Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 346: Đem tuyết sơn phái chưởng môn ngủ




“Hồ Ly? Muội muôi, ngươi sao lại có con hồ ly mang vào đây? Còn nữa, ngươi cầm rượu mời khách vào làm cái gì?” Tuyết Cơ không khỏi mở miệng nghi vấn hỏi.
“Tỷ tỷ là đang nói con cáo nhỏ này sao? Trưa nay ta không phải đã nói có Tiểu Diệp sao, nàng chính là Tiểu Diệp a, mấy hôm trước ta đi sau núi dạo chơi, gặp được nó. Ta cho nó ít đồ ăn, nó liền cứ thế đi theo ta.” Diệp Thần một câu nói dối không hề chớp mắt lấy một cái đã phun ra một câu chuyện. Dường như không có một dấu hiệu nào cho thấy hắn đang nói láo đâu.
“Cáo nhỏ? Không phải trưa ngươi nói là nuôi chim sao?” Tuyết Cơ cố nhớ lại nói.
“Nuôi chim… à chắc chắn là tỷ tỷ nhớ lầm rồi. Lúc đó ta nói là Tiểu Diệp cũng không có nói nuôi chim a.” Diệp Thần thất thố mở miệng che dấu nói.
“Có lẽ là vậy mà cũng không sao, miễn là muội muội ngươi vui là được. Cái này tiểu hồ ly thật đáng yêu… Hắt xì… hắt xì…” Tuyết Cơ gật đầu mở miệng sờ tay lên đầu của Diệp Ly Ly nói. Tiểu hồ ly cũng đưa miệng ngáp một cái, đầy vẻ thích thú a. Tuyết Cơ cũng không khỏi đỏ mặt yêu thương nhìn cái này tiểu hồ ly a.
“Tỷ tỷ ngươi làm sao vậy? Bị cảm sao? Trong này cũng không có lạnh a?” Diệp Thần quan tâm nói. Kỳ lạ thật, tuy là núi tuyết, thời tiết thực sự lạnh lẽo, nhưng căn nhà này làm rất chu đáo, ấm áp, chưa kể nàng là người luyện võ. Bị cảm còn khó hơn lên trời đấy chứ.
“Ta… hắt xì… không có sao? Chỉ là hắt xì… không hiểu sao lại bị… như vậy…” Tuyết Cơ không ngừng hắt xì tội nghiệp nhìn Diệp Thần nói. Từ trước đến giờ nàng chưa từng bị như thế này đâu.
“Chẳng lẽ… tỷ tỷ ngươi bị dị ứng động vật sao?” Diệp Thần nhìn qua mình tiện nghi pet nữ nhi sau đó lại nhìn đến Tuyết Cơ liên tục hắt xì mở miệng hỏi.
“Dị ứng với động vật… cái này… hắt xì… cũng có thể đi…” Tuyết Cơ nghĩ một cái liền gật đầu nói. Có lẽ nàng thực sự bị dị ứng với động vật a. Từ nhỏ đến lớn nàng tại Tuyết Sơn phái bên trong được người ta cung phụng, nào có tiếp xúc qua động vật đâu.
“Nếu vậy, tỷ tỷ ngươi lên tránh xa nó một chút. Để sáng mai ta thả nó về lại núi.” Diệp Thần liền bắt được cơ hội trời cho nói. Chỉ cần nàng tránh xa LY LY một chút, nàng liền có thể có cơ hội hạ dược a.
“Thả nó đi, nhưng nó thật đáng yêu a. Ta nghĩ muốn ôm nuôi nó đâu.” Tuyết Cơ liền không khỏi tiếc nuối nói. Nữ nhân đối với những đồ vật đáng yêu quả thực khó lòng mà kiềm chế a.
“Nhưng ngươi bệnh tình như vậy, làm sao nuôi được a. Vẫn là thả nó đi đi. Đợi sau này ta tìm đến danh y chữa bệnh này cho tỷ đã.” Diệp Thần liền nói khéo a. Đưa Diệp Ly Ly cho nàng nuôi? Mơ tưởng đi, đây là hắn thần khí tán gái kiêm chức tiện nghi con gái, làm sao có thể nói đưa là đưa cho ngươi. Với lại đợi khi ngươi trở thành nữ nhân của ta, lúc đó chữa cho ngươi bệnh dị ứng này cũng không có muộn.
“Đợi sau này sao? E rằng cũng không còn cơ hội này nữa.” Tuyết Cơ ánh mắt nhìn Diệp Ly Ly hồ ly hình dạng có chút không đàng lòng nói.
“Hả? Không còn? Sao lại không còn, ta nhất định tìm đến người chữa bệnh này cho ngươi a. Hay là tiểu hồ ly này cứ để cho ta nuôi dưỡng thế nào?” Diệp Thần thông minh mở miệng nói.
“Linh Nhi chú ý nó một chút. Nó không phải là loài động vật bình thường đâu. Ta cảm giác như nó sẽ giúp đỡ ngươi sau này. Muội muội ngươi hãy nhớ cho thật kỹ, giữ gìn cái này hồ ly thật cẩn thận. Tương lai ắt có chỗ dùng đến.” Tuyết Cơ mở miệng khuyên bảo nói.
Diệp Thần nhìn Tuyết Cơ không khỏi liền muốn có lời khen nàng đâu. “Quả nhiên là trưởng môn ánh mắt, biết nhìn hàng a.”
“Linh Nhi xin ghi nhớ lời tỷ tỷ dặn.” Diệp Thần liền gật đầu mở miệng nói.
“Chúng ta mau đi tắm thôi a.” Tuyết Cơ gật đầu nhìn Diệp Thần nói. Sau đó liền từ trên người cởi ra mình quần áo giữ lại bộ quần áo lót đâu.
“Ực… mỹ nhân a…. Cực phẩm nhân gian là đây chứ đâu. Tuy dáng người cùng sự xinh đẹp không có như Tuyết Linh hoàn hảo nhưng lại có một phong cách tư thái ngự tỷ so với Linh Nhi khá hơn rất nhiều đâu. Tỷ muội xinh đẹp mỗi người một vẻ a.” Diệp Thần không khỏi làm ra cái nhận xét nghĩ. Hóa ra trên đây cũng dùng đến quần áo lót hiện đại. Hắn còn tưởng giống như Dung Nhi các nàng mặc yếm đâu.
“Muội muội, ngươi cũng lên thay đồ đi. Đừng có mải nhìn ta như vậy.” Tuyết Cơ không khỏi run một cái nhìn mình muội muội nói. Nàng cảm giác ánh mắt của muội muội giống như là bọn nam nhân đáng ghét đang nhìn đến nàng đâu. Có lẽ do muội muội giới tính phương diện có vấn đề không rõ ràng lên mới như vậy đi.
“Ân, tỷ tỷ ngươi sao không có cởi nốt ra a? Trưa nay rõ ràng là không mặc gì à.” Diệp Thần không khỏi thắc mắc muốn tháo nốt hàng phòng thủ cuối cùng của nàng.
“Cái này không tốt lắm đâu. Mặc như thế này vẫn có thể tắm được đi.” Tuyết Cơ liền mở miệng cười nói. Nàng quả thực là đang đề phòng mình muội muội làm bậy a. Nếu muội muội không khống chế được mà muốn làm gì nàng, nàng chắc chắn không thể ra tay phản kháng đi. Tại sao ư? Bởi nàng rất sợ muội muội mình bị thương, nếu như vậy nàng thà chịu thiệt thòi một chút là được rồi.
“Tỷ tỷ ngươi là đang coi mình thân muội muội ruột thịt là người ngoài sao hả? Hay là đối với ta đề phòng?” Diệp Thần liền ánh mắt lập tức trở lên buồn bã nói.
“Linh Nhi, đừng hiểu lầm. Tỷ tỷ chỉ là sợ ngươi không khống chế nổi lại như trưa nay…” Tuyết Cơ liền giải thích nói.
“Tỷ tỷ ngươi lo quá xa rồi. Linh Nhi thích tỷ tỷ là thật, nhưng sẽ không làm truyện hạ lưu như vậy.” Diệp Thần ánh mắt đầy sự coi thường việc hạ lưu nói. Hắn mà còn phải làm việc hạ lưu sao? Hắn chỉ có làm việc đại hạ lưu như bỏ thuốc mà thôi. Nói hắn làm việc hạ lưu là xỉ nhục hắn quá rồi. Với lại cá đã cắn câu ngu đâu mà bỏ a.
“Chẳng lẽ ta thực sự lo quá xa sao? Dù sao muội muội nàng cũng là mình thân muội muội a. Sao mình lại có thể đối với nàng sinh ra nghi ngờ được chứ. Có lẽ mình thực sai rồi.” Tuyết Cơ nhìn Diệp Thần trong lòng không khỏi dâng lên một tia tội lỗi đâu.
“Muội muội xin lỗi ta không lên đối với ngươi đề phòng. Ngươi là thân nhân duy nhất còn lại của ta. Ta đãng lẽ không lên nghi ngờ ngươi.” Tuyết Cơ áy náy nhìn Diệp Thần nói, cuối cùng tầng phòng thủ cuối cùng cũng được bóc ra a. Tuyết Cơ trần như nhộng đứng trước mặt Diệp Thần đỏ mặt không biết nói gì đâu.
“Sao mình có cái cảm giác thật kỳ lạ a.” Tuyết Cơ không khỏi lo lắng hồi hộp nghĩ. Bản năng mách bảo nàng là nàng đang gặp nguy hiểm đi. Nhưng mà trước đây nàng cùng với các đồng môn cũng không phải chưa từng tắm qua, nhưng chưa bao giờ có cảm giác thế này. Chẳng lẽ nàng thực sự coi muội muội mình là nam nhân hay sao?
“Chúng ta đi tắm thôi nào tỷ tỷ.” Diệp Thần lập tức cho quần áo tung bay kéo cái này Tuyết Cơ nhảy xuống bồn tắm lớn bằng cái hồ rồi ra hiệu cho Diệp Ly Ly bỏ thuốc vào chén đâu.
“À… đúng rồi, đã lâu rồi tỷ muội ta không có tắm chung. Hay là để ta giúp tỷ tỷ kỳ cọ lưng thế nào?” Diệp Thần liền quay người Tuyết Cơ lại nhìn nàng bờ vai trắng không khỏi muốn nhỏ nước rãi liền ra hiệu tiếp cho Diệp Ly Ly hành động a.
“Được rồi, muội muội giúp ta một chút.” Tuyết Cơ liền không hề nghi ngờ gì quay người lại cho Diệp Thần thoải mái với lưng của nàng bắt đầu trà đâu. Trước kia cùng với các đồng môn tắm chung, việc này cũng không có xa lạ gì cả. Huốn chi thân muội muội ruột càng sẽ không có vấn đề gì đi.
“Tốt, ta giúp tỷ… thật trắng a…” Diệp Thần bắt đầu nhẹ nhàng tiến hành đối với nàng kỳ lưng a. Nói thật thì kỳ lưng cũng là một loại nghệ thuật. Có thể kích thích các kinh mạch ở trên lưng khiến người khác thả lỏng cảnh giác tiến vào trạng thái thư thái đi.
Hắn vận nhẹ mình Linh Khi tiến hành đối với Tuyết Cơ trà lưng a. Nàng liền lập tức thoải mái đều rên lên thành tiếng, chưa đầy một lúc liền mắt đều nhắm lại tận hưởng đâu.
“Muội muội, ngươi thật tài giỏi. So với mấy người khác trà quả thực rất … ôn nhu đúng chính là ôn nhu.” Tuyết Cơ liền tán thưởng mình muội muội nói.
“Cảm ơn tỷ tỷ đã khen đi. Ta cũng giống họ thôi. Chắc là cảm giác thân nhân đó.” Diệp Thần liền thuận theo nàng nói. Sau đó nhìn qua Diệp LY Ly ra hiệu bỏ thuốc thành công. Liền lập tức đi đến bên đó lấy đến hai chén rượu. Diệp Ly Ly làm xong nhiệm vụ cũng lập tức trốn sang một bên tìm địa hình đẹp chuẩn bị học tập a.
“Tỷ tỷ, ly này là Linh Nhi kính tỷ tỷ. Chuyện Thánh Nữ, ta nhận lấy, mong tỷ tỷ uống cạn ly này. Mãi mãi không quên trong lòng ta ngươi luôn tồn tại.” DIệp Thần liền đóng một cái vẻ mặt đầy lâm ly như mối tình đầu sắp tan vỡ nói.
“Muội muội…” Tuyết Cơ cầm lấy chén rượu không khỏi bùi ngùi nhìn Diệp Thần trong hình dàng Tuyết Linh thở dài.
“Tỷ tỷ ta đều đã uống, ngươi tại sao còn không có uống đi a.” Diệp Thần vội vã giục lấy nàng nói. Chỉ cần ngươi uống vào, ta liền có thể đem ngươi giáo huấn một lượt đâu.
“Linh Nhi…. Ta… không biết uống rượu. Ngươi cũng biết tỷ tỷ uống một ly liền có thể say a.” Tuyết Cơ đỏ mặt nói. Rõ ràng muội muội biết mình đối với tửu lượng không có sức đề kháng. Còn bắt mình uống, rõ ràng là để mình say sau khi muốn làm gì thì làm a. Là chưởng môn của một phái, nàng cũng không đến nỗi ngu ngốc như vậy.
“Tỷ tỷ chỉ một ly rượu thôi chắc chắn sẽ không có say. Không thì ngươi chỉ một uống một chút thôi cũng được.” Diệp Thần liền không khỏi mắt có chút giật nói.
“Muội muội… ngươi… có phải hay không tiến hành bên trong bỏ… thuốc vòa a?” Tuyết Cơ nghi ngờ nhìn mình Linh Nhi muội muội nói. Câu nói lập tức đánh trúng Diệp Thần tim đen a.
“Tỷ tỷ ngươi nói như đúng rồi vậy. Nếu như ngươi cho rằng ly rượu này ta hạ thuốc vậy cũng có thể đừng uống. Linh Nhi cũng sẽ không có trách ngươi.” Diệp Thần mặt tỉnh bơ nói. Hắn đường đời gặp nhiều chông gai còn không sợ, bị nàng một câu nói đả động hắn làm sao phải sợ hãi a.
“Vậy ta không uống đi.” Tuyết Cơ liền tránh được thì tránh nói. Dù không có thuốc thì nàng cũng không uống được rượu a.
“Thẳng thắn vậy sao? Như vậy không phải là quá lãng phí thánh dược?” Diệp Thần không khỏi liền há mồm nói. Hắn cứ tưởng nàng sẽ uống a. Quá không nể mặt Tuyết Linh rồi.
“Tỷ tỷ, ta nghĩ ngươi vẫn là lên uống một chút cải thiện tửu lượng cũng tốt mà.” Diệp Thần liền cười tươi nhìn nàng mở miệng nói.
“Ngươi thật trong rượu hạ thuốc sao muội muội?” Tuyết Cơ nhìn Diệp Thần nghi ngờ nói.
“Ta… ta…” Diệp Thần không biết trả lời thế nào a. Nếu có thì nàng không uống,còn nếu không thì nàng cũng sẽ không uống a.
“Linh Nhi, từ nhỏ chúng ta đã nương tựa lẫn nhau. Ngươi tính tình ta hiểu rất rõ. Dạo trước ngươi nhờ ngươi mua một số sách báo tạp trí có chút không lành mạnh đọc. Ta không nghĩ lại làm hư ngươi a.” Tuyết Cơ không khỏi thở dài nói. Là do nàng quá dung túng rồi. Linh Nhi rất ngốc nghếch, rất dễ làm theo những điều mà sách báo ghi như một đứa trẻ con bắt trước người khác vậy.
“Ta…. ực… thế nào Tỷ tỷ ngươi tin ta không đối với ngươi hạ thuốc sao?” Diệp Thần lập tức cướp lấy trong tay Tuyết Cơ ly rượu uống vào nói. Với thân thể bất độc bất xâm như hắn vốn không lo sợ thuốc này. Nhưng mà tự mình uống quả thực là tiếc đứt ruột a. Dược liệu đã ít, còn đắt nữa. Hiện tại lại đem ra tự mình uống, quá tiếc tiền đi.
“Muội muội xin lỗi, đãng lẽ ta không nên nghi ngờ ngươi. Vậy… ly rượu này, ta coi như tạ lỗi đi.” Tuyết Cơ áy náy, cầm lấy cái ly khác tự rót cho mình một chén đưa lên miệng uống cạn a.
“Hiện tại ngươi mới chịu uống, ôi thuốc của ta. Ta còn chưa cho thuốc ngươi uống làm cái gì chứ.” Diệp Thần không khỏi tiếc nuối nói. Ông trời là đang trêu đùa hắn sao?
“Hả? Tỷ tỷ ngươi làm cái gì vậy chứ? Sao lại ôm lấy ta? Ưm… ngươi…” Diệp Thần đang nhìn trời than đất lúc lập tức liền bị Tuyết Cơ tấn công tới đè ra hôn lên môi a.
“Hic… Linh Nhi ngươi không phải là muốn tỷ tỷ sao? Ta liền cho ngươi, Linh Nhi ta nóng, ngươi không phải muốn sao, mau cho tỷ tỷ. Mau lên đi a…” Tuyết Cơ nhìn Diệp Thần mặt đầy cam chịu nói.
“Nàng thực sự say sao? Rượu này không nặng, mà cũng chỉ có một chén so với thuốc kích dục còn công hiệu là sao chứ?” Diệp Thần không khỏi liền nghĩ. Cái này có phải quá thuận lợi rồi không.
“Phụ thân đừng lo lắng, ta đem còn lại thuốc đều cho vào bình rượu bên trong. Đề phòng bất trắc xảy ra a.” Cửu Vĩ Yêu Hồ Diệp Ly Ly liền đột nhiên lên tiếng nói.
“Ly Ly ngươi quả nhiên chu đáo.” Diệp Thần lập tức liền ánh mắt đều tỏa sáng nói. Sau đó liền bế lấy Tuyết Cơ hóa lại mình hình dạng đưa nàng kéo lên giường a.
“Ngươi rốt cuộc… là ai? Linh Nhi muội muội đâu?”Tuyết Cơ lập tức mơ hồ nhìn DIệp Thần hình dáng không khỏi ngây ngất nói. Thật sự là soái a. Sao tự dưng tim nàng nhảy một cái vậy chứ.
“Ta là ai? Sau này ngươi sẽ biết. Tiểu Tuyết, môi ngươi thật thơm.” Diệp Thần đặt môi mình lên môi của nàng hôn đắm đuối nói.
“Cảm giác này thật sự là quen thuộc. Sao rất giống với Linh Nhi vậy chứ?” Tuyết Cơ cơ thể tự động phối hợp với Diệp Thần, ý thức cũng không có một tia phản kháng a.
“Mau… cho ta… ta muốn…” Tuyết Cơ cả cơ thể đều run lên khi bị Diệp Thần chạm vào a.
“Sẽ như ý ngươi muốn.” Diệp Thần đè xuống nàng, phất tay lên, hai tấm màn lập tức buông xuống. Một hồi sau một khúc uyên ương tường vang lên khắp đêm tối đâu. Diệp Ly Ly nhìn mình phụ thân sức mạnh, kỹ năng không khỏi sợ hãi đâu. Mặc dù là Hồ Tộc đối với giường chiếu rất mạnh mẽ nhưng thực sự là vẫn cảm thấy sợ hãi a. Thật tốt mình còn chưa có hóa hình ngự tỷ được đây.
“Nữa, cho ta nữa…” Hai người quần lấy nhau sau bao lâu, đã đi qua mấy đợt phiên vân. Tuyết Cơ toàn cơ thể đều dập dờn vết tích sau trận tình yêu. Nhưng vẫn không ngừng đối với DIệp Thần đòi hỏi a. Dường như nàng không biết thỏa mãn là gì vậy.
“Móa dược lực mạnh vậy, hay là dâm nữ hóa hình đâu? Quả nhiên là Thánh Dược không thể khinh thường.” Diệp Thần làm sao có thể để mình bản lĩnh bị xỉ nhục đâu. Lập tức liền tấn công tới, tiếp tục công việc khai hoang của mình a. Căn phòng không có được đến mười năm giây yên tĩnh cứ thế cho đến chiều hôm sau. Dược lực tán đi, Tuyết Cơ xụi lơ nằm ngất tại trên giường trong lòng của hắn a. Xong, từ miệng đến cúc hoa, hay là tư mật nơi, bất kể chỗ nào hắn đều dùng qua a. Chưa tính đến tư thế đều sử xuất qua hết đâu.
“Tiểu Tuyết cực khổ ngươi a.” Diệp Thần đưa tay vuốt lại nàng mái tóc cảm khái nói. Hắn chưa từng tại nữ nhân nào thử qua toàn bộ bảy hai tuyệt kỹ, cùng đả cẩu bổng pháp trong vòng một lần liên tục a. Nàng là người đầu tiên đâu, quả thực là âm dương song tu hoan hợp tán đáng sợ mà. Không hộ mệnh danh thánh dược.
“Ưm…” Tuyết Cơ vẫn không hề hay biết gì, cứ thế đi ngủ ngon lành đâu. Đợi đến khi thức dậy biết mình thất thân, không biết vẻ mặt đặc sắc như thế nào đây.
“Ba ba, ngươi quả thực lợi hại a. Ma ma cũng rất lợi hại, ngươi lớn như vậy đều chịu được còn liên tục nữa chứ.” Diệp Ly Ly không khỏi ánh mắt lấp lánh hâm mộ nói.
“Tiểu yêu nữ, sau này cũng cho ngươi thử qua.”Diệp Thần gảy nhẹ nàng cái mũi nói. Cũng không có trách cứ nàng dâm đãng. Ai nói nàng là hồ tộc đâu, trời sinh mỵ hoặc bản tính.
“Ba ba, chúng ta đi đâu bây giờ?” Diệp Ly Ly lên tiếng hỏi.
“Ly Ly hiện tại cần ra sau núi thay quần áo nam nhân a. Còn Tuyết Cơ nàng chắc sẽ cần một chút thời gian yên tĩnh sau khi tỉnh dạy. Đợi đến ngày mai lúc, hai chúng ta lần nữa lên núi.” Diệp Thần mở miệng nói.
“Lên núi? Làm cái gì a?” Diệp Ly Ly liền tò mò hỏi.
“Ngươi không phải muốn ma ma sao? Ngày mai chúng ta lần nữa đi lên núi cầu hôn.” Diệp Thần mở miệng tự tin nói. Hai người cũng lập tức rời khỏi phòng a. Để lại Tuyết Cơ vẫn yên lành ngon giấc trên bái chiến trường đầy ẩm ướt của mùa thu đâu.
Quả nhiên mùa thu là tết thiếu nhi cớ sao người lớn lại đi chơi nhiều, chơi nhiều thì lại làm liều, làm liều thì lại ra nhiều thiếu nhi a. Mùa Thu Mùa của sản sinh và đâm trồi.
.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.