Thiên Hạ Chí Tôn

Chương 129: Bất phân thắng bại




Đạo Thần phiêu miểu ở trên đỉnh đầu Vũ Thiên Long tại thời điểm này khi thanh âm rơi xuống lập tức nhập thể, đồng thời một thanh âm kịch liệt chấn động nổ tung thiên địa, khí thế trên thân Vũ Thiên Long sát na kéo lên ở vào ngưỡng Nhân Hư cảnh, song phương khí thế tương đồng.
Bọn hắn nhìn nhau trong mắt đều lóe lên hàn mang chiến khí, ẩn ẩn nhìn ra được song phương giờ phút này đều coi nhau là nhất thế chi địch.
Vũ Thiên Long thu hồi Chiến Thần Đỉnh, phía đối diện Đồ Thiên phất tay ném đi Cốt Long Đao, hai người bọn hắn nhìn nhau thêm một chút, ở giữa không trung vị trí ánh mắt va chạm lập tức oanh minh nổ vang.
Đỉnh phong chiến lực, song phương không ai nói thêm lời nào mà cùng lúc lao về một phía triển khai cận chiến, không thần thông thuật pháp, không quang mang hoa mỹ, chỉ là nhục thân lực lượng cũng kéo lên tinh không đầy trời thanh âm kịch chấn.
Liên tục 300 chiêu, tại đại địa nhìn lên tựa hồ hai ngôi lưu tinh màu sắc bất đồng đang không ngừng va chạm vào nhau mà mỗi một lần va chạm này đều hóa thành dư ba gợn sóng quét sạch bát phương.
Hai thân ảnh như Thần Linh cùng Ma Thần đối kích dưới ánh mắt phàm nhân đã hóa thành khung cảnh vĩnh hằng, 500 chiêu qua đi, 1000 chiêu.. Song phương đối chiến đã trôi qua 3 ngày 3 đêm.
Đại địa sơn phong sụp đổ thành thị phá toái ngay cả Đông Hải ngoài kia cũng nhấc lên sóng lớn, riêng bá tánh phàm nhân tử vong vô số kể, tràng cảnh này Vũ Thiên Long không muốn nhưng hiện tại bản thân hắn lực bất tòng tâm, chỉ còn biện pháp duy nhất là dẫn dụ Đồ Thiên ly khai thật xa Đại Việt.
Kịch chiến dạng này là lần đầu tiên sau mấy vạn năm phát sinh, những người chứng kiến dù cho là ai, dù cho tu vi gì cũng đều không thể không kinh sợ, thậm chí đối với phàm nhân vô tình hóa thành ám ảnh, ám ảnh kia không khác gì ngày tận thế.
Ở Vọng Tiên Sơn mười mấy vị Vấn Đỉnh cảnh đang cật lực tái tạo phong ấn thời điểm này đồng loạt khiếp sợ nhìn lên:" Vô pháp..Hóa Hư xuất hiện rồi, những việc chúng ta đang làm chỉ là Dã Tràng xe cát!" Lý Trác Thần kinh nghi bất định nói, hắn cảm nhận được tại hai ngôi lưu tinh bất đồng trên bầu trời kia một cỗ khí tức vô cùng quen thuộc.
Chiến đấu kéo dài suốt 10 ngày để cho thiên hôn địa ám, suốt khoảng thời gian đó hai ngôi lưu tinh càng lúc càng xa ở chỗ sâu tinh không mặc dù mất đi hào quang nhưng thi thoảng vẫn vọng lại thanh âm chấn động tựa tiếng sấm gầm.
Trường hà biến mất dung nhập vào hư vô, mấy bức tượng Lạc Thánh rải rác khắp ba miền đồng thời mở mắt bắn ra hào quang mãnh liệt, hào quang lại hóa thành một tấm lồng ánh sáng che chắn cho toàn bộ lãnh thổ quốc gia bên dưới.. Lúc này bá tánh sinh linh đều minh bạch Lạc Thánh của bọn họ đã trở về rồi.
Bá tánh phủ phục cúng bái dâng hiến toàn bộ tín niệm cùng chấp niệm cả đời của bọn họ, hương hỏa thăng thiên dung nhập vào hư vô mang theo ngàn vạn ký thác.
Thời gian trôi qua càng lâu bọn họ đã không còn sợ hãi mà trở nên quen thuộc, không có thút thít cảm thương, không có bi ai phẫn nộ, hết thảy một cỗ đồng lòng nhất quán, ngay cả hài tử cũng đã thôi khóc lóc.
Lực lượng hương hỏa đi vào hư không càng nhiều, thực lực Vũ Thiên Long càng lúc càng trở nên mạnh mẽ, ở phía đối diện Đồ Thiên vừa đánh vừa hãi hùng, hắn minh bạch trận chiến này nếu như càng kéo dài bản thân hắn nhất định thất bại, Đồ Thiên hung tàn nhìn xuống Đại Việt bên dưới, nhìn lấy vô cùng vô tận hương hỏa lực lượng như đầy trời tinh vân đang cuồn cuộn bốc lên.
"Trước hết phải đồ sát!" Thanh âm từ miệng đi ra Đồ Thiên trực tiếp ly khai chiến trường hướng đại địa bên dưới muốn lao xuống.
Lúc này Vũ Thiên Long thầm kêu không ổn, hắn minh bạch ý định của đối phương liền ngay lập tức quấn lấy không cho Đồ Thiên thời gian thở dốc.
Mặc dù là Oán Anh nhưng chiến đấu dạng này vẫn khiến cho hắn ít nhiều thụ thương, là linh hồn thụ thương, Đồ Thiên không thể dứt ra, thậm chí không thể phân tâm suy nghĩ, càng đánh Đồ Thiên hắn càng phát hiện bản thân hắn đã ở vào thế hạ phong.
" Ta phải giết ngươi..Phải giết sạch đám người các ngươi.. Giết cho thây chất đại địa máu chảy thành sông, giết cho trời hôn đất ám!" Đồ Thiên như một đầu dã thú phát cuồng gầm rống, vừa nói oán khí như hồng thủy bốc ra hóa thành đầy trời sương mù.
Trong nháy mắt khi thân ảnh Đồ Thiên trong sương mù quay cuồng, phát ra tiếng nổ ẩm ầm Đồ Thiên bỗng nhiên bước từng bước tới hướng Vũ Thiên Long, vừa bước đi sương mù bên ngoài thân thể hắn tràn ra ngập trời, không ngừng khuếch tán về bốn phía, hóa thành một vụ thú khổng lồ ngửa mặt lên trời gầm rống kinh thiên động địa.
Hình dáng vụ thú này kỳ dị, có chín đầu, thoạt nhìn khá giống một tôn thạch nhân, bất quá trên đầu mọc ra thú diện.. Đây là Linh Thân của Hứa Vân Phi.. Sơn Tinh.
Chín đầu gầm rống, lộ vẻ hung tàn đồng thời một cỗ khí tức tang thương xa xưa bỗng nhiên tràn ra, giống như vụ thú này có linh hồn đã tồn tại qua vô số năm tháng vậy.
Đồ Thiên trong vụ thú cất bước, giơ tay phải lên điểm một chỉ, đầu ngón tay cũng có sương mù bao phủ nhưng mơ hồ có thể nhìn thấy móng tay tỏa ra hàn quang.
Một chỉ này điểm ra để cho Vũ Thiên Long nhìn thấy cả thiên địa bỗng nhiên đại biến, trên thiên không có vô số sợi tơ nhỏ bao phủ, mặt đất cũng như vậy, toàn bộ thiên địa lúc này tràn ngập quy tắc.
Hóa Hư một chỉ.
"Sơn Tinh Nhất Chỉ!" Đồ Thiên gầm nhẹ.
Những sợi tơ quy tắc này giống như bị dẫn dắt điều khiển đồng loạt quấn về phía Vũ Thiên Long, thần thông thuật Phong Vân Lôi Điện thậm chí Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ ngũ hành bất ngờ biến ảo ra bốn phía ầm ầm lao thằng về phía hắn, ngay khi tới gần, vô số thần thông này ngưng tụ lại hình thành một ngón tay hư ảo do vô số sợi tơ quy tắc huyễn hóa mang theo lực lượng hủy diệt điểm vào mi tâm Vũ Thiên Long!.
Tản Viên Sơn Thánh từng là người mạnh nhất Huyền Hoàng đại lục mặc dù không phải bổn tôn xuất thủ nhưng cũng khó trách thần thông thâm ảo, đã bao nhiêu năm nay chưa hề hiện thế, lúc này xuất ra một chỉ, thiên địa biến sắc phong vân cuồn cuộn, còn có dấu hiệu như trời long đất lở khiến cho Đông Hải vạn dặm bên dưới toàn bộ sóng biển đều bị ép rơi, chùng sâu xuống.
Tóc bạc trên đầu Vũ Thiên Long tung bay, ở phía trước hắn một chỉ của Đồ Thiên kia xuất ra ngưng tụ sức mạnh thiên địa, có thể nhìn thấy lôi đình ầm vang, điện quang hình vòng cung xẹt qua xẹt lại, mây mù hiện lên, trong khi va chạm truyền ra tiếng nổ ầm ầm, hoá thành vô số hạt mưa, khiến cho một chỉ này tựa hồ trở nên hỗn độn.
Nếu như vậy thì cũng thôi, nhưng trong màn mưa này chỉ thấy sức mạnh ngũ hành bỗng nhiên nổi lên, bốn phía hóa thành trăm ngàn sợi tơ vặn vẹo vây lấy khóa chặt Vũ Thiên Long càng để cho Kim Cang Hộ Giáp ầm ầm phá toái.
Vì thế một chỉ này có thể nói giống như là đoạt tạo hóa của thiên địa, đủ để giết chết một Hóa Hư!
Đồng tử trong hai mắt Vũ Thiên Long co rút lại, sự hùng mạnh của Đồ Thiên sau khi dung hợp chân thân Hứa Vân Phi hắn đã sớm chuẩn bị trong tâm lý, mặc dù một chỉ tùy ý này cũng có thể đánh chết một Hóa Hư nhưng cũng không nằm ngoài dự đoán của hắn.
"Tuế!".
Ánh mắt Vũ Thiên Long lóe lên, thủy chung chắp tay trái ở sau lưng, có một khí chất không nói nên lời tồn tại, hai chân hẳn chưa hề động đậy mặc kệ Kim Cang Hộ Giáp bị phá nát, ngay khi một chỉ này tới gần, Vũ Thiên Long giơ lên tay phải hướng về một chỉ hư ảo kia bỗng nhiên điểm tới.
Động tác của hắn cũng rất tùy ý, từ xa nhìn lại, cảnh tượng này như tồn tại một chút không đối xứng, một chỉ hư ảo của Đồ Thiên kia cực kỳ khổng lồ, thoạt nhìn như có thể phá nát toàn thân Vũ Thiên Long.
"Nguyệt!".
Nhưng ngay khi Vũ Thiên Long vươn ngón tay lại lạnh giọng hô khẽ, lập tức vô số những sợi tơ quy tắc hiện ra trong thiên địa nhất tề chấn động, sự chấn động của những sợi tơ này người ngoài không nhìn thấy, nhưng trong mắt Đồ Thiên có thể phát hiện rõ ràng.
Chỉ thấy vô số những sợi tơ nhỏ kia trong khi chấn động, bất ngờ vỡ vụn, toàn bộ tan vỡ ở giữa thiên địa lại hóa thành hư ảnh một cái bình trà cao lớn mênh mông khiến cho trong nháy mắt thiên địa mất đi nhan sắc, khiến cho bốn phía, giờ phút này đã trở thành một không gian bất quy tắc.
Một chỉ này hạ xuống, hư ảnh bình trà khổng lồ va chạm với một chỉ hư ảo của Đồ Thiên, thiên địa ầm vang, một tiếng nổ đủ để át đi tiếng gào thét của thiên địa, đinh tai nhức óc hướng về bốn phía ầm ầm khuếch tán.
Vũ Thiên Long kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể lùi lại phía sau ba bước, ngẩng mạnh đầu.
Chỉ thấy một chỉ hư ảo dừng lại, ở bên trong có một luồng hắc khí tiết ra, khiến cho một chỉ này tại chỗ vỡ thành từng mảnh toàn bộ thần thông ở bên trong hoàn toàn vỡ nát.
Ngay khi ngón tay hư ảo kia tan nát, thân ảnh Đồ Thiên bên trong con vụ thú chín đầu do sương mù nồng đậm hóa thành ở đằng sau cũng chấn động, lùi lại phía sau ba bước!
Một kích thăm dò của hai người không ngờ tiếp tục bất phần thắng bại!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.