Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 567: Nữ cảnh hoa lãnh đủ




Đánh võng, lượn lách, vượt đèn đỏ, gây tai nạn giao thông,... nữ cảnh sát Huyền Tâm đều cảm thấy mình có chút mộng, trong một ngày chưa đến năm phút nàng luật giao thông đều phạm gần hết. Tên khốn nạn này rõ ràng muốn đem nàng những thứ cấm kỵ hoàn toàn một thể vi phạm trở thành hắn đồng bọn.
“Mau cho ta xuống, ta nghĩ nôn. Ta không bắt ngươi nộp phạt là được.” Huyền Tâm cảnh hoa cảm giác bụng mình bị xáo trộn, một vị chua tại miệng tràn ra nói. Ngồi tại Diệp Thần trong xe, nàng cảm giác mình đang đồng hành cùng chuyến xe tử thần tựa như.
“Muốn nôn liền nôn, ta không cản. Dù sao cũng không phải xe của ta.” Diệp Thần nhún vai tỏ vẻ không quan tâm.
“Ngươi… ụ… không tốt… ta không đùa.” Huyền Tâm miệng đều cảm giác mình tràn ra cái gì.
“Ta cũng không đùa. Ách, ngươi làm gì? Muốn nôn vào ta? Đừng náo loạn, ta đang lái xe. Muốn cảm tử sao? Đừng có đến gần, nếu không ta kiện ngươi phi lễ nam nhân đó.” Diệp Thần nhìn thấy Huyền Tâm đem miệng hướng mình tới lập tức phát hiện ra nàng ý đồ.
Huyền Tâm cảnh hoa chỉ chỉ vào miệng mình ý nói không chịu nổi, ngươi còn không dừng xe đừng tránh ta miệng không nhận người phi lễ ngươi.. Muốn chết liền cùng chết. Hiện tại cảm giác so với chết càng đáng sợ. Sau vụ này nàng tuyệt đối sẽ đối với sẽ ô tô xảy ra ám ảnh.
“Uy hiếp ta? Cho ta nuốt lại.” Diệp Thần buột miệng nói một câu, hắn chán ghét mình bị uy hiếp.
Keng, ký chủ phát động thành công kỹ năng Đúng Như Lời Thần Nói.
“Ực...” Huyền Tâm một vẻ mặt không đồng tình nuốt một miếng vào trong bụng vẻ mặt tràn đầy không cam tâm. Rõ ràng nàng có ý định đem mình thứ trong miệng nôn lên người hắn, thế nào lại tự mình lãnh đủ nuốt vào bên trong.
“Ách, ta không cố ý.” Diệp Thần nhìn thấy cảnh tượng này cũng cảm thấy có chút buồn nôn. Hắn quên mất cái này kỹ năng thi thoảng sẽ phát động hắn cái miệng quạ đen. Không nghĩ tới bao lâu đều không thấy xuất hiện, xuất hiện một cái liền để mỹ nữ người ta lãnh đủ bộ.
“Ngươi ngươi… ụ… ực.. ọe...” Huyền Tâm cảm giác muốn nôn đều nôn không ra còn lãnh đủ nuốt vào vô cùng khó chịu xấu hổ.
“Ngươi đối với bản thân mình cũng thật sự tàn nhẫn, tối qua có phải ngươi ăn mảnh thứ gì ngon không? Đến cả mình nôn ra đều muốn nuốt lại. Mùi vị không tệ chứ?” Diệp Thần nhìn Huyền Tâm muốn bật cười nói.
“Câm miệng, mau cho ta xuống, nếu không ta nhảy khỏi xe.” Huyền Tâm nhìn Diệp Thần nói.
“Tốt, ngươi cứ việc, muốn ta dừng xe, không thể nào.” Diệp Thần không chút nào lung lay nói.
“Ngươi rốt cuộc muốn như thế nào mới tha cho ta?” Huyền Tâm khóc không ra nước mắt, nàng thề từ nay về sau tuyệt đối không đi xe ô tô.
“Hi sinh bản thân vì nhiệm vụ không phải là cảnh sát hàng đầu tiêu chí sao? Huyền Tâm cảnh hoa một chút khổ đã chịu không được? Còn muốn làm cái gì cảnh sát? Ta thực sự đối với cảnh sát tương lai của đất nước ta làm ra vô cùng lo lắng.” Diệp Thần nhìn Huyền Tâm khiêu khích nói.
“Ta… ọe… ực...ta...” Huyền Tâm khóc bị chính mình lời cắn trả đều không biết nên nói thế nào. Nhưng đối với một người con gái mà nói, cứ nôn ra rồi lại nuốt vào chính mình thứ trong dạ dày là một cực hình vô cùng khủng khiếp.
Diệp Thần nhìn Huyền Tâm khổ sở liền thấy cũng tội nhưng thôi cũng kệ. Còn hơn để cô gái này nôn trên người của hắn. Mặc dù hắn có thể nhanh chóng tẩy thoát hoặc né tránh, nhưng vẫn cảm thấy có chút bẩn. Vẫn là thà để mình phụ thiên hạ chứ không để thiên hạ phụ mình.
Chiếc xe lao một đoạn liền nhanh chóng dừng lại trước một cái cây xăng. Huyền Tâm nhìn thấy xe dừng lại lập tức cảm ơn trời phật. Không có thiếu nữ ý tứ một cước đem của đạp hỏng bay sang một bên chạy đến gốc cây nôn ọe vô cùng cực khổ. 
“Chết tiệt thật, thế quái nào lại hết xăng? Với lại cái xe tồi tàn này giao lại cho Tiểu Mai, nàng sẽ không bắt đền chứ?” Diệp Thần nhìn chiếc xe cửa kính cùng với toàn bộ xe đều bị nát đến méo mó không khỏi có chút mộng. Từ cái siêu xe giờ không khác gì đống sắt vụn.
“Xe… xe của ta? Thế nào lại biến thành thế này?” Tiếng nói của Bạch Tiểu Mai vang lên khiến Diệp Thần có chút chột dạ.
“Ách, chỉ là có một chút vấn đề nhỏ. Ngươi không cần thương xót.” Diệp Thần gãi gãi đầu một bộ dáng không phải ta làm nói.
“Không thương xót cái khỉ mốc. Đó là xe của ta, đâu phải là ngươi xe?” Bạch Tiểu Mai đều gầm lên nói.
“Đừng nóng đừng nóng. Cái gì giải quyết được bằng tiền thì đều không phải là vấn đề.” Diệp Thần không biết xấu hổ nói. 
“Ngươi chi tiền sửa chữa?” Bạch Tiểu Mai nhìn Diệp Thần lập tức sáng mắt hỏi. Phải biết tiền của nàng đều bị sư phụ trộm đem chơi bời sạch. Mỗi lần sư phụ trở về, nàng tiền cũng sẽ không cánh mà bay. Nàng luôn ở tình trạng rỗng túi. 
“Miễn là ngươi phải ngoan.” Diệp Thần mở miệng nói.
“Ta rất ngoan ngoãn.” Bạch Tiểu Mai không biết xấu hổ nói.
“Mà ngoan thì không được xin tiền.” Diệp Thần nhún vai đáp.
“Ngươi trêu trọc ta?” Bạch Tiểu Mai dậm chân muốn đánh Diệp Thần.
“Ách… đợi một chút… ngươi thế nào lại ở đây?” Diệp Thần có chút mộng. Giờ hắn mới nhớ ra người lái xe là Bạch Tiểu Mai chứ không phải Korito Oba. Chẳng lẽ Oba-san tự mình lái xe đem cô nàng này ném lại đây?
“Như ngươi thôi đợi đổ xăng.” Bạch Tiểu Mai có chút chán nản nói.
“Đổ xăng? Cũng không phải đợi lâu thế chứ? Với lại với Oba-san tính khí cũng sẽ không biết xếp hàng chờ đợi đi. Nàng vô cùng thiếu kiên nhẫn.” Diệp Thần sờ sờ cằm nói.
“Ta cũng muốn sớm đổ xăng cho nó nhanh, nhưng ai nghĩ được có một cái lợi hại hòa thượng cũng tại đổ xăng. Với lại Korito Oba cũng trốn tại trên cây không dám ra. Chúng ta liền bị vây khốn tại đây. Chưa tính cái nhà sư này lại muốn tụng kinh xong mới đổ xăng liền tụng một hồi dài như vậy.” Bạch Tiểu Mai nghĩ đến tụng kinh hòa thượng đều muốn chán ghét nói.
“Hòa thượng? Không ở chùa núi bên trong ra ngoài đi phượt làm cái gì?” Diệp Thần lập tức nghi hoặc. Cái nào hòa thượng khiến Korito Oba phải tránh mặt chứ? Hắn hoàn toàn nghi không ra.
“Cái này ta không biết, ngươi tìm trực tiếp nàng hỏi. Dù sao hai người cũng là mẹ con.” Bạch Tiểu Mai nhún vai nói.
“Mà nàng như vậy không sao chứ? Tại sao lại bị như vậy?” Bạch Tiểu Mai nhìn Huyền Tâm cảnh hoa quan tâm nói.
“Nàng sao? Chính là ngậm rồi nuốt vào lại ngậm rồi nuốt vào nhiều quá liền bị như vậy.” Diệp Thần liền một bộ mờ ám dáng vẻ nói.
“Ngươi vô liêm sỉ, liền bắt cả cảnh sát cho ngươi liếm cái đó? Còn dám tại trên ta xe làm ra cái chuyện.”Bạch Tiểu Mai lập tức hồi tưởng hình ảnh Diệp Thần lái xe, còn Huyền Tâm cảnh hoa hì hục ra sức dùng miệng tại Diệp Thần hai chân làm việc.
“Ngươi cái nhỏ đầu óc thế nào đen tối như vậy? Ta chính là nói nàng nuốt vào lại nôn ra nàng dịch dạ dày.” Diệp Thần gõ Bạch Tiểu Mai cái đầu nói.
“Ai bảo ngươi nói năng như thế mập mờ?” Bạch Tiểu Mai sờ sờ đầu mình cục u tức giận nói.
“Ta mập mờ cái gì? Đều là ngươi suy nghĩ ra. Hừ, cái mông to này sao không bù cho ngươi cái não nhỏ một chút.” Diệp Thần một bộ dáng vô tội vỗ Bạch Tiểu Mai mông bên trái nói.
“Ngươi… ai cho ngươi đánh ta cái mông?” Bạch Tiểu Mai tức giạn có chút không biết nên nói thế nào. Nam nhân này cùng sư phụ biến thái của nàng một dạng, thích ăn nói mập mờ.
“Đàn hồi không tệ.” Diệp Thần cảm khái nói.
“Ngươi...” Bạch Tiểu Mai hoàn toàn tức giận.
“Tiểu Diệp, bắt nạt tiểu nữ sinh như vậy là không tốt đâu.” Korito Oba cũng từ cái cây gần đó đem tờ giấy ném ra để lộ mình ẩn thân thuật.
“Sư phụ ngươi hóa ra ở đây.” Bạch Tiểu Mai không nghĩ đến sư phụ của mình thế mà lại cho nàng làm chủ. Phải biết sư phụ nàng là một cái hố hàng đệ tử chuyên nghiệp.
“Bép… chậc chậc quả nhiên đàn hồi không tệ.” Korito Oba cũng đưa tay đánh một cái tét lên mông phải của Bạch Tiểu Mai cảm khái.
“Ngươi làm cái gì vậy chứ?” Bạch Tiểu Mai tức giận gầm lên. Thế quái nào nàng lại nghĩ biến thái sư phụ muốn đứng ra bảo vệ mình. Giang sơn dễ đổi bản tính khó rời nha.
“Ta giúp ngươi đánh nốt bên còn lại cho nó cân. Không cần phải cảm ơn. Dù sao cũng là sư phụ lo lắng đệ tử mình cái mông về sau dị dạng phát triển bên lớn bên to là điều cần thiết.” Korito Oba không biết xấu hổ đáp.
“Còn muốn ta cảm ơn?” Bạch Tiểu Mai nghiến răng nghiến lợi nói. Bỗng nhiên cảm giác mông trái bị bàn tay nào đó sờ xuống.
“Bà già vừa rồi lực đạo của bà có chút quá tay, ta phải đánh lại một chút cho nó đều.” Diệp Thần đưa tay hướng mông của Bạch Tiểu Mai đánh tới.
“Ngươi lực đạo lại lớn quá mức rồi. Không được, cứ thế đệ tử ta mông sẽ dị dạng.” Korito Oba cũng hào hiệp đưa tay hướng Bạch Tiểu Mai mông phải đánh tới vô cùng sướng tay.
“Hai người các ngươi muốn chết? Mông ta thế nào liên quan gì đến các ngươi?” Bạch Tiểu Mai lập tức muốn giận nổ nói.
“Mông ngươi dị dạng về sau sờ sẽ không tốt xúc giác.” Diệp Thần thành thật đáp.
“Thân là đệ tử của ta, đương nhiên ta phải lo lắng.” Korito Oba ngược lại lấy cái này tốt lý do.
“Đi chết đi.” Bạch Tiểu Mai hướng hai người hanh một tiếng liền quay đầu đi.
“Ta nói cái gì sai sao?” Diệp Thần cùng Korito Oba gãi gãi đầu. Chỉ sờ cái mông, sẽ không đến nỗi mang thai đâu.
“A di đà phật, Nữ thí chủ đã lâu không gặp.” Lúc ba người đang tranh cãi. Một cái hòa thượng già đầu hướng ba người bước tới chào hỏi Korito Oba nói.
“Móa, thế nào hắn lại đi ra đây?” Korito Oba lập tức mặt có chút không tốt nhìn đến vị hòa thượng trước mặt mà biến sắc.
Diệp Thần nhìn cái này lão già hòa thượng liền có chút âm trầm nhìn Korito Oba đang run rẩy. Vị này lão già hòa thượng rốt cuộc là ai? Bạch Tiểu Mai nhìn bên cạnh sư phụ mình đang theo bản năng muốn trốn, liền có cảm giác không tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.