Thiên Hạ Vô Song

Chương 905: Triệu hoán Cốt Long




Nếu như Vu Yêu bị Mạnh Hàn điên cuồng đả kích như vậy, ngược lại ma lực lực lượng tinh thần rất dễ dàng bị tiêu hao sạch sẽ mà rơi vào hôn mê, nhưng không cách nào hoàn toàn tiêu vong. Chỉ cần cho hắn đủ thời gian, hắn vẫn có thể chậm rãi khôi phục. Nhưng nói như vậy, Mạnh Hàn muốn tiếp tục nện kim tệ xuống, sau mấy vòng chính là hơn trăm triệu.

- Hộp mệnh sao?

Trong lòng Mạnh Hàn thoáng động, nhanh chóng bắt đầu tìm kiếm ở xung quanh. Hộp mệnh Vu Yêu và chủ nhân cũng không thể cách nhau quá xa. Nói vậy chắc hẳn ở ngay gần đây.

Nếu như đổi thành Mạnh Hàn trước đây, muốn trong chiến đấu như vậy, hoàn thành nhiệm vụ này gần như là không thể.

Vu Yêu chỉ cần tùy tiện giấu hộp mệnh ở một nơi nào đó trong lòng đất, Mạnh Hàn không thể tìm được.

Nhưng hiện tại đã hoàn toàn khác xưa. Thời điểm Mạnh Hàn muốn tìm một vật trong một phạm vi nhất định ở xung quanh, đặc biệt là trên mặt đất hoặc là lòng đất, chuyện này quả thực là chuyện dễ dàng.

Chỉ cần động niệm, trên mặt đất, dưới long đất trong phạm vi mấy cây số có vật gì kỳ quái đều không thoát khỏi mắt Mạnh Hàn. Rất nhanh, Mạnh Hàn liền chú ý tới một khu vực khác thường.

Trong lòng đất nơi đất, có một khí tức yếu ớt, giống hệt với khí tức tử vong khổng lồ của bên này. Nó lại không có bất kỳ ấn ký nào của Mạnh Hàn trước đó.

Xoạt.

Dưới lòng đất bắt đầu cuồn cuộn lên. Khu vực kỳ lạ này đã bị đất ở xung quanh bao lại quanh, bắt đầu nhanh chóng di chuyển về phía Mạnh Hàn. Mà một phía khác, công kích ma pháp vẫn không ngừng phát ra.

Các thân vệ đã có kinh nghiệm, chỉ đối phó một mục tiêu, sẽ không tấn công một đám ma pháp xuống, mà tấn công lần lượt hết cái này mới đến cái khác, cũng tránh không để những ma pháp khác nhau trung hòa lẫn nhau, còn có thể giữ nguyên tính công kích liên tục, làm cho đối phương căn bản không có cách nào rảnh tay đánh trả. Đúng là nhất cử lưỡng tiện.

Đồng thời trong lúc hộp mệnh của Vu Yêu kia đang di chuyển, Mạnh Hàn cũng không quên tiếp tục sử dụng công kích tinh thần. Hiện tại, với lực lượng tinh thần của Mạnh Hàn, tiêu hao công kích tinh thần như thế này đối với hắn mà nói vô cùng ung dung. Tuy rằng tốc độ khôi phục không có cách nào đuổi kịp tốc độ tiêu hao, nhưng để duy trì hơn một trăm đòn lại không cần cân nhắc. Mà Vu Yêu kia dưới công kích của cả ma pháp và tinh thần liên tục không ngừng, dường như chỉ có khả năng chống đỡ, mà không có cơ hội phản kháng.

Trong nháy mắt, thứ mang khí tức kỳ quái đã đến mặt đất dưới chân Mạnh Hàn. Sau đó, trên mặt đất có một cột đá lớn bay lên, nâng vật kia lên không trung, đưa đến trước mắt Mạnh Hàn.

Xem ra đó là một loại hộp kim loại theo phong cách cổ xưa. Phía mặt trên có khắc hoa văn hoa lệ. Nhưng quan sát chăm chú, có thể thấy phía ngoài hiện ra những hào quang màu lam nhạt, vô cùng đẹp mắt.

Có lẽ cảm giác được hộp mệnh rơi vào trong tay Mạnh Hàn, Vu Yêu phía dưới đã bắt đầu phát cuồng. Những tiếng kêu đau khổ mà suy yếu từ phía dưới truyền đến:

- Đây là do ngươi ép ta. Ta phải liều mạng với ngươi!

Sinh mệnh nằm ở trong tay người khác, muốn không đánh cũng không được. Mạnh Hàn tuyệt đối không cho phép hắn sống sót.

Một cánh cửa màu lam nhạt đột ngột xuất hiện ở trong không trung, sau đó chậm rãi mở ra. Chỗ cánh cửa đột nhiên truyền đến một tiếng kêu điên cuồng. Chỉ một tiếng kêu đó, các Sư Thứu do các đội thân vệ đang cưỡi đều bắt đầu run, sau đó hoảng loạn bay về bốn phía trốn tránh. Một khí tức cuồng bạo tới cực điểm từ phía chỗ cánh cửa truyền ra, mang theo một uy áp cuồng loạn, dường như muốn phá nát mọi người ở đây.

Khí tức cuồng bạo dường như muốn bao phủ toàn bộ trời đất. Ngay cả Demy và Diana đứng phía sau Mạnh Hàn cũng bị ảnh hưởng. Xe ngựa trên không trung không ngừng rung chuyển. Nhưng rất nhanh, xe ngựa đã được ổn định lại. Một trụ đá cực lớn đã từ dưới mặt đất bay lên, đỡ lấy toàn bộ xe ngựa ở trên đỉnh cột đá.

Bản thân Mạnh Hàn lại không bị ảnh hưởng. Loại uy áp ở mức độ này so với uy áp của Benson tiên sinh vẫn kém hươn một chút. Những người khác không chịu được, không có nghĩa là Mạnh Hàn cũng không thể chịu được.

Sau khi lực lượng tinh thần bước vào cảnh giới mới, loại khí thế ở mức độ này đối với Mạnh Hàn mà nói, chẳng qua chỉ giống như lão hữu nổi giận mà thôi. Nhìn bề ngoài có vẻ cuồng bạo nguy hiểm, trên thực tế trong lòng căn bản sẽ không có chuyện gì.

Quái vật phát sinh ra tiếng gầm rú kia còn chưa bước ra khỏi cánh cửa lớn màu xanh lam đang lơ lửng phía trên không trung, các thân vệ đã không có cách nào khống chế được Sư Thứu của mình nữa. Bọn họ đành phải đáp xuống mặt đất.

Các Sư Thứu co thân thể lại, điên cuồng run rẩy, làm sao còn dám bay lên thật cao trên không trung nữa. Các thân vệ cũng cố gắng dùng toàn lực ép áp lực ra. Nhưng bọn họ lại không cách nào lập tức đột phá được uy áp này. Bọn họ căn bản không có cách nào tiếp tục công kích được nữa.

- Đây là do ngươi ép ta! Chúng ta đồng quy vu tận đi!

Phía dưới truyền đến một giọng nói đã vô cùng suy yếu, dường như tính mạng đã là ngàn cân treo sợi tóc. Nói vậy, hắn hẳn đã tiêu hao tất cả lực lượng để triệu hoán ra cánh cửa này. Thậm chí không cần chờ Mạnh Hàn mở cái hộp mệnh ra, phá huỷ linh hồn của hắn, chờ thêm một thời gian nữa, hắn sẽ chỉ có một kết cục là chìm vào hôn mê.

Chỉ có điều, Mạnh Hàn không phải là thiện nam tín nữ gì. Hai tay Mạnh Hàn nắm lấy hộp mệnh, vẫn muốn mở ra.

Không ngờ, cho dù cố gắng hộp mệnh vẫn không nhúc nhích. Mạnh Hàn nhất thời cả kinh. Lấy thân thể cường hãn của mình đã được rễ chính của cây sinh mệnh cải tạo, lại không thể mở ra được cái hộp mệnh của Vu Yêu này sao? Đây không phải là một chuyện nực cười sao? Như vậy hắn lấy được hộp mệnh của người ta thì có ích lợi gì? Cho dù đánh liên tục cũng không thể mở ra, càng không cần phải nói tới chuyện lấy mạng của người kia.

Có lẽ hộp mệnh này truyền đến cảm giác khiến Vu Yêu biết được Mạnh Hàn đang làm gì. Tuy suy yếu đến cực hạn, hắn vẫn bật cười:

- Sớm biết ngươi căn bản không biết mở hộp mệnh, ta việc gì phải liều mạng với ngươi chứ!

Trong tiếng nói suy yếu lộ rõ vẻ hối hận. Vì muốn cả hai đồng quy vu tận, hắn không tiếc phát động mình ra sát thủ cuối cùng của mình. Bây giờ nhìn lại, đây căn bản là chuyện không đáng để làm như vậy.

Mạnh Hàn giận dữ nhưng không tin tà. Ngay cả một cái hộp mệnh cũng không thể mở ra, còn nói gì tới Pháp Thánh, Pháp Thần. Vậy chẳng thà đàng hoàng làm ma pháp học đồ của mình còn có tiền đồ hơn.

Mạnh Hàn không chịu thua, gần như dùng hết toàn lực, nắm chặt hộp mệnh. Sau đó, một địa gai nhỏ từ trên mặt đất bay lên. Mũi địa giai sắc bén nhắm ngay vào khe hở của hộp mệnh kia.

Sau đó, địa gai liền dường như đuổi đủ phân măng giống như vậy, bắt đầu điên cuồng sinh trưởng lên. Sắc bén gai nhọn trực tiếp đâm vào khe hở nho nhỏ của chiếc hộp mệnh kia, bá đạo bắt đầu cố chui vào bên trong.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.