Thiên Kiêu Ngạo Thế

Chương 151:




Chương 151

Mộ Vãn Tô oán thầm, nàng ta đại khái đoán ra Lâm Diệp rõ ràng đã trải qua lợi ích của “Rượu hiếm Tứ Quý”. Theo lý mà nói, lẽ ra hắn nên lo sợ mà chối từ. Dù sao một thứ đắt tiền như vậy, nếu là người khác thì làm sao chủ động đòi hỏi mà không biết ngượng được?

Nhưng tiểu tử này lại khác, một bộ dạng được đằng chân lân đằng đầu.

Đại công tử cũng ngẩn người, ánh mắt như tia điện quan sát Lâm Diệp giây lát rồi nói: “Không giấu gì tiểu huynh đệ, đúng là ngươi đã làm ta thấy bất ngờ. Nếu là một tu giả Chân Võ cảnh bình thường thì uống một ly rượu sẽ say khướt lăn ra sàn, không thể tiếp nhận linh lực bên trong, nhưng ngươi lại khác hẳn những người kia.”

Lâm Diệp mắt say lờ đờ, hai má nóng bừng, giọng nói cũng trở nên ậm ờ, nói: “Ồ! Có lẽ đúng là ta uống được rượu.”

Đại công tử mỉm cười rồi rót tiếp cho Lâm Diệp ly rượu thứ ba, hắn ta bỗng chỉ vào da và thịt thú được treo quanh sân và nói: “Những con thú dữ này đều bị tiểu huynh đệ giết chết ư?”

Lâm Diệp lắc đầu: “Không phải! Mấy hôm trước có một trận chiến ở trong rừng sâu, lúc đó hầu hết những con thú dữ này đều chết ngay tại chỗ do bị ảnh hưởng, vậy là ta đã kiếm được một món hời.”

Chiến đấu!

Đại công tử và Mộ Vãn Tô bốn mắt nhìn nhau.

Lúc này, Lâm Diệp như thể đã uống say, hắn nói tiếp: “Hai vị vẫn chưa biết, hai bên của trận đấu ấy đều là cường giả Linh Hải cảnh, một người đứng trên thanh kiếm như tiên ở trong kiếm…”

Đúng là Tạ Ngọc Đường rồi.

Chỉ một câu nói đã làm cho Đại công tử và Mộ Vãn Tô xác định được sự phán đoán của mình.

“Vậy đối thủ của hắn ta là ai?”

Mộ Vãn Tô không kìm được hỏi.

“Hình như… Hình như là lực sĩ Vu Man.”

Lâm Diệp chau mày suy ngẫm giây lát rồi nói: “Ta cũng không nhớ rõ.”

Vừa nói, hắn vừa uống đến ly rượu thứ ba, nhưng lần này rượu có vị ngọt và mát, nó chảy róc rách như nước suối trong một thung lũng vắng, có cảm giác rộng rãi xa cách như đang ở trong một mùa thu trời cao mây ít, buồn tẻ và vắng vẻ.

Ầm!

Linh lực trong cơ thể như núi lửa phun trào, rít gào lao nhanh, liên tục cuồn cuộn, ầm ầm xuyên qua kinh lạc toàn thân, càng thêm điên cuồng.

Cho dú vòng xoáy linh lực của “Tâm mạch tứ huyệt” liên tục được luyện hóa thì cũng khó có thể kiềm chế được xu thế linh lực tăng vọt.

Nếu tình trạng này cứ tiếp diễn thì e rằng sẽ gây ra những tổn thương không thể hồi phục được cho cơ thể.

Lâm Diệp nghiến răng, hắn không nghĩ thêm nữa, chỉ hít thở sâu rồi ngồi xếp bằng, hắn bắt đầu vượt ải bất chấp mọi thứ.

Đại công tử và Mộ Vãn Tô không quá ngạc nhiên trước hành động khác thường của hắn, ngược lại biểu hiện bây giờ của Lâm Diệp mới là bình thường.

Phải biết rằng “Rượu hiếm Tứ Quý” này được ủ đặc biệt dành cho các tu giả tu luyện cấp độ trên Linh Cương cảnh, bên trong nó ẩn chứa một lượng linh lực khổng lồ. Lâm Diệp là thiếu niên của Chân Võ tam trọng cảnh, hắn có thể kiên trì uống hết ba ly rượu cũng đã là khó bề tưởng tượng rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.