Những giám thị bắt đầu thu bài sau đó mang đến trước mặt những người chấm điểm đang ngồi phía trên bục. Một người đàn ông ghé sát vào tai mụ Mineva nói gì đó, chỉ thấy khuôn mặt mụ thoáng sửng sốt sau đó đứng trước bục micro truyền đạt.
- CÁC TRÒ THÂN MẾN. TRƯỚC KHI BIẾT ĐƯỢC KẾT QUẢ YÊU CẦU CÁC TRÒ PHẢI Ở ĐÂY. KẾT QUẢ SẼ ĐƯỢC CÔNG BỐ NGAY SAU KHI CHẤM XONG!
Một tràng tiếng sửng sốt phát ra. Đám học viên không thể ngờ được là sẽ biết kết quả ngay khi vừa mới thi trong ngày. Xen lẫn những lo lắng là một chút chờ mong. Có những nữ sinh chắp tay lại cầu nguyện mong cho bản thân qua được vòng này.
Rose chán nản! Cô vốn định khi thi xong sẽ đi tìm Will Turner...nhưng cuối cùng lại ở đây.
Hơn 500 thí sinh tương đương ngần nấy bài kiểm tra. Như vậy chấm đến khi nào mới xong?
Nhìn thấy nét nhẫn nại trong mắt Rose, Sally quay xuống cười trào phúng.
- Làm bài nhanh như vậy chắc cậu phải được 95 điểm rồi hả? Phải cầu nguyện đi, nếu không qua được tôi sẽ cảm thấy rất thất vọng.
Nở một nụ cười xinh đẹp pha chút lạnh lùng Rose thẳng thắn.
- Cảm ơn! Nhưng tôi chắc chắn đã qua vòng này...cậu không cần lo lắng.
Sally không ngờ là Rose lại tự tin đến như vậy, vẻ mặt không chút lo lắng nào của Rose khiến cô ta hụt hẫng. Giây phút Rose lên nộp bài thi thì Sally cũng đã hiểu ra một vấn đề: cô gái này quả là không dễ đối phó.
- Vậy thì tốt!_ Sally mỉm cười rồi quay mặt đi.
Mà cuộc hội thoại của Rose và Sally đều lọt hết vào tai Eric Thomas. Anh ta cười ra tiếng quay ra phía sau nhìn Rose chăm chú.
- Công chúa...xem ra việc cô qua được vòng này hay không ảnh hưởng đến tâm trạng của nhiều người nhỉ? Như tôi chẳng hạn..
- Cảm ơn!_ Rose lịch sự mỉm cười đáp lại. Cô cảm thấy anh ta thật phiền cho nên khi nói xong úp mặt xuống bàn giả vờ ngủ.
Trong khi phía dưới đang nhàn nhã nói chuyện, thì phía trên các giáo viên đang tích cực chấm bài. Những cái nhíu mày luôn hiện rõ trên khuôn mặt nghiêm túc của họ. Điều đó cho biết bài làm của thí sinh không tốt.
Thời gian cứ thế trôi qua...
Cả hội trường không còn nghe thấy âm thanh nào nữa ngoài tiếng "loạt xoạt" chấm bài. Các học viên đều nằm xuống bàn ngủ la liệt.
Đói, khát làm Rose cũng mệt mỏi gục đầu xuống bàn nhưng đôi tai lại tập trung nghe ngóng những động tĩnh từ phía các giáo viên.
3 tiếng sau...
Giữa lúc mọi người chìm sâu vào giấc ngủ thì mụ Mineva cầm một bảng danh sách đứng trước bục.
- TẤT CẢ HÃY TỈNH DẬY. TÔI SẼ THÔNG BÁO KẾT QUẢ.
Mà phía dưới đám học viên bị đánh thức giật mình thức dậy. Những mắt ngái ngủ lập tức tỉnh táo, họ ngồi thẳng lưng chờ cho mụ Mineva đọc kết quả. Ánh mắt chờ mong đến khẩn trương.
Rose cũng đã tỉnh táo, đôi mắt cô chăm chú nhìn vào bản thông báo trong tay mụ Mineva, lồng ngực bất giác đập nhanh lạ kỳ.
Sau khi nhìn một lượt hội trường, nhận thấy mọi người đều đã tỉnh táo mụ mới hắng giọng.
- TÔI RẤT TIẾC KHI PHẢI THÔNG BÁO ĐIỀU NÀY. TRONG SỐ HƠN 500 THÍ SINH THAM GIA MÀ KẾT QUẢ CHỈ CÓ 13 EM VÀO VÒNG TRONG. TÔI RẤT THẤT VỌNG. ĐÂY KHÔNG PHẢI CON SỐ MÀ TÔI TỪNG NGHĨ.
Đám học viên ồ lên, từng tiếng thở dài buồn chán, những cái lắc đầu thiểu não khiến toàn hội trường chìm vào sự u ám chản nản.
- TUY NHIÊN.._Mụ Mineva bỗng thay đổi sắc mặt.
Cả hội trường nín thở, những ngón tay Sally bấm mạnh vào lòng bàn tay muốn rỉ máu.
Lúc này khuôn mặt của mụ bỗng nở một nụ cười vui vẻ.
- CHÚNG TA CÓ NHỮNG HỌC VIÊN XUẤT SẮC Ở ĐÂY...TRONG TAY TÔI LÀ TÊN CỦA 13 NGƯỜI XUẤT SẮC NHẤT. TÔI SẼ ĐỌC TÊN TỪNG NGƯỜI MỘT, AI CÓ TÊN VUI LÒNG BƯỚC LÊN PHÍA TRƯỚC.
Mụ Mineva nhìn vào tờ danh sách sau đó ngước khuôn mặt lên, đôi mắt mụ ánh lên ý cười khi quét qua khuôn mặt Rose sau đó chậm rãi đọc to.
- HÃY CHO NGƯỜI XUẤT SẮC NHẤT HÔM NAY MỘT TRÀNG PHÁO TAY. VỚI TỔNG SỐ 97 ĐIỂM.... ROSE DOROTHY MILLER
Rose trấn động, cô không ngờ mình lại đạt điểm cao đến như vậy. Cô chỉ nghĩ chắc rằng mình được 95 điểm mà thôi. Điều này làm cô quả thật không ngờ đến.
Bước chân nhanh chóng đi đến trước bục giảng trong những tiếng hò reo ngưỡng mộ, những tràng pháo tay như sấm vang vọng cả hội trường. Lồng ngực cô như muốn nổ tung vì hưng phấn, Rose không kìm được mà nở một nụ cười rạng rỡ.
Sally và Eric Thomas có chút thất vọng trong lòng, một chút hụt hẫng trên khuôn mặt nhưng cũng không kìm lòng được sự ngạc nhiên.
- NÀO... HAI THÍ SINH CÓ ĐỒNG SỐ ĐIỂM SAU ĐÂY CŨNG RẤT XUẤT SẮC. VÂNG! CÙNG ĐẠT 96,25 ĐIỂM LÀ ERIC THOMAS VÀ SALLY SEVEN MARTIN._ Mụ Mineva tiếp lời
Nở một nụ cười tươi roi rói Sally và Eric Thomas nhanh nhẹn bước lên. Cả ba đứng ngang hàng với nhau, Sally nhếch khoé miệng.
- Quả nhiên không làm tôi thất vọng.
- Cậu cũng vậy!_ Rose nhếch lông mày.
Eric Thomas làm lố, anh ta giả bộ quá vui mừng ôm chầm lấy Rose khiến cô sửng sốt, bàn tay lạnh lùng đẩy anh ta ra...chỉ kịp nghe anh ta nói nhỏ vào tai.
- Khá lắm! Không hổ danh là người tôi thích._ sau đó buông cô ra nở một nụ cười khiêu khích.
- ROMEO SMITH 95,75 ĐIỂM
...
- JACK FELTON...
...
Mụ Mineva lần lượt đọc tên những thí sinh vào vòng trong. Đám người tuy không đậu nhưng cũng thật lòng chúc mừng, những tràng vỗ tay liên tiếp vang lên không ngớt. Những nụ cười nở trên môi những người đứng trên bục thật rạng rỡ.
Nhưng Rose lại đang nghĩ về Will Turner, trong đầu tự nhẩm " Will, em đã làm được!".
Hết

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.