Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 614: Đại địa màu trắng bí ẩn




Xuất hiện trong tầm mắt của hai người, chính là một phiến đại địa màu trắng. Ánh mắt từ trên nhìn xuống, đem nó hoàn toàn thu vào tầm mắt. Hình dáng của nó giống hệt như là một khối ngọc bàn lớn vô cùng tròn trịa, lẳng lặng nằm sâu bên dưới nước biển. Trên cái ngọc bàn lớn kia phân biệt đứng sừng sững bốn cái cột đá thật lớn. Những cái cột đá kia, cũng toàn bộ đều là màu trắng.
Dưới sự tẩy rửa của nước biển, mảnh đại địa màu trắng kia liền giống như một phiến ngọc thạch màu trắng do thiên nhiên tạo thành vậy, làm cho người ta có một loại cảm giác không nhiễm bụi trần. Mà ở xung quanh của nó, lại cũng là một phiến hải vực lầy lội. Những loại thực vật dưới biển sâu sinh trưởng trong vùng đất lầy lội kia, cũng không có các loại san hô cao lớn, nhìn qua có vẻ đặc biệt đơn độc cùng với xấu xí.
Chỉ duy nhất mình nó là một nơi phi thường đặc biệt, nó vẫn như cũ sạch sẽ như vậy, siêu nhiên như vậy, làm cho người ta có một loại cảm giác như một đóa ngọc liên mọc lên từ bên trong bùn đất tanh hôi vậy.
Cẩn thận nhìn kỹ lại, trên bốn cái cột đá sừng sững kia tựa hồ còn có những thứ gì nữa.
Trong lòng Phó Thư Bảo vừa động:
- Hữu Nãi Ngư, cái địa phương này so với một tòa thành thị nhỏ cũng không khác bao nhiêu, thật sự thích hợp cho tộc nhân của nàng ở nơi này tạm thời sinh sống, chúng ta xuống dưới đó xem.
Chậm rãi từ trên lòng biển hạ xuống, càng ngày càng gần, phiến đại địa màu trắng bên dưới càng ngày càng lộ rõ ra. Tầm mắt của Phó Thư Bảo tập trung lên trên bốn cái cột đá to lớn sừng sững kia. Bên trên các cột đá này trong sáng như gương, không có bất cứ phù điêu gì trên đó, cũng không có bất cứ văn tự nào trên đó. Nhưng mà ở trung tâm của bốn cái cột đá kia, lại có một cái ấn ký nhỏ màu đen. Kích thước của nó, cũng giống như là một nắm tay bình thường mà thôi.
Một loại cảm giác kỳ quái khó có thể nói nên lời đột nhiên từ trong lòng sinh ra. Phó Thư Bảo rốt cuộc cũng buông ra cái eo thon của Hữu Nãi Ngư, rất nhanh bơi xuống. Hữu Nãi Ngư nhẹ nhàng vẫy nhẹ cái đuôi cá xinh đẹp, thoáng chần chừ một chút cũng bơi xuống.
Đứng ở khu vực trung tâm bốn cây cột đá kia, Phó Thư Bảo rất rõ ràng bắt giữ được một tia năng lượng lực lượng kỳ dị đang không ngừng ba động. Hắn kinh ngạc nói:
- Những cột đá nhìn như đơn giản, nhưng lại ẩn chứa bí ẩn không tầm thường. Hữu Nãi Ngư, nàng có cảm giác được không?
Hữu Nãi Ngư tinh tế cảm thụ một chút, khẽ gật đầu:
- Ta cũng cảm giác được một tia năng lượng lực lượng ba động!
Dừng lại một chút, nàng kỳ quái nói:
- Chẳng qua rất kỳ quái a! Phiến đại địa màu trắng này rõ ràng là đại địa bình thường, những cây cột đá này cũng không có cái gì đặc biệt cả. Chỉ là màu sắc tương đối có chút đặc biệt mà thôi. Vậy thì tia năng lượng lực lượng ba động kia là từ đâu mà đến?
Phó Thư Bảo chỉ vào cái ấn ký hình tròn màu đen dưới chân mình, nói:
- Cái tia năng lượng lực lượng ba động kia hẳn là đến từ nơi này.
Trước kia Phó Thư Bảo vốn dĩ yếu hơn Hữu Nãi Ngư rất nhiều, nhưng hiện tại Phó Thư Bảo đã sử dụng một viên Thời Chi Sa, sửa lại những chỗ thiếu hụt trong cơ thể, đem lực lượng tăng lên đến cảnh giới Hỗn Độn Lực Tam trọng, lúc này nàng so ra kém Phó Thư Bảo hơn một chút. Cho nên tuy rằng hắn có thể bắt giữ được một tia năng lượng lực lượng ba động vô cùng yếu ớt, nhưng cũng không có cách nào tiến thêm một bước xác định rõ ràng được.
- Như vậy thì thế nào?
Hữu Nãi Ngư không chấp nhận. Một cái ấn ký màu đen, thấu phát ra một tia năng lượng lực lượng ba động nhàn nhạt, có thể là do chất liệu tương đối đặc thù mà thôi, cũng không có địa phương gì đáng giá thăm dò cả.
- Ta cần phải nghiên cứu nó một chút!
Phó Thư Bảo có ý định của chính mình. Bắt đầu từ khi phát hiện ra phiến đại địa màu trắng cùng với các cột đá kỳ quái kia, hắn cũng đã không cho rằng đây là một phiến địa phương tầm thường nữa.
Một cái phân thân lực lượng rất nhanh liền được hắn ngưng luyện ra. Phó Thư Bảo lại đem cái phân thân lực lượng kia áp súc lại thành một sợi dây nhỏ, chậm rãi hướng về phía cái ấn ký màu đen kia mà xâm nhập vào.
Chuyện tình kỳ quái đột nhiên xuất hiện! phân thân lực lượng của Phó Thư Bảo vừa mới đụng tới cái ấn ký màu đen kia, những cột đá màu trắng bốn phía xung quanh đột phát ra một mảnh cường quang thật lớn. Tia năng lượng lực lượng ba động mơ mơ hồ hồ lúc đầu đột nhiên trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều. Bên trên cái ấn ký màu đen kia đột nhiên phát ra một tầng hộ tráo năng lượng lực lượng cường độ thật mạnh, nhất thời đem phân thân lực lượng bắn thẳng ra.
- Cái này…
Hữu Nãi Ngư nhất thời cũng bị dọa cho nhảy dựng lên, cặp môi xinh xắn nhất thời mở to, không thể khép lại được.
Chuyện tình càng kỳ quái hơn lại tiếp tục phát sinh. Bên trên bốn cái cột đá vốn dĩ sáng bóng như nhọc đột nhiên mơ hồ hiện lên bốn cái hình vẽ lớn. Theo sự biến mất của cường quang, bốn cái hình vẽ kia cũng trở nên càng ngày càng rõ ràng hơn.
Khi nhìn thấy rõ ràng bốn bức hình kia, khóe miệng của Phó Thư Bảo cũng há to lên, không thể khép lại.
Những cột đá màu trắng to lớn kia, đông tây nam bắc mỗi góc một cái. Trên cột đá phía Đông rõ ràng hiện ra một góc đại thụ lớn. Nó có thân cây vô cùng to lớn, tán cây rợp trời, giống hệt như một cái ô thật lớn vậy. Cái cây này, cho dù là đốt thành tro hắn cũng nhận ra được, đó chính là Khởi Nguyên Chi Thụ!
Bên trên cái cột đá màu trắng phía Tây hiện lên chính là một cái Cảng Khẩu Thành Thị, một chiếc thuyền buồm vô cùng đặc biệt đang dừng lại bên cạnh cảng khẩu. Cái thành thị kia, Phó Thư Bảo cũng phi thường quen thuộc, đó chính là Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành mà hắn phát hiện ra ở bên dưới Di tích Di Thất. Thời điểm khi hắn phát hiện ra Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành, nơi đây đã là một mảnh phế tích, nhưng mà một vài tòa kiến trúc vẫn còn giữ lại rõ ràng, hoàn toàn như mới. Bằng vào những tòa kiến trúc dấu hiệu kia, hắn liếc mắt một cái liền nhận ra, cái Cảng Khẩu Thành Thị trên cái cột đá phía Tây kia chính là Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành mà hắn đã phát hiện. Mà chiếc thuyền buồm vô cùng đặc biệt kia chính là Tiếp Dẫn Chi Thuyền mà hắn đã cưỡi lên để tới phiến thế giới này.
Trên cái cột đá phía Nam lại là một bức hình vẽ vàng óng, cũng không phải là cây cối, cũng không phải là hình người, cũng không phải là văn tự, mà là một đám cát vàng phát ra ánh sáng lập lòe. Đám hạt cát kia, Phó Thư Bảo cũng không chút lạ lẫm, hắn thậm chí vẫn còn ăn một hạt, đạt được những chỗ tốt thật lớn, đó chính là Thời Chi Sa!
Mà hình vẽ trên cái cột đá cuối cùng ở phía Bắc, Phó Thư Bảo lại cảm thấy vô cùng lạ lẫm. Đó là một hình vẽ thuần túy một màu đen tuyền. Nhìn thấy nó, thời điểm lúc ban đầu chỉ là một mảnh màu đen, nhưng mà nhìn lâu một chút, Phó Thư Bảo lại mơ hồ nhìn thấy bên trong đó ẩn tàng một khuôn mặt vô cùng dữ tợn. Cái loại cảm giác này, phi thường quỷ dị.
Bốn bức hình vẽ, nội dung hoàn toàn không giống nhau. Cái quỷ dị nhất không thể nghi ngờ gì chính là bức hình vẽ cuối cùng trên cây cột phía Bắc. Trong hình vẽ lại có hình vẽ, ẩn chứa một khuôn mặt người dữ tợn. Chẳng qua đáng tiếc chính là, khuôn mặt dữ tợn kia lại khiến cho người ta cảm giác được, đó cũng không phải là hình dáng gì rõ ràng đặc thù. Cái khuôn mặt kia, hoàn toàn ẩn chứa bên trong hắc ám, một mảnh mơ hồ, khó có thể nhìn thấy rõ ràng.
Bốn bức hình vẽ, Phó Thư Bảo có thể nhận ra ba bức, hơn nữa lại còn đã tự mình trải qua rồi, còn lại bức hình vẽ cuối cùng kia thì lại không hề rõ ràng. Tất cả suy nghĩ của hắn cũng toàn bộ tập trung lại, tiến hành suy nghĩ các vấn đề liên quan:
- Bốn bức hình vẽ này, tựa hồ cũng đều có quan hệ chặt chẽ với ta. Từ đầu mà nói, ta chính là người được Khởi Nguyên Chi Thụ lựa chọn, cũng là người khiến cho Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện, cho nên ta mới từ Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành của Luyện Quốc đi tới nơi này. Một bộ phận này, tựa hồ là một bộ phận của Luyện Quốc, ta cũng đã tự mình trải qua. Còn về phần Thời Chi Sa cùng với cái mặt người màu đen kia, cũng không thể biết được đáp án… Thời Chi Sa cùng với cái mặt người ẩn chứa bên trong bóng tối kia, chúng nó đến tột cùng là đang biểu thị cái gì? Bốn cái hình vẽ ẩn chứa bên trong bốn cây cột đá này, mục đích là cái gì đây? Là ai an bày hết thảy những cái này chứ?
Rất nhiều rất nhiều các vấn đề cùng xuất hiện ở trong lòng của Phó Thư Bảo, khiến cho suy nghĩ của hắn hoàn toàn hỗn loạn.
- Phó đại ca, chàng đang suy nghĩ cái gì vậy?
Nhìn thấy Phó Thư Bảo trầm mặc không nói, Hữu Nãi Ngư có có chút không đợi được, lên tiếng hỏi.
Lúc này Phó Thư Bảo mới lấy lại tinh thần, hắn khẽ lẩm bẩm:
- Ta nghĩ… cái này có thể nào có quan hệ với Luyện Vũ Thiên Tôn hay không? Cái khuôn mặt ẩn chứa bên trong hắc ám kia, ta cùng với phân thân lực lượng của hắn đã từng giao thủ qua một lần, hắn tự xưng là Chủ Thần, chúa tể của Thế giới Hắc Ám, có thể là hắn a!
Kỳ thật, Phó Thư Bảo cũng không có xác định bức hình vẽ cuối cùng và Luyện Vũ Thiên Tôn có quan hệ hay không. Những gì hắn nói, chính là một loại phán đoán không có căn cứ sự thật mà thôi.
- Cái địa phương này rất kỳ quái a! Tuy rằng thật sự thích hợp cho tộc nhân ta tạm thời sinh sống, nhưng cũng không có cảm giác an toàn!
Cặp mày thanh tú của Hữu Nãi Ngư có chút nhăn khẽ lại.
Phó Thư Bảo nói:
- Trước tiên đừng kết luận vội, chúng ta chỉ nhìn thấy mấy cái biểu tượng mà thôi, đến tột cùng là cái gì, còn cần phải thăm dò thêm một bước nữa mới được. Hơn nữa, ta mơ hồ nghĩ rằng, ta cũng không phải trong lúc vô tình mà đến được nơi đây, phảng phất như là bên trên chúng ta, trong minh minh còn có một tia liên hệ tinh thần nào đó, đem chúng ta dắt đến nơi này.
- Ách? Còn có chuyện tình như vậy nữa sao?
Hữu Nãi Ngư hồi tưởng lại tình huống lúc trước, vốn dĩ là muốn hồi tưởng lại như thế nào đã đến nơi này, nhưng mà tâm tư vừa động, lại kỳ diệu khó hiểu nhớ tới tình cảnh lúc nãy cùng với Phó Thư Bảo làm loại sự tình kia. Trong nhất thời, lại là một mảnh ngượng ngùng, cặp má ngọc của nàng lại đỏ bừng lên một trận, không dám nghĩ tới nữa.
Phó Thư Bảo đã nhớ lại, bắt đầu từ lúc khi đám tộc nhân Ngư Nhân Tộc tạm thời dừng lại trên mảnh đất bãi đá san hô kia, mãi cho đến hiện tại, mỗi một cái chi tiết hắn đều cẩn thận nhớ lại. Kết quả vẫn là như thế, tựa hồ như trong minh minh phảng phất như có một thứ tinh thần thần bí nào đó dẫn dắt, đưa hắn đi đến phiến địa phương này.
Cái sự dẫn dắt của loại tinh thần này, liền giống như là sự liên hệ tinh thần giữa hắn cùng với phân thân lực lượng của hắn vậy. Chỉ là cái loại dẫn dắt tinh thần mơ hồ kia, so với mối liên hệ tinh thần giữ hắn và phân thân lực lượng mà nói, thì phi thường yếu ớt mà thôi, yếu ớt đến mức ngay cả hắn cũng không nhận ra được.
Lại thêm một cái phân thân lực lượng nữa được ngưng luyện ra. Lần này cường độ lớn hơn trước đây rất nhiều. Phó Thư Bảo đem phân thân lực lượng ngưng tụ lại thành một sợi dây nhỏ, dùng phương thức phóng vọt trong nháy mắt, hướng về phía cái hộ tráo năng lượng lực lượng bên trên cái ấn ký màu đen kia mà xuyên thấu tới.
Răng rắc!
Một thanh âm giòn nứt rất nhỏ chợt vang lên. Dòng nước ở bốn phía xung quanh ấn ký màu đen trong khoảnh khắc bạo liệt ra, khiến cho tầng hộ tráo năng lượng lực lượng nhất thời chuyển dời đi. Cũng trong nháy mắt đó, phân thân lực lượng liền có thể tiến vào bên trong cái ấn ký màu đen kia.
Là một mảnh hắc ám vô tận, không có giới hạn. Phó Thư Bảo căn bản là không ngờ đến, phía sau một cái ấn ký màu đen nhỏ bé không chớp mắt này, không ngờ lại có một phiến thế giới rộng lớn không có chút ánh sáng như vậy. Nó phảng phất như là lối vào của một phiến thế giới rộng lớn vậy, sau khi đột phá liền tương đương đẩy ra cánh cửa đang đóng lại, cảnh tượng bên trong sẽ liền hiển lộ rõ ràng ra trước mắt.
Đáng tiếc chính là, cũng chỉ có bóng tối, cũng không có bất cứ cái gì khác nữa!
Một tia tinh thần liên hệ kỳ dị kia vào lúc này cũng trở nên mãnh liệt hơn nhiều. Tuy rằng hắn vẫn có thể thông qua phân thân lực lượng truyền trở về, nhưng mà hiện tại đã mạnh mẽ đến mức không thể nào bỏ qua được.
- Kỳ quái, kỳ quái a… Ta như thế nào lại nghĩ thấy tựa hồ như có người nào sẽ nói cho ta biết rằng ta đang đến địa phương nào a? Trong này rõ ràng không có tồn tại bất cứ sinh mệnh nào, điểm ấy thì ta thật ra có thể khẳng định. Có một số thứ, đã sớm cảm ứng được…
Trong lòng Phó Thư Bảo là một mảnh hoang mang. Cái cỗ tinh thần liên hệ kia vẫn luôn chỉ dẫn cho phân thân lực lượng của hắn hướng về phía chỗ sâu bên trong hắc ám mà đi đến. Nhưng mà không có biết được rõ ràng tình huống hiện tại, hắn vẫn là quyết định đợi thêm một chút nữa, biết rõ ràng được tình huống rồi hãy nói tiếp.
Trong lúc Phó Thư Bảo đang một mảnh suy tư, đột nhiên một thanh âm tràn ngập cảm giác tang thương chợt chậm rãi từ chỗ sâu bên trong hắc ám truyền ra:
- Cái phong ấn này, cũng chỉ có người được Khởi Nguyên Chi Thụ lựa chọn mới có thể mở ra được. Ngươi đã mở nó ra rồi, vậy còn do dự gì nữa? Nơi này có thứ mà ngươi cần, nó đã vì ngươi mà chuẩn bị một khoảng thời gian phi thường lâu dài rồi!
Trong lòng Phó Thư Bảo đột nhiên chợt động, cước bộ của phân thân lực lượng cũng không tự chủ được, hướng về phía địa phương thanh âm kia phát ra mà chậm rãi bước tới…
Nhưng mà bên trong bóng tối, sẽ có cái gì đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.