Thiên Sứ Của Chiến Binh

Chương 19:




Alaric chống khuỷu tay nhổm dậy, chớp mắt cho tỉnh ngủ rồi nhìn qua lò sưởi đã được Keeley cho thêm củi vào. Nàng ngồi thụt người vào trong chiếc ghế, tấm thân trần được soi bóng bởi ánh sáng cam rực rỡ. Nàng dán mắt vào ngọn lửa một lúc lâu hệt như chàng đang dán mắt vào nàng.
Nàng quả là xinh đẹp. Nữ tính nhưng mạnh mẽ. Nàng mềm mại và mịn màng, nhưng lại có một nguồn sức mạnh bên trong khiến chàng ngạc nhiên khi biết về quá khứ của nàng.
Không nhiều thiếu nữ có thể tự mình sống sót sau khi bị đuổi khỏi gia tộc. Rất nhiều người sẽ đành dấn thân vào con đường nhơ nhuốc mà Keeley bị kết tội. Thật khó để một phụ nữ có thể tồn tại một mình nhưng Keeley đã làm được.
Nàng hất tóc qua vai và quay đầu về hướng Alaric. Đôi mắt mở to mắt ngạc nhiên chốc lát trước khi nở nụ cười bẽn lẽn.
Chàng chỉ có thể nuốt nước bọt. Nàng quá đỗi duyên dáng.
“Đến đây nào,” chàng vừa nói vừa chìa tay về phía nàng.
Keeley đứng lên lúng túng che ngực vì ngượng ngùng. Nàng trông thật đáng yêu khi thẹn thùng bước tới giường đến bên cạnh chàng.
Chàng kéo nàng vào lòng, thích thú khi nàng nằm gọn trong tay mình một cách dễ dàng.
“Nàng cảm thấy thế nào?”
Nàng vùi mặt đặt một nụ hôn lên cổ chàng. “Giờ tốt hơn nhiều rồi.”
“Và nàng nói ta có một cái lưỡi ngọt như đường.”
Nàng nghiêng đầu mỉm cười. “Phải, không còn nghi ngờ gì sau chuyện lúc nãy.”
“Ta rất vui vì làm thỏa mãn người phụ nữ của ta.”
“Vâng, chàng làm em thỏa mãn, rất thỏa mãn, chiến binh à.”
Chàng cúi xuống hôn nàng. Chỉ định ôm nàng chút thôi nhưng chàng không thể dứt ra được. Những âm thanh của đôi lứa yêu nhau vang khẽ lên trong không gian. Lưỡi họ quấn lấy nhau. Lần này nàng tự tin, cuồng nhiệt hơn, sẵn sàng đáp ứng chàng và đòi hỏi nhiều thêm.
“Chúng ta còn vài giờ trước khi bình minh. Trở lại giường với ta nào Keeley. Đừng lãng phí thời gian chúng ta có.”
Nụ cười của nàng làm sáng bừng cả căn phòng. Nàng hấp háy mắt, nở nụ cười tinh nghịch rồi đặt tay lên vai chàng và đẩy chàng ngả ra giường.
“Quả thật, em không có kinh nghiệm trong việc này nhưng em thấy thực hiện màn âu yếm yêu đương như chàng đã làm cũng dễ thôi.”
Alaric nhướng mày, mắt ánh lên vẻ ranh mãnh. “Tự tin quá nhỉ. Nàng phải chứng minh lời nói bằng hành động mới được.”
Mái tóc nàng xõa xuống vai như tấm màn nhung khi nàng ở trên thân hình trần trụi của chàng. Chấp thuận sự tự tin của nàng là bằng chứng cho thấy chàng trở nên hưng phấn. Ý nghĩ về việc nàng bao bọc chàng bằng sự mềm mại và giành thế chủ động trong việc yêu đương đã thách thức những giới hạn về quy tắc cùng khả năng kiềm chế trong chàng.
Là người kiên nhẫn, nhưng giây phút này chàng cảm thấy một sự thôi thúc điên cuồng giục chàng đè ra, sục sạo vào giữa hai đùi nàng cho đến khi cả hai không còn cảm nhận gì được nữa.
Chàng ngước nhìn thân hình hấp dẫn đang ngồi trên người mình, ánh mắt đi từ chiếc bụng phẳng lù lên bộ ngực tròn căng, rồi lại dõi theo đường cong từ eo lưng xuống phần hông nở nang. Chàng nín thở rồi thở ra gấp gáp nấc nghẹn khi nàng đưa tay xuống nắm lấy tay chàng. Nét mặt nàng trở nên lạ lẫm khi nhẹ nhàng ve vuốt dọc chiều dài nơi căng nóng ấy. Cảm giác gần với sự đau đớn. Mỗi va chạm khiến chàng mụ người đi từng phút. Nàng cực kỳ nhẹ nhàng như sợ làm chàng đau.
Cuối cùng, không thể kiềm nén thêm được nữa. Chàng bọc tay quanh tay chàng, siết chặt thêm nắm tay nàng.
“Như thế này,” giọng chàng hổn hển.
Chàng đẩy tay từ dưới lên trên rồi từ trên xuống dưới, nắm chặt rồi thả lỏng đến khi chàng được phóng thích.
“Cô bé, nàng làm ta phát điên.”
“Em hy vọng đã làm tốt.”
“Phải, rất tuyệt.”
Và rồi nàng lúng túng. Nàng có bản năng tuyệt vời, nhưng thiếu kinh nghiệm. Chàng cần chỉ dẫn nàng mang lại cho mình niềm vui sướng, thỏa mãn. Nàng đã là của chàng. Nàng sẽ không bao giờ lên giường với người đàn ông khác. Việc chỉ dạy nàng tất cả những điều cần biết và trao cho nàng cảm giác sung sướng tuyệt đỉnh đều tùy thuộc vào chàng.
Chàng ôm chặt hông Keeley, giúp nàng nhấc người cao lên. “Thế này cưng. Chỉ cần như thế này.” Chàng đặt nàng ngay phía trên thân mình và thận trọng đưa người nàng hạ xuống.
Cả hai đều thở gấp khi chàng tìm thấy nơi ấm áp của nàng và chậm rãi chìm sâu vào trong. Keeley dừng lại cắn môi lo lắng khi cơ thể bất chợt thắt lại. Chàng giơ tay vuốt tóc nàng, mong làm dịu nỗi lo của nàng. “Thoải mái. Từ từ và nhẹ nhàng,” chàng khẽ nói.
Nàng run rẩy bắt đầu từ từ hạ sâu xuống lần nữa. Đó là một cảm giác dâng trào cực độ trong cuộc đời Alaric và chàng muốn chết đi trong khoái lạc.
Nàng vây quanh chàng, tắm chàng trong miền rực lửa. Nàng mềm mượt bám chặt lấy chàng và hút chàng vào sâu hơn. Nàng vuốt ve chàng, bao bọc chàng hoàn toàn.
Chàng đã vào sâu trong nàng hết mức nhưng bấy nhiêu vẫn chưa đủ. Da thịt chàng râm ran rạo rực. Chàng cần phải chuyển động. Mồ hôi túa ra đầy trán và bên trên vành môi chàng. Hơi thở chàng dồn dập đứt quãng.
Những ngón tay chàng mơn trớn làn da mịn màng toát ra sức quyến rũ không thể cưỡng lại trên chiếc lưng thon và vuốt ve hông nàng. Chàng muốn cho nàng thật nhiều thời gian để nàng thích ứng với việc ở trên chàng.
Nàng xoay tròn hông thăm dò khiến chàng phải rên lớn. Nàng dừng lại ngay lập tức, lo âu vụt hiện trong mắt.
“Không, đừng dừng lại, cô bé. Xin nàng, đừng dừng lại. Tuyệt quá.”
Rồi nàng chuyển động theo hướng dẫn của chàng.
“Nàng thật gợi tình,” chàng thốt từng lời rời rạc.
“Không còn là thiên sứ nữa à. Em đang trở lại thành ác quỷ từ địa ngục ư?”
“Một thiên sứ tinh quái, ranh mãnh nhất.” Chàng nhổm dậy vòng tay ôm nàng khiến nàng càng chìm sâu vào chàng hơn. “Thiên sứ của ta.”
Họ nghiêng đầu trai nhau nụ hôn cuồng nhiệt. Nàng cướp lấy hơi thở của chàng. Chiếm hữu chàng. Như thể chàng chỉ thuộc về mình nàng. Và trong giây phút đó quả thật là vậy. Chưa có người phụ nữ nào tồn tại trong Alaric. Chàng còn không nghĩ có người phụ nữ nào sẽ ngự trị được trong tim mình, chiếm trọn được tâm trí chàng như thế.
Chàng bấu lấy hông nàng. Chàng cần nàng. Cần đẩy sâu vào. Để chứng minh sự chiếm hữu của mình một lần nữa. Kéo ra rồi nhấn sâu, hông cong lên rồi gập lại. Cả hai cùng kêu lên.
Tay nàng quơ quào điên cuồng trên vai chàng, tìm kiếm điểm tựa để bám lấy. Rên lên, môi chàng tìm đến cổ nàng, ngậm vào rồi cắn nhẹ lớp da thịt ngon lành.
Nàng cong lưng, cơ thể căng lên và phập phồng theo từng lần ra vào của chàng.
“Để em yêu chàng chứ,” nàng hổn hển.
“Ồ, nàng đã yêu ta rồi đó thôi. Nếu nàng cuồng nhiệt hơn nữa ta sẽ chết mất.”
“Xin chàng,” nàng van nài. “Nó đang thiêu cháy em, Alaric. Em không thể... Em phải...”
“Làm những gì phải làm đi cưng,” chàng giục.
Và nàng di chuyển trên chàng không ngừng nghỉ.
Không thể giữ tư thế ấy lâu hơn, chàng ngửa ra nằm phịch xuống nệm và nàng đổ nhào lên người chàng, hông vẫn tiếp tục chuyển động.
Chàng chưa bao giờ kích động đến thế trước phụ nữ. Chàng chưa từng nghĩ có một phụ nữ lại xinh đẹp hay chủ động nhiệt tình như vậy. Chàng chưa bao giờ muốn một phụ nữ trở thành người của mình như muốn điều đó ở Keeley.
Chàng sắp lên đỉnh, cơ thể sôi sục dâng lên như cơn bão dữ dội. Cuộn trào, cháy bỏng. Ôi Chúa ơi, chàng không kiềm chế được nữa.
Tay chàng luồn vào nơi kết hợp hai người, tìm kiếm chỗ ấm áp trơn mướt của nàng. Chàng vuốt ve điểm khoái cảm của nàng và rùng mình đê mê khi nàng thít chặt quanh chàng.
“Ta không thể kiềm được nữa,” giọng chàng vỡ ra.
“Vậy thả người rơi đi,” nàng đáp. Nàng cúi xuống ôm lấy khuôn mặt chàng trong tay. “Em sẽ ở đây đón chàng, chiến binh à.”
Sự ngọt ngào của nàng tràn ngập tâm hồn Alaric. Chàng rướn người dậy, chỉ kịp nắm lấy hông nàng và rút mình ra trước khi phóng thích bản thân.
Người chàng run rẩy tựa sát vào nàng, không thể giữ yên khi khoái cảm tuôn trào khắp các đốt xương thớ thịt.
Khi chàng từ từ ngả lại xuống giường, Keeley nới lỏng vòng tay rồi buông ra. Tò mò nhìn chằm chằm vào phần nam tính giờ đã dịu đi chút ít.
“Em muốn nếm mùi vị của chàng,” giọng nàng khàn khàn. “Chàng thích em nếm chàng mà.” Nàng nghiêng đầu sang một bên ra vẻ tập trung. “Lúc nãy, khi chàng yêu em bằng miệng và lưỡi... đàn ông có thích phụ nữ làm vậy với họ không?”
“Ồ có,” chàng thở hắt ra. “Chỉ cần tưởng tượng cái miệng ngọt ngào của nàng bao lấy ta là ta đã không thể chịu nổi rồi.”
“Ôi, thế mà trước giờ em chưa từng nghĩ đến điều đó.”
Chàng cười ra tiếng. “Ta cũng mong là chưa. Nàng lấy đâu ra những suy nghĩ đó nào?”
Nàng mỉm cưởi. “Chỉ một vài giờ ở cùng chàng mà em thấy mình đã hoàn toàn sa ngã. Chắc chắn những cô nàng khác không nghĩ ngợi mấy chuyện thế này.”
“Ta không quan tâm những phụ nữ khác nghĩ gì,” chàng thì thầm. “Ta chỉ cần biết đến một người, và ta hết sức vui mừng khi cô ấy đang nghĩ đến những điều đó.”
“Có sớm quá không?” nàng ngập ngừng. “Ý em là khi em...”
“Để ta làm sạch người đã nhé. Sau đó ta sẽ nằm xuống để nàng được thoải mái.”
Nàng chống khuỷu tay nhìn chàng khỏa thân sải bươc đến chỗ chậu rửa cạnh cửa sổ. Nàng định nhổm dậy thì Alaric đã quay lại, trên tay là một chiếc khăn ướt. Chàng nhẹ nhàng lau bụng nàng.
Trông chàng không thoải mái. Ngập ngừng, nàng giơ tay chạm vào chàng. Chàng giật bắn và phát ra một âm thanh kỳ lạ trong cổ họng.
“Em không biết rõ phải làm gì. Em không muốn làm... sai.”
Alaric mỉm cười và ôm lấy má nàng. “Ta đảm bảo nàng không làm sai. À, trừ khi nàng dùng răng.”
Nàng cười khúc khích, tay lướt qua bụng rồi chạy lên ngực chàng. “Có lẽ chàng nên hướng dẫn trong lúc em làm.”
Chàng hôn nàng, cắn nhẹ khóe miệng nàng. “Ừ. Ta sẽ chỉ cho nàng rồi ta sẽ chết vì sung sướng trong miệng nàng.”
Chàng rời giường, kéo nàng ngồi dậy, đặt nàng ngồi trên mép giường. Nàng lập tức hiểu ra khi chàng ôm lấy đầu nàng, lùa tay vào tóc nàng để định vị trí cho nàng.
“Há miêng ra đi cưng. Để ta vào trong nào.”
Chàng buông một tay khỏi đầu nàng để nắm lấy chàng. Chậm rãi, chàng đưa nó về phía trước, vượt qua đôi môi hé mở của nàng và vào nằm trên lưỡi nàng.
Cảm giác ùa đến khiến nàng giật mình. Chàng cứng cực kỳ, to bè nhưng lớp da rất mềm mượt tạo cảm giác say sưa.
“Thư giãn nào. Tin ta và thở bằng mũi đi.”
Nàng không hề nhận ra mình đã căng thẳng đến dường nào cho tới khi lời chỉ dẫn của chàng vang lên. Theo chỉ dẫn của chàng, nàng cố gắng thư giãn và hít thở bằng mũi. Tay chàng định vị và giữ chặt đầu nàng khi chàng nhẹ tiến về trước, sâu hơn. Những ngón tay chàng run rẩy. Đó là dấu hiệu duy nhất cho thấy chàng bị tác động.
Chưa bao giờ nàng nghĩ đến điều này. Hành động có vẻ chẳng đứng đắn chút nào, một trò của gái làng chơi, điều mà một quý cô đoan trang không bao giờ nghĩ ngợi tới, không đời nào. Nhưng nó làm dấy lên ham muốn ở Keeley. Nàng muốn chiều chuộng để chàng vui - cực kỳ muốn làm chàng hài lòng thỏa mãn. Cơ thể nàng nảy sinh những điều lạ lẫm. Ngực nàng săn lại. Phần nữ tính nhất của nàng rộn ràng cảm xúc, nhiều đến nỗi một va chạm khẽ khàng nhất cũng có thể khiến cảm xúc của nàng vút bay khỏi tầm kiểm soát.
Mùi vị của chàng cũng nam tính như mùi hương của chàng vậy. Mạnh mẽ. Một thoáng hương gỗ pha mùi khói. Nàng hít sâu, muốn mùi vị của chàng khắc sâu vào trí nhớ mình.
Một chút chất lỏng trào lên lưỡi nàng. Trong giây lát nàng thưởng thức nó và để nó bôi trơn cho những cú đẩy sâu hơn. Sau đó lưỡi nàng nhẹ nhàng quét qua phần đầu rỉ nước đó, nhấm nháp cho đến khi sạch trơn.
Những ngón chân chàng chao đảo không còn muốn đứng vững, thân người căng về phía trước còn tay bấu chặt hai bên đầu nàng.
“Cho ta vào sâu hơn. Nuốt đi. Đúng rồi, như vậy đó, Keeley. Là thế đó. Ôm trọn lấy ta đi.”
Cô nuốt lấy và hút chàng thật sâu. Trong khoảnh khắc nàng thấy khó thở, nhưng chàng đã điều chỉnh góc độ để nàng thoải mái hơn. Chàng ở bên trong nàng. Tất cả những gì nàng nếm, hít thở, hay nhìn thấy đều là chàng.
Khi chàng rời khỏi nàng, hơi thở đứt quãng đến mức căn phòng vang lớn âm thanh của sự tra tấn ngọt ngào. Một lúc lâu, chàng đứng đó, thở hổn hển cùng nàng.
“Quay người lại đi,” chàng lên tiếng.
Nàng chớp mắt bối rối và nhìn ra sau lưng. Nàng đang ở trên giường. Ý chàng là sao đây?
“Chống hai tay và quỳ gối. Quay mặt đi,” Alaric bảo.
Keeley làm theo lời chàng. Ngay khi hài lòng về tư thế của nàng, chàng lướt hai tay lên đường cong phía sau nàng. Cảm giác thật kỳ lạ khi ở vào thế này. Tâm trí nàng hiện lên hình ảnh hư hỏng các kiểu, nhưng nàng không chắc những thứ đó có thật.
Ngón tay chàng chạy qua vùng ẩm ướt của nàng, dễ dàng trượt vào trong. Sự thâm nhập ấy khiến nàng choáng váng và nàng nảy người lên để đón lấy chuyển động của tay chàng.
“Ta sẽ vào như thế này, Keeley. Như kiểu loài ngựa ôm ấp nhau. Nàng có thích vậy không?”
Nàng nhắm mắt, hít những luồng hơi thật sâu và đều đặn.
“Thích,” nàng thì thầm.
Hai đầu gối nàng run lên muốn sụp xuống. Lòng bàn tay níu vào giường để ráng giữ cho khỏi ngã. Nàng cảm thấy cực kỳ yếu ớt ở tư thế này. Nàng không có sự phòng vệ. Chàng có thể chiếm lấy nàng cách nào tùy thích, làm bất cứ điều gì chàng muốn, còn nàng chẳng thể phản ứng lại được gì.
Một lần nữa, tay anh vuốt ve nàng, mơn trớn và dịu dàng đến khi nàng vuột ra hơi thở dài sung sướng. Sau đó tay kia của chàng nắm lấy hông nàng và đưa nàng vào vị trí. Phần đầu của chàng chạm vào cửa ngõ nàng, lùi ra xa rồi tiến tới gần trước khi chàng ấn mạnh về trước, rồi chàng vùi mình vào miền hoan lạc từ nàng.
Nàng bật ra một tiếng rên khi chàng đẩy sâu hơn. Có vẻ như nàng không thể để chàng vào quá sâu thế này. Nàng cảm thấy đầy tràn đến mức có thể nổ tung, co thắt rất chặt quanh chàng, gần như là đau đớn. Giọng chàng khàn vỡ như thể chàng níu giữ sự kiềm nén bản thân chỉ bằng một sợi chỉ. “Cứ nằm yên đón nhận. Ta sẽ chăm sóc nàng.”
Nàng không có sự lựa chọn. Đầu nàng đặt trên nệm, cánh tay dang rộng, ngón tay bấu vào tấm chăn. Đầu gối là thứ chống đỡ duy nhất của nàng khi chàng ra vào hết lần này đến lần khác. Miệng hoàn toàn khô khốc, nàng nhắm mắt tận hưởng niềm vui sướng lan tỏa khắp thân thể.
Chàng vào tận sâu bên trong hơn hẳn hai lần trước. Giờ đây nàng nhạy cảm hơn khi họ đã hai lần hòa trọn vào nhau.
Chốc lát sau, nàng bật lên một tiếng kêu khẽ và nhích người ra. Chàng ngừng lại và thận trọng rút lui.
“Keeley, sao vậy? Ta làm nàng đau à?”
Chàng xoay nàng lại, ngồi xuống giường và kéo nàng vào lòng. Chàng hôn lên trán nàng, vuốt tóc nàng, lo âu nhìn vào mắt nàng.
Nàng nhăn mặt. “Em hơi đau một chút.”
Chàng khẽ lầm bầm tự trách mình. “Nàng là trinh nữ mà ta làm như nàng là một phụ nữ đã quen với những trò vui trên giường. Thật không thể tha thứ. Ta quá muốn nàng nên đã không để ý đến cảm giác của nàng.”
Nàng xoa má chàng và mỉm cười. “Em cũng muốn chàng nhiều như chàng muốn em vậy. Em vẫn muốn tiếp tục nữa. Chỉ khó chịu một chút thôi.”
Alaric lắc đầu. “Nàng cần một bồn nước nóng để ngâm mình thật lâu cho dịu đi cơn đau. Ta sẽ sai người mang đến phòng nàng.”
Keeley lại mỉm cười và rướn lên đặt nụ hôn vào môi chàng. “Một bồn nước nóng nghe rất hấp dẫn, nhưng hiện giờ, chúng ta chỉ còn một tiếng nữa trước khi trời sáng. Và những phút giây đó em muốn ở trong vòng tay chàng. Chúng ta có thể nằm trên giường nghỉ ngơi trong khoảng thời gian còn lại được không?”
Ánh mắt Alaric dịu lại, chàng vén một lọn tóc ra sau tai nàng. “Được chứ. Ta không mong gì hơn việc được ôm chặt nàng vào lòng. Đến sáng, ta sẽ sai người mang bồn nước lên phòng nàng. Chuyện đêm nay sẽ không gây ra tai tiếng gì cho nàng.”
Nàng siết chặt lấy tay chàng. “Tai tiếng gì cũng đáng khi em đã được ở cùng chàng đêm nay, Alaric. Em muốn chàng biết điều đó. Em không chút hối tiếc.”
“Ta cũng thế. Không hối tiếc. Ta sẽ gìn giữ ký ức về đêm nay suốt cả cuộc đời.”
Nàng ngả ra giường cùng chàng. Alaric với lấy tấm lông thú kéo len đắp và cả hai cuộn mình ấm áp vào nhau dưới tấm chăn kín mít.
“Đêm nay em sẽ không ngủ,” nàng cất lời. “Vì em không muốn bỏ lỡ một giây phút nào trong vòng tay chàng.”
Alaric hôn lên vầng trán rồi nhẹ nhàng vuốt tóc nàng nhiều lần.
“Ta sẽ không giả vờ là không yêu nàng, Keeley. Trước mặt mọi người ta sẽ không bao giờ làm bất cứ điều gì khiến nàng xấu hổ. Nhưng khi chỉ có hai ta, đừng mong ta giả vờ là nàng chưa trao sự trong trắng cho ta nhé.”
Nàng cười buồn. “Vâng, Alaric. Em cũng không giả vờ nữa. Nhưng tốt nhất đừng dây dưa vào những chuyện không thể.”
“Chúng ta chấm dứt chủ đề này nhé. Nó làm tim ta nặng trĩu.”
“Vậy hãy lấy thân người chàng bao bọc lấy em và giữ ấm cho em đến khi em phải dậy và trở về căn phòng lạnh lẽo của mình.”
“Được thôi, tình yêu của ta. Ta có thể làm điều đó.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.