Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 469: Vô sỉ không giới hạn




Bì giáp màu đen, làm nền cho làn da trắng nõn mềm mại, phần áo choàng màu đen có tay áo làm nền cực kỳ nổi bật, càng phát ra hình ảnh tiên diễm bắt mắt. Trên người của Mặc Lan Lý Sự cũng nhìn không ra bất cứ vũ khí nào cả, nhưng mà trên ngón trỏ tay phải lại đem một cái Luyện Chi Trữ Vật Giới màu sắc phong cách cổ xưa. Không hề nghi ngờ, một khi đến lúc cần chiến đấu, loại vũ khí Luyện Lực Khí cổ xưa đến từ Thời đại Khởi Nguyên sẽ nhanh chóng xuất hiện trong tay của nàng, giết người uống máu.
- Ta… như thế nào lại ở trong này vậy?
Phó Thư Bảo lắc lắc đầu, cũng sử dụng một loại ánh mắt nghi hoặc nhìn Mặc Lan Lý Sự.
Mặc Lan Lý Sự nhàn nhạt nói:
- Ta cũng không biết rõ ràng lắm! Ta bảo ngươi đi sửa chữa Thần tượng Luyện Hoa Nữ Thần, chỉ là một chuyện tình phi thường đơn giản, không nghĩ tới ngươi lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy. Thời điểm sáng sớm ta đi tìm ngươi, nhìn thấy ngươi té xỉu bên trên bãi đá, cho nên liền mới cho người khiêng ngươi vào trong này!
- Nơi này là…
- Đây là lãnh địa của ta, dưới lòng đất của Hoàng cung Di Vong Chi Khư. Ở Thời đại Khởi Nguyên, nơi này là địa phương đóng quân của Vương vệ quân của Luyện Quốc. Có một vài thời điểm, cũng là nơi dùng để luận bàn!
Mặc Lan Lý Sự tiện miệng nói, cũng không biết là có bao nhiêu phần thật, bao nhiêu phần giả.
- Không xong! Ta vẫn chưa thể hoàn thành được chuyện tình mà ngươi yêu cầu a!
- Không vấn đề gì! Tuy rằng phần gãy cũng chỉ mới hoàn thành được chừng một phần ba tiến độ, nhưng mà vẫn có thể làm thêm hai lần nữa, chẳng phải lúc đó ngươi liền có thể hoàn thành được rồi sao?
Mặc Lan Lý Sự cười nói.
- Thật sự là hỗ thẹn! Lại còn có thể làm thêm hai lần nữa hay sao? Ta sẽ cố gắng a! Đúng rồi, về chuyện tình Luyện Lực Khí để tham gia Đại hội Luyện Lực sĩ Thế giới, cái này càng không phải quan trọng hơn hay sao?
Trong lòng Phó Thư Bảo lại mắng thầm một câu:
- Con mẹ ngươi a! Lại còn phải làm thêm hai lần nữa, đó không phải là muốn bảo lão tử phải đi dạo Quỷ môn quan thêm hai vòng nữa hay sao?
- Mấy ngày nay ngươi liền cứ lưu lại ở nơi này tịnh dưỡng đi! Thuận lợi thiết kế lại cái Luyện Lực Khí kia của ngươi. Nếu muốn cái loại linh tài gì, chính ngươi cứ việc đến khố phòng linh tài lựa chọn đi! Ta sẽ an bày ngươi đến đó! Còn về phần nữ nhân Độc Âm Nhi kia của ngươi, ta cũng sẽ cấp cho nàng đầy đủ linh tài để nàng sử dụng, ngươi không cần phải quan tâm đến!
Trong lòng Phó Thư Bảo khẽ động, thầm nghĩ:
- Cái này không phải chính là muốn giam lỏng ta hay sao?
- Dẫn Phó công tử đi xuống nghỉ ngơi đi! Lựa chọn một gian khách phòng thoải mái nhất cho hắn! Mặt khác, phái thêm mấy người đến hầu hạ cho hắn! Hắn chính là vị minh hữu quan trọng nhất của chúng ta! Nếu có gì chậm trễ, cẩn thận cái đầu của các ngươi!
Mặc Lan Lý Sự lạnh lùng nói.
- Đa tạ! Đa tạ! Ha ha ha… như vậy mà nói, ta sẽ càng tự tin hơn một chút!
Trên mặt Phó Thư Bảo lộ ra nụ cười trái với lương tâm. Hắn biết rất rõ ràng, hiện tại yêu cầu rời khỏi nơi này, đó hiển nhiên là chuyện không có khả năng, thậm chí còn có thể ngay lập tức trở mặt nữa. Thay vì như vậy, không bằng thuận theo ý nguyện của cô nàng Địa Hạ Nữ Vương này, trước cứ việc lưu lại, sau đó mới tìm cách khác.
Cứ như vậy, Phó Thư Bảo lại bị hai cô nàng chiến sĩ thiếu nữ tóc vàng xinh đẹp khiêng lên, tiến vào bên trong một cái lối vào, đi qua một cái thông đạo thật dài, sau đó quẹo phải quẹo trái bảy tám lần, cuối cùng đi vào bên trong một căn phòng bố trí vô cùng xa hoa.
Kẽo kẹt!
Cánh cửa phòng đóng lại, thế nhưng hai nàng thiếu nữ tóc vàng kia lại cũng không có rời đi, mà là đem chính mình cũng nhốt luôn bên trong căn phòng này.
- Con mẹ nó, như vậy chẳng phải là theo dõi lão tử cả ngày lẫn đêm hay sao? Như vậy mà nói, ta như thế nào có thể bỏ đi được đây?
Mặt mày Phó Thư Bảo nhăn lại thành một đám. Cẩn thận dò xét một chút hai cô nàng thiếu nữ tóc vàng, hắn lại phát hiện ra vẻ mặt các nàng phi thường lạnh lùng, hai mắt nhìn thẳng, đứng sững ở hai bên cửa phòng, giống hệt như hai pho tượng đá, thậm chí ngay cả liếc mắt nhìn hắn một cái cũng không có.
Ánh mắt đảo quét một vòng bên trong căn phòng, ánh mắt của Phó Thư Bảo đột nhiên dừng lại bên trong một cái bồn tắm xa hoa do Tử Đàn Mộc tạo thành, trong lòng chợt động, liền có được chủ ý.
Cái bồn tắm này trống rỗng, nhưng cái này cũng chẳng ảnh hưởng gì đến kế hoạch của Phó Thư Bảo cả. Luyện Chi Vĩnh Hằng Lực lấy Thủy nguyên tố làm chủ đạo chợt giống như một tấm lưới vô hình phóng thích ra. Bầu không khí trong phòng nhất thời liền trở nên vô cùng ướt át, phảng phất như là đang có một cái tấm bọt biển chứa đầy nước đang xuất hiện bên trên cái bồn tắm vậy.
Sau đó Luyện Chi Vĩnh Hằng Lực của Phó Thư Bảo liền giống như một cái đại thủ siết chặt tấm bọt biển kia, đem vô số giọt nước bên trong tấm bọt biển kia đổ hết vào trong bồn tắm. Đồng thời với động tác này, một bộ phận lực lượng Hỏa nguyên tố đã tiến hành thiêu đốt đám nước kia, thời điểm rơi xuống bên dưới bồn nước, đã biến thành một bồn nước ấm bốc hơi nước hôi hổi rồi.
- Khụ khụ, khụ khụ…
Sau khi thoải mái chuẩn bị xong nước tắm rửa cho chính mình, Phó Thư Bảo vẫn là ngay lập tức làm ra bộ dáng giả dối phát lực quá độ, suy yếu đến cực điểm. Hắn rất rõ ràng, tất cả những gì mà hắn biểu diễn trước mặt của đám người Mặc Lan Lý Sự, hết thảy cũng đều phải thành lập trên tình huống hắn đang bị hư thoát quá độ, chứ không phải là chân chính bị thương. Mà với thực lực của một Lực sĩ cảnh giới Luyện Chi Vĩnh Hằng Lực, muốn làm ra một bồn nước tắm rửa vẫn là không có vấn đề gì.
- Phó công tử, ngươi muốn làm gì?
Một cô nàng thiếu nữ tóc vàng cuống quýt lên tiếng hỏi.
- Tắm rửa a! Cả đêm bận rộn, cả người đầy một thân mồ hôi, phải tắm rửa một chút!
Phó Thư Bảo lắc lắc đầu, ung dung đi về phía cái bồn tắm kia.
- Nhưng mà…
Hai nàng thiếu nữ tóc vàng khẽ liếc mắt nhìn nhau, biểu tình xấu hổ. Các nàng tựa hồ cũng không nghĩ đến là xảy ra loại tình huống này, vì thế cho nên trong lúc nhất thời cũng không có được chủ ý đối phó gì cả.
- Con mẹ nó! Còn không nhanh đi ra ngoài? Được rồi! Lão tử phải xuất tuyệt chiêu!
Trong lòng Phó Thư Bảo thầm mắng một tiếng, nhanh chóng hành động, phốc phốc vài cái, hắn đã lột sạch sẽ quần áo trên người mình xuống.
- Phó công tử, ngươi…
Sắc mặt của hai nàng thiếu nữ tóc vàng nhất thời đỏ bừng lên, nhìn cũng không được, mà không nhìn cũng không được.
Đúng lúc này, Phó Thư Bảo đã cầm lên một cái gáo gỗ nổi trên mặt nước, múc một gáo nước, đổ từ trên đầu đổ xuống, một bên vừa chà xát tắm rửa tiểu đệ đệ của mình, một bên lớn tiếng đỉnh đạc nói:
- Các ngươi đứng đó làm gì? Mau đến giúp ca ca ta chà lưng một chút đi!
Những chuyện tình mà Mặc Lan Lý Sự dặn dò cũng không bao gồm những chuyện này, hai nàng thiếu nữ tóc vàng kia tuy rằng đã từng gặp qua những nam nhân vô sỉ, nhưng mà vô sỉ giống như tên nam nhân trước mặt này lại là lần đầu tiên trong đời nhìn thấy. Khẽ liếc mắt nhìn nhau, trao đổi ý kiến trong lòng một chút, một nàng trong đó chợt cất tiếng nói:
- Phó công tử, chúng ta tạm thời ra ngoài, nếu như ngươi cần quần áo, khăn mặt gì đó, cứ việc phân phó chúng ta là được! Chuyện tình chà lưng này… chúng ta không làm được!
Cánh cửa phòng nặng nề kẹt một tiếng liền đóng lại, hai cô nàng thiếu nữ tóc vàng vướng bận kia rốt cuộc cũng kiến thức được mức độ vô sỉ của Phó Thư Bảo, liền gần như chạy trốn rời khỏi. Nhưng mà, cái mà các nàng chứng kiến cũng không phải là giới hạn vô sỉ cuối cùng của Phó đại công tử! Bởi vì trình độ vô sỉ của Phó công tử, vĩnh viễn cũng không có tồn tại hạn cuối. Nếu như các nàng không đi, thì những yêu cầu tiếp theo của Phó công tử cũng không chỉ đơn giản là chà lưng như vậy, mà rất có thể là bắt các nàng chà xuống phía dưới, phía dưới nữa…
Sau khi hai cái cơ sở ngầm vướng bận rời đi, Phó Thư Bảo mới âm thầm thở ra một hơi, nhảy vào bên trong bồn tắm, thoải mái tắm rửa nước nóng một trận.
o0o
Đợi đến lúc không còn vang lên tiếng nước chảy nữa, hai cô nàng thiếu nữ tóc vàng lại bước vào trong phòng. Thế nhưng vừa qua khỏi cửa, liền nhìn thấy Phó công tử, toàn thân không một mảnh vải che thân, đang đứng ở giữa phòng hoạt động gân cốt, xoay người ưỡn lưng, lắc mông lắc chân này nọ… Cái thứ ở giữa hai chân hắn đang dựng đứng hùng dũng, theo những động tác vận động của hắn toát ra bộ dáng phi thường chói mắt. Hai nàng thiếu nữ rốt cuộc cũng không thể chịu nổi nữa, lập tức lui ngược ra ngoài, từ đó về sau cũng không dám tiến vào lần nào nữa.
- Muốn đấu với ta? Các ngươi vẫn còn non lắm!
Phó Thư Bảo cười lạnh.
o0o
Suốt hai ngày tiếp theo sau đó, trên người Phó Thư Bảo căn bản không thèm mặc quần áo gì cả, cứ như vậy trần trụi ở trong phòng củng cố thành quả của hắn. Hai cô nàng thiếu nữ tóc vàng phụ trách trông coi hắn mãi vẫn như cũ lưu lại ngoài cửa. Cái loại tin tức này khẳng định là đã rơi vào trong tai của Mặc Lan Lý Sự!
Mặc Lan Lý Sự ngay từ đầu đã bị Phó Thư Bảo gây cho một loại ấn tượng trực quan chính là kẻ vô sỉ tham hoa háo sắc cùng cực, cho nên hai nàng thiếu nữ tóc vàng vừa mới bẩm báo lên, nàng ta tự nhiên liền làm ra sự điều chỉnh tương ứng, cũng không bảo các nàng phải trông coi nửa bước không rời nữa. Nếu không, không có sự cho phép của Mặc Lan Lý Sự, chỉ sợ hai nàng thiếu nữ tóc vàng kia cũng không thể để cho Phó Thư Bảo rời khỏi tầm mắt của chính mình.
Trong thời gian hai ngày này, Phó Thư Bảo cũng không có áp dụng bất cứ hành động gì cả, chỉ là cấp cho Mặc Lan Lý Sự một cái biểu hiện giả tạo là thân thể mình đã dần chuyển biến tốt đẹp hơn. Mặc Lan Lý Sự cũng mang đến tin tức, nói rằng nàng đã cấp cho Độc Âm Nhi đầy đủ những linh tài cần thiết, còn nhắn cho các nàng không cần phải lo lắng. Phó Thư Bảo cũng giả mù sa mưa, tỏ vẻ cảm tạ, nhưng trong lòng lại âm thầm vạch ra một kế hoạch bí mật.
Đến ngày thứ ba, Phó Thư Bảo cuối cùng cũng chịu mặc quần áo lên người, dưới sự dẫn dắt của hai nàng thiếu nữ tóc vàng, đi tới bên trong cái mà Mặc Lan Lý Sự gọi là khố phòng linh tài. Tại thời điểm đi vào trong khố phòng, Mặc Lan Lý Sự đã sớm chờ đợi tại nơi này.
- Nhìn đi! Nơi này chính là khố phòng linh tài của ta! Ngươi muốn sử dụng loại linh tài gì, không cần phải nói với ta, cứ việc tùy tiện sử dụng!
Mặc Lan Lý Sự hào phóng nói.
Trong tầm mắt của Phó Thư Bảo, bên trong cái kho hàng thể tích ước chừng đến hơn mười gian phòng đặt chằng chằng chịt chịt vô số những cái kệ cao lớn, những thùng, những hộp lớn. Một vài cái trong số đó còn phát ra ánh kim quang lóng lánh, hiển nhiên đều là do hoàng kim tạo thành. Ngay cả thùng chứa linh tài cũng đều là làm bằng hoàng kim, như vậy những linh tài chứa bên trong các cái thùng kia lại có giá trị như thế nào đây?
Phó Thư Bảo đã không thể tưởng tượng nổi nữa, nhất thời khiếp sợ tại đương trường. Tuy rằng chỉ đại khái liếc mắt nhìn qua, Phó Thư Bảo đã nhìn thấy một vài loại linh tài quý hiếm bình thường hắn muốn tìm mà lại không thể nào tìm ra được. Cuối cùng, tầm mắt của hắn cũng không khỏi phải tạm dừng lại tại một góc cũng không mấy thu hút. Ở nơi đó, cũng không có kệ đặt, cũng không có thùng hoàng kim, nhưng lại đặt ngay ngắn mấy khỏa Linh Chi Vẫn Thạch!
Một khỏa thôi cũng đã đủ làm cho người ta điên cuồng rồi, trong này không ngờ lại đặt đến… một, hai, ba, bốn… đến bốn khỏa!
Hoàng thất của Tú Quốc không biết là có hay không, dù sao cũng không có nghe Nữ Hoàng Tú Ngọc nói qua. Vương thất Thánh Lan Quốc khẳng định tuyệt đối không có, bằng không Chi Ni Nhã đã sớm sử dụng rồi, hoặc là cũng sẽ nói cho hắn biết. Thậm chí ngay cả Hoàng thất, Vương thất những đại quốc nắm giữ giang sơn xã tắc trong tay cũng đều không có được, có thể thấy được tính trân quý của Linh Chi Vẫn Thạch, cơ hồ chính là chí bảo vô giá. Rất nhiều người cả đời ngay cả cơ hội nhìn thấy cũng không có, nhưng mà ở trong này lại có đến bốn khỏa!
Mặc Lan Lý Sự đã từ trong ánh mắt của Phó Thư Bảo thấy được sự tham lam, khóe miệng không khỏi nhếch lên một nụ cười khinh miệt:
- Phó công tử, nếu như ngươi muốn dùng Linh Chi Vẫn Thạch luyện chế Luyện Lực Khí của ngươi mà nói, cứ việc thoải mái sử dụng, cũng không cần phải xin chỉ thị của ta!
- Cái này… thật vậy sao?
Phó Thư Bảo nhẹ nhàng nuốt một ngụm nước miếng, cảm giác như là trong cổ họng mình hình như có được một đám lửa đang thiêu đốt.
Trước kia hắn từng nghĩ rằng mình đã có rất nhiều tiền rồi, nhưng hiện tại, hắn mới phát hiện ra, cho dù toàn bộ gia tài của hắn cộng lại, cũng không bằng một góc nhỏ của cái khố phòng linh tài này của Mặc Lan Lý Sự. Trước kia hắn cũng từng cho rằng mình là người xài tiền như rác đệ nhất thế giới rồi, nhưng mà hiện tại nhìn thấy Mặc Lan Lý Sự xuất ra bút tích như vậy, hắn mới đột nhiên phát hiện ra, người ta đây mới chính là kẻ hào sảng, đây mới chính là đại danh tác!
Linh Chi Vẫn Thạch, nếu như thích, cứ việc lấy xài?
Cái khẩu khí này là như thế nào? Nữ trung hào kiệt a!
- Ngươi có thời gian mười ngày, sau mười ngày này, chính là lúc Đại hội Luyện Lực sĩ Đế quốc khai mạc!
Mặc Lan Lý Sự đột nhiên nói:
- Vì chuyện tình ba ngày trước của ngươi, ta đã dời ngày khai mạc lại mấy ngày rồi, đến hiện tại đã không thể kéo dài thêm được nữa.
Lúc này Phó Thư Bảo mới thu hồi tầm mắt mình khỏi bốn khỏa Linh Chi Vẫn Thạch, thoáng suy nghĩ một chút, nói:
- Mặc Lan Lý Sự, đến bây giờ ta cũng còn chưa hiểu rõ ràng lắm những tình huống cụ thể khi tham gia Đại hội Luyện Lực sĩ Đế quốc là như thế nào cả! Ví dụ như, mấy chuyện tình như thế nào có thể lựa chọn ra Luyện Lực sĩ ưu tú nhất này nọ. Ngươi nghĩ xem, nhiều Luyện Lực sĩ như vậy đến đây tham gia, cuối cùng cũng phải có tiêu chuẩn bình xét chứ?
Mặc Lan Lý Sự khẽ cười, nói:
- Ngươi còn chưa biết à? Tiêu chuẩn bình chọn đầu tiên của Đại hội Luyện Lực sĩ Thế giới, chính là tất cả các Luyện Lực sĩ tham gia cũng đều sẽ đem Luyện Lực Khí mà mình chế luyện ra đặt xuống dưới chân của Khởi Nguyên Chi Thụ. Căn cứ theo truyền thuyết từ thời xa xưa, thì Khởi Nguyên Chi Thụ sẽ nhô lên một cái rễ cây, lựa chọn một cái Luyện Lực Khí xuất sắc nhất. Mà chủ nhân của kiện Luyện Lực Khí được lựa chọn kia cũng chính là người chiến thắng của Đại hội Luyện Lực sĩ Thế giới. Đương nhiên, muốn để cho Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện, cuối cùng vẫn cần phải để cho Khởi Nguyên Chi Thụ khôi phục lại trạng thái xanh tốt mới được!
Trong lòng Phó Thư Bảo thầm nghĩ:
- Hóa ra là chuyện tình như vậy! Ngươi một phen đem lão tử giam giữ ở trong này, ta như thế nào biết được tiêu chuẩn bình chọn ra sao cơ chứ? Chẳng qua cái tiêu chuẩn này quả thật cũng quá mức kỳ quái rồi!
Trong lòng nghĩ như vậy, hắn mới cất tiếng hỏi:
- Một khi đã là như vậy, vậy chẳng phải là trên cái Luyện Lực Khí kia cũng phải khắc tên của Luyện Lực sĩ chủ nhân hay sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.