Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 632: Long tinh




Mặt đất Thiên Long Tinh hoang vu rộng lớn hút tầm mắt, ba người từ bên trong thông đạo của Khởi Nguyên Xuyên Vân Bàn, đều mang theo tâm tình cùng cảm thụ bất đồng nhau. Đã tới một lần, hơn nữa lại là thời không trong quá khứ, cảm giác của Phó Thư Bảo tương đối bình tĩnh hơn rất nhiều. Ngoại trừ một chút thay đổi trên mặt đất ra, hết thảy những thứ khác cũng vẫn là như cũ. Nhưng mà đối với hai tỷ muội Long Ngọc Nhất và Long Ngọc Nhị lần đầu tiên đi đến Thánh địa Long Tộc mà nói, cảm giác trong lòng các nàng càng không thể hình dung nổi.
Hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long đều không ngoại lệ, đem toàn bộ tâm thần cũng đều đầu nhập vào Thánh địa Thiên Long Tinh, một chút cũng chẳng thèm lưu ý đến gã nam nhân đang kẹp giữa hai người. Cái tư thế như vậy, Phó Thư Bảo vui không thể nói hết. Ở ngay trước mặt hắn, là Long Ngọc Nhất đang ôm sát lấy hắn. Cặp ngọc nữ phong vô cùng no đủ kia đang gắt gao ép sát lên ngực của hắn, mỗi một cái động tác bước đi rất nhỏ cũng đều mang đến cảm giác ma sát như điện giật a. Mặt sau cũng là như thế, Long Ngọc Nhị cũng gắt gao ôm chặt lấy hắn, cái thứ tràn ngập khí khái nữ anh thư kia, cặp ngọc nữ phong ngạo nghễ đứng thẳng cũng đang đè ép thẳng lên sau lưng của hắn, mỗi bước đi là một lần điện giật…
Phó Thư Bảo nghĩ thấy, đây chính là trạng thái tiêu sái nhất cả đời của hắn. Trong toàn bộ quãng đường mà hắn đi qua, cũng chỉ có ngày hôm nay là vui vẻ nhất. Cho nên, địa phương vốn dĩ rất dễ dàng có thể nhẹ nhàng bay lên là tới, nhưng mà hắn lại cố chấp, tập tễnh bước từng bước một đi đến nơi đó. Cái tốc độ kia, cùng với tốc độ rùa bò kỳ thật cũng không khác nhau bao nhiêu.
- Phó công tử, cái tốc độ này là gì đây? Đi như vậy, chúng ta cả ngày cũng không đến được mục đích a!
Long Ngọc Nhất là kẻ khó chịu nhất, khi mà nàng đem tâm tư chuyển dời lên trên người của mình, liền phát hiện ra tình huống khác thường của Phó Thư Bảo. Cái tên kia rõ ràng cố tình đi chậm lại, sau đó dùng cái thứ ở giữa hai chân hắn mà không ngừng quấy rối địa phương mẫn cảm nhất của mình…
- Không cần gấp! Không cần gấp! Nóng vội là ăn không được đậu hủ nóng a…
Thanh âm của Phó Thư Bảo vang lên.
Long Ngọc Nhất:
- …
- Ngươi cho là ta cố ý hành tẩu như vậy hay sao? Các ngươi hẳn là phát hiện nơi này vô cùng hung hiểm chứ? Chỉ cần hơi không chút ý một chút liền chết ngay! Cho nên, an toàn đệ nhất, an toàn đệ nhất! Các ngươi cũng không nghĩ rất khó khăn mới đến được nơi này, kết quả ngay cả Long mộ cũng còn chưa tiến vào được đã liền xong đời rồi sao?
Lại là thanh âm của Phó Thư Bảo.
Long Ngọc Nhất:
- …
Cuối cùng hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long cũng hiểu ra được một chuyện, cái tên nam nhân trước mắt này, ngươi giảng đạo lý cùng hắn, hắn sẽ nói chuyện phong nguyệt với ngươi, ngươi nói chuyện chính sự với hắn, hắn liền kể lại chuyện xưa truyền kỳ… Nói cái gì cũng đều không được, đều là lãng phí tinh thần. Về phần cách đối phó… chỉ có thể một phen đem toàn bộ đậu hủ bưng lên, để hắn ăn một lần cho hết đi!
Ba người rất không dễ dàng mới đi đến được bên dưới vách núi. Bằng vào trí nhớ lần trước, Phó Thư Bảo mở ra vách núi, lộ ra không gian trong lòng núi ở phía sau.
Trải qua sự tẩy lễ của thời gian dài dòng, sự mài mòn của năm tháng, không gian trong lòng núi này không ngờ cũng không có bất cứ biến hóa gì. Ở bên trên các vách núi, đám bảo thạch, kim cương cùng với các bảo vật hiếm quý vẫn như cũ phát ra những luồng quang mang hòa nhã, đem không gian trong lòng núi chiếu sáng lên. Long tinh ở trung tâm của không gian trong lòng núi cũng không có phát sáng nữa, biến thành một cây cột Tinh thạch thuần một màu đen, lẳng lặng đứng sừng sững ở nơi đó.
- Di? Kỳ quái, thời điểm ta rời đi, cây cột Tinh thạch này rõ ràng là còn phát ra quang mang mà? Như thế nào hiện tại đã tắt mất rồi?
Trong lòng Phó Thư Bảo là một mảnh kỳ quái. Ánh mắt hắn đảo qua cây cột, rất nhanh hắn liền phát hiện ra khỏi Tinh thạch hình thoi làm tọa độ. Quỷ dị chính là, khối Tinh thạch hình thoi này vẫn không có chút biến hóa nào, vẫn như trước tản ra quang mang thủy văn sáng bóng.
Phó Thư Bảo vung tay một cái, đem cái Tinh thạch hình thoi thu trở về. Khỏa Tinh thạch hình thoi vừa rơi vào trong tay hắn, thì quang mang thủy văn nhất thời biến mất, lại biến thành hình dáng ban đầu, không hề có chút linh khí cùng với linh năng nào cả, nhìn qua chính là một khỏa Tinh thạch bình thường. Đối với bí mật của nó, còn có giá trị nghiên cứu thêm, chẳng qua cũng không phải là hiện tại. Phó Thư Bảo lập tức đem nó thu vào bên trong Long giới. Thứ này cùng với Thời Chi Chiến Giáp cũng đều rất quan trọng, cũng là thứ duy nhất có thể tạo tọa độ khi hắn đi xuyên qua thời không, nhất định phải giữ thật cẩn thận.
- Đó chính là Long tinh!
Long Ngọc Nhất đột nhiên kinh hô lên, bộ dáng phi thường kích động.
- Đúng vậy, tỷ tỷ, chúng ta… làm được rồi!
Bên trong cặp mắt của Long Ngọc Nhị toát ra nước mắt. Hai hàng nước mắt vui sướng từ bên trong hốc mắt chảy dài xuống, phốc một tiếng liền rơi thẳng xuống phần mông lõa lồ của Phó Thư Bảo.
- Phó công tử, nhanh để chúng ta đi ra ngoài!
Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị lại đồng thanh nói.
Phó Thư Bảo lại lắc lắc đầu:
- Các ngươi bình tĩnh một chút, không cần quá mức kích động! Cái địa phương này tuy rằng vẫn còn bên trong lòng núi, nhưng mà đồng dạng cũng là hoàn cảnh không có không khí. Thân thể của các ngươi có áp suất nội thể, nhưng mà bên ngoài lại không có áp lực, thân thể các ngươi sẽ bị ảnh hưởng mà nổ tung đó! Mặt khác, lực hút của mặt đất cũng là phi thường mạnh mẽ a! Cho dù là thân thể của các ngươi cũng không thể thừa nhận nổi đâu! Đi ra ngoài? Các ngươi muốn chết à?
Lần này đây, Phó Thư Bảo thật sự không phải là muốn chiếm tiện nghi của Thất Thải Nữ Thần Long, mà chân chính là cảnh cáo.
Bị Phó Thư Bảo cảnh tỉnh như vậy, hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long rất nhanh liền trấn định lại. Đã đi tới Long mộ rồi, sự tình cũng đã hoàn thành tuyệt đại bộ phận rồi, còn lại một chút bộ phận cuối cùng, chỉ là cần khởi động Long tinh mà thôi, tuyệt đối không thể nóng vội.
- Được rồi! Chúng ta cần phải dùng lực Thần Long của chúng ta khởi động Long tinh. Phó công tử, phiền toái ngươi đi đến đó đi!
Hít thật sâu một hơi, Long Ngọc Nhất nói.
Phó Thư Bảo khẽ gật gật đầu, một bên cứng ngắc hướng về phía Long tinh mà đi tới. Khi hắn di động, cái cảm giác ma sát giữa gai chân liền trở nên mãnh liệt hơn một trận. Cái tầng long lân mỏng manh kia, che khuất địa phương mềm mại nhất của Long Ngọc Nhất, có cảm giác như là ma sát địa phương mẫn cảm nhất. Trong lúc bất tri bất giác, hô hấp của hắn liền trở nên có chút nặng nề cùng dồn dập. Một đường đi tới, ma sát lâu đến như vậy, cho dù là hạt đậu nành khô cứng nhất, cũng sắp sửa bị mài ra thành sữa đậu nành rồi a? Huống chi, còn có một cô nàng Long Ngọc Nhị ở phía sau không ngừng mài nữa!
Thời điểm này Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị cũng không có lưu ý đến biến hóa của Phó Thư Bảo nữa. Tâm thần của hai nàng đã chuyển dời lên trên Long tinh kia, chính là toàn bộ. Khởi động Long tinh, phóng xuất ra Long linh bên trong, sẽ có vô số những Long đản đang được bảo hộ trong không gian bên trong kia được phóng xuất ra, sự chấn hưng của Long Tộc, sắp sửa đến rồi.
Chuyện tình trọng đại như vậy, quan hệ đến sự hưng suy của Long Tộc, cảm giác sứ mệnh của hai tỷ muội Long nữ chưa từng bao giờ mãnh liệt như vậy, cảm giác vinh dự cũng đã đạt đến cảnh giới cao nhất cả cuộc đời, làm sao còn lưu ý đến những biến hóa của Phó Thư Bảo nữa chứ?
Cả ba người chậm rãi hướng về phía Long tinh mà đi tới. Cùng tồn tại chung bên trong một cái Thời Chi Chiến Giáp, Phó Thư Bảo đành phải bất đắc dĩ đành đi theo. Nhưng mà động tác bước đi của hắn lúc này đã không còn chút tác dụng nào nữa.
Đúng lúc này, Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị đồng thời phóng xuất ra một cỗ lực Thần Long, hướng vào Long tinh mà rót nhanh vào. Đồng thời trong miệng của hai nàng cũng dùng ngôn ngữ của Long Tộc tụng niệm cái gì đó. Vẻ mặt của các nàng vô cùng trang nghiêm. Thanh âm tụng niệm của các nàng ẩn chứa một loại năng lượng vô cùng kỳ lạ. Cái loại năng lượng này, giống như là năng lượng khi Trận liệt Lực Chi Phù Văn khởi động phóng xuất ra. Từ đó có thể thấy được, đó là chỗ mấu chốt để khởi động Long tinh. Lực Thần Long của hai tỷ muội, chính là bộ phận phụ trợ mà thôi.
Long ngâm, từ xưa đã có một truyền thuyết. Thanh âm của Cự long ẩn chứa loại lực lượng thần kỳ, có thể phá vỡ núi đá, có thể hô phong gọi gió. Thông qua loại tổ hợp vận luật đặc thù, khởi động Long tinh, cũng không phải là chuyện tình gì không thể lý giải.
Hai cỗ lực Thần Long cùng với Long ngâm kỳ lạ hội tụ lại cùng một chỗ, đồng thời tác dụng lên trên Long tinh. Trong phút chốc, không gian bên trong lòng núi nhất thời rung động lên. Một ít mảnh vỡ nham thạch từ trên đỉnh của nó đổ ập xuống, phát ra thanh âm ầm ầm. Tro bụi cũng lan tỏa ra khắp nơi, che khuất tầm mắt. Thao tác của hai tỷ muội hiển nhiên đã tiến hành đến thời khắc mấu chốt nhất. Long ngâm cùng lực Thần Long của các nàng càng ngày càng phát ra mãnh liệt hơn.
Kỳ tích rốt cuộc cũng xuất hiện, trong lặng yên, Long tinh đã biến thành màu đen rốt cuộc cũng phóng thích ra một đạo ánh sáng trong suốt. Thời gian trôi qua, ánh sáng này càng ngày càng nhiều. Không gian an toàn rốt cuộc cũng mở ra. Trạng thái của hai tỷ muội lại hoàn toàn ngược lại, càng ngày càng suy yếu hơn.
Hết thảy những thứ này, thần kỳ mà đồ sộ.
Chẳng qua, Phó Thư Bảo thế nhưng lại không có nửa điểm tâm tư để mà thưởng thức. Lúc này hắn cũng đang trong trạng thái kích động khác. Một đường đi tới đây, hắn bị hai nàng Long nữa xoa đi xoa lại, cái bộ vị mẫn cảm nhất của hắn lại bị cái bộ vị ở giữa hai chân của Long Ngọc Nhất không ngừng xoa đi xoa lại. Đến lúc này, nó đã sắp sửa xoa đến trạng thái khẩn cấp chuẩn bị phun ra sữa đậu nành rồi. Hiện tại, tuy rằng đã đình chỉ xoa rồi, nhưng mà cái cỗ dục vọng trong bụng của hắn lại càng ngày càng mãnh liệt hơn.
- Con mẹ nó! Mặc kệ đi! Bỏ lỡ cơ hội lần này… cả đời này của ta chỉ sợ cũng khó có thể có được kỳ ngộ được hai Long nữ kẹp chính giữa mà xoa đi xoa lại như thế này! Nếu như bỏ lỡ, ta sẽ gặp phải báo ứng a…
Cũng không biết cuối cùng trong lòng đến tột cùng là suy nghĩ loạn thất bát tao cái gì, dưới cỗ dục vọng nguyên thủy không thể nào ức chế nổi được, Phó Thư Bảo nhẹ nhàng dùng eo của mình mà tự xoa đi xoa lại, từng chút từng chút một. Sau khi phát giác ra Long Ngọc Nhất vốn dĩ cũng không có chú ý đến, hắn càng lớn mật tự xoa mạnh hơn nữa…
Oanh!
Long tinh chấn động một chút, quang hoa đại phóng. Không gian an toàn nhất thời khuếch tán ra khắp không gian trong lòng núi. Vô số những Long hồn từ bên trong Long tinh bay múa đi ra, phát ra những Long ngâm vô cùng kích động. Bọn họ bay múa chung quanh không gian trong lòng núi một vòng, sau đó lại hóa thành từng khỏa từng khỏa Long đản, im lặng nằm yên trên mặt đất. Thời điểm ngay khi khỏa Long đản đầu tiên rớt xuống mặt đất, Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị lại kêu lên một tiếng, ngất xỉu luôn.
Phó Thư Bảo đồng chí đang trong trạng thái hung hăng tự xoa kích động đến cực điểm, đúng lúc này vòng eo không khỏi tự chủ dựng thẳng lên, phóng ra một cỗ sữa đậu nành vào địa phương mềm mại nhất của Long Ngọc Nhất. Mảnh long lân bảy màu, sữa đậu nành màu trắng tươi, đó là một màn hình ảnh phi thường bắt mắt. Long Ngọc Nhất không phải là kẻ ngốc, nhất định là biết đó là cái gì. Chẳng qua Phó Thư Bảo cũng không cấp cơ hội cho nàng biết được, rất nhanh liền giải trừ Thời Chi Chiến Giáp, đem cái thứ ô vật kia lau đi sạch sẽ, sau đó một bộ dáng đứng đắn mà thưởng thức trường hợp đồ sộ Long hồn biến thành Long đản.
Long đản, ước chừng phóng xuất ra suốt cả một ngày mới hoàn thành. Phó Thư Bảo đại khái đếm qua một chút, ít nhất có hơn một vạn khỏa Long đản. Một vạn khỏa Long đản, liền tượng trưng cho một vạn con Cự long sắp sinh ra. Trong số này còn có cả tồn tại cường đại nhất Long Tộc, Thần Long Vương!
- Không biết nàng Ác long Địa long mà ta từng giết chết kia có mặt ở trong này hay không? Chuyện tình cùng với nàng lúc trước… nói như thế nào đây? Nàng không giết ta, ta cần gì phải giết nàng đây?
Phó Thư Bảo nghĩ tới nàng Ác long Địa long ở Hải Để Thâm Uyên lúc trước kia. Nếu như nàng ta cũng ở trong này, như vậy mối quan hệ giữ hắn cùng với Long Tộc, thật đúng là có một chút khúc mắc a.
Đúng lúc này, một cái thanh âm quen thuộc đột nhiên truyền đến.
Phó Thư Bảo mạnh mẽ ngẩng đầu lên, một nàng Nữ long mặc trên người một kiện Long giáp màu đen đang đứng thẳng trên không trung nhìn chằm chằm hắn. Tuy rằng nàng là hình thái Long hồn, lại phi thường chân thật. Hắn liếc mắt liền nhận ra được, nàng Nữ long mặc Hắc Long Giáp trước mắt kia, đúng là đầu Ác long Địa long đã trấn thủ Linh mạch của Huyền Thiết Sơn lúc trước.
- Ngươi…
Không nghĩ đến nàng ta thật sự là ở nơi này! Phó Thư Bảo nhất thời vô cùng kinh ngạc.
- Ta chính là đầu Địa long cuối cùng chết đi của Long Tộc, đương nhiên cũng là đi ra cuối cùng rồi!
Nữ Địa long sâu kín nói.
Phó Thư Bảo cười gượng hai tiếng, nói:
- Ha ha… giữa hai chúng ta nhất định là có hiểu lầm, cái này… ngươi hiểu không?
Nữ Địa long nhàn nhạt nói:
- Những gì ngươi muốn nói, trong lòng ta đều hiểu rõ! Ngươi không cần đặt ở trong lòng! Ta đã biết hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long có thể đến được nơi đây, khởi động Long tinh, hoàn toàn là do ngươi ban tặng! Ngươi chính là anh hùng của toàn bộ Long Tộc chúng ta, ta như thế nào có thể trách ngươi đây? Ngược lại, ta muốn xin ngươi tha thứ cho những gì ta gây ra cho ngươi trong Hải Để Thâm Uyên lúc trước. Ngươi phải biết, đó chính là sứ mệnh của ta a!
- Ha ha ha… Như vậy là tốt rồi, giữa hai chúng ta không có hiểu lầm, không có hiểu lầm!
Sự tình liền đơn giản như vậy giải quyết xong, tâm tình của Phó Thư Bảo không còn sự ràng buộc nào nữa, nhất thời tốt hơn nhiều.
- Ta cho ngươi một lời khuyên! Thất Thải Nữ Thần Long chính là một hệ cao quý nhất cũng là mạnh mẽ nhất trong Long Tộc chúng ta! Nếu như ngươi muốn chiếm được trái tim của các nàng, nhất định phải mạnh hơn các nàng. Các nàng chỉ yêu cường giả mà thôi! Chẳng qua, theo như ta thấy, ngươi đã mạnh mẽ như vậy rồi, thứ còn lại, chỉ là thêm một chút kiên nhẫn nữa mà thôi!
- Hắc hắc… Ngươi đang nói cái gì vậy?
Da mặt của Phó Thư Bảo vốn rất dày, hơn nữa cũng rất biết cách tán gái, đây chính là hai đại thần binh lợi khí dùng để tán gái.
- Được rồi! Ta sắp sửa đi chuyển sang hình thức kiếp khác rồi! Tạm biệt ngươi! Nếu như ngươi có thể sống thêm năm trăm năm nữa, chúng ta sẽ gặp lại!
- Năm… năm trăm năm?
Miệng Phó Thư Bảo nhất thời há hốc ra. Hắn chỉ biết là Long Tộc bởi vì sự tồn tại của Long tinh mà óc thể tồn tại bình hành cùng truyền thừa rất lâu đời, nhưng lại không nghĩ đến, cái gọi là chuyển sang kiếp khác, không ngờ phải chờ đến năm trăm năm nữa!
Cái thời điểm đó, cho dù có thể gặp lại, ai còn có thể nhận ra nhau nữa?
Nàng nữ Địa long hóa thành một tia huyền quang, biến thành một khỏa Long đản. Năm trăm năm sau, nàng sẽ lại là một Cự long nhe nanh múa vuốt.
Hết thảy cũng trở lại yên lặng. Phó Thư Bảo nhìn về phía hai nàng tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long đã lâm vào hôn mê trước mặt, trong đầu nhớ lại cảnh tượng xinh đẹp khi được các nàng xoa sữa đậu nành lúc vừa rồi…
- Nếu như lại xuất hiện thêm một Long mộ như vậy nữa, lại đi thêm một lần nữa thì quá tốt rồi…
Trong lòng Phó Thư Bảo thầm nghĩ như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.