Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 10: Điền Đan xui xẻo




Phó Thư Bảo trờ về đội ngũ lập tức khiến Kinh Lôi Doanh một mảnh xao động, ngay cả bay giờ nghỉ mãi cũng không ra, rõ ràng Phó Thu Bảo đã kiếm cớ chạy đi, như thế nào còn trờ về?
Chẳng lễ tên tiện nhân hắn đã “tiện” đến tận xương tủy? Không làm trò cười cho hơn ngàn người thì không chịu được?
- Phó Thư Bảo!
Gío đẩu lực lượng Lâm Triển đi lại, nộ khí trùng trùng nói:- Ngươi không phải đã rời đi rồi sao? Còn trờ về làm gì?
Phó Thư Bảo cũng không ngẩng đẩu lên mà nói:- Chuyện này không phải ta đã nói rất rõ rồi sao? Ta muốn đi xem.
- Ngươi tự vấn minh có qua được kiểm tra lực lượng không?
- Khẳng định, bằng không thì ta đứng ở đây chờ làm gì?
- Được lắm, sắp đến Kinh Lôi Doanh chúng ta rồi, ngươi là người đẩu tiên lên kiểm tra!
- Ta thứ hai, Lâm giáo đầu.
Còn không đợi Phó Thư Bảo nói thì Điển Đan đã vội vàng xen vào.
Lâm Triển nhìn Điền Đan một cái, gật đầu, không nói gì. Dụng ý của Điền Đan hắn hiểu rất rõ, một tên phế vật và một thiên tài trước sau trải qua kiểm tra thử lực lượng, như vậy có thể tạo ra hiệu ứng rực rỡ.
Thực sự mà nói. còn không đợi có kết quả kiểm tra thử lực lượng thì toàn bộ Kinh Lôi Doanh đã cười thầm trong bụng rồi.
Đối với mọi chuyện phát sinh bên cạnh, Phó Thư Bảo thủy chung vẫn lộ vẻ nhàn nhã. Rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của gíáo đâu Lý Thanh Dao, 50 thiếu niên của Kinh Lôi Doanh sửa lại đội ngũ thành hàng dài, trực tiếp đi đến điểm trắc thí lực lượng ờ cửa lớn Lực đại điện. Dần đâu đội ngũ chính là Phó Thư Bảo. mà theo sát phía sau hắn lại chính là Điên Đan.
- Phó Thư Bảo. nếu ta là ngươi thì cho dù có tiểu đến chết cũng sẽ không để mất mặt truớc nhiều người nhưvậy.
Điển Đan không bó qua bất kỳ cơ hội nào chế nhạo Phó Thư Bảo, bới vì điểu đó khiến hắn cảm thấy tương đối khoái lạc.
- Điên Đan, nêu như ngươi bị mât mặt trước mọi người, ngươi sẽ làm sao đây ?
- Ta? Nếu có loại khả năng đó. lão từ sẽ chui qua háng ngươi!
Lúc này một vị thanh niên Lực Sĩ đến từ dân gian của Hồ Thành đã thông qua trắc thí lực lượng. Ngực của hắn đeo huy chương Lực Sĩ cấp Nội Lực chính thức của Tú quốc.
Với lực lượng tu vi đạt tới cảnh giới của hắn, quả thật rất dễ thông qua kiểm tra nâng thiết cầu nặng chừng năm cân lên.
- Thông qua!
Vệ đội phó phụ trách trắc thí để người đó đi qua, sau đó nhận lấy danh sách của một tên vệ binh, sau khi nhin thoáng qua mới chuyển ánh mắt đến trên người Phó Thư Bảo hỏi:- Phó Thư Bảo?
- Đúng vậy.Phó Thư Bảo nghiêm túc hồi đáp.
- Phó Thư Bảo tiến lên trước, người phía sau thổi lui.Vệ đội phó hét lớn.
Phó Thư Bảo đi thẳng tới trước. Đa Tiễn lão gia bị ép lui khỏi đài trắc thí, cười lạnh nói:- Ngu ngốc đúng là ngu ngốc, ngay cả chuyện lên đài mất mặt như vậy cũng làm, đợi chút nữa xem ngươi mất thể diện a!
Phó Thư Bảo quay đầu lại nhìn Điền Đan một cái, sau đó đi thẳng về phía trước.
Hắn lúc này đã luời quan tâm phản ứng của Điền Đan rồi.
- Phó công tử. ngươi nhân phẩm cực cao. không nhặt của rơi. ta vừa thấy ngươi liền thíchrồi.
Thấy Phó Thư Bảo vừa đi lại, tên vệ đội phó liền bày ra dáng vẻ tươi cười thân thiết.
Phó Thư Bảo cũng mỉm cười đáp:-Nói hay, nói hay.
- A, Phó công tử muốn nâng thiết cầu này lên cao bao nhiêu?Vệ đội phó đè thấp thanh âm, hỏi.
Phó Thư Bảo suy nghĩ một chút:- ừm, đừng quá cao. tùy tiện nâng cỡ ba mét đi.
- Cái này ... vừa rồi thanh niên kia là Lực Sĩ cấp Nội Lực, hắn bất quá cũng chi mới nâng được hai mét. bổn tướng mặc dù tu vi lực lượng đã đạt tới cấp Nguyên Tổ Lực, nâng khối thiết cầu này lên mười mét cũng không phải vấn đề, nhưng mấu chốt chính là... như vậy có vẻ hơi giả dối nha.
- Vậy thì... một mét đi.
- Phó công tử giả vờ làm một động tác phát lực đi, ta sẽ âm thẩm nhấc nó lên.Phó Thư Bảo mim cười, để ngang hai tay, sau đó thong thả nâng lên.
Hành động này của hắn nào phái hành động Lực Sĩ dùng Chán Lực nhấc thiết cầu lên gì, có vẻ giống nhu một tên hoàn khố đệ tử bời vì tửu sắc quá độ mà duỗi lưng thì đúng hơn.
Chi có điều, ngay lúc làm ra hành động uể oải đó, khối thiết cẩu nặng năm cân không ngờ lại thong thả bay lên, cuối cùng lơ lửng tại độ cao một mét.
- Phó Thư Bảo, thông qua trắc thí!
Vệ đội phó rống lớn một tiếng, thiết cầu loảng xoảng rơi xuống đất, nện lên đài trắc thí, tro bụi bay tứ tung.Sao có thể? Điền Đan đứng đợi xem trò vui liền sững sờ tại chỗ, bộ dạng phảng phất như đang chậm rãi bước đi trên đường có mỹ nữ làm bạn, đột nhiên giẫm trúng cứt chó vậy.
- Đây ...
Ba gió đâu cũng hai mặt nhìn nhau.
Phó Thư Bảo phủi tay, ngay duới ánh mắt nhin trừng trừng của mọi người xung quanh, không chút hoang mang bước qua đài trắc thí, dừng lại trước cửa Lực đại điện, quay đầu nhìn vể phía đài trắc thí.
- Điền Đan!
Vệ đội phó vẻ mặt không tốt quát.
Điển Đan hoang mang bước tới trước.
- Tấm huy chương Lực Sĩ cấp Chân Lực này của ngươi là giả!Vệ đội phó dùng một mắt liếc xéo Điển Đan.
- Ai nói? Huy chương này là do ta nỗ lực có được, là thật!
- Được rồi được rồi, đừng nói nhảm nữa, hoặc nâng thiết cầu này lên. hoặc cút khỏi đây. đừng cản đường người phía sau.
Vệ đội phó đã có chút không kiên nhẫn quát.
Điền Đan hừ lạnh một tiếng, sau đó mới đứng trước đài trắc thí. Hắn có lòng tin. bởi vì bản thân hắn là một Lực Sĩ cấp Chân Lực hậu kỳ, tuyệt đối không có khá năng không thông qua trắc thí.
- Ya...
Điển Đan mạnh mẽ vung song thủ lên, Chân Lực bàng bạc bỗng nhiên như dòng nước lũ từ duới song chưởng của hắn phát ra, sau đó mới tác dụng lên thiết cẩu.
Chân Lực. Chân Lục có tính thực chất giống như có vô hình chạy dọc theo thân thể.
Thật sự mà nói, cường độ tu vi Chân Lực của Điền Đan mặc dù không tính là cường hoành, nhưng Chân Lực của hắn đã có thể dồn đến cánh tay của hắn chân thực như vậy, muốn cách không nâng một khối thí cầu năm cân lên tự nhiên không có vấn đề.
Thế nhưng... lúc này đột nhiên lại xuất hiện một tình huống khiến hắn ngượng muốn chết, bất luận hắn thôi thúc thêm Chán Lực như thế nào thì khối thiết cẩu kia vẫn chống đối hắn, không chịu bay lên.
- Ya... a... a...Xoay người đem Chân Lực thôi phát đến cực hạn, kinh mạch hai tay Điền Đan bành trướng rõ ràng, cơ bắp hai tay phồng lên. ngay cả mặt mũi cũng đò hồng như uống rượu.
- Bổn tướng đã biết cái huy chương Lực Sĩ cấp Chân Lực của ngươi là giả, ngươi cho dù đem cứt nghẹn trong người lấy ra cũng không nâng nổi thiết cầu này, đừng ở đây làm mất mặt nữa. cút!
Điền Đan không nâng nổi thí cầu. người khởi xướng chinh là phó vệ đội chấp hành trắc thí, chỉ có điều với tu vi lực lượng cấp Nguyên Tố Lực của hắn,
Điền Đan chi mới tu vi Lực Sĩ cấp Chán Lực, căn bản không thê phát hiện ra mà thôi.
Bị phó vệ đội hung hăng mắng một trận, Điển Đan ngay cả ý nghĩ muốn chết cũng có. nhưng hắn lại không cam tâm. oán hận nhìn vị phó vệ đội kia. vừa hận vừa nhìn Phó Thư Bảo đứng cười ha hả phía xa xem náo nhiệt, không chịu rời đi.
- Không nghe thấy bổn tướng nói gì sao? Cút!
- Ta, ta còn muốn thử một lẩn nữa!
- Nếu còn không cút thì sẽ trị tội ngươi nhiễu loạn triển lãm, nhẹ thì hành hung một trận, giam giữ ba tháng, nặng thì phán lao dịch ba năm!
- Ta... đi.
Điền Đan cúi đẩu đi xuống, hắn nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra vẩn để ỡ đâu.- Đợi đã!
Lâm Triển giành xông lên nói:- Tướng quân, thiếu niên này chính là học đồ của ta. hắn quả thật là Lực Sĩ cấp Chán Lực, tuyệt đối không có đạo lý không thông qua trắc thí, phiền tướng quân dàn xếp một chút, để hắn thử lại lần nữa!
Vị phó vệ đội kia trừng mắt một cái, quát:- Mặc kệ thế nào, bổn tướng làm việc công chính nghiêm minh, chỉ nhận sự thật không nhận quan hệ, ngươi cho dù có là giáo đầu của Hồ Thành Lực Sĩ học viện, nhưng ta cho ngươi biết nếu ngươi còn làm loạn, chúng ta sẽ bắt ngươi trị tội!
-Ngươi...
Lâm Triển có khi nào đã bị người khác không nể mặt như vậy?
- Ta đếm đến ba, nếu như tên giả Lực Sĩ gọi là Điền Đan này còn đứng trước đài kiểm tra, ta sẽ gọi vệ binh bắt người.
Phó vệ đội phô trương vươn một ngón tay ra đếm:-Một!
-Ta đi! Hừ!
Điển Đan giậm mạnh chân một cái, oán hận đi xuống khói đài trắc thí.
Trước cửa Lực đại điện, Phó Thư Bảo cười hắc hắc, không chút lo lắng đi vào trong đại điện.
Phía sau hắn, một đám người trợn trừng mắt nhìn còn có không ít người hận không thể xông lên hành hung hắn một trận, trong số đó có Điền Đan và Lâm Triển vừa bị mất mặt.
Chi có điều, thiếu gia có bao giờ quan tâm đến ánh mắt của địch thủ chứ?
0O0
Chỉ có Luyện Lực Sĩ cấp Nguyên Tố Lực nắm giữ năm loại đặc tính thi mói có tư cách luyện chế Lực Luyện Khí, chi có điêu, cũng chi có thê tạo ra Lực Luyện Khí sơ cấp nhất.
Lực Luyện Khí cao cấp thì cẩn phải là Luyện Lực Sĩ cấp Linh Lục. Vĩnh Hằng Lực, thậm chí là Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực thì mới có thê luyện chế.
Tuy nhiên, có đôi khi không biết thông tin về người luyện chế Lực Luyện Khí, mọi người đểu sẽ gọi người luyện chế là Luyện Lực Sư.
Điểm mấu chốt để Luyện Lực Sĩ luyện chế Lực Luyện Khí chính là Linh Thú Lực Đan và một ít kim loại hiếm có trải qua luyện chế.
Chưa từng thấy qua Lực Luyện Khi thực sự, lại càng chưa từng nhìn thấy Linh Thú Lực Đan khảm lên Lực Luyện Khí. nên lúc vừa tiến vào Lực đại điện.
Phó Thư Bảo nhất thòi bị Lực Luyện Khí hấp dẫn ánh mắt. Thoạt nhìn giống như triển lãm châu báu trong ấn tượng của hắn vậy, lần này Lực Luyện Khí tham gia triển lãm đều được đặt trên đài chuyên môn triển lãm, không hề có vệ binh trông coi.
Có Lực Luyện Khí tạo hình một cái bao tay độc nhất, có bảo kiếm chém sắt như bùn, có trường thương dài bảy xích, có đoản đao dài không đến một xích, còn có các loại áo giáp như Tỏa Tử giáp và trọng giáp kỵ binh, phẩm chất đa dạng, nhất thời đếm cũng không hết.
Phó Thư Bảo dừng lại trước một bộ quyền sáo (bao tay ). cẩn thận quan sát. Vật liệu của bao tay này không phải là sắt bình thường hoặc cương thiết đã trải qua tinh luyện, với tri thức chuyên nghiệp của hắn ờ thế giới trước kia cũng không thê nào phân biệt được.
Càng kỳ quái hơn chính là kim loại này toàn thân đen nhánh, bên trên còn có đường ngấn huyết sắc, thoạt nhìn giống như mạch máu bên dưới làn da con người.
“Mạch máu" này hội tụ về phía một khối tinh thạch màu trắng trong lòng bàn tay, trải dài suốt cả bao tay mà không có quy luật gì. Tinh thạch cũng không lớn chỉ giống như một quả trứng chim, lóe lên màu trắng rực rỡ, sáng bóng như làn da xử nữ, khiến người khác có một loại cảm giác vô cùng mềm mại.
- Chẳng lẽ đây chính là Linh Thú Lực Đan mà trong sách miêu tả? Những đường ngân sắc kia hơn phán nửa có tác dụng tương tự như mạch máu trong nhân thể chỉ có điều, thứ chảy trong chúng không phải huyết dịch mà là lực lượng của người sử dụng.
Trong lòng Phó Thư Bảo một mảnh kinh ngạc, lại quan sát một chút, ngoại trừ kim loại có đường ngân huyết sắc và Linh Thú Lực Đan ra, toàn bộ bao tay không có thiết kế tinh vi không hề có bất kỳ thiết kế cơ giới nào nằm trong tường tượng của hắn.
- Đây là cái gì? Thế nào cũng đem thứ xấu xí này đặt ờ đây triển lãm a?
- Đúng vậy, quả là... Hữu thương phong hóa a, Luyện Lực Sĩ luyện chế ra kiện Lực Luyện Khí này khẳng định là một tên biến thái.
Nói lời này chính là nữ học đồ A Chi Dạ và Vũ La của Kinh Lôi Doanh, hai thiếu nữ tuổi đểu chừng 15, nhưng lực lượng ru vi lại không thấp, đã đạt được huy chương Lực Sĩ cấp Chân Lực chính thức đo Tú quốc ban cho. Lúc này, hai thiếu nữ đang thấp giọng bình luận một kiện Lực Luyện Khí trên tủ.
Chi có điểu khoáng cách giữa hai cái tủ quá gần, Phó Thư Bảo do dự một chút, giả vờ không để ý bước qua.- Hai vị học muội đang nhìn cái gì đây ?
- Chúng ta đang nhìn...
Quay đầu lại thấy Phó đại thiếu gia. Vũ La đang đáp lời nhất thời vẻ mặt trở nên khó coi nói:- Chúng ta nhìn cái gì cũng cần ngươi lo sao?
Phó Thư Bảo liếc mắt một cái, chi thấy trên tủ đặt một thứ có hình thù giống như bộ phận sinh dục nam, dài chừng bày tấc rộng cỡ ba lóng tay, toàn thân đen kịt, hai bên phẩn đuôi có hai vật hình tròn, bên trên còn khắc bốn chữ rồng bay phượng múa: Tu Lực Luyện Khí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.