Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 560: Ba bước hành động




Phương Tín cười khổ:
- Chuyện này thuộc hạ cũng đã dùng mật tín nhắc nhở Thánh Lan Vương, nhưng không thể khuyên giải được. Chắc là phải đích thân thiếu gia đi xem sao.
- Cứ dẹp tạm nó sang một bên tự ta sẽ xử lý. Ngươi còn tin gì nữa không?
Phó Thư Bảo hỏi.
Phương Tín nói.
- Còn một tin nữa, Tú Ngọc, nữ vương đương nhiệm của Tú Quốc, vì Thanh Bình Vương Tướng và Thanh Dật Vương Tướng đã trở thành luyện nô của Thánh An Na nên việc canh giữ nàng ta có phần lơi lỏng, đây chính là cơ hội tốt để cứu nàng ta.
- Tú Ngọc nữ hoàng?
Cái tên này vang lên bên tai, tim Phó Thư Bảo bỗng rung động, khoé miệng nhếch lên:
- Phần lớn quân đội liên quân hiện nay là sĩ binh của Tú Quốc, Thanh Bình Vương Tướng và Thanh Dật Vương Tướng chèn ép thiên tử mệnh lệnh chư hầu. Chỉ cần chúng ta cứu được Tú Ngọc nữ hoàng, cho nàng ta xuất hiện vào lúc quan trọng, chỉ cần một lời hô hào là liên quân sẽ sụp đổ.
Phương Tín nói:
- Thiếu gia định làm thế nào?
Phó Thư Bảo cười:
- Ngươi vẽ cho ta bản đồ chi tiết về chỗ giam cầm Tú Ngọc nữ hoàng rồi đánh giá chung về thực lực của những kẻ canh gác. Tự ta sẽ đưa ra kế hoạch giải cứu.
- Được, thuộc hạ làm ngay.
Phương Tín lấy giấy bút ra, trải giấy trên thạch đài và vẽ bản đồ nơi giam giữ Tú Ngọc nữ hoàng. Hắn cũng là người điều tra về thực lực những kẻ canh gác nên biết rất rõ. Mọi thứ lần lượt hiện ra trên giấy một cách chi tiết.
Nhìn lướt qua, tay Phó Thư Bảo hơi rung lên, tờ giấy lập tức nát vụn, biến mất trong hư không.
Phương Tín nói:
- Thiếu gia, nhanh vậy đã có kế hoạch rồi sao?
Phó Thư Bảo cười hà hà:
- Kế hoạch của ta đã bắt đầu thực hiện từ hôm qua rồi. Giờ chỉ cần thay đổi một chút là được.
- Thiếu gia, nghe nói thiếu gia đã thu phục sát thủ chi vương Trư Hoàng. Lẽ nào…kế hoạch có liên quan tới hắn?
Phương Tín là kẻ nhanh nhạy, Phó Thư Bảo vừa nói là hắn đoán được một số điều ngay.
Phó Thư Bảo còn chưa nói thì Hồ Giang Phong đã nói chen vào:
- Việc thu phục Trư Hoàng ai cũng biết, các huynh đệ đều kính phục bản lĩnh của thiếu gia. Ngay nhân vật như thế cũng thu phục được, chắc chắn kế hoạch của thiếu gia là cho Trư Hoàng làm nội ứng rồi diệt hết đầu não của liên quân. Chiêu này cao minh a!
Phó Thư Bảo cười ha hả:
- Hồ Giang Phong, lần này ngươi đoán sai rồi. Tên sát thủ vương đó ta có thể tin được sao? Hắn luôn luôn đứng ở bên cường thế. Ta so với Thánh An Na đương nhiên ả ta mạnh hơn rồi. Hắn tưởng khả năng diễn của hắn giỏi lắm, lừa được ta. Ta cứ để hắn vui một chút…
- Điều này…
Hồ Giang Phong nghi hoặc nhìn Phó Thư Bảo, không biết hắn ta có âm mưu gì.
Phương Tín thì cứ cười hề hề mãi, so với Hồ Giang Phong thì hắn hiểu về Phó Thư Bảo nhiều hơn một chút. Phó Thư Bảo là người thế nào chứ? Là người có thể lừa cả cha mình, nữ nhân của mình, mười câu thì đến chín là giả. Trư Hoàng mà lừa được hắn thì đúng là câu chuyện kỳ lạ nhất thiên hạ. Nói cách khác, chỉ cần Phó Thư Bảo không lừa Trư Hoàng thì Trư Hoàng nên thắp hương cảm tạ rồi. Quay lại lưad Phó Thư Bảo hắn thì không khác nào ánh đom đóm đi độ với ánh trăng.
- Thiếu gia, rốt cuộc thiếu gia định làm thế nào?
Hồ Giang Phong có chút nóng vội.
Phó Thư Bảo cười thản nhiên:
- Rất đơn giản, người như Trư Hoàng giữ lại cũng thừa, ta sẽ đích thân động thủ. Sau khi cho hắn thể hiện được giá trị của một quân cờ thì sẽ chết một cách có thể diện. Còn về Thanh Dật Vương Tướng, Thanh Bình Vương Tướng, giờ cũng đến lúc tính nợ với chúng rồi. Còn Thánh An Na…có lẽ hơi khó một chút, nhưng ả không chết thì ta ngủ không yên giấc!
Một tia hàn quang loé lên trong mắt Phó Thư Bảo.
Rốt cuộc kế hoạch của hắn là gì?
Việc này thì Phương Tín cũng không đoán ra được.
Hai ngày nhanh chóng qua đi, thuyền tiếp dẫn vẫn chưa xuất hiện, thành phố cảng có một vị khách không mời mà đến. Nàng ta tự xưng là thân tín của Băng Doanh nữ hoàng, mang theo tin tình báo tuyệt mật. Phó Thư Bảo cho người ở bên cạnh lui ra nói chuyện một mình với nàng ta.
Nhìn người thị nữ tâm trạng có phần bất an, Phó Thư Bảo cười nói:
- Nói đi, ngươi có tin tình báo tuyệt mật gì muốn nói cho ta?
- Công tử không cần thiết phải biết tên ta. Công tử chỉ cần biết ta là người ở bên cạnh Băng Doanh nữ hoàng là được.
Nàng ta nói.
- Lần này ta đến là do nữ hoàng bệ hạ bảo đến báo cho ngươi biết, việc ngươi thu phục được sát thủ chi vương thật ra là cái bẫy. Ngươi không được hợp tác với hắn đi thích sát Thanh Dật Vương Tướng và Thanh Bình Vương Tướng. Nếu làm vậy ngươi sẽ chỉ đi mà không có về. Còn nữa, liên quân thiếu lương thực và phần thưởng, Thánh Lan Vương đã phụng mệnh đến Thánh Đoá Lan Quốc tập hợp, hiện nay đang tập kết ở Quy Vân Cung…
Những tin đó Phó Thư Bảo đều đã biết, nhưng nó được nói ra từ người thị nữ đến bất ngờ này thì hắn lại có cảm giác khác. Trong mắt hắn, Băng Doanh vẫn luôn là người thiếu chủ kiến, nhưng giờ dường như nàng đã khắc phục được khuyết điểm đó, có lập trường rõ ràng, đó chính là đứng về phía hắn!
Oan gia trước đây nay lại xả thân tương trợ, tâm ý của Băng Doanh đã được thể hiện, đối diện với tấm lòng này, Phó Thư Bảo cười khổ, biết sớm thì trước kia đã không làm thế!
Sau khi chuyển lời, người thị nữ kia không ở lại mà ngay lập tức rời đi bằng mật đạo.
Trở về Địa Ngục Thần Tước Thần Miếu, Phó Thư Bảo trực tiếp vào trong Sinh Chi Trữ Vật Không Gian. Ở đó Hồ Nguyệt Thiền, Độc Âm Nhi, Chi Ni Nhã, Hữu Nãi Ngư và cả Đan Thư Thần Thú, Tiểu Thanh, Thất Luyện Mãng và Luyện Thiên Thử đều đứng trong đình viện đợi hắn. Trận dung này là mạnh nhất ở bên hắn rồi. Những người này bình thường ít khi tập trung lại được một chỗ. Ai nấy thần sắc cũng rất nặng nề, dường như có chuyện gì rất lớn đã xảy ra.
- Hôm nay chúng ta sẽ giải quyết cho xong với Thánh An Na. Nữ nhân đó đã áp bức chúng ta lâu như vậy, còn cả Thanh Dật Vương Tướng và Thanh Bình Vương Tướng, nợ của chúng ở Tú Quốc cũng đến lúc tính rồi.
Phó Thư Bảo nói.
Chúng nhân gật đầu, Hồ Nguyệt Thiền nói:
- Vậy giờ chàng nói kế hoạch của mình được rồi chứ?
Phó Thư Bảo nói:
- Kế hoạch của ta rất đơn giản, binh lính chia làm ba đường, Nguyệt Thiền nàng dẫn Tiểu Thanh, Thất Luyện Mãng và Hữu Nãi Ngư đi cứu Tú Ngọc nữ hoàng Tú Quốc. Âm Nhi nàng dẫn Ngũ Nguyệt Hoa Quân Đoàn đánh du kích liên quân, tối kỵ giao chiến chính diện, chỉ đả kích sĩ khí của đối phương, tạo hỗn loạn mà thôi. Kẻ địch truy kích thì cho chiến đội Hồ Tộc dùng Thư Chi Lực Luyện Khí Cung để ngăn chặn rồi rút lui. Các nàng cần phải kiên trì cho đến khi Tú Ngọc nữ hoàng xuất hiện. Ta dẫn Luyện Ngục Quân Đoàn một nghìn thạch tượng chiến sĩ trực tiếp đối phó với Thánh An Na. Lần này ta và ả phải kết thúc!
- Ta thì sao?
Chi Ni Nhã không vui, trước kia lần nào sắp xếp nhiệm vụ Phó Thư Bảo cũng không tính đến nàng, giờ vẫn như vậy. Tu vi của nàng tuy yếu nhất nhưng một lòng muốn giúp đỡ. Sao hắn có thể làm tổn thương trái tim này liên tục như thế?
Phó Thư Bảo cười:
- Chi Ni Nhã, nàng nói xem nàng có thể làm gì?
Nói về chỉ huy quân đội tác chiến, Chi Ni Nhã không bằng Độc Âm Nhi; so về việc trợ giúp trong chiến đấu nàng không bằng Hồ Nguyệt Thiền. Dường như những việc cần làm thật sự không có chỗ cho nàng. Nhưng Phó Thư Bảo trêu đùa nàng trước mặt bao nhiêu người như vậy, nàng bỗng thấy ấm ức, tức giận nhìn Phó Thư Bảo, môi hơi chu lên, hai mắt cũng bắt đầu có ánh nước.
Phó Thư Bảo cười hì hì:
- Đừng giận, ta không coi thường khả năng của nàng mà lần này nàng phải hành động cùng ta.
- Cái gì?
Không chỉ Chi Ni Nhã mà những người khác đều sững người. Lần hành động này rõ ràng bên Phó Thư Bảo là quan trọng nhất.
Thánh An Na cường hãn thế nào ai cũng biết, còn có Tứ đại Thiên Không Kỵ Sỹ làm trợ thủ, muốn tiêu diệt được ả đâu có dễ. Nếu cần trợ thủ thì Hồ Nguyệt Thiền mới là người thích hợp nhất, nên đưa nàng ấy đi chứ sao lại là Chi Ni Nhã?
Phó Thư Bảo nhìn quanh rồi cười nói:
- Đưa nàng đi là để nhân lúc hỗn loạn nàng sẽ tiếp cận phụ thân, khuyên ông ấy không tập trung lương thực và phần thưởng cho liên quân nữa. Còn nữa, nàng phải bảo ông ấy, Thánh An Na căn bản sẽ không hy sinh để đánh thức Thiên Không Nữ Thần.
Ngừng một chút rồi hắn nói tiếp:
- Thật ra, nhiệm vụ bên nàng mới là quan trọng nhất. Ta và người của ta đều không muốn làm hại tới chiến sĩ Thánh Đoá Lan Quốc. Một khi xảy ra chiến tranh thì ta không muốn làm kẻ thù với họ. Còn họ, tốt nhất đừng nhúng tay vào chuyện này. Nàng hiểu ý ta o?
Nghe Phó Thư Bảo nói xong, Chi Ni Nhã gật đầu thật mạnh:
- Ta hiểu rồi, ta sẽ làm theo ý chàng, khuyên phụ vương. Ta cũng tin ông là người sáng suốt, sẽ biết đúng sai, cuối cùng sẽ đứng về phía chúng ta.
Nếu Thánh Lan Vương đem hai mươi vạn tinh nhuệ Thánh Thập Tự Quân gia nhập trận doanh bên Phó Thư Bảo thì sẽ có khả năng đánh tan trăm vạn đại quân. Nhưng Phó Thư Bảo không mong Thánh Lan Vương sẽ làm đến mức đó. Trong kế hoạch, hắn chỉ cần Thánh Lan Vương không nhúng tay vào chuyện này là được rồi.
- Đan Thư Thần Thú, ta bảo ngươi điều tra về Lực Chi Linh Phù mà Thánh An Na sử dụng trong đại chiến với Mạc Lan lý sự. Ngươi có tiến triển gì không?
Sắp xếp xong mọi việc, cuối cùng Phó Thư Bảo hỏi.
Hôm đó Thánh An Na dùng Lực Chi Linh Phù đến từ thời đại Khởi Nguyển, tình hình lúc đó hắn biết rất rõ, ký ức vẫn còn như mới, hắn cũng rất e dè uy lực của linh phù. Nếu Thánh An Na còn nhiều thứ như linh phù thì lần hành động này sẽ khó khăn gấp nhiều lần.
Đan Thư Thần Thú nói:
- Linh phù mà Thánh An Na dùng để giết Mạc Lan lý sự có tên Thiên Vũ Tứ Sát Phù, chia làm bốn bộ phận, nhất trấn, nhị toả, tam tróc, tứ diệt. Đó là linh phù do Thiên Không Nữ Thần luyện chế, uy lực cực lớn. Ta đã tra tư liệu, nghe nói Thiên Không Nữ Thần luyện chế ba tấm Thiên Vũ Tứ Sát Phù, nhưng trước khi bị thôi miên đã dùng hai tấm. Vì thế có thể suy ra nữ thần đã để lại cho Thánh An Na một tấm. Lần trước ả đã dùng để đối phó với Mạc Lan nên giờ trong tay ả có lẽ không có linh phù tương tự nữa.
Lúc này Phó Thư Bảo thở phào.
Đan Thư Thần Thú lại nói:
- Việc luyện chế và cách sử dụng linh phù là kỹ thuật thần bí nhất của Luyện Chi Lực Sĩ, cao cấp hơn cả luyện chế Lực Luyện Khí. Nhưng đáng tiếc...ta không có bí kíp luyện chế và sử dụng linh phù.
Đây dường như là niềm tiếc nuối to lớn, ngay Đan Thư Thần Thú được xưng tụng là bí kíp chi vương cũng không có. Có thể thấy kỹ thuật luyện chế và sử dụng linh phù thần bí và cao cấp đến mức nào.
- Có cơ hội rồi tính sau. Giờ chúng ta chia ra hành động. Sắp đến lúc ta và Trư Hoàng hẹn gặp rồi, đến muộn thì hắn sẽ nghi ngờ.
Phó Thư Bảo nói rồi ra khỏi Sinh Chi Trữ Vật Không Gian.
Ra khỏi đó, Phó Thư Bảo thu một nghìn thạch tượng chiến sĩ Luyện Ngục Quân Đoàn vào Sinh Chi Trữ Vật Không Gian có được từ ác long, cũng chính là Long Giới có Thuỷ Tinh Long Cung. Rõ ràng Sinh Chi Trữ Vật Không Gian bằng bạch ngọc không thể sánh với Long Giới về cả không gian và tính ổn định.
Thu nghìn thạch tượng chiến sĩ vào Long Giới, dựa vào thuộc tính ẩn tàng cường đại, Phó Thư Bảo không phải lo lắng gì về việc vị Trư Hoàng nhận ra sơ hở nào. Thậm chí, hắn cũng không lo khi đối mặt với Thánh An Na.
Tuy chỉ một mình nhưng lại có một nghìn thạch tượng chiến sĩ làm vệ sĩ, dù có khai chiến chính diện thì có ai dễ dàng giết được hắn đây?
Huống hồ giờ hắn đã là lực sĩ chỉ đứng sau Thần!
Ngũ Nguyệt Hoa Quân Đoàn rất nhanh đã tập kết xong, nhưng không lên mặt đất ngay. Là nòng cốt trong hành động lần này, bước đầu tiên là nhiệm vụ của bên Phó Thư Bảo phụ trách. Theo kế hoạch, sau khi hắn và Trư Hoàng gặp nhau mới đến phần của Hồ Nguyệt Thiền hành động. Sau đó đến Độc Âm Nhi dẫn năm nghìn Ngũ Nguyệt Hoa Quân Đoàn, trăm chiến sĩ Độc Lang Tộc, trăm người chiến đội Hồ Tộc đánh du kích, gây rối loạn liên quân.
Nhìn bề ngoài, với năm nghìn người đối phó với trăm vạn người đúng là lấy trứng chọi đá. Nhưng một bên sĩ khí cao ngất trời, một bên lại chán nản, cộng với sự hỗn loạn mà Phó Thư Bảo tạo ra và sự xuất hiện của nữ hoàng thật sự của Tú Quốc. Những nhân tố này kết hợp lại sẽ tạo ra đòn chí mạng tới trăm vạn liên quân. Phải biết là quân đội Tú Quốc chiếm một nửa liên quân, chỉ cần Tú Ngọc nữ hoàng kêu gọi, cộng với cái chết của Thanh Dật Vương Tướng và Thanh Bình Vương Tướng thì chắc chắn họ sẽ hiếu trung với Tú Ngọc nữ hoàng. Dù sao thì người nhà, sản nghiệp của họ đều ở Tú Quốc, mà một khi Tú Ngọc nữ hoàng trở về có thể khiến họ mất mọi thứ dễ dàng!
Trên cảng, Phó Thư Bảo bàn giao lần cuối rồi đem theo Long Giới và Chi Ni Nhã rời khỏi thành phố cảng.
Trước khi ra khỏi thông đạo, lên thế giới trên mặt đất, Phó Thư Bảo có chút không nỡ buông tay Chi Ni Nhã ra, nói:
- Chi Ni Nhã, phiền nàng vào Long Giới tránh đi một chút. Đến Quy Vân Cung, khi tiếp cận phụ vương nàng ta sẽ thả nàng ra.
Chi Ni Nhã ngoan ngoãn gật đầu, trước khi vào Long Giới nàng lao vào lòng Phó Thư Bảo một lúc rồi mới lưu luyến vào Long Giới.
Ra khỏi lòng đất, ánh nắng ấm áp chiếu rọi xuống toàn thân, Phó Thư Bảo có cảm giác lâu lắm rồi mới gặp lại. Khởi Nguyên Thụ ở tít phía xa nhưng tán cây cả nó đã che tới đỉnh đầu. Những tia nắng chiếu xuống chỉ xuyên qua được những kẽ lá, vô cùng trân quý.
- Long Lân Chiến Giáp, y phục thông thường!
Hạ lệnh trong ý thức, Long Lân Chiến Giáp với hìn chiến giáp trên người Phó Thư Bảo chuyển động, rồi rtá nhanh đã biến thành một bộ y phục bình thường. Màu đen, kiểu dáng phổ thông, không thể nhận ra bề mặt có long lân, nhìn từ góc độ nào cũng không thể nhận ra đó là Long Lân Chiến Giáp.
Có bộ Sinh Vật Lực Luyện Khí Chiến Giáp này, Phó Thư Bảo thấy vững tâm hơn hẳn. Ngoài ra hắn còn một món bảo bối khác nữa trong Long Giới. Chính là trấn quốc bảo kiếm của Luyện Quốc thời đại Khởi Nguyên, Phá Hư Thần Kiếm. Có nó Phó Thư Bảo lại thêm vài phần chắc hắn sẽ giết được Thánh An Na.
Kiểm tra một lượt, xác định không có điểm nào sơ suất nữa, Phó Thư Bảo bước về nơi đã hẹn gặp mặt.
Điểm gặp mặt mà hắn và Trư Hoàng giao hẹn chính ở dưới Khởi Nguyên Thụ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.