Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 439: Thiên long-quyết định rời đi




Rời đi khỏi mình căn phòng, Diệp Tiểu Y lập tức nghiêm túc ngồi lại trên ghế suy nghĩ một chút vấn đề. Thứ nhất hắn giới tính biến đổi chuyện này không khoa học. Thứ hai, hình như việc này bắt đầu sau khi có giọng nói kỳ lạ phát ra thì phải. Thứ ba, hắn vừa bị chúng nữ hấp xong, hiện tại hắn thực sự cảm thấy, đẹp trai cũng là một cái tội. Không cần thận một tý là bị nữ nhân đè ra hiếp. Thật bi ai.
“Rốt cuộc là nó ở đâu rồi chứ?” Diệp Tiểu Y tìm xung quang Tiêu Dao cung.
“Giáo chủ ngươi đang tìm cái gì đó?” Tiếng nói của Tiết Mộ Y vang lên hỏi thăm.
“Hú hồn, ngươi tính hù chết bổn giáo chủ sao?” Diệp Tiểu Y có tật giật mình.
“Đệ tử không dám, ta là đến đây xin ngân sách nhập thảo dược cho bang phái.” Tiết Mộ Y chắp tay nói.
“Lại xin ngân sách, nhập gì mà nhập lắm thế. Tiền có phải là lá đa đâu. Nói nhập là nhập?” Diệp Tiểu Y tức giận nói.
“Giáo chủ ngươi biết đó, đan dược ngày nào cũng luyện, mà luyện thì phải hết. Còn chưa tính giáo chủ ngươi lần trước cho ta sư muội uống liền trăm thang thuốc bổ. Giờ nàng ngày nào cũng tìm ta muốn. Không cho nàng ta thực sẽ bị nàng lột da treo đánh.” Tiết Mộc Y cười khổ nói.
“Vậy liền tìm Khang Mẫn tính ngân sách đi, ta còn đang bận tìm đồ.” Diệp Tiểu Y phẩy phẩy tay.
“Giáo chủ vậy ta liền không làm phiền người.” Tiết Mộc Y cúi đầu nói.
“Khoan hẵng đi, hiện giờ nàng có chút không ổn. Ngươi vẫn là đưa giấy liệu cho ta xem qua đi.” Diệp Tiểu Y nghĩ đến Khang Mẫn cùng các tỷ muội đang tại hắn trong phòng thỏa mãn không khỏi liền kéo lại Tiết Mộc Y.
“Giáo chủ nếu ngươi đang bận thì…” Tiết Mộc Y mở miệng.
“Ta nói đưa ta ngươi điếc hả?” Diệp Tiểu Y hắng giọng, cái tên này thật sự quá lèm bèm.
“Giáo chủ của người.” Tiết Mộc Y hai chân đều run rẩy cung kính, giáo chủ dạo này thật dễ nóng giận, đến thời kỳ mãn kinh sao? Tuy hiện tượng mãn kinh sớm diễn ra ở nữ giới, nhưng giáo chủ từ trước đến giờ đều khác người.
“Mười vạn lượng, sao ngươi không đi ăn cướp đi?” Diệp Tiểu Y nhìn trên giấy kê khai số tiền lập tức há miệng nói.
“Giáo chủ đây đều là vì môn phái, ta luyện đan sau đó lại mang xuống các của hàng bán sẽ lại sinh lời.” Tiết Mộc Y chỉ vào tờ giấy nói.
“Ngươi luyện cái gì đan dược? Nhiều như vậy? Bộ đút heo ăn sao?” Diệp Tiểu Y hỏi.
“Khụ khụ, giáo chủ chúng ta môn phái kinh doanh chủ yếu mặt hàng là Xuân dược, mặt hàng thứ hai là chống thai đan, thứ ba mặt hàng liền là thuốc mê. Còn nói về một số tiểu nhỏ lẻ không đáng nhắc đến đan dược thì có tráng dương, tiết liệu,... Đều là chúng ta mặt hàng độc quyền sản xuất.” Tiết Mộ Y mặt có chút đỏ ho khẽ.
“Tiết Mộ Y ta thấy ngươi thực rất có tương lai. Ở đây có hai mươi vạn lượng lập tức cho ta sản xuất gấp đôi bán ra. Ta tin tưởng nhất định có thể bán được tiền.” Diệp Tiểu Y không do dự liền tri tiền.
“Giáo chủ có chút hơi nhiều, mười vạn liền đủ, nhiều hơn ta sợ không sản xuất kịp. Nếu tăng nhanh quá trình ta sợ thuốc không đủ chất lượng.” Tiết Mộ Y mở miệng nói. Nhập quá nhiều hàng, thảo dược để lâu sẽ hỏng mất.
“Vậy được liền lấy mười vạn lượng. Rồi không có việc gì thì lui ra đi.” Diệp Tiểu Y gật đầu.
“Giáo chủ ngươi đang tìm cái gì vậy chứ? Có cần ta giúp sao?” Tiết Mộc Y quan tâm.
“Ta là đang tìm hai cái bánh bao của ta. Nhưng hiện tại đừng có nói. Nó lặn mất tiêu rồi. Mà đúng rồi, nói một chút Tiết Mộ Y ngươi được giang hồ đăt hiệu là Thần Y đúng không?” Diệp Tiểu Y nhìn hắn hỏi.
“Khụ khụ, một chút tài mọn, giáo chủ chê cười.” Tiết Mộc Y cảm thấy vinh dự nói.
“Vậy ngươi chắc gặp qua nhiều chứng bệnh kỳ lạ?” Diệp Tiểu Y mở miệng hỏi.
”Thật là có, giáo chủ ngươi có gì khó nói sao?” Tiết Mộc Y nghi ngờ.
“Thực ra là thế này, ta có một cái người bạn. Vốn dĩ cơ thể là nữ nhân, sau đó bùm một phát bên dưới có cái gì đó mọc ra. Hai cái con thỏ trắng ở ngực cũng xẹp lép. Biến thành cái nam nhân. Điều này có phải thực rất phi khoa học không? Nhưng ta thực chính mắt nhìn thấy. Chẳng lẽ nó là một loại bệnh?” Diệp Tiểu Y ho khẽ hỏi.
“Cái này… giáo chủ nữ nhân trở thành nam nhân. Là chuyện không thể nào.” Tiết Mộc Y nói.
“Vậy sao?” Diệp Tiểu Y thở dài.
“Giáo chủ sao vậy?” Tiết Mộc Y thắc mắc.
“Không có gì, ta chỉ cảm thấy thần y ở trong thời đại này cũng thật là rẻ mạt.” Diệp Tiểu Y khinh thường nói.
“Giáo chủ, điều này thực không thể xảy ra. Ta không phải bất tài, mà thực không thể nào xuất hiện.” Tiết Mộc Y đảm bảo.
“Nhưng ta thực chính mắt nhìn thấy. Ngươi đối với ta lời nói nghi ngờ sao?” Diệp Tiểu Y lườm đểu.
“Không dám, giáo chủ ngươi nói người bạn ngươi sẽ không phải nói chính mình đó chứ?” Tiết Mộc Y nhìn giáo chủ sợ hãi hỏi.
“Ngươi nói cái linh tinh gì?” Diệp Tiểu Y quát.
“Giáo chủ thực ra ta nhưng có biết qua loại bệnh này, không nặng lắm, uống vài thang thuốc sẽ đảm bảo khỏi bệnh.” Tiết Mộc Y đảm bảo nói. Giáo chủ chắc là không tự tin mình nam nhân bản lĩnh lên nghĩ mình là nữ nhân. Sau đó được hưởng nữ nhân tư vị liền muốn làm lại nam nhân. Đây là vấn đề giới tính cùng đầu óc có vấn đề. Uống chút thuốc là ổn.
Bản lĩnh nam nhân không đủ, trong khi bên giáo chủ quá nhiều nữ nhân. Thật sự là bi ai mà. Cha ông ta không phải có câu sao? Mình không đi hiếp gái thì gái sẽ hiếp mình. Làm nam nhân thân phận muốn học giữ gìn.
“Uống thuốc? Mau cho ta viết đơn thuốc.” Diệp Tiểu Y lập tức nói. Nếu cái bệnh này không khỏi, nữ nhân nào gặp hắn phải chẳng đều muốn hiếp hắn.
“Giáo chủ ta lập tức cho ngươi viết.” Tiết Mộc Y nhanh chóng lấy giấy bút. Bệnh của giáo chủ không thể để lâu được. Chẳng may giáo chủ vẫn nghĩ mình là nữ đòi ngủ hắn, cúc của hắn chẳng phải nói tàn tạ.
“Giáo chủ mời đọc qua. Sáng uống ba thang, tối uống ba thang chia ra ngày lẻ chẵn thay phiền dùng.” Tiết Mộc Y nhanh chóng viết ra đơn thuốc đưa cho giáo chủ.
“Ngươi là đang lừa bổn giáo chủ? Nghĩ bổn giáo chủ không biết y học?” Diệp Tiểu Y xem qua đan thuốc hỏi.
“Giáo chủ ngươi xem hiểu?” Tiết Mộc Y sợ ngây người.
“An thần phương thuốc, còn có tráng dương đơn thuốc. Ngươi nghĩ bổn giáo chủ bị thần kinh còn có yếu sinh lý sao? Coi ta ít đọc sách liền muốn bắt nạt.” Diệp Tiểu Y xé nát phương thuốc ném xuống.
Tiết Mộc Y tên này thực sự gan to bằng trời, muốn múa rìu qua mắt thợ. Thực sự là cái lang băm rẻ tiền. Thần Y xưng hào rõ ràng dùng tiền mua tới.
“Giáo chủ tha mạng… ta nào giám nghĩ giáo chủ bị như vậy, ta là đang nói bạn của giáo chủ. Đúng là bạn ngài.” Tiết Mộc Y lập tức quỳ xuống thành khẩn.
“Còn trả treo? Đi chết đi đồ lang băm.” Diệp Tiểu Y lập tức túm lấy cổ áo của Tiết Mộc Y ném hắn bay tít lên trời.
“A…. giáo chủ tha mạng…” Từ Tiêu Dao phái hôm nay xuất hiện người bay. Thực sự là hiện tượng kỳ lạ.
“Rốt cuộc vẫn chẳng giải quyết được chuyện gì.” Diệp Tiểu Y chán nản ngồi tại trên bàn đá lười biếng.
“Đúng rồi, ta còn có ngọc bội. Có thể hiện tượng kỳ lạ này liên quan đến ta thân phận.” Diệp Tiểu Y vốn có ý định bỏ qua quá khứ hạnh phúc cùng với hắn những nữ nhân vui vẻ sống. Nhưng hiện giờ có một thứ gì đó đang thôi thúc hắn tìm lại mình đoạn trí nhớ trước kia. Nắm chặt trên tay ngọc bội, Diệp Tiểu Y quyết định Tiêu Dao phái đã đến lúc lên rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.