Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 440: Đại tiên sứt sẹo




- Nhạc mẫu nương, thực sự rất xin lỗi, ta thực không có ý thất lễ với người, tại ta vốn đến từ thế giới kia, một số bệnh tình bác sĩ cần phải cởi hết đồ kiểm tra thân thể một ngày một đêm, cho nên, người cần dựa theo quan niệm khoa học để nhìn nhận chuyện này...Hiểu không?
Vương Hậu Cơ Ni Tạp vẫn không nhúc nhích, tùy ý Phó Thư Bảo kiểm tra thân thể nàng, về vấn đề “Hiểu không ”, đó là câu hỏi không cần hỏi.
- Nội tạng không vấn đề, huyết mạch tứ chi thông suốt, da vẫn đàn hồi, cốt cách không vấn đề...Chỉ là, ngực có chút rũ xuống...
Phó Thư Bảo phân tích từng vấn đề, sau cùng hắn chuyển ánh mắt tới trên đầu Cơ Ni Tạp:
- Vấn đề khẳng định trong đầu của người, nếu như ta tại thế giới kia, lập tức chiếu X quang, siêu âm cho người, dựa theo ảnh chụp khuếch đại có thể thoáng chốc thấy rõ vấn đề.
X quang, siêu âm...Thế giới này không có thiết bị như vậy, tại thế giới lực lượng thống trị tất cả, cho dù là người sở hữu năng lực thông thiên cũng vô pháp nhận ra trong đầu Cơ Nạp Ti mắc bệnh gì. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì não người rất phức tạp, có thể phức tạp sánh ngang vũ trụ nắm giữ hàng vạn hàng tỉ tinh cầu, tại thời đại khoa học kỹ thuật văn minh, cũng không đủ năng lực khai phá bí mật trong lão người, huống hồ tại thế giới lực lượng vi tôn?
Ngay cả Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ cũng vô pháp nhận ra trong não Vương Hậu Cơ Ni Tạp rốt cục mắc bệnh gì.
Chẳng qua, loại chuyện này ngay cả Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực cũng không cách nào làm được, nhưng trước mắt Phó Thư Bảo lại biến thành có thể.
- Lực lượng phân thân, xuất!
Quát lớn một tiếng, quang hoa bạo phát, lực lượng phân thân xuất hiện trong hư không, thần niệm Phó Thư Bảo khẽ động, lực lượng phân thân rất nhanh biến thành sợi dây nhỏ mắt thường không nhìn thấy.
Thủ đoạn thông qua sức nén, Phó Thư Bảo kỳ thực có thể nén lực lượng phân thân thành một điểm nhỏ, sau đó phát nổ.
Lực lượng phân thân bị đè nén ngưng luyện thành sợi dây nhỏ chui vào lỗ mũi Vương Hậu Ti Nạp Cơ, theo đường hô hấp của nàng, tốc hành tới tim, sau đó lưu động theo mạch máu, du đãng trong thân thể nàng.
Du đãng trong mạch máu, là một quá trình phi thường kỳ diệu, loại cảm giác này không thể diễn tả bằng ngôn ngữ.
Máu hồng sắc chậm rãi lưu chuyển trong huyết quản, giống như Trường Giang và Hoàng Hà chảy quanh đại địa. Lực lượng phân thân đi qua chỗ nào, Phó Thư Bảo liền lý giải tới đó. Thông qua tầm mắt, thính giác và cơ quan cảm giác khác của lực lượng phân thân, hắn lý giải đối với trạng thái Vương Hậu Cơ Ti Nạp càng lúc càng sâu.
Chẳng qua, huyết quản dày đặc như Trường Giang và Hoàng Hà, Phó Thư Bảo đối với thân thể nàng có lý giải hơn người, đôi khi hắn cũng đi nhầm chỗ.
- Đây là mùi gì? Ta kháo... Đây là dạ dày nhạc mẫu nương! Lượn!
Qua một chút thời gian.
- Địa hình kỳ lạ, hình như là khe sâu...Ta kháo, đây là nơi Chi Ni Nhã sinh ra? Ta tuy là bác sĩ, có quyền lợi kiểm tra bất cứ nơi nào, nhưng không nên vượt quá giới hạn...Lượn...
Lại trôi qua một chút thời gian.
- Hình cầu, nơi này Chi Ni Nhã trước kia uống sữa, tại sao luôn đi nhầm?
Dù thế nào đi nữa, cuối cùng cũng tới đại não.
- Quả nhiên, huyết quản tắc nghẽn gay gắt, dựa theo kiến thức y học nhìn nhận, rốt cuộc não tụ huyết, đại não là nơi tập trung thần khí, một khí tụ huyết áp bức thần kinh, thân thể sẽ không thể khống chế, liệt và hôn mê là chuyện bình thường, oa, tắc nghẽn như vậy, thảo nào không ai chữa khỏi.
Một số tình huống được phát hiện, Phó Thư Bảo đã khẳng định phán đoán trước kia.
Đây chính là tác dụng của lực lượng phân thân, điểm ấy, cho dù là Hồ Nguyệt Thiền, nàng cũng vô pháp làm được trình độ như Phó Thư Bảo, bởi vì nàng không có cách nào đè nén Huyễn Hồ phân thân thành một sợi dây nhỏ.
Lý giải được bệnh tình, muốn trị bệnh sẽ đơn giản hơn rất nhiều. Loại bệnh này đối với Phó Thư Bảo mà nói, không cần bất cứ dược vật nào, chỉ cần khơi thông máu tụ trong huyết quản là được.
Thần niệm nháy động, lực lượng phân thân được Phó Thư Bảo điều khiển, thành lý từng chút từng chút máu tụ trong huyết quản và vật chất còn lưu lại. Cặn bã gì đó được thanh lý, dọn sạch, giống như cuồng phong thổi lá rụng, vết tích không lưu lại nửa điểm. Khoảng chừng thời gian quá bữa cơm, toàn bộ máu tụ và tạp chất lưu lại trong huyết quản được thanh trừ sạch sẽ.
Lực lượng phân thân rời khỏi thân thể Vương Hậu Cơ Ni Tạp.
Chữa bệnh hoàn thành, Phó Thư Bảo vội vàng mặc y phục giúp Vương Hậu Cơ Ni Tạp, tỉ mỉ chính lý, để nàng khôi phục dáng vẻ ban đầu.
Sau đó, Phó Thư Bảo để thân thể chính mình lơ lửng trên không trung, ngồi xếp bằng như lão tăng ngồi thiền, lập tức để quang hoa trong suốt từ thân thể phóng xa, khiến hắn nhìn qua giống như thần linh thần thánh.
Tạo dáng thực sự cần tướng mạo đẹp. Chữa bệnh giúp Vương Hậu Cơ Ni Nạp, tự nhiên tràng cảnh khiến người ta cảm thấy càng hoa lệ càng phức tạp mới tốt.
Ba người ngoài cửa, trong lòng sớm đã nóng như lửa đốt.
- Chẳng lẽ có vấn đề gì?
Ngay cả Chi Ni Nhã cũng hết kiên nhẫn.
- Nếu như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Chi Ni Nhã, ngươi không nên trách Phụ Vương đối đãi không khách khí với tiểu tử kia!
Thánh Lan Vương nói.
- Phụ Vương, kỳ thực, Bảo ca không phải loại người như người nghĩ, rất nhiều người cho rằng hắn là ác nhân vừa xấu xa lại hung ác, nhưng kỳ thực hắn là người rất lương thiện, tại Hậu Thổ Thành, toàn bộ dân chúng đều phi thường ủng hộ hắn.
Chi Ni Nhã vội vàng nói tốt cho Phó Thư Bảo.
Thánh Lan Vương hừ lạnh một tiếng, xem như chẳng quan tâm, không hứng thú tranh luận với Chi Ni Nhã.
Đúng lúc này, một chuỗi thanh âm ho khan từ trong tẩm cung truyền ra.
- Thanh âm kia...
Quốc Sư Thác Nạp Sâm bỗng nhiên kinh hô:
- Bệ hạ, Vương Hậu đã tỉnh!
Thanh âm ho khan kia Thánh Lan Vương tự nhiên không quên, trên thực tế chính mình đã khắc cốt ghi tâm, đột nhiên nghe được thanh âm nữ nhân chính mình yêu thương, loại cảm giác kích động này thực sự không có cách nào hình dung. Thế cho nên, Quốc Sư nói gì đó, hắn không chút lưu ý, giờ khắc này, trong đầu hắn chỉ có thanh âm quen thuộc kia.
- Khụ khụ khụ...Ngươi là. .
Không chỉ có thanh âm ho khan, Vương Hậu Cơ Ni Tạp hiển nhiên thấy Phó đại thần y lơ lửng trên hư không. Lúc này, nàng chưa biết thiếu niên trước mắt chính là con rể của nàng. Toàn thân tỏa ra quang hoa thần thánh, khiến nàng hoài nghi, người giúp nàng tỉnh lại chính là thần linh đến từ bầu trời, hoặc vị đại tiên nào đó.
Phó Thư không hề mở mắt, vẫn giữ nguyên bộ dáng thần thánh, lúc này, quang hoa trên người hắn càng trở nên cường liệt, hai tay bạo phóng một đoàn nguyên tố hỏa ngũ sắc. Lúc này nguyên tố hỏa ngũ sắc, thuộc về bộ phân nguyên tố thổ hoàng nâu, như trước biến mất không ít. Thoáng nhìn, cảm giác tinh thuần hơn trước đây không ít.
Đây là tác dụng luyện hóa một tia nguyên tố thổ tinh túy.
Một khối Vân Nê Thổ Đậu ẩn chứa mười tia nguyên tố thổ tinh túy, còn chín tia nữa, Phó Thư Bảo công đức viên mãn.
Thánh Lan Vương lúc này ngoài cửa nghe được tiếng nói, lại không thể kiềm chế được chính mình, một chưởng đẩy cửa phòng, nhanh chóng vọt tới.
- Cơ Ni Tạp!
Thấy Cơ Nạp Ti nghiêng người ngọ ngoạy, Thánh Lan Vương hò reo một tiếng, ôm nữ nhân chính mình yêu thương vào lòng. Đối với người chữa bệnh giúp nữ nhân của hắn, hắn hoàn toàn quên lãng.
- Mẹ kiếp, tên vong ân phụ nghĩa...
Khóe mắt Phó Thư Bảo khẽ mở.
Chi Ni Nhã nhào tới trước giường, khóc, kích động nhìn mẫu thân nàng. Nàng cũng quên mất Phó Thư Bảo.
- Khụ khụ...
Thời gian một nhà đoàn tụ, Phó Thư Bảo quá phận quấy rầy tràng cảnh ấm cúm, chậm rãi quỵ xuống, thân thể hắn run rẩy, bộ dáng sắp không chống đỡ nổi ngã xuống đất.
- Tiểu Phó, ngươi không sao chứ?
Thánh Lan Vương rốt cục ân cần hỏi.
- Ta không sao, chỉ tiêu hao chút sức lực...Ta...
Phó Thư Bảo trực tiếp ngất đi.
Diễn kịch, bắt đầu diễn kịch, không phải nhận lấy nước mắt người xem.
Tiến nhập hôn mê, không chỉ được Thánh Lan Vương đồng cảm, còn có Chi Ni Nhã, và Vương Hậu Cơ Ni Tạp bây giờ chưa nhận ra hắn.
Mặc kệ thế nào đi nữa, thần y sứt sẹo lần này rốt cục trổ hết tài năng, làm thành đại sự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.