Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 595: Đại thần




Thông đạo dưới lòng đất không có một thị vệ nào tồn tại, một đường không trở ngại, lực lượng phân thân rất nhanh liền đi tới chỗ lúc trước hai người Long Ngọc Nhất dừng lại, lực lượng phân thân thả người nhảy xuống.
Một vầng sáng trắng muốt từ thân thể toát ra, khó khăn lắm mới đem hắc ám chung quanh chiếu sáng. Chi chít rương hoàng kim lọt vào mắt, có không ít rương đã mở ra, kim tệ ngập tràn hào quang lòe lòe, vàng thỏi cùng bảo thạch, còn có một ít linh tài quý giá cùng trang bị lực luyện khí, áo giáp cùng chiến đao gì gì đó.
Bảo tàng chồng chất như núi, cũng chỉ có Long tộc mới ưa thích chơi cái trò này. Bảo tàng này không có làm cho Phó Thư Bảo phải giật mình, khiến hắn giật mình chí là ở giữa bảo tàng lại có một nam tử thanh niên bị một cái khóa huyền thiết khóa chặt. Giờ khắc này, tên nam tử kia miệng đang há lớn ra, hai mắt trợn tròn lên, vô cùng kinh ngạc mà nhìn lực lượng phân thân đột nhiên xuất hiện ở trong khu bảo tàng này.
Lúc này, lực lượng phân thân cũng không phải có bộ dạng như Phó Thư Bảo, cũng không phải bộ dạng của bất kỳ ai cả mà là một đoàn hỗn độn, hình dáng chỉ là một đám sương mù năng lượng tinh khiết. Cái này cũng khó trách Đại Thanh Thiên vương kinh hãi như thế, nếu như đột nhiên xuất hiện một người hắn chắc chắn sẽ không giật mình như vậy.
Nhìn kỹ lại, Phó Thư Bảo trong lòng cũng giật mình không thôi, bởi vì nam tử bị xích lại này đúng là Đại Thanh Thiên vương của Tân Luyện quốc gia!
- Khó trách... ban ngày tại Thiên Thánh điện ta lại cảm nhận được trên người Đại Thanh Thiên vương Long tộc khí tức, nguyên lai là hàng giả mạo, Đại Thanh Thiên vương chính thức ở chỗ này, bị nhốt trong bảo tàng Long tộc. Mà với khả năng biến hóa của Long tộc, ở dưới Hải Để Thâm Uyên cũng đã gặp qua rồi, căn bản không phải là loại ảo thuật như của Hồ Nguyệt Thiền có thể so sánh được. Nếu như không phải ta từng đụng phải Ác long, nhận biết được Long tộc khí tức mà nói, bằng không thì chỉ sợ lúc này đây thật đúng là đã bị gạt rồi..."
Trong lòng Phó Thư Bảo một mảnh sáng tỏ, cũng âm thầm cảm thấy may mắn lấy.
- Ngươi... là thứ gì?
Đúng lúc này, Đại Thanh Thiên vương đã có hơi chút trấn định lại, lên tiếng hỏi.
Phó Thư Bảo đột nhiên đem lực lượng phân thân ngưng luyện thành hình tượng Phật Di Lặc, ha hả cười nói.
- Ta là thần linh phương xa vân du tới đây, vị tiểu huynh đệ này, ngươi ở đây làm cái gì đó?
Cái thế giới này căn bản là không có Phật Di Lặc tồn tại, một cái thần linh lạ lẫm, hình dáng hòa ái dễ gần đủ sức nới lỏng tâm lý cảnh giác của Đại Thanh Thiên vương một mảng lớn. Nếu như muốn cho Đại Thanh Thiên vương sợ hãi, Phó Thư Bảo đại khái có thể đem lực lượng phân thân ngưng luyện thành quỷ Sa Tăng, hoặc là đọa lạc thiên sứ gì gì đó, dù sao thì những thần linh cùng ác ma này, Đại Thanh Thiên vương một cái còn chưa có gặp qua.
- Ngươi là... Thần?
Vốn đã có chơi chút trấn định, nghe được Phó Thư Bảo nói vậy Đại Thanh Thiên vương liền mở lớn miệng ra, không cách nào khép lại được. Ánh mắt của hắn, nhìn lực lượng phân thân biến thành Phật Di Lặc kia mà không cách nào rời ra được.
"Chỉ có một điểm đảm lượng như vậy mà cũng có năng lực làm quốc vương? Bà mẹ nó, như thế thì tối thiểu ta có thể làm đương giới chi vương (vương của một thế giới) rồi..."
Phó Thư Bảo thầm mắng một câu trong lòng, trên mặt lại thông qua lực lượng phân thân nói ra.
- Đương nhiên là Thần rồi... ta đến từ bên kia vũ trụ, vân du tứ hải, tìm kiếm người hữu duyên.
- Người hữu duyên?
Trong đầu Đại Thanh Thiên vương chợt hiện lên một cái dấu hỏi thật lớn.
- Duyên phận, duyên phận a, cái duyên phận này, tiểu huynh đệ, chúng ta là có được loại duyên phận này đấy, ta xem ngươi sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, mi đỉnh bảo mãn (lông mày rậm rạp, sung túc), một cỗ vương giả chi khí quán thâu toàn bộ mệnh tuyến, là đáng ngưỡng mộ, phi thường khó được... Tiểu huynh đệ, ngươi chính là người hữu duyên ta muốn tìm a, ha ha ha...
Phật Di Lặc cười to, bộ dáng trông như phi thường hài lòng.
Đại Thanh Thiên vương lại cười không nổi, hắn vẫn như cũ, sững sờ mà nhìn lực lượng phân thân, không có minh bạch ra đây rốt cuộc là chuyện gì.
- Ngươi không hiểu?
Đại Thanh Thiên vương lắc đầu.
Phó Thư Bảo nói.
- Người như vậy, nếu tiến hành tài bồi, tuyệt đối có thể trở thành thế giới chi vương, người bảo vệ hòa bình cho vũ trụ, thanh tú Thần giới a! Ta muốn đem một thân bản lĩnh của ta truyền cho ngươi.
Dừng một chút, hắn mới tiếp tục nói ra.
- Hiện tại, đã hiểu chưa?
Đại Thanh Thiên vương lúc này mới gật mạnh đầu.
- Đã hiểu đã hiểu! Đại thần, người muốn truyền cho ta bản lĩnh, trước tiên đem ta cứu ra đi, ta bị hai đầu Long tộc nhốt lại, ta đã cảm thấy ngán chỗ này rồi!
- Không vội không vội! Người hữu duyên, ngươi trước đem chân tướng sự tình đều nói cho ta biết đi, lúc đó ta động thủ cứu ngươi ra ngoài cũng không muộn.
Quay một vòng lớn như vậy chính là vì muốn nghe rõ một chút sự tình bát quái gì đó, Phó Thư Bảo há lại người có tâm tư cứu người gì gì đó?
Đại Thanh Thiên vương, cho dù chết ở chỗ này, mục ruỗng ở chỗ này thì có quan hệ gì tới hắn sao?
Đại Thanh Thiên vương từ từ nói ra.
- Đó là một đêm ba tháng trước, hai Thất thải nữ thần long đột nhiên xuất hiện trong tẩm cung của ta, đem ta bắt...
Phó Thư Bảo thực sự không nghĩ ra đầu Long tộc giả mạo Đại Thanh Thiên vương kia lại là một cặp Thất thải nữ thần long sinh đôi. Hắn đối với Long tộc hiểu khá rõ, sau sự kiện Ác long dưới Hải Để Thâm Uyên kia xong, hắn lại thông qua lý giải liền hiểu biết không ít. Biết rõ Long tộc phân ba cấp, Địa Long - Thiên Long - Thần long, thật không ngờ trong Thiên Thánh cung này có hai đầu Thất thải nữ thần long Thần long cấp!
- Hai Thất thải nữ thần long muốn từ trong tay Luyện Thánh Y đoạt về một thứ gọi là Thiên Long Luyện Bí thuật thuộc về Long tộc các nàng, các nàng cho rằng ta không biết được âm mưu của các nàng, hừ! Nếu có thể ra ngoài, ta nhất định phải nói cho Luyện Thánh Y tổng hội trưởng nhất thanh nhị sở chuyện này, lại để cho hắn mang Thần Tạo quân tới, đem cặp sinh đôi Thất thải nữ thần long này tiêu diệt đi.
Phó Thư Bảo nói.
- Sự tình như vậy, vĩnh viễn không có khả năng xảy ra.
Vẻ mặt vẫn là một bộ hòa ái, dáng tươi cười chân thành.
- Người hữu duyên, về Luyện Thánh Y, ngươi hiểu biết chút ít gì không đây này?
- Luyện Thánh Y tổng hội trưởng...
Nói đến đây, Đại Thanh Thiên vương bắt đầu có chút ngại ngùng.
- Hắn và ta... từng có duyên phận một đêm đây này...
"Hay cho hai tên nhân yêu!"
Phó Thư Bảo thầm mắng trong lòng một câu.
- Hắn là kỳ nam tử trên cái thế giới này, một thân lực lượng tu vi đã tiến nhập Thần cấp cảnh giới, năng lực thông thiên... Tính cách của hắn ôn nhu đa tình, đa sầu đa cảm, ngay cả một đóa hoa trong hậu hoa viên nơi Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội chết hắn đều muốn cầm cuốc đi mai táng một hai...
"Luyện Thánh Y học theo Lâm Đại Ngọc?"
Trong nội tâm Phó Thư Bảo, không hiểu sao lại có một loại cảm giác sởn da gà đột nhiên xuất hiện.
Đại Thanh Thiên vương vẫn đang thâm tình miêu tả.
- Luyện Thánh Y tổng hội trưởng bộ dạng tuấn tú, không có nam tử nào trong thiên hạ này có thể sánh bằng. Trên thực tế, với tư cách là Thần cấp lực sĩ, hắn đã có được hình thái thân thể thuần năng lượng, nhưng mà hắn vẫn không muốn làm như vậy. Hắn thường nói, tính mạng dài dòng buồn chán không có ý nghĩa quá lớn, hắn tình nguyện giữ lại huyết nhục chi thân của mình, tuy rằng điều này khiến cho thực lực của hắn giảm sút rất nhiều nhưng mà hắn vẫn cứ kiên trì làm như vậy...
Thần cấp lực sĩ, từ một khía cạnh nào đó chính là Thần. Thân thể của Thần cùng phàm nhân là không thể đánh đồng được. Thần có thể tùy ý cải biến hình thái thân thể, khó có thể bị phá hủy, có được tính mạng cực kỳ lâu dài. Mà thân thể phàm nhân lại gánh chịu lấy đủ loại bệnh tật, tra tấn biến chất, mấy chục năm cũng sẽ bị chết đi như người bình thường. Chỉ sợ Thần cấp lựa chọn hình thái thân thể thuần năng lượng mà không phải là thân thể phàm nhân yếu ớt, lại không nghĩ rằng Luyện Thánh Y lại có thể làm ra cái lựa chọn như vậy, thật khó có thể lý giải được.
Phó Thư Bảo nói.
- Một người tự kỷ tới loại trình độ này, vậy thì không còn phải là tự kỷ nữa rồi mà là... biến thái!
- Sự tình lớn nhỏ của Luyện Thánh Y tổng hội trưởng ta đã nói cho Đại thần rồi. Đại thần, người mau ra tay chặt đứt sợi khóa huyền thiết này, dẫn ta ly khai chỗ này đi! Chúng ta sẽ đi tới Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội tìm Luyện Thánh Y tổng hội trưởng.
Đại Thanh Thiên vương sốt ruột nói ra.
- Không vội không vội, người hữu duyên....
Phó Thư Bảo dừng một chút, lại nói.
- Trước khi ta tới đây, ta chợt nghe qua sự tình về Cát Thời Gian, cũng chưa từng biết qua loại đồ vật kỳ diệu này, ngươi có biết chút ít gì về nó không?
Phó Thư Bảo há có thể chấp nhận yêu sách của Đại Thanh Thiên vương? Muốn yêu sách? Vậy thì để cho hắn yêu sách tới không còn quần mà mặc đi!
- Đại thần, người...
Lúc nghe được Cát Thời Gian, thần sắc Đại Thanh Thiên vương đột nhiên có chút biến đổi. Thời khắc này, hắn bắt đầu sinh ra tâm lý cảnh giác.
Phó Thư Bảo thầm mắng một tiếng trong lòng, ngoài mặt vẫn bảo trì dáng tươi cười hòa ái kia.
- Người hữu duyên, lời thật nói thật, ta hỏi sự tình về Cát Thời Gian không phải là vì chính mình, mà là vì ngươi a!
- Vì ta?
Đại Thanh Thiên vương lộ ra thần sắc mê hoặc.
Phó Thư Bảo nói.
- Ngươi xem ta đi, ta đã có được thân thể năng lượng thuần túy, ta đã là Thần rồi, ta có thể tự do xuyên toa vũ trụ, dạo chơi khắp nơi, đồ vật trân quý gì đối với ta chỉ đều là mây bay, không chút ý nghĩa. Nhưng ta biết rõ, Cát Thời Gian có thể biến ngươi thành một tuyệt thế cường giả, rất nhanh sẽ thành Thần, chẳng lẽ... ngươi không muốn sao?
Đại Thanh Thiên vương nhẹ gật dầu, loại chuyện này, kẻ đần mới không muốn.
- Cho nên, ngươi đem tình huống ngươi biết đều nói cho ta, sau đó ta mang ngươi ra ngoài, trước đi tìm Cát Thời Gian, sau sẽ tìm Luyện Thánh Y tổng hội trưởng của ngươi, nhân vật anh hùng như vậy ta sớm muốn kết giao rồi.
- Đại thần, sự tình ta biết kỳ thật cũng không nhiều...
Dừng một chút, Đại Thanh Thiên vương mới từ từ nói ra.
- Ta chỉ nghe Luyện Thánh Y tổng hội trưởng có một lần tình cờ đề cập tới, Cát Thời Gian chỉ có thể do Ngư Nhân tộc luyện chế ra được, hắn thu thập cũng không phải lưu cho mình dùng mà là tuân theo một cái ước định cổ xưa, tất cả giao cho một người. Về phần tác dụng của Cát Thời Gian ra sao, ngay cả Luyện Thánh Y tổng hội trưởng cũng không bết... Đúng rồi, Đại thần, làm sao người biết Cát Thời Gian có thể đem ta biến thành Thần đây này?
Bị nhốt trong bảo tàng nơi hắc ám, Đại Thanh Thiên vương trong nội tâm mỗi thời mỗi khắc đều có một loại chờ mong, đó chính là từ nơi này bước ra ngoài, đây cũng là nguyên nhân hợp lý hắn vì cái gì mà đều nói cho Phó Thư Bảo biết. Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, vội vội vàng vàng, nếu hắn sớm nghĩ tới một bước này, thứ ngay cả Luyện Thánh Y không biết tác dụng ra sao, vị Đại thần tự xưng là đến từ vũ trụ bên ngoài hắn lại làm sao mà biết được đây này?
- Bởi vì, ngươi đang nằm mơ a!
Lưu lại một câu, lực lượng phân thân đột nhiên hướng cái đầu của Đại Thanh Thiên vương xuyên qua, giống như một đạo nước chảy qua, đem tưởng tượng loạn thất bát tao, ký ức gì đó trong đầu của Đại Thanh Thiên vương triệt để tẩy đi.
Tỉnh dậy, Đại Thanh Thiên vương sẽ không còn nhớ rõ lực lượng phân thân từng xuất hiện trước mắt hắn, cũng sẽ không nhớ rõ hắn và lực lượng phân thân nói chuyện gì. Tuy nhiên, trong đầu của hắn cũng xuất hiện một vài địa phương hỗn loạn, nhưng mà, điều này đối với hắn cũng không có bao nhiêu tổn thương.
- Ngươi cứ an tâm mà ở đợi dưới nơi này đi, ngươi đi ra ngoài rồi, không chỉ làm lộ sự tình tỷ muội Thất thải nữ thần long sinh đôi mà ngay cả lão tửu cũng phải bạo lộ. Cho nên, tốt nhất là sự tình sau khi chấm dứt liền thả ngươi ra vậy...
Trong bóng tối, lực lượng phân thân lầm bầm lầu bầu mà biến mất trong bảo tảng.
Tình báo lực lượng phân thân mang về rất hữu dụng, kế tiếp, chính là thời gian thăng cấp hành động rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.