Thiên Huyền Địa Hoàng

Chương 61: Thí nghiệm tàn nhẫn




-là tôi... Phong Linh đây.
Giọng nói nửa xa lạ nửa thân quen nhè nhẹ như dòng băng lạnh ngắt chui vào màng nhĩ khiến thần kinh não phút chốc ngừng hoạt động.
Bà nội nó, tên này lúc tôi gặp nguy thì trốn đi đâu? Bây giờ thình lình lại hùng hổ kéo tôi tính làm gì?
Gã đẩy tới bên một giường bệnh, tôi chậm chãi đưa mắt đánh giá, người nằm trên đó mặc duy nhất một cái quần đùi xà lỏn, cơ thể như bộ xương khô bọc da hoàn toàn được hiển lộ. Dưới thứ ánh sáng hắt hiu tối sáng đan xen, nước da xanh xám với những mảng màu nâu xẫm loang lổ như bị tảo biển xâm chiếm, khiến cho tôi kinh nghi không biết có phải là bị mắc bệnh da liễu giai đoạn cuối?
Thế nhưng đó vẫn chưa phải là điều khiến người ta phải giật mình hốt hoảng lùi ra sau.
Trên cổ người đó, thế nhưng lại là cái đầu của một con chó đen xì.
Chẳng lẽ đây lại là người lai thú bí ẩn kỳ dị trong truyền thuyết?
-tên này chính là một trong vài thành công hiếm hoi ít ỏi, trong vô vàn sản phẩm cấy ghép hão huyền và điên rồ nhưng thất bại của đám khoa học nước nhà nghiên cứu y học được phép thí nghiệm trực tiếp nên cơ thể người, những phạm nhân mất đi nhân quyền nghiễm nhiên trở thành vật hi sinh.
Trong khi tôi còn ngơ ngác không hiểu vì sao lại có thêm màn bác sĩ giới thiệu, thì cái đầu chó mực bắt đầu ngọ nguậy trái phải, đôi mắt tí hin khẽ mở, tiếng gầm gừ rít gào qua hàm răng nhọn hoắt sắc bén cắn chặt.
Truyện thí nghiệm tạo ra zombie từ động vật thì tôi cũng được đọc qua sách báo hay, nghe nói vào năm 1940, các nhà khoa học Nga đã đăng trên tạp trí “Khoa học và sự sống” một bài viết trấn động về số đầu chó đã được cắt đi và ghép lại nhưng vẫn duy trì sự sống trong vài giờ. Những chiếc đầu này vẫn có thể vẫy tai và chuyển động mắt khi nghe tiếng động và thậm chí liếm mép. Lúc đó, nhóm khoa học gia tuyên bố có thể giữ cho những chiếc đầu chó sống bằng hệ thống tuần hoàn máu nhân tạo.
Tuy nhiên vào năm 2005, các nhà khoa học Mỹ lại tạo ra cả đàn chó “zombie”. Theo các chuyên gia của Đại học Pittsburgh chó chết ngay khi bị rút hết máu khỏi cơ thể và bị thay thế bằng dung dịch muối đường cùng ô xy, nhóm truyền máu cho vật thí nghiệm, kèm theo sốc điện. Ba giờ sau lũ chó sống lại, và hầu hết đều có vẻ như thường, trừ một số con bị tổn hại nặng trở lên kích động như thể bị điện giật và chết trong tình trạng máu chảy tràn lan không kìm hãm cùng tốc độ thối rữa bị đẩy cao.
Không chỉ hàng trăm con chó mà hàng trăm con khỉ cũng phải "hy sinh" làm vật thí nghiệm, bởi vì con người luôn bị lôi cuốn hấp dẫn với những ý tưởng giành lại sự sống sau khi bị chém đứt đầu và cũng vì đã có một vài ca thành công. Bản báo cáo cho thấy phương pháp điều trị như trên có thể một ngày nào đó sẽ cứu sống bệnh nhân bị xuất huyết quá nhanh vượt qua khả năng kiểm soát của bác sĩ. Tuy nhiên, từ thành công trên động vật đến thành quả với cơ thể con người còn là cả một khoảng cách lớn.
Thế là 10 năm sau, đám bác sĩ biến thái của bệnh viện Vũ Tuyền nhà tù Bàn Cẩm lại to gan lớn mật cấy ghép cơ thể người với đầu động vật, còn thật sự khiến cái thứ này sống lại.
Cái đầu chó mực bắt đầu sủa hung hăng điên loạn, âm thanh cực kỳ chói tai như muốn bức người nghe cũng phát khùng theo. Có điều lạ, cái đầu thì không ngừng huyên náo, cơ thể lại như hóa đá, một chút nhúc nhích cũng không.
-cậu thấy con người có phải tài giỏi tới mức biến thái?
Tôi nhìn nhìn Phong Linh từ chối cho ý kiến, cảm giác âm giọng tên này có chút khác lạ khó hiểu.
-vì sự tồn vong của nhân loại sẵn sàng dùng thứ sinh vật cấp thấp hơn làm bàn đạp tiến lên...đây là đạo lý hiển nhiên do con người chúng ta tự biên tự diễn.
Gã quả nhiên bổ sung thêm, cảm giác trong giọng điệu toát ra năm phần lạnh lùng, ba phần vô cảm và hai phần còn lại là sự bi thương bất đắc dĩ ẩn dấu.
-có thấy cơ thể người này loang lổ như địa y mọc lên không? Gã này trước đó bị chết vì đám khoa học gàn dở của chính phủ muốn tìm hiểu sâu hơn mức độ nguy hại của các nguyên tố phóng xạ đối với cơ thể người. Tiêm plutôni vào tử tù để nghiên cứu cơ chế loại bỏ chất phóng xạ.
-Sau này, hơn 400 cuộc thí nghiệm tương tự cũng đã được tiến hành ở bệnh viện Vũ Tuyền nhà tù Bàn Cẩm, gồm cả các thí nghiệm trị liệu phóng xạ đối với tù nhân ung thư, với lượng phóng xạ đưa vào cơ thể khác nhau.
Tên bác sĩ nãy giờ im hơi lặng tiếng như một con manocanh lại đột ngột xen vào giải thích. Giờ mới đế ý nha, đám này sao lại để chúng tôi đứng đây tham quan bình loạn mấy cái sản phẩm biến dị?
-Lũ khoa học điên cuồng của chính phủ từ năm 1965 thực hiện hơn 149 dự án nghiên cứu theo chương trình MKULTRA. Họ thử nghiệm ảnh hưởng của LSD (viết tắt của Lysergic Acid Diethylamide) cho các phạm nhân trọng tội. Thậm chí ở cả ngoài xã hội, họ dụ dỗ các con nghiện dùng LSD để đổi lấy heroin, đám ngu ngốc không hề biết mình đã bị lợi dụng làm “chuột bạch”.
Giọng của tên bác sĩ vẫn đều đều một tần số phát sóng, không lên trầm xuống bồng, tựa như một dòng thủy ngân lưu chuyển. Tôi đưa mắt tìm Phong Linh, hoang mang hỏi.
- Phong Linh, chúng ta đến đây không phải xem triển lãm ?...
-đương nhiên, chúng ta tới đây để chấm dứt những chuyện này...
-vậy, còn không mau đi tìm mấy bình ga cho nổ?
Gã không đáp trả, lại chỉ nhìn như dán vào bệnh nhân đang sủa như súng bắn liên thanh, tôi lẳng lặng chủ động lùi chân ra sau thêm chút, mắt không rời nhìn vị trí tiếp nối giữa hai phần xa lạ bị gán ghép lại. Thật sự sợ a, sợ nó kích động quá có khi tự dứt cái đầu ra khỏi thân người, chỉ nối nơi đó chưa cắt, máu chậm chạp rỉ ra. Cái đầu vẫn điên cuồng xoay trái xoay phải sủa nhặng xị không ngừng nghỉ, đám thịt nơi cổ chó lồi lên rồi dần bị kéo dãn ra.
Sau đó, quả thật đã chăm chăm để ý, vẫn bị dọa cho va vào cái giường bên cạnh. Cái đầu chó mực lao tới phía tôi, mở to cái miệng hiển lộ hàm răng hung hiểm.
Thế nhưng thứ đáng sợ hơn vẫn còn ở phía sau, một thứ to lớn từ sau lưng lao tới, ngoạm lấy cái đầu chó điên, hạ thân an toàn trên chiếc giường trước mặt .
-trước mối đe dọa của chiến tranh sinh hóa đã khiến ban lãnh đạo cấp cao cho thực thi Kế hoạch 112 vào những năm 1980, 1990. Một trong những nội dung của nó là phun các loại chất độc thần kinh như Sarin, VX lên hàng ngàn, hàng vạn tử tù nhằm kiểm tra trình tự làm sạch độc tố. Năm 2002, Bộ Quốc phòng đã công khai chi tiết kế hoạch cho Cục quản lý tù nhân đi điều tra khả năng bị thương tật của các phạm nhân tham gia thí nghiệm này. Cơ thể của tất cả đám nhân thú ở đây đều là của những thí nghiệm sinh hóa trước đó.
Con mẹ nó chứ, tên bác sĩ vẫn tiếp tục nói, tôi lại cần mấy người thuyết trình cái đề tài bí hiểm quốc cấm này làm gì? Tôi chỉ là phạm nhân bình thường đến không thể bình thường hơn, 24/7 tự nguyện nhốt mình trong bốn bức tường, có phải thiên tài cần được tổ quốc bồi dưỡng đâu?
Trong khi tôi vẫn chưa kịp hoàn hồn, cái thứ trìm trong bóng tối mờ ảo trước mặt hất nhẹ cái đầu to đùng, thứ vừa bị xem là quả bóng tennis bay về phía bên cạnh, đập xuống mặt nền, lăn lăn lại gần tôi.
Tôi cuống quýt tránh ra xa, cơ thể như bị trúng gió độc khi nhìn lại một vòng, đột nhiên ngoài ý lại phát giác sự việc không đúng. Thế quái nào, một đám lố nhố không rõ hình thù, đen đặc trên giường bệnh đồng loạt ngồi chồm hỗm. Trong bóng tối, dựa vào thứ ánh sáng bóng đèn vàng yếu ớt khi có khi tỏ, thấy những cặp dạ quang xanh lét nhìn về phía tôi một cách lạnh lẽo nham hiểm.
Một tiếng gầm sát bên đầy áp bức ném về phía tôi kèm theo mùi hôi thối kinh tởm chẳng khác gì cơ thể bị dầm trong nước cống.Tôi nín thở, cảm thấy đây chắc chắn là ác mộng thôi, chỉ là mơ, cầu trời khấn phật mau mau tỉnh lại.
Đó là cái đầu khỉ lông lá đính trên cơ thể loài người ốm yếu...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.