Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 532: Tiểu ngọc ngươi nghĩ sao về… loạn...




Diệp Thần tỉnh lại nhìn bên cạnh ngủ say Mộ Dung Tiên cùng hôn mê Mộ Dung Ngọc trong lòng không khỏi liền có chút cảm xúc kỳ quái. Tiểu Ngọc vừa là hắn học trò vừa là hắn định nữ nhân, hiện tại còn kiêm cả chức con gái. Mặc dù nàng chỉ tính là nửa cái con gái nhưng cũng có huyết thống của hắn, hắn mặc dù không ngại nhưng giờ nàng cái gì đều biết cả. Nàng nhất định sẽ e sợ. 
“Thật là, rõ ràng cố tình chơi ta. Bắt ta chọn giữa hai người, còn không bằng kêu ta đi chết.” Diệp Thần đau đấu sờ lên mình mái tóc vò vò không khỏi xuất hiện một tia kinh ngạc.
“Móa, bộ đồ cùng mái tóc này. Mịa còn sơn cả màu hồng móng tay. Lão tử ngủ một giấc liền biến thành đồng bóng?” Diệp Thần vội vàng soi mình vào tấm gương bị dọa sợ ngã ra đất. 
Nghĩ đến vừa rồi Cửu Tử như vậy nham hiểm nụ cười, hắn đều có cảm giác muốn thổ huyết. Hình tượng như bây giờ không nghi ngờ gì chắc chắn là do tên đó giở trò quỷ.
“Lần sau gặp mặt, lão tử nhất định cho ngươi đẹp mặt, dạy ngươi cách làm người.” Diệp Thần nắm chặt tay bất bình. Nhìn bên cạnh nữ nhân, hắn không khỏi có một tia muốn chết xúc động, các nàng khẳng định nhìn thấy hắn bộ dạng này, về sau hắn thế nào gặp người? Còn thế nào tán gái?
“Hệ thống cho ta khôi phục lại diện mạo cũ.” Diệp Thần mở miệng kêu ra hệ thống.
Keng, hệ thống cảm thấy bộ dạng này của ngươi sống mới ra hình người.
“Cái quỷ gì, cho lão tử khôi phục. Lão tử diện mạo cũ có cái gì không giống người.” Diệp Thần tức thổ huyết nói.
Keng, theo thống kê những người gặp qua ký chủ diện mạo cũ đều đưa ra đánh giá không bằng cầm thú. Hiện tại theo thống kê nhìn vào nhận định phần lớn đều là biến thái. Cũng tính toán đến nửa cái con người.
“Móa, ngươi là đang chửi lão tử? Mau cho ta khôi phục. Lão tử không phải người cũng muốn giới tính rõ ràng.” Diệp Thần tức giận bất bình nói.
Keng, khấu trừ một triệu linh tệ ký chủ còn lại một triệu hai trăm bốn mươi linh tệ. Diện mạo cũ khôi phục.
“Khôi phục diện mạo cũ liền cần nhiều như vậy linh tệ. Ngươi hố tiền ta?” Diệp Thần bị kích động, cái này hệ thống rõ ràng nuốt tiền hắn.
Keng, bổn hệ thống anh minh thần võ, già trẻ không gạt. Vừa rồi bổn hệ thống giúp ngươi tiến hóa ngược từ nửa cái con người trở thành cái súc sinh, từ súc sinh mới đến cầm thú, rồi từ cầm thú lại trở thành cái không bằng cầm thú. Ngược dòng lịch sử là nghịch thiên công việc, giúp ngươi đảo ngược tiến hóa quá trình tiêu chút ít linh tệ như vậy quả thực tiện nghi ngươi. Với lại không bằng cầm thú động vật trước mặt bổn hệ thống kêu cái gì mà kêu.
“...” Diệp Thần có chút im lặng, hắn biết hắn vô sỉ, nhưng cái hệ thống này cũng quá vô sỉ rồi chứ. Rõ ràng là hố hắn còn nói quang minh chính đại cái gì đi ngược dòng lịch sử.
Keng, ký chủ bị sao vậy câm rồi sao? Chẳng lẽ tiến hóa ngược đem lại hiệu quả không tưởng khiến ngươi quên cả nói tiếng người?
“Quả nhiên triết lý, như vậy cao thâm áo nghĩa ngươi cũng có thể nói ra, ngươi cầm tiền ngươi nói gì trả đúng.” Diệp Thần đầu hàng nói. Hắn quả thực tìm đến cái hắc hóa hệ thống phiên bản.
Keng, ký chủ ngộ ra đạo lý làm người, lần nữa tiến hóa ngược trừ một triệu linh tệ, ký chu còn lại hai trăm bốn mươi linh tệ.
“...” Diệp Thần lập tức ngậm miệng. Móa nó như vậy cũng có thể trừ? Rõ ràng là bóc lột người sức lao động. Đây là hắn cực khổ chém giết người kiếm linh tệ, không tiếc hi sinh bản thân bán mình cho các mỹ nữ, lấy thân mình đục lỗ đào mương kiếm được. Cứ như vậy bay đi. Người ta nói tiền gửi ngân hàng là tiền chết, hắn hiện tại ngộ được cái này đạo lý. Ở Thiên Long thế giới, con hàng này hố hắn linh tệ đoạt hắn pháp bảo, hiện tại còn không biết xấu hổ trắng trợn cướp đoạt.
“Ưm...” Mộ Dung Ngọc từ trong đau đớn toàn thân tỉnh lại ánh mắt lờ mờ nhìn trước mặt mình Diệp Thần không khỏi chứa vài phần bi thương.
“Tiểu Ngọc…” Diệp Thần khẽ mở miệng.
“Hiện tại ngươi không phải nên gọi ta là nữ nhi sao? Hiện tại, ta là Diệp Ngọc vẫn là Mộ Dung Ngọc. Hay cái tên ngươi muốn nghe đến vẫn là Tuyết Cơ.” Diệp Ngọc mắt đều ửng đỏ hỏi.
“Ta… xin lỗi.” Diệp Thần cúi đầu xin lỗi. Mọi việc như hiện tại đều là do năm đó hắn yêu ớt gây ra đến.
“Chỉ như vậy?” Diệp Ngọc đáng chát cười. Hắn vậy mà xin lỗi nàng, điều mà từ trước đến giờ hắn vẫn không bao giờ làm.
“Ta… ta sai rồi.” Diệp Thần cúi đầu đáp.
“Ngoài mấy câu đó ra ngươi không còn gì để nói?” Mộ Dung Ngọc chán ghét nói.
“Ta...” Diệp Thần có chút im lặng.
]
“Giữa ta và Tuyết Cơ ngươi chỉ có thể chọn một cái. Ngươi chọn ai?” Mộ Dung Ngọc mở miệng hỏi.
“Ta không chọn. Cả hai ta đều muốn.” Diệp Thần kiên định đáp.
“Ngươi không thể tham lam như vậy. Tuyết Cơ nàng có thể chết vì ngươi, ta chỉ có thể vì ngươi sống. Ta không vĩ đại như nàng, ngươi… sẽ chọn ai?” Mộ Dung Ngọc hỏi.
“Ta nói rồi, ta không chọn.” Diệp Thần nhắc lại.
“Vậy nếu như, ta chỉ nói nếu như…” Diệp Ngọc u sầu hỏi. Nàng muốn biết, trong lòng hắn có hay không nàng, hay nói nàng chỉ là vật thay thế.
“Không có tồn tại nếu như.” Diệp Thần trả lời.
“Ta chỉ có bảy ngày thời gian, sau bảy ngày ta có thể tồn tại hay không, chính ta cũng không biết. Trả lời ta được không?” Diệp Ngọc nước mắt đều lăn dài cầu xin nói.
“...” Diệp Thần im lặng không có trả lời chỉ cúi đầu không nhìn Mộ Dung Ngọc.
“Ta hiểu rồi, cảm ơn.” Diệp Ngọc gắng gượng nở nụ cười nói. Hắn không chọn được, ít nhất nàng cũng cảm thấy… nàng không phải vật thay thế có thể vất đi.
“Xin lỗi.” Diệp Thần lần nữa xin lỗi.
“Ngươi hôm nay thực khác, nói xin lỗi nhiều như vậy làm gì chứ? Làm như ta sắp chết không bằng.” Diệp Ngọc vui vẻ cười vỗ vỗ Diệp Thần như không có việc gì xảy ra.
“Ta...” Diệp Thần muốn nói cái gì đó. Hắn thực sự không biết nên nói như thế nào.
“Ngươi sẽ có cách đúng không?” Diệp Ngọc nhìn Diệp Thần tin tưởng hỏi.
“Hả?” Diệp Thần lúng túng không biết nên trả lời.
“Mặc kệ ngươi có cách hay không. Ta đều tin tưởng ngươi sẽ cứu được ta. Bởi ngươi là Diệp Thần cơ mà. Ngươi là không gì không làm được Diệp Thần. Là năm đó khi dễ ngũ đại môn phái thần thông quảng đại Diệp đại nhân.” Diệp Ngọc ôm lấy Diệp Thần thật chặt không chút nghi ngờ nói.
“Ta… tất nhiên sẽ có cách rồi. Được thôi, đừng lo, rồi sẽ… ổn thôi.” Diệp Thần ôm chặt lấy Mộ Dung Ngọc cắn răng nói. Hiện tại hắn chưa có cách nào. Nhưng hắn mặc kệ, dù có phải đánh với Diêm Vương lão tử cũng phải giữ nàng lại bên mình.
“Ừm.” Mộ Dung Ngọc nước mắt đều lăn dài trên má. Nếu như ngươi không thể quyết định, vậy để ta quyết định thay ngươi. Xin lỗi...
“Diệp Thân ngày mai đi cùng ta đến công viên giải trí được sao?” Mộ Dung Ngọc nhìn Diệp Thần chờ mong nói.
“Ngày mai ngươi không phải đi học sao?” Diệp Thần nhìn nàng nghi hoặc.
“Chúng ta cúp cái tiết không ổn sao? Ta thực sự muốn đến đó.” Mộ Dung Ngọc năn nỉ.
“Nếu như ta nói không đây?” Diệp Thần nhìn nàng hỏi.
“Ba ba ngươi đưa ta đi đến công viên giải trí nha. Ngọc nhi thực muốn đi chơi. Chỉ có hai chúng ta được không? Ngọc Nhi hứa sẽ nghe lời ba ba mà.” Mộ Dung Ngọc không biết xấu hổ gọi Diệp Thần làm cha nói.
“Ách, ngươi không được gọi ta ba ba.” Diệp Thần có chút xấu hổ nói. Nàng coi hắn làm ba ba, hắn coi nàng làm nữ nhân, cái này… có chút cảm giác không ổn.
“Ngươi chính là ta ba ba, ta đương nhiên nghĩ gọi như vậy.” Mộ Dung Ngọc mở miệng nói.
“Nhưng ta yêu ngươi.” Diệp Thần mở miệng nói. 
“Ta cũng yêu thích ba ba nha. Nhưng là tình yêu cha con.” Mộ Dung Ngọc nhìn Diệp Thần trêu trọc nói.
“...” Diệp Thần có chút im lặng.
“Ba ba sao vậy nha? Có phải suy nghĩ đen tối cái gì không?” Mộ Dung Ngọc nhìn Diệp Thần nghi ngờ.
“Không chỉ là đang nghiêm túc nghiên cứu một vấn đề vô cùng trong sáng và lành mạnh.” Diệp Thần thành thật trả lời.
“Vấn đề gì vậy?” Mộ Dung Ngọc tò mò.
“Tiểu Ngọc… ngươi nghĩ sao về loạn luân?” Diệp Thần ngay thẳng hỏi.
“...” Mộ Dung Ngọc chút im lặng, vấn đề ngươi cùng hai chữ trong sáng có cái rắm liên quan sao. Rõ ràng là đen không thấy điểm sáng có được không?
“Cút ra ngoài cho ta. Đồ ngốc, nói linh tinh cái gì vậy hả? Tại sao có thể đối với mình nữ nhi nói như vậy. Tên biến thái.” Mộ Dung Ngọc tức giận cầm gối đánh đuổi Diệp Thần nói.
“Ách, đừng đánh đừng đánh.” Diệp Thần dùng tay che lại Mộ Dung Ngọc đòn đánh nói.
“Đáng ghét, ngươi trong đầu chỉ nghĩ khi dễ ta.” Mộ Dung Ngọc bất bình.
“Ta không cố ý, nhưng mà thật sự không thể thoáng cái suy nghĩ sao? Dù sao ta cũng không ngại.” Diệp Thần dò hỏi.
“Ngươi nghĩ cút ra ngoài? Ta là ngươi thân nữ nhi, không phải ngươi nữ nhân.” Mộ Dung Ngọc nghiến răng tức giận.
“Không phải càng kích thích?” Diệp Thần nghi hoặc hỏi. Hắn cảm thấy không có vấn đề gì.
“Ngươi lăn ra ngoài cho ta. Con gái ngươi cũng dám ra tay. Cầm thú.” Mộ Dung Ngọc ném gối vào mặt Diệp Thần bất bình.
“Ách, sai, ta vừa tiến hóa ngược, không bằng cầm thú mới đúng.” Diệp Thần sửa chữa nói.
“Đại biến thái, đại phôi đản. Ngươi là ta ba ba, nghĩ làm lớn mình con gái bụng. Có cái ba ba nào như ngươi không?” Mộ Dung Ngọc nắm đấm đưa ra hỏi.
“Ta là ngươi ba ba, nhưng cũng là ngươi tỷ phu, kiêm thêm chức ngươi nam nhân, ta không ngại. Ngươi ngại cái gì? Chỉ cần ngươi không nói, ta không nói, ai cũng không biết.” Diệp Thần dụ dỗ.
“Biến ra ngoài.” Mộ Dung Ngọc một chân đạp Diệp Thần khỏi giường ẩn hắn ra khỏi phòng khóa trái cửa.
“Ta thực không quan tâm mà, ấy ấy đừng đẩn. Mở cửa cho ta nha.” Diệp Thần không biết mình nói sai ở đâu gõ cửa nói.
“Nếu sau này ngươi dám nói lại chuyện này, ta liền cùng ngươi tuyệt giao. Gặp một lần đánh một lần. Đồ ngốc.” Mộ Dung Ngọc mặt đều đỏ lên lẩm bẩm. Nàng thực sự sợ nếu Diệp Thần lại nhấc lên chuyện này, nàng tam quan thực sự phá vỡ tiếp nhận hắn.
“Nữ nhân thật sự khó hiểu, rõ ràng nàng có ta trong lòng, cần gì phải khổ vậy chứ?” Diệp Thần thở dài nói.
Keng, không phải ai cũng biến thái như ký chủ.
“Ta có hỏi xin ngươi ý kiến sao?” Diệp Thần bất bình nói. Sau đó liền lôi ra mảnh vỡ hư không bắt đầu nhấn vào sử dụng.
Keng, chúc mừng ký chủ tăng lên hư không cảm giác, vô tự thiên thư tiến vào tầng thứ tư, trang thứ tư mở ra.
Keng, chúc mừng ký chủ mở ra trang thứ tư vô tự thiên thư thu được kỹ năng Không Gian Tọa Độ.
“Trang thứ ba có thể sáng tạo không gian cùng phá vỡ nó tạo ra sát thương, trang thứ tư này có tác dụng gì?” Diệp Thần nhìn trước mắt lơ lửng Vô Tự Thiên Thư đang phát sáng chờ hắn mở ra không khỏi chờ mong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.