Thiên Kim Thật Và Thiên Kim Giả Hợp Tác Với Nhau

Chương 52: Hỏi Chuyện





Nghĩ tới hành động của người chị vợ tương lai mới lần đầu gặp mặt đã suýt chút nữa đưa anh ta vào đồn cảnh sát, anh ta cảm thấy đêm nay tốt hơn hết là nên thức thời một chút.“Vậy anh về trước đây, Y Y, ngủ ngon”.Tô Y Y: “Ngủ ngon”.Phó Diệp lễ phép gật đầu với Tô Vân Thiều, đến nhà họ Tô nhiều lần như vậy, đây là lần đầu tiên tới cửa nhưng không vào mà xoay người rời đi.Sau khi xác nhận Phó Diệp đã an toàn rời đi, Tô Y Y mới yên tâm, “Chị, chúng ta vào nhà thôi.”Tô Vân Thiều nhìn trời: “Chị không tiện vào cho lắm, em tự vào đi”.Tô Y Y: ???Nhà của mình thì có gì mà không tiện?Tô Y Y đi vào nhà mang theo nghi vấn "Chẳng lẽ ba mẹ đang show ân ái?", nhìn thấy cảnh tượng mời chào quy mô lớn trong phòng khách, trong nháy mắt cô liền sáng tỏ -- quả thật không tiện lắm.Xuất phát từ tò mò, hệ thống vươn xúc tu số liệu sờ sờ tượng Quan Âm to bằng quả hạch đào.Quét số liệu cho thấy: Đây là tài nghệ hiếm có trong điêu khắc, trong việc điêu khắc, kỹ thuật điêu khắc không tính là khó nhất, cái khó chính là ý cảnh.Hệ thống không cách nào lý giải được cái gì gọi là từ bi thương cảm, nhưng nó nhìn thấy ý cảnh được đánh giá là cấp S.Mười bảy tuổi mà đã đạt tới trình độ điêu khắc tinh xảo này, xứng đáng là học bá dự bị!Vì thế, Tô Y Y - người đang chuẩn bị lên lầu sau khi chào hỏi mọi người trong phòng khách, đã nghe thấy âm thanh thông báo nhiệm vụ.Hệ thống: [ Nhiệm vụ ẩn đã mở ra, xếp hạng cuối kỳ Tô Vân Thiều đứng trong top 20 của lớp, khen thưởng điểm tích lũy +100.
]Tô Y Y: !!!Cô vội vàng chạy về phòng, "Hệ thống, sao cậu lại hào phóng như vậy?"Hệ thống học bá có thể so với Grandet tái thế, không cho gói quà tặng tân thủ, không có bánh xe may mắn, cũng không cho tiền vàng, sau khi làm xong tất cả nhiệm vụ hằng ngày cũng chỉ có 30 điểm tích lũy.Cô đã chăm chỉ làm bài tập hơn một tháng, mới trả hết khoản vay 1000 điểm và tiền lãi để mua gói tinh thần sảng khoái, nhiệm vụ ẩn đột nhiên xuất hiện liền nhận được một số điểm khổng lồ!Hệ thống bí hiểm nói: [ Trả giá và thu hoạch có quan hệ trực tiếp.

]Tô Y Y: ????Sao đột nhiên hệ thống lại nấu canh gà nhân sâm vậy?Cô không nghĩ nhiều nữa, nắm chặt tay tự cổ vũ chính mình: "Còn hơn nửa tháng nữa mới đến kì hạn, vẫn còn thời gian!"Hệ thống dùng xúc tua số liệu từ ái vuốt ve đầu của Tô Y Y hai cái: Con đường phía trước dài đằng đẵng, ký chủ cố lên!Màn đêm buông xuống, bốn người Tần Giản cùng nhau rời đi.Xe vừa lái đi, Tô Vân Thiều vẫn còn đang đứng ở cổng biệt thự thì điện thoại di động trong túi đã dồn dập rung lên.Tần Giản: [ Vân Thiều, tại sao người nhà của cậu lại không biết cậu là Thiên sư vậy? ]Lôi Sơ Mạn: [ Có cần bọn tớ giữ bí mật không? ]Tô Vân Thiều: [ Bọn họ không tin, nên tớ mới không nói.
]Triệu Tình Họa: [ Sớm muộn gì cũng sẽ tin thôi.
]Tần Giản: [ Nhắc tới cũng kỳ lạ, tớ sống mười bảy năm, tại sao đến khi gặp được Vân Thiều mới biết thế giới này thật sự có quỷ? ]Bách Tinh Thần: [ Vật chất tồn tại khách quan, không phụ thuộc vào ý muốn của con người.
]Tần Giản: [ Nói tiếng người! ]Bách Tinh Thần: [ Mặc kệ cậu có nhìn thấy hay không, quỷ vẫn ở đó, chỉ tăng chứ không giảm.

]Tần Giản: [ ?? Tinh Tinh, cậu không phải là người theo thuyết vô thần sao? ]Bách Tinh Thần: [ Quá khứ, hiện tại, tương lai, đều là người vô thần.
]Lôi Sơ Mạn: [ Xì, tận mắt thấy quỷ rồi còn muốn làm vịt chết mạnh miệng.

]Triệu Tình Họa: [ An ủi tinh thần vẫn là điều cần thiết.
]Hiếm khi thấy Bách Tinh Thần độc mồm độc miệng bị chọc cho giận dỗi, Tô Vân Thiều cảm thấy tâm trạng của mình cũng không tệ lắm.Thẳng đến buổi tối Tô Y Y bưng đống bài thi tới tìm cô: "Chị, chỉ còn nửa tháng nữa là tới thi cuối kỳ rồi, chị đã ôn tập chưa?"Tô Vân Thiều: "...Tạm được."Thành thật mà nói, cô cảm thấy người đạt 30 điểm hóa học và 40 điểm vật lý không cần thiết phải ôn tập.Tô Y Y ngây thơ tin tưởng, đưa qua một đống đề thi: "Chị thử giải mấy đề này xem? Không khó."Tô Vân Thiều nhìn qua liền biết đống bài thi này sẽ không ít hơn ba mươi tờ, nhất thời có chút trầm mặc.Điều gì khiến cho em ấy ảo tưởng rằng cô là học bá vậy? Bây giờ chỉnh lại còn kịp không?Bởi vì những gì xảy ra trước cổng biệt thự tối nay, Tô Y Y không hề lo lắng mình sẽ khó xử khi bị kẹp giữa Phó Diệp và Tô Vân Thiều, lúc đối mặt với Tô Vân Thiều cũng tự nhiên hơn.“Chị, em có thể vào hỏi chị một chút chuyện được không?”Tô Vân Thiều: "Vào đi."Những bức tượng điêu khắc bằng gỗ đều đã được Vân Khê cất vào vali, chỉ để lại mấy cái đặt ở bên ngoài.Tô Y Y đi vào liền nhìn thấy được mấy bức tượng gỗ, cái thì nằm sấp, cái thì bày la liệt bên cạnh bàn học, có mèo, có hồ ly, cái đầu nho nhỏ trông rất tinh xảo lại đáng yêu, muốn dời tầm mắt cũng không dời được.Tô Vân Thiều cười nói: "Thích thì chọn vài cái đi."Mục đích mà Tô Y Y tới tìm Tô Vân Thiều nói chuyện không phải bởi vì mấy cái này, cô khoát tay nói, "Chị, em muốn hỏi một chút chuyện có liên quan đến ba mẹ ruột của em."Cô có chút lo lắng nhìn Tô Vân Thiều, thấy sắc mặt Tô Vân Thiều bình thản cũng không có vẻ gì là không muốn thảo luận, nên cẩn thận nói: “Em chỉ biết là bọn họ qua đời từ rất sớm."Tô Vân Thiều lấy từ trong ngăn kéo ra hai tấm ảnh ố vàng, "Họ đã qua đời năm chị mới ba tuổi."Trên đó là ảnh gia đình, người phụ nữ thanh tú đang bế một cô bé mũm mĩm trước ngực và được một người đàn ông da ngăm đen tươi cười ngây ngô ôm vào lòng..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.