Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 487: Tư Thản Sâm chết




Trong lòng Phó Thư Bảo chợt động, cười nói:
- Mặc Lan Lý Sự, đừng nói là ngươi nghĩ muốn một phen đem luôn Thần tượng của Luyện Hoa Nữ Thần lên trên Tiếp Dẫn Chi Thuyền hoàn thành một lần tu bổ cuối cùng đó?
- Khanh khách…
Mặc Lan Lý Sự bật cười một chuỗi thanh thúy:
- Ngươi thật sự là một kẻ thông minh a! Cùng ngươi nói chuyện, có thể lược bỏ rất nhiều những công đoạn phiền phức. Ta đương nhiên muốn đem Thần tượng của Luyện Hoa Nữ Thần mang lên trên Tiếp Dẫn Chi Thuyền. Trong hành trình di chuyển dài dòng, ngươi tiến hành một lần tu bổ cuối cùng, có thể tránh được thời gian tịch mịch a!
Tiếu lý tàng đao, tâm như rắn rết!
Đem Thần tượng của Luyện Hoa Nữ Thần chuyển luôn lên Tiếp Dẫn Chi Thuyền tiến hành tu bổ. Vừa có thể đạt được mục đích đi lên Tiếp Dẫn Chi Thuyền đến Thánh Đảo, vừa đạt được mục đích chữa trị cho Luyện Hoa Nữ Thần, mà ngay cả tên gia hỏa không hay ho Phó Thư Bảo này cũng đã chết, nhất tiễn hạ tam điêu, bàn tính của nàng quả thật tính không sót chỗ nào cả!
Phó Thư Bảo làm sao có đạo lý không biết cái âm mưu đâm sau lưng, qua sông rút cầu của nàng ta được. Mặt khác, chỉ bằng vào những lời nói của Mặc Lan Lý Sự, hắn cũng có thể cân nhắc ra được một cái kết luận, đó chính là ở trên Tiếp Dẫn Chi Thuyền khẳng định là không có ai cả! Bởi vì, nếu như có người nào đó ở trên thuyền, khẳng định sẽ không cho phép Mặc Lan Lý Sự ở trên thuyền hại chết hắn.
Một con thuyền Tiếp Dẫn Chi Thuyền không có bất cứ ai tồn tại, chuyện tình này càng ngày càng có ý tứ hơn nhiều, nhưng mà cũng càng ngày càng có nhiều bí ẩn hơn.
- Xem ra Mặc Lan Lý Sự này đối với chuyện tình của Thánh Đảo cùng với Tiếp Dẫn Chi Thuyền cũng biết được rất nhiều a! Mặt khác, dưới lòng đất xuất hiện một trụ năng lượng vô cùng khổng lồ, thế giới tân sinh nằm dưới hộ tráo vô hình, với năng lực của nàng ta, nàng ta khẳng định là sẽ rất nhanh biết được sự tồn tại của Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành, cùng với sự tồn tại của trụ năng lượng. Việc này thật sự không dễ đối phó a!
Trong lòng nghĩ như vậy, Phó Thư Bảo âm thầm thở dài một tiếng. Hắn không thể không thừa nhận, Mặc Lan Lý Sự chính là đối thủ khó chơi nhất, lợi hại nhất mà từ trước đến giờ hắn từng gặp qua.
- Cứ làm như vậy đi! Phó công tử, ngươi nhớ kỹ, chỉ được phép sửa chữa thêm một phần ba nữa, còn lại không được tiến hành sửa chữa. Bằng không ngươi sẽ gặp phải những sự hung hiểm không thể nào đoán trước được! Ngươi hiểu ý tứ của ta không?
- Hiểu được! Chẳng qua lần này đây ta cũng có một điều kiện!
Phó Thư Bảo nói.
Nghe Phó Thư Bảo đưa ra điều kiện, cặp mày của Mặc Lan Lý Sự nhất thời nhíu lại một chút, có chút sẵng giọng nói:
- Không ngờ ngươi còn dám đưa ra điều kiện với ta? Điều kiện gì?
Phó Thư Bảo nhàn nhạt nói:
- Lần này đây ta cần được tự do hơn một chút. Cũng chính là nói ta muốn lúc nào tiến hành sửa chữa thì tiến hành lúc đó, nghĩ muốn đi đến nơi nào liền đi đến nơi đó. Trước khi Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện, ta đáp ứng ngươi sẽ hoàn thành sửa chữa một phần ba Thần tượng. Nhưng trong khoảng thời gian này, ngươi không được hạn chế sự tự do của ta!
- Nếu như ta không đám ứng thì sao?
Mặc Lan Lý Sự lạnh lùng nói.
Phó Thư Bảo khẽ nhún nhún vai:
- Nếu là như vậy cũng chẳng có cách nào khác! Ngươi cường đại hơn ta rất nhiều, có thể tùy tiện giết chết ta! Nhưng mà ta cũng nói cho biết, trước khi ngươi ra tay giết ta, ta tuyệt đối có năng lực một phen đem nơi này san thành bình địa. Hơn nữa, ta tuyệt đối nắm chắc có thể đánh cho ngươi bị trọng thương. Nói vậy, đến thời điểm đó, Diệt Luân Lý Sự cùng với Vân La Lý Sự khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội hiếm có này a?
- Ha ha ha ha…
Mặc Lan Lý Sự cười nói:
- Ta chẳng qua chỉ là thuận miệng nói đùa mà thôi, làm gì giống như thật vậy? Như vậy, cứ quyết định như vậy đi. Tự ngươi cứ việc lên kế hoạch tiến hành sửa chữa Thần tượng, muốn lúc nào sửa chữa thì cứ việc sửa chữa, ta cũng sẽ không can thiệp nữa. Nhưng mà ngươi cũng phải thực hiện lời hứa hẹn của ngươi. Trước khi Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện, ngươi phải nhất định chữa được một phần ba!
- Ta làm người luôn chú trọng nhất lời hứa hẹn!
Phó Thư Bảo nói.
Mặc Lan Lý Sự lưu lại một tia ánh mắt kỳ quái, cũng không nói thêm gì nữa, xoay người rời đi. Có thể nhìn ra được, trong suy nghĩ của nàng, nếu như cái tên gia hỏa như Phó Thư Bảo mà chú trọng nhất chính là lời hứa, như vậy thì heo mẹ cũng biết leo cây rồi.
Bên trong tòa Thần Miếu trống rỗng liền chỉ còn lại mỗi mình một người Phó Thư Bảo, còn có năm trăm đầu Chiến sĩ Thạch Tượng vô thanh vô tức đứng đó mà thôi, cùng với một pho Thần tượng Luyện Hoa Nữ Thần với phần cổ bị chặt ra hơn phân nửa.
Lại nhảy lên trên bãi đá, làm ra một trận bộ dạng khoa tay múa chân, Phó Thư Bảo vẫn là đối với Thần tượng tiến hành một lần chữa trị. Lần này đây cùng với lần đầu tiên liều lĩnh chữa trị hoàn toàn bất đồng nhau. Ngay từ đầu Phó Thư Bảo cũng đã liền khống chế tốt Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa, nhưng mà ngay tại thời điểm khi lực hấp xả từ bên trong Thần tượng truyền ra, hắn liền ngay lập tức đúng lúc này gián đoạn lại hành vi sửa chữa, đem nguy hiểm ngăn cản trước khi nó phát sinh.
Cứ tiếp tục lặp đi lặp lại việc chữa trị như vậy, trải qua thời gian hơn nửa ngày, địa phương bị gãy trên cổ kia không ngờ đã được hắn chữa trị khoảng chừng hơn một tấc.
Bước cuối cùng của việc chữa trị Thần tượng tất nhiên chính là đem Kim Chi Lạc Ấn dung nhập vào bên trong Thần tượng. Trên thực tế, mỗi khi Phó Thư Bảo sửa chữa thêm được một chút, lực hấp xả phát ra từ trong Thần tượng lại càng lớn. Đến cuối cùng, nếu như hắn muốn hoàn thành toàn bộ công tác chữa trị mà nói, kết cuộc của hắn tất nhiên là phải chết. Căn bản là không có khả năng sửa chữa một chút liền dừng lại, cuối cùng hoàn toàn hoàn thành công tác chữa trị.
Chẳng qua, Phó Thư Bảo cũng căn bản không hề định sẽ hoàn toàn chữa trị Thần tượng Phân thân của Luyện Hoa Nữ Thần. Ngoại trừ ba nàng nữ nhân của hắn, kẻ mà hắn yêu nhất chính là cái mạng nhỏ của hắn.
- Pho Thần tượng Phân thân này, cùng với các Chiến sĩ Thạch Tượng xung quanh cũng đều tạo thành bởi một loại vật liệu đá bình thường, cũng không phải là loại Luyện Lực Khí bình thường nào cả. Loại đá này từ trước đến giờ vẫn chưa từng gặp qua bao giờ, không bằng mang về một đầu Chiến sĩ Thạch Tượng nghiên cứu một chút, có lẽ có thể phát hiện ra cái gì a!
Sau khi chấm dứt tu bổ, trong lòng Phó Thư Bảo thầm nghĩ. Lực trường lực lượng của hắn lập tức khuếch tán ra, thời điểm xác nhận không có ai ở xung quanh đang nhìn trộm mình, hắn mới bay nhanh về một góc khuất trong tòa Thần Miếu hắc ám, đem một pho Chiến sĩ Thạch Tượng thu trở vào bên trong Luyện Chi Trữ Vật Giới. Sau đó hắn lại dùng một vài đất đá bình thường bên dưới cái lỗ thủng lớn kia, rất nhanh đắp nặn nên một pho Chiến sĩ Thạch Tượng giả mạo, đặt lại ở vị trí ban đầu. Cuối cùng hắn lại lắc lắc người rời khỏi Thần Miếu của Luyện Hoa Nữ Thần.
Không biết tạo thành bởi loại vật liệu gì, cũng không có đặc tính khác thường nào có thể cảm giác được, giống hệt như một khối tảng đá bình thường vậy. Cho nên, chuyện tình lấy giả đổi thật này, hắn làm ra liền thiên y vô phùng, hơn nữa đặt bên trong mấy trăm đầu Chiến sĩ Thạch Tượng dày đặc nơi đây, rất khó bị phát hiện. Chẳng qua, cho dù là bị Mặc Lan Lý Sự phát hiện ra, cùng lắm cũng chẳng có chuyện gì cả. Trước khi Thần Tượng còn chưa có hoàn toàn chữa trị xong, trước khi Tiếp Dẫn Chi Thuyền còn chưa có xuất hiện, Mặc Lan Lý Sự bất luận như thế nào cũng sẽ không để cho hắn chết được. Huống chỉ cũng chỉ là ăn cắp một pho Chiến sĩ Thạch Tượng mà thôi. Nhưng mà Phó Thư Bảo lại vẫn dốc hết khả năng để ngăn chặn cái loại sự tình này phát sinh. Hắn không muốn khiến cho Mặc Lan Lý Sự cảnh giác mình.
Con phố dài đi thông đến Thần Miếu cùng với những con đường nhỏ chung quanh tòa Thần Miếu căn bản hoàn toàn bất đồng nhau. Phó Thư Bảo rất dễ dàng có thể cảm ứng được một ngàn đầu Chiến sĩ Thạch Tượng đang mai phục bốn phía dưới lòng đất. Chúng nó tạo thành một mạng lưới phòng ngự thiên y vô phùng, một giọt nước cũng không lọt. Liền thậm chí ngay cả phân thân lực lượng thực lực cùng cấp bậc Lực sĩ Vĩnh Hằng Lực Cấp cũng có thể dễ dàng miễu sát được.
Nơi mà một ngàn Chiến sĩ Thạch Tượng đang thủ vệ, chính là lãnh địa ngầm của Mặc Lan Lý Sự. Bên dưới còn có thêm mấy trăm vị nữ chiến sĩ tóc vàng, trang bị những Luyện Lực Khí vô cùng hoàn mỹ nữa. Thực lực như vậy, quả nhiên là khủng bố!
- Không biết Mặc Lan Lý Sự làm cách nào để cho đám Chiến sĩ Thạch Tượng kia sống lại? Nếu như ta cũng có thể làm được mà nói, tiền vốn hộ mạng cũng liền có thêm một chút rồi!
Trong lòng Phó Thư Bảo âm thầm nghĩ, cước bộ không nhanh không chậm, thảnh thơi nhẹ nhàng đi về phía doanh trại của Quân đoàn Ngũ Nguyệt Hoa.
Tán cây của Khởi Nguyên Chi Thụ vẫn như cũ che kín cả thiên không, lúc này đây trên tán cây đã nở rộ ra vô số những chồi non xanh biếc. Hiện tại chúng nó vẫn còn chưa có hoàn toàn lớn dần thành những lá cây, nhưng mà chỉ những chồi non mới nhú thôi cũng đã có kích thước lớn bằng thân thể một người trưởng thành rồi! Có thể tưởng tượng được, những mầm lá lớn khổng lồ như vậy, sau khi nó hoàn toàn trưởng thành, đó cơ hồ chính là có kích thước cỡ một gian phòng bình thường.
Tầng cỏ cây cùng với cây cối bên dưới mặt đất đã xum xuê đến một trình độ nhất định. Mảnh phế tích ngày xưa đã hoàn toàn bị bao phủ bởi một tầng thảm cỏ xanh mượt tươi mát. Những dòng nước tươi mát dọc theo những con sông vốn đã khô cạn mà chảy xuôi qua, phát ra sinh cơ bừng bừng rạng rỡ.
Cả thế giới này cũng đã phát sinh sự thay đổi cự đại, nhưng lại không có cách nào biết trước được đến lúc nào Tiếp Dẫn Chi Thuyền mới xuất hiện.
Sau khi Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện lại sẽ xảy ra những chuyện xấu gì, còn nữa, Thánh Đảo đến tột cùng là ở địa phương nào. Hết thảy những cái vấn đề này cũng đều khiến cho Phó Thư Bảo cảm thấy vô cùng phức tạp, khiến cho đại não của hắn ngay cả một khắc cũng không thể ngừng suy nghĩ.
Bất tri bất giác đã đi ra khỏi phạm vi thế lực của Mặc Lan Lý Sự. Bởi vì sự ra đời của thế giới mới, rất nhiều địa phương đã phi thường thích hợp để cho nhân loại sinh sống. Các doanh địa lúc ban đầu xây dựng ở xung quanh phiến quảng trường kia tuyệt đại đa số đã triệt hồi rồi, đi đến những địa phương càng thích hợp, càng thoải mái hơn mà sinh sống. Thứ còn lại, cũng chỉ có doanh địa của Quân đoàn Ngũ Nguyệt Hoa cùng với doanh địa của đám người Hội trưởng Long Điền, có vẻ vô cùng thưa thớt.
Thời điểm khi cách quảng trường một khoảng cách nhất định, Phó Thư Bảo đột nhiên dừng cước bộ lại, ánh mắt tập trung tại một phương hướng. Nơi đó là một mảnh phế tích phòng ốc đã sụp đổ, cây xanh cùng với cỏ xanh sinh trưởng hỗn độn khắp nơi, những dây leo thô to như cánh tay quấn quanh khắp nơi. Tuy rằng là phế tích, nhưng mà lại làm cho người ta có một loại cảm giác tươi sống rậm rạp vô cùng.
Một đạo hàn quang đột nhiên từ bên trong mảnh lá cây rậm rạp kia xuyên thấu ra, cũng không hề tạm dừng chút nào, mãi cho đến lúc đâm thẳng vào trong ngực của Phó Thư Bảo!
Cước bộ không ngừng lui về phía sau, chỉ trong khoảnh khắc đã hoàn thành bảy bước di động. Ngay tại thời điểm bước về phía sau bước thứ tám, hữu quyền của Phó Thư Bảo giơ lên, giống hệt như linh xà oanh kích thẳng về phía trước.
- Rống!
Quyền thú rít gào, mang theo hỏa diễm oánh nhuận như băng tuyết, mang theo khí thế dũng mãnh như lôi đình mãnh liệt.
Ầm ầm!
Thanh âm bạo tạc nặng nề nhất thời từ chỗ va chạm không ngừng lan truyền ra. Quyền thú biến mất, nắm tay của Phó Thư Bảo lại cực kỳ tinh chuẩn nện chính xác lên trên đạo kim quang kia.
Đó là một thanh kiếm Luyện Lực Khí do loại kim chúc Vũ cấp luyện chế ra.
Quyền thú phóng thích ra, làm tan rã đại bộ phận kiếm lực, thế nhưng nắm tay của Phó Thư Bảo lại vẫn như cũ không dám ngạnh kháng với mũi kiếm cùng với kiếm phong. Hắn cũng không dám khinh thường thanh kiếm Luyện Lực Khí do kim chúc Vũ cấp luyện chế ra. Một khi không cẩn thận, rất có thể sẽ bị chặt đứt cả nắm tay, hoặc là cả năm ngón tay. Đó cũng chẳng phải là nói đùa a! Nắm tay của hắn mạnh mẽ đập thẳng lên trên bên cạnh của thanh kiếm Luyện Lực Khí kia. Nhất thời, lại một trận thanh âm kim chúc va chạm chói tai truyền ra. Thanh kiếm Luyện Lực Khí kia nhất thời bị đánh văng đi, không còn tiến tới nữa.
Người xuất kiếm kia chính là Tư Thản Sâm. Trên người hắn rõ ràng đang mặc kiện Luyện Lực Khí mà hắn cả đời hắn đắc ý nhất, Kim Lực Thần Giáp! Bộ chiến giáp Luyện Lực Khí sử dụng Linh Chi Vẫn Thạch luyện chế ra như vậy, bản thân liền có được lực phòng ngự cực kỳ cao, mặt khác còn có đặc tính gia tăng lực lượng cho người mặc nó, kỹ thuật luyện chế bí truyền đến từ Thời đại Khởi Nguyên, cùng với cất chứa rất nhiều những đặc tính thần bí mà mãi cho đến lúc này vẫn chưa thể hoàn toàn xác định được. Cho nên, một kiện chiến giáp Luyện Lực Khí như vậy, sau khi Tư Thản Sâm mặc vào, chỉnh thể sức chiến đấu liền gia tăng lên ít nhất một phần ba so với bình thường!
Chiến đấu giữa các cường giả, cho dù là chỉ gia tăng thêm một phần mười sức chiến đấu thôi, đó cũng đã là ưu thế sinh tử rồi, huống chi là đến một phần ba!
Một kiếm đâm ra không thành, thanh kiếm Luyện Lực Khí của Tư Thản Sâm lại một lần nữa phóng tới. Hắn sẽ không cấp cho Phó Thư Bảo bất cứ một cơ hội thở dốc nào cả. Một khi đã là mai phục ám sát, như vậy cần phải tốc chiến tốc quyết!
Tư Thản Sâm đã nhanh, Phó Thư Bảo so với hắn còn nhanh hơn!
Song chưởng đánh ra, lực trường lực lượng trong khoảnh khắc áp súc lại thành một đoàn, mang theo Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa có uy lực cực đại, ầm ầm nghênh đón thanh kiếm Luyện Lực Khí của Tư Thản Sâm. Ngay sau khi khỏa quang cầu rời khỏi tay, hai chân Phó Thư Bảo dẫm mạnh lên trên mặt đất một cái, thân thể bay ngược trở về phía sau. Tốc độ kia, giống hệt như là mũi tên thoát dây cung, khoảnh khắc liền bay đi xa.
- Khốn kiếp!
Tư Thản Sâm cũng không có dùng thanh kiếm Luyện Lực Khí đi kích phá khỏa quang cầu do Phó Thư Bảo áp súc tạo thành kia. Nếu như thanh kiếm Luyện Lực Khí của hắn bị tạc hủy, như vậy đối với hắn mà nói, chính là hạn chế khả năng chiến đấu của hắn trên diện rộng. Chẳng qua, trên người mặc Kim Lực Thần Giáp, tay cầm kiếm Luyện Lực Khí, lòng tin có thể đánh chết Phó Thư Bảo của hắn cũng lớn đến mức chưa từng có, hơn nữa hắn vẫn còn có hậu chước khác…
Nghiêng người một cái, một đạo kim ảnh liền từ trong người hắn phóng vọt lên thiên không. Bốn góc trong thiên không, đột nhiên xuất hiện bốn luồng lốc xoáy màu đen, mang theo những tiếng sấm chớp ầm đùng, nghiền nát mà đến.
- Muốn dùng lốc xoáy che lại lộ tuyến của ta, đem ta vây khốn à? Tư Thản Sâm, đầu óc của ngươi bị nước vào rồi sao?
Đổi lại là trước đây, cho dù là Tư Thản Sâm không có mặc Kim Lực Thần Giáp, không có thanh kiếm Luyện Lực Khí do kim chúc Vũ cấp luyện chế tạo thành kia, Phó Thư Bảo nhìn thấy hắn cũng chỉ có thể tránh đi phong mang, bỏ trốn một hơi. Nhưng mà hiện tại lại bất đồng, hắn cùng với Tư Thản Sâm giống nhau, cũng đồng dạng là Lực sĩ cấp bậc Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ Cấp, thực lực tương đương, không cần phải tránh né. Huống chi, hắn còn có được ưu thế mà Tư Thản Sâm có nằm mơ cũng không ngờ được, đó chính là Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa, cùng với Nguyên Nhất Chiến Kỹ đã tu luyện ra được Quyền thú!
Kỳ thật, Tư Thản Sâm nghĩ muốn giết chết Phó Thư Bảo, thì Phó Thư Bảo làm sao lại không nghĩ muốn giết chết Tư Thản Sâm đây?
Một khi đã là loại tình huống này, như vậy thì đánh ra một kích cực mạnh đi!
Đối mặt với Tư Thản Sâm giống hệt như tia chớp cực nhanh bôn tập đến, còn có bốn luồng lốc xoáy thành hình tứ giác trong thiên không, hình thành một cái tù lung bằng gió kia, Phó Thư Bảo cũng không hề né tránh. Huyền phù bên trong hư không, Nguyên Tố Chi Hỏa giống hệt như băng tuyết không ngừng bùng phát ra toàn thân. Lực trường lực lượng vô hình trong khoảnh khắc tụ tập lại, nhưng lần này đây cũng không phải là quang cầu áp súc lại, mà là phân thân lực lượng có cấp bậc Vĩnh Hằng Lực Cấp!
Phốc phốc!
Hai luồng gió thổi vang lên, vừa động liền toàn bộ động. Trong nháy mắt khi Phó Thư Bảo hành động, phân thân lực lượng cũng áp dụng ra những động tác hoàn toàn giống nhau, lao thẳng mà tới. Cũng đồng thời trong lúc này, bên trong quỹ tích phi hành, Phó Thư Bảo cùng với phân thân lực lượng không ngừng thay đổi vị trí cho nhau, rất nhanh khiến cho người ta hoa mắt hỗn loạn một trận. Chỉ dựa vào thị giác quan sát, căn bản là không thể phân biệt ra được cái nào là phân thân lực lượng, cái nào là chân thân của hắn.
Rống rống!
Hai thanh âm thú rống rung trời đột nhiên vang lên trong thiên không. Tiếng gầm giống như là sóng triều không ngừng lan truyền ra bốn phương tám hướng. Một quyền cực mạnh của Phó Thư Bảo cùng với phân thân lực lượng, không ngờ cũng đều phát ra Quyền thú giống hệt nhau. Hai đầu Quyền thú như long như hổ mạnh mẽ phóng thẳng đến, không ngừng trao đổi vị trí cho nhau, nhưng lại có vị trí giống nhau như đúc với Phó Thư Bảo cùng với phân thân lực lượng của hắn!
Một cái công kích như vậy, Tư Thản Sâm cũng chỉ có thể gặp phải hai cái kết quả. Hoặc là chống chọi, như vậy hắn có thể đem một nửa cơ hội đánh trúng Phó Thư Bảo, hoặc là đánh trúng vào phân thân lực lượng giả mạo, thì sẽ bị chân thân của Phó Thư Bảo đánh trúng. Bất luận là lựa chọn như thế nào, thì Tư Thản Sâm cũng vô cùng bị động.
Một kích này, quả thật cũng chính là một kích cực mạnh hiện tại của Phó Thư Bảo. Không chỉ có kỹ năng thao tác phân thân lực lượng cao nhất, tu vi lực lượng cực mạnh, cùng với Nguyên Nhất Chiến Kỹ vừa mới dung nhập và thông suốt, cuối cùng còn có Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa hoàn mỹ nữa. Nếu như một kích như vậy cũng không thể chiến thắng được Tư Thản Sâm mà nói, như vậy không cần Tư Thản Sâm phải động thủ, chính hắn tự đi tìm một bức tường mà đâm đầu chết đi.
Nếu như không phải rất sốt ruột muốn giết chết Phó Thư Bảo, vận dụng bốn luồng lốc xoáy chắn lại đường lui, co rút lại thật nhanh hình thành nên một cái Phong Chi Tù Lung, Tư Thản Sâm nhất định có thể quay đầu lại né tránh. Nhưng mà thời điểm này bốn luồng lốc xoáy đã hội tụ lại cùng một chỗ, Phong Chi Tù Lung đã hoàn thành, tuy rằng hắn có thể thoát ly ra ngoài, nhưng mà thế công kích nhất định sẽ bị quấy nhiễu. Trong hoàn cảnh chiến đấu sinh tử như thế này, cho dù là một chút quấy nhiễu cực nhỏ không nên có, cũng rất có thể rơi vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục. Cho nên Tư Thản Sâm lúc này chính là đã đem chính mình đẩy vào trong hoàn cảnh bị động. Hắn dùng Phong Chi Tù Lung vây khốn Phó Thư Bảo, đồng thời cũng trực tiếp vây khốn chính hắn luôn.
Cuộc chiến trong lồng giam!
Bốn luồng lốc xoáy hội tụ lại cùng một chỗ, hơn mười đạo tia chớp thô to như cánh tay không ngừng lóe lên, trong khoảnh khắc bổ mạnh lên trên Phong Chi Tù Lung. Những luồng phong tức màu đen hoàn toàn che lại tầm mắt, thân hình của Phó Thư Bảo cùng với Tư Thản Sâm cũng đều bị thôn phệ, bao phủ, không thể nhìn thấy được.
Ầm ầm!
Đồng thời ngay khi tia chớp đánh xuống, thanh âm nổ mạnh kịch liệt từ bên trong Phong Chi Tù Lung truyền ra. Luồng sóng năng lượng xung kích giống như cuồng phong hướng bốn phương tám hướng khuếch tán rộng ra, trong khoảnh khắc đã đem Phong Chi Tù Lung xé bỏ, không còn tồn tại nữa.
Thân ảnh màu vàng của Tư Thản Sâm mang theo một cỗ máu tươi. Phốc một tiếng, bay ngược về phía sau.
Bên trong ánh mắt của hắn tràn đầy sự phẫn nộ, không cam lòng cùng với ghen tỵ mãnh liệt. Nhưng mà hắn lại tinh tường biết rõ, cái mà hắn thua Phó Thư Bảo chính là thua về thực lực. Song phương đều là đánh ra một kích cực mạnh, khí thế nhất định phải đánh chết đối phương. Nhưng mà, một kích cực mạnh của Phó Thư Bảo rõ ràng là mạnh hơn hắn rất nhiều. Ngay trong nháy mắt khi hắn đâm ra thanh kiếm Luyện Lực Khí, thì Quyền thú đã hóa giải đi một nửa uy lực của kiếm thế của hắn. Mà phân thân lực lượng của Phó Thư Bảo lại lấy phương thức tự sát, tự bạo chính mình mà hóa giải đi một nửa uy lực còn lại trong kiếm, còn Quyền thú của Phó Thư Bảo thì trực tiếp phá vỡ tầng phòng ngự của hắn, nắm tay của Phó Thư Bảo thì đập thẳng lên trên lồng ngực không có chút bảo hộ nào của hắn.
Một quyền này tuy rằng cũng không thể lấy mạng của hắn, nhưng lại đã khiến hắn bị trọng thương.
- Đi chết đi!
Phó Thư Bảo cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt ném đá xuống giếng, xối băng trong trời tuyết như vậy. Băng Tuyết Lực Lượng Chi Dực vừa động, phốc một tiếng đánh thẳng về phía Tư Thản Sâm đang co người trên tảng đá phía trước.
- Hừ! Muốn giết ta sao? Ngươi vẫn tự lo cho thân mình trước đi!
Khóe miệng của Tư Thản Sâm không ngờ lại nhếch lên một tia nụ cười tàn nhẫn.
Phốc!
Từ bên dưới mặt đất đột nhiên phóng lên một đạo thân ảnh, xông thẳng về phía này.
- Trư Hoàng!
Sắc mặt Phó Thư Bảo nhất thời trở nên phi thường khó coi.
- Mau giết hắn!
Tư Thản Sâm oán hận hét lên, khó khăn lắm mới có thể đem thân hình co rút ổn định lại một chút.
- Ha ha… Đây chính là một cái vòng vây a, ngươi không phát giác ra sao? Chỉ cần chúng ta xuất hiện, tiểu tử ngươi khẳng định sẽ xoay người bỏ chạy về phía Mặc Lan Lý Sự cầu cứu. Nhưng mà hiện tại… hãy để ta đến chấm dứt kiếp nhân sinh dơ bẩn của ngươi đi!
Thân thể của Trư Hoàng cùng với thanh đoản nhận thích khách trong tay hắn dung hợp thành một đạo hàn quang hắc bạch giao nhau, tốc độ cực nhanh.
Phốc!
Đạo hàn quang hắc bạch giao nhau kia ngay khi bắn tới trước mặt của Phó Thư Bảo liền lập tức biến mất, cũng không phải là tiêu thất, mà là tiến nhập vào sau lưng của Tư Thản Sâm, sau đó lại theo trước ngực của hắn xuyên thấu qua!
- Ngươi…
Tư Thản Sâm kinh ngạc nhìn chằm chằm vào thanh đoản nhận thích khách từ trong ngực của mình chui ra, lại nhìn về phía Trư Hoàng. Hắn không thể nghĩ ra được vì cái gì mà Trư Hoàng lại không giết Phó Thư Bảo, mà đi giết minh hữu là hắn.
Phó Thư Bảo cũng trừng mắt nhìn chằm chằm Trư Hoàng cùng với Tư Thản Sâm. Hắn cũng không rõ ràng cái này đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.
- Ha ha… Tư Thản Sâm, ngươi đã vô dụng rồi! Diệt Luân Lý Sự cùng với Vân La Lý Sự không tiện tự mình ra tay giải quyết ngươi, cho nên liền an bày ta đến giải quyết ngươi. Ta cũng không tiện từ chối, cho nên đành miễn miễn cưỡng cưỡng tiễn ngươi một đoạn đường vậy.
- Ngươi… các ngươi…
Vừa mới mở miệng, còn chưa thể đem những lời trong lòng nói ra, thì đã có một ngụm máu tươi phun thẳng lên trên mặt Trư Hoàng. Trư Hoàng vốn dĩ đã có bảy phần giống lợn, bây giờ nhìn qua, càng giống hệt như một đầu lợn chết bị người ta đâm cho một đao.
- Không sau cả, Tiểu Tư, ta tha thứ cho ngươi!
Trư Hoàng nhàn nhạt mỉm cười, nói một câu, sau đó chậm rãi rút ra thanh đoản nhận thích khách của mình. Hắn làm như vậy chính là có mục đích không để Tư Thản Sâm ngay lập tức chết đi, để cho hắn có thể cảm thụ một chút cảm giác thống khổ khi huyết nhục cùng với nội tạng bị đoản nhận thích khách Luyện Lực Khí cắt xé.
Sát Thủ Vương chính là Sát Thủ Vương. Tuy rằng bản thân Tư Thản Sâm đã bị thương nặng, nhưng thật ra cũng không đến mức dễ dàng bị ám sát giết chết như thế. Sở dĩ lại xuất hiện tình huống như vậy, đó là bởi vì Trư Hoàng đã một phen nắm giữ hết thảy tất cả những điều kiện cấu thành hành vi ám sát hoàn hảo của mình. Đầu tiên đó là địa điểm mà Tư Thản Sâm rơi xuống cùng với dừng lại, tiếp theo là thời gian cùng với góc độ ra tay.
- Phó Thư Bảo, lão tử cho dù có chết cũng muốn kéo ngươi lót lưng!
Thanh đoản nhận thích khách rút ra khỏi thân thể, Tư Thản Sâm đột nhiên bộc phát ra tiềm năng sinh mệnh cuối cùng. Thân thể lung lay muốn ngã cũng không có co rút lại, mà là mạnh mẽ phóng thẳng về phía trước.
Con người trước khi chết, cũng sẽ có một lần hiện tượng hồi quang phản chiếu. Có một vài người lợi dụng cơ hội này để nói ra di ngôn, chỉ ra địa điểm cất giấu những tài phú ngày bình thường tích cóp được này nọ. Mà Tư Thản Sâm vốn dĩ nên lợi dụng cơ hội này để mà hướng Trư Hoàng hỏi một chút công đạo gì đó, nhưng không nghĩ đến chính là, hắn không ngờ lại khác người như thế, chạy đi công kích Phó Thư Bảo.
Điểm này ngay cả Trư Hoàng cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Vốn dĩ hắn cũng đã chuẩn bị tốt nắm quyền cứng rắn của mình, ngay thời điểm Tư Thản Sâm hồi quang phản chiếu giáng thêm một quyền nữa. Nhưng mà hiện tại xem ra, một quyền này vẫn là tiết kiệm lại thôi, cứ để cho Phó Thư Bảo xuất tiền trả.
Nhưng mà Phó Thư Bảo lại cũng không hề có chút dấu hiệu gì sẽ ra tay, chỉ là đứng thẳng bất động nhìn chằm chằm Tư Thản Sâm, chờ hắn đánh tới. Bởi vì ngay thời điểm Tư Thản Sâm đánh tới, hai mắt của hắn chợt kỳ quái nheo lại một cái.
Ở trong mắt của Tư Thản Sâm, Phó Thư Bảo cũng không hề nhìn thấy cừu hận, chỉ có nhìn thấy sự không cam lòng cùng với hối hận mãnh liệt.
Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của Phó Thư Bảo, thời điểm khi mà thân thể của Tư Thản Sâm bổ nhào đến trước mặt của Phó Thư Bảo, cũng không hề làm ra động tác tiến công nào cả, mà thân thể giống như mất đi lực lượng lao tới, cấp tốc co người lại. Phó Thư Bảo giơ tay ra ôm một cái, nhất thời mới giữ cho hắn không ngã xuống.
Một cái thanh âm suy yếu từ trong cái miệng tràn ngập máu tươi của Tư Thản Sâm phát ra, yếu ớt đến cực điểm:
- Trong chiến giáp của ta có…
Có cái gì, Tư Thản Sâm cũng không có cơ hội nói ra. Lời nói đến đây, trong cổ họng hắn chợt phát ra một tiếng ặc ặc nhỏ, cuối cùng ngừng hẳn hô hấp.
Phó Thư Bảo cũng không tại thời điểm này mà nóng lòng tìm tòi thi thể của Tư Thản Sâm, tìm kiếm cái mà Tư Thản Sâm nghĩ muốn nói cho hắn biết, mà là rất nhanh vác thi thể của Tư Thản Sâm lên trên vai của chính mình.
- Phó Thư Bảo, ngươi muốn làm gì?
Hành động của Tư Thản Sâm đã kỳ quái, mà hành động của Phó Thư Bảo tựa hồ càng kỳ quái hơn. Trư Hoàng hồ nghi tiến về phía trước quan sát cẩn thận một chút. Hắn cũng không có nghe thấy câu nói của Tư Thản Sâm ngay trước lúc lâm chung nhắn lại.
Phó Thư Bảo nói:
- Kiện Kim Lực Thần Giáp trên người của hắn chính là một kiện chiến giáp Luyện Lực Khí phi thường đáng giá, không có đạo lý gì lưu lại cho đầu lợn chết nhà ngươi! Thứ này ta nhất định lấy rồi!
Dừng lại một chút, hắn mới nói thêm:
- Nhưng mà thật ra vì sao ngươi lại làm như vậy?
- Ha ha ha… Ngươi là người thông minh như vậy, hẳn là có thể đoán ra được a! Đây xem như là một chút lòng thành của ta cùng với Diệt Luân Lý Sự, Vân La Lý Sự cấp cho ngươi đi. Chúng ta không nhất thiết phải trở thành địch nhân ngươi chết ta sống, ngược lại còn có thể trở thành hảo bằng hữu cùng nhau sinh tử a! Mặt khác…
Trư Hoàng cười nói:
- Diệt Luân Lý Sự cùng với Vân La Lý Sự nhờ ta chuyển lời cho ngươi, nếu như ngươi có chuyện gì muốn nói, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm bọn họ!
Phó Thư Bảo cười nói:
- Cho dù là ta không muốn nói gì, thì bọn họ cũng sẽ tới tìm ta phải không?
Trư Hoàng thoáng sửng sốt một chút, chợt cười nói:
- Chuyện tình ngày hôm nay đến đây là thôi đi! Chúng ta sẽ còn gặp lại nữa! Đến thời điểm đó, hy vọng ngươi có thể đưa ra một câu trả lời thuyết phục!
- Cái lời nói đó… ta trở về sẽ hảo hảo suy nghĩ lại!
Trên mặt Phó Thư Bảo như trước vẫn lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, làm cho người ta có một loại cảm giác phi thường thành ý. Thế nhưng trong lòng hắn lại đang mắng thầm:
- Nhìn thấy ta là người khiến cho Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện, liền lập tức chạy đến nịnh bợ! Trước kia lại nghĩ muốn giết chết lão tử, bây giờ muốn cùng các ngươi hợp tác? Nằm mơ đi! Đùa chết các ngươi!
- Cáo từ!
Trư Hoàng lắc mình biến mất, cưỡi heo mà đi.
Phó Thư Bảo khiêng theo thi thể của Tư Thản Sâm, chạy nhanh về phía doanh trại của Quân đoàn Ngũ Nguyệt Hoa. Hiện tại hắn gấp gáp muốn biết, ám chỉ của Tư Thản Sâm lúc lâm chung, đến tột cùng là cái gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.