Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 330: Thần điêu-sống chung với mẹ vợ cũng được




Bước vào bên trong Tuyệt Tinh Cốc, cái đạp vào mắt hắn chính là thiên hạ kỳ độc Tuyêt Tình Hoa chỉ có Tuyệt Tình Đơn mới có thể đem ra làm thuốc giải a. Hắn cũng thực sự tò mò, rốt cuộc, trên đời này thực sự có món đồ như vậy hay sao.
Thường tại võ hiệp tiểu thuyết cũng sẽ không nên quá hư cấu cái này đồ vật nên chứ. Dù sao tâm trạng con người đặc biệt là tình cảm tình yêu, khó mà bị độc dược khống chế. Diệp Thần đưa tay tới một cái bông hoa muốn hái lên. Dù sao hắn cũng bách độc bách xâm sợ cái rắm.
“Đừng có động vào nó. Có độc đó.” Một giọng nói vang lên ngăn lại Diệp Thần động tác a.
“Ta biết nó có độc.” Diệp Thần ngước nhìn lên phía trước cô gái mở miệng nói. Âm thầm đánh giá nàng a. Dưới con mắt của hắn, thông tin của nàng có thể dễ dàng bị hắn phát hiện ra a. Thật không nghĩ vừa vào tới Tuyệt Tình Cốc đã gặp cô gái này, Công Tôn Lục Ngạc, con của Công Tôn Chỉ đâu.
Nàng mặc một bộ đồ màu xanh nước biến a. Đôi mắt to tròn, mang một vẻ đẹp rất thanh nhã a. Cơ thể, đường nét đều đủ khiến bao nhiêu đàn ông mơ ước, gương mặt xinh đẹp, không biết bao nhiêu người đàn ông muốn vì nàng mà chết đâu.
“Thật soái. Ngươi... ngươi từ ngoài đi vào đây sao? Đừng đụng lung... tung sẽ bị thương đó. ” Công Tôn Lục Ngạc mở miệng ngập ngừng nói a. Lần đầu tiên nàng thấy qua nam tử như vậy say đắm lòng người a. Tại Tuyệt Tình Cốc tuy vẫn có nam nhân ghé qua nhưng đây là lần đầu tiên nàng thấy một cái công tử nho nhã lễ độ không như mấy tên thổ phỉ kia đâu.
“Yên tâm ta không sao? Cô nương ngươi sống ở đây sao?” Diệp Thần lên tiếng mở miệng hỏi thăm. Hắn đã biết nhưng cũng không nên nói thẳng tránh một số sự việc không hay xảy ra a.
“Đúng vậy a, ta là nữ thiếu chủ của Tuyệt Tình Cốc a. Nương của ta rất ghét người lạ vào cốc, đặc biệt là nam nhân. Công tử ngươi mau rời khỏi đây a. Nếu để nương ta biết, nàng nhất định sẽ tức giận. Khi nàng tức giận sẽ rất đáng sợ.” Công Tôn Lục Ngạc liền nhắc nhở Diệp Thần nói. Nàng không muốn để một cái mỹ nam tử cứ thế đi tìm chết a. Quá lãng phí rồi.
“Không cần lo lắng, ngươi có thể dẫn ta đi vài vòng quanh cốc được chứ? Dù sao cũng là lần đầu tiên ta tới đây.” Diệp Thần nhìn Công Tôn Lục Ngạc nhờ cậy nói.
“Nhưng mà nương của ta... nàng...” Công Tôn Lục Ngạc ánh mắt cau lại, khổ sở nói. Nàng có vẻ như rất lo lắng việc bị nương biết, cho thấy nàng sợ nương đến thế nào a.
“Không cần lo lắng. Ngươi không nói, ta không nói, nương ngươi làm sao biết. Với lại, chẳng lẽ ngươi không muốn đi cùng với ta sao?” Diệp Thần làm bộ manh manh nhìn Công Tôn Lục Ngạc a. Bổn công tử sài tuyệt chiêu không tin ngươi không đổ.
“Thực sự sẽ không sao chứ?” Công Tôn Lục Ngạc ngây thơ chưa va chạm sự đời, cộng thêm tính mê trai của bao nhiêu thiếu nữ. Lập tức trở lên mềm lòng do dự nhìn Diệp Thần nói.
“Ngươi yên tâm sẽ không có sao. Dù nương của ngươi có biết. Ta cũng sẽ thay ngươi chịu tội được chứ?” Diệp Thần nhìn Công Tôn Lục NGạc mơ miệng nói. Hắn không tin trong một canh giờ không tán đổ được cái này cô nàng xinh đẹp a.
“Vậy được rồi, ta đưa ngươi đi. Mau đi theo ta a.” Công TÔn Lục Ngạc lập tức liền gật đầu dắt Diệp Thần rời khỏi trước Tuyệt Tình Cốc tiến vào bên trong theo đường mòn a. Càng đi vào bên trong hoa mỗi lúc càng nhiều hơn đi à. Tuy nhiên đường đi làm rất rộng, nếu không rất dễ bị gai đâm a.
“Ngươi vừa nói ngươi rất sợ nương của ngươi a. Vậy nàng có lẽ đang làm cốc chủ nơi này sao?” Diệp Thần vừa đi nhìn xung quanh vừa với Công Tôn Lục Ngạc mở miệng dò hỏi tin tức a. Theo đúng cốt truyện nàng có lẽ hiện tại đang ở dưới đầm cá sấu rồi mới đúng. Cốc chủ hiện tại cũng phải là Công Tôn Chỉ a.
“Đúng vậy, nương của ta rất tài giỏi đúng không. Ta cũng muốn trở thành người giống như nàng, vừa xinh đẹp lại được mọi người trong cốc ngưỡng mộ kính trọng.” Công TÔn Lục Ngạc lộ ra vẻ hâm mộ không thể che giấu nói.
“Vậy sao? Vậy phụ thân ngươi thì sao? Hắn đâu a?” Diệp Thần liền tiếp tục mở miệng hỏi a. Bỗng nhiên Công Tôn Lục Ngạc không có bước tiếp liền dừng lại đi à. Cơ thể đều run lên a.
“Phụ thân ta, nương ta nói lúc sinh ta đã mất rồi a. Hắn cùng với ta mẹ đẻ đã mất a. Sau đó nàng nể tình mẹ ta theo nàng hầu hạ nhiều năm nhận lấy ta làm nghĩa nữ đâu.” Công Tôn Lục Ngạc ánh mắt có chút nước mở miệng nói. Mọi người trong cốc đều biết truyện này cho nàng là nữ mệnh sát khắc chết cha mẹ đâu.
“Khóc đi, coi như ta chưa từng ở đây,cũng không nhìn thấy gì a.” Diệp Thần nhìn Công Tôn Lục NGạc liền kéo nàng vào trong lòng nói. Cái này cô gái quả nhiên là lương thiện a. Đúng như trong tiểu thuyết nói. Nàng mang trái tim vĩnh viễn trong suốt như pha lê.
“Cảm ơn ngươi, ta đã không sao rồi.” Công TÔn Lục Ngạc thút thít một lúc liền lau đi mình nước mắt khuôn mặt đỏ ửng nhìn đến Diệp Thần cảm ơn a. Trái tim không khỏi nhảy lên một cái a. Từ trước đến giờ nàng chưa từng đối với ai cởi mở như vậy đâu. Còn gần gũi nữa a, đây có lẽ là lần đầu tiên.
“Mà tên của phụ thân ngươi là gì a? Ta có thể đi bái tế sao?” Diệp Thần nhìn Công Tôn Lục Ngạc dò hỏi nói. Cái gì cũng cần phải xác nhận mới có thể tin được a.
“Nương ta nói, họ đều đã chết mất xác a. Nên cũng không có làm bia mộ. Chỉ biết tên của phụ thân là Công Tôn Chỉ, còn tên của mẹ ta cũng không có biết. Nương cũng giữ lại ta họ Công Tôn không cho theo họ của nàng. Nàng nói tránh người ta hiểu lầm nói nàng chưa có tướng công lại sinh hoang.” Công Tôn Lục Ngạc buồn bã mở miệng nói.
“Nương ngươi nói như vậy ngươi cũng có thể tin được?” Diệp Thần không khỏi nhìn cái cô gái ngốc thật thà này nói. Với tính cách của Cừu Thiên Xích mà hắn từng quen ở thế giới khác, tuy thế giới có thay đổi, nhưng tính cách các nàng thay đổi cũng không hề nhiều. Thiên Xích nàng đảm bảo chính là giết cha mẹ của Công Tông Lục Ngạc sau đó ném sác họ cho chó ăn rồi đi.
“Tại sao lại không thể tin, nương sẽ không lừa ta. Nếu không nàng sẽ không nuôi ta đến tận bây giờ. Chưa kể sau còn dạy ta võ công, cầm, kỳ, thư, họa, còn chăm sóc, quan tâm ta khi ta ốm nữa.” Công Tôn Lục Ngạc không có chút nghi ngờ gì giải thích a.
“Ngươi nói cũng phải a.” Diệp Thần liền gật đầu mở miệng nói. Dù sao cho đến khi gặp lại Tiểu Xích thì không gì có thể chắc chắn được.
“Nơi này là nơi nào a?” Diệp Thần chú ý đến xung quanh không khỏi nghĩ, cái căn phòng này cũng quá xinh đẹp đi chứ? Phòng nữ nhân a, chẳng lẽ là phòng của nàng sao?
“Thôi chết không xong chúng ta mau rời khỏi đây a.” Công Tôn Lục NGạc liền lên tiếng giật mình nói.
“Sao vậy? Nơi này không thể vào sao?”Diệp Thần nhìn xung quanh bố chí không khỏi nói.
“Ta quên mất nương gọi ta đến phòng có việc a. Lại cứ thế đi như vậy, quên mất mang theo ngươi, nương cũng sắp về rồi. Chúng ta mau rời khỏi đây nhanh.” Công Tôn Lục Ngạc liền kéo Diệp Thần muốn chạy nói.
“Cái cô nhóc này đầu óc thật đãng trí.” Diệp Thần không khỏi lắc đầu nghĩ. Nhưng cũng không trách nàng. Dù sao nam nhân, cùng với người ngoài rất ít vào đây. Hắn lại để cho nàng thân thiết gần gũi như vậy, cộng với long phượng chi khí trên cơ thể, nàng đã sớm coi hắn là người của mình vậy nên không có đề phòng gì cả a.
“Lục Nhi ngươi to gan lắm, dám đem người lạ vào trong cốc, còn đến phòng của ta. Ngươi cho rằng lời nói của nương là gió thoảng qua tai sao? Xem ra là do ta quá nuông chiều ngươi rồi.” Bỗng nhiên một cái giọng nói vang lên khiến Công Tôn Lục Ngạc run như cầy sấy đây.
“Ta không giám a, nương ta thực sự sai rồi. Tình nguyện chịu phạt, nhưng ngươi có thể tha cho vị công tử này sao?” Công Tôn Lục Ngạc liền lập tức quỳ xuống nhận sai nhưng cũng không quên bảo đảm an toàn cho Diệp Thần cơ hội đâu.
“Còn có việc mà ngươi không giám làm sao?” Từ bên ngoài bước vào một cái nữ nhân xinh đẹp a. Có thể nói là nàng mang vẻ đẹp quấn hút đi à. Chính là kiểu như yêu tinh câu dẫn đàn ông phạm tội a. Quả nhiên giống như tính cách của nàng đâu. Sau đó muốn nhìn qua tên tiểu tử nào giám dụ dỗ nữ nhi nàng thì lập tức khiến nàng mất hồn a.
“Ta...” Công Tôn Lục Ngạc nhanh khóc không ra nước mắt a. Đều là tại nàng quá ngốc nghếch dắt hắn đến đây.
“Tiểu Xích, chào ngươi.” Diệp Thần đứng một bên nhìn Cừu Thiên Xích chào hỏi một cái a. Với hệ thống thiết đặt, nàng rất nhanh sẽ sớm nhận ra hắn đi.
“Nương, hắn không phải cố tình gọi ngươi như vậy đâu.” Công Tôn Lục Ngạc liền cuống cuồng giải thích a.
“Chúng ta quen nhau sao? Ta có cảm giác như chúng ta đã gặp nhau ở đâu đó rồi a.” Cừu Thiên Xích không khỏi lúng túng nhìn Diệp Thần mở miệng nói. Nếu đổi thành thường ngày người nam nhân này đã trở thành cái xác không hồn a. Nhưng không hiểu sao nàng lại không hề tức giận, lại cảm thấy tốt thân quen. Tốt vui vẻ a.
“Nếu ngươi nói tại thế giới này thì chưa từng, có lẽ đã từng gặp trong mơ đâu.” Diệp Thần nhìn cái này Cừu Thiên Xích mở miệng nói. Quả nhiên dưới sự trợ giúp của hệ thống, những nữ nhân của hắn đã được định sẵn, dung mạo một phần cũng sẽ không già đi theo thời gian a. Thậm chí trở lên mỹ mạo hơn đâu. Hắn quyết tâm mẹ con song phi a.
“Trong mơ? Ngươi... ngươi có thể hay không đi ra ngoài một lúc được không. Ta có chuyện muốn nói với nữ nhi ta.” Cừu Thiên Xích liền nhìn Diệp Thần lúng túng nói. Trái tim không khỏi bay a. Người nàng đợi bao nhiêu năm rốt cuộc cũng tới a. Nhưng là quá muộn, hiện tại nàng đều đã già ai còn muốn đâu. Cừu Thiên Xích không khỏi tự ti với nhan sắc thách thức thời gian của mình a. Vì dù sao tuổi tác cũng là vấn đề rất lớn. Nàng còn là cốc chủ, còn gặm cỏ non sẽ bị người ta cười chết a.
Công TÔn Lục Ngạc người không khỏi run lên a. Lần đầu tiên nàng thấy nương có biểu hiện như thế a. Tuy nàng đối với rất nhiều nam nhân tỏ ra kiều mỵ nhưng chưa từng đối với ai có biểu cảm như vậy đâu.
“Hai người cứ tự nhiên đi.” Diệp Thần nhìn cái này tâm tư cô nàng liền gật đầu nói.
“Mời công tử đi theo ta về phòng khách nghỉ ngơi.” Bên cạnh Cừu Thiên Xích một cái nha hoàn liền lên tiếng nói. Diệp Thần cũng đi theo nàng rất nhanh rời khỏi nơi này. Để hai người ở lại nói chuyện với nhau đâu.
“Tiểu Lục, trả lời với ta thành thật. Ngươi đối với hắn có tình ý sao?” Cừu Thiên Xích nhìn đến Công Tôn Lục Ngạc sau khi ổn định lại cảm xúc của mình nói.
“Nữ nhi nào giám a. Ta với công tử vừa mới gặp mặt một ngày đâu.” Công Tôn Lục NGạc liền không khỏi đỏ mặt nói.
“Đừng có lừa dối nương. Ta nuôi dạy ngươi bao nhiêu năm. Khi ngươi nói dối còn có thể qua được mắt ta sao?” Cừu Thiên Xích liền cười mắng. Dù sao để nữ nhi mình thích hắn còn hơn thích người khác a.
“Ta... ta...” Công Tôn Lục Ngạc đỏ mặt sợ hãi nhìn Cừu Thiên Xích a.
“Ngươi đừng lo lắng, ta sẽ không làm khó ngươi. Nữ nhân lớn tất nhiên phải gả chồng. Chẳng lẽ còn muốn ăn bám ta sao? Nhưng chẳng qua hắn có tình nguyện ở lại đây cả đời hay không mới là điều quan trọng. “ Cừu Thiên Xích ngỏ ý mở miệng nói. Nàng đã nghĩ kỹ a, chỉ cần hắn ở lại đây, mẹ con chung chồng, ai có thể biết được đâu. Bên ngoài là nàng hiền tế, tối đến cũng có thể làm nàng lang quân a.
“Nương ngươi đối với hắn có phải hay không cũng là...” Công Tôn Lục Ngạc nhìn nương của mình không khỏi ngỏ ý a. Vừa rồi tình tiết, cùng nương cảm xúc không phải quá rõ ràng sao. Nữ nhân khi yêu rất thính với tình địch của mình a.
“Ngươi cũng dám nói như vậy với nương sao? Muốn làm phản?” Cừu Thiên Xích nhìn Công Tôn Lục Ngạc tức giận nói.
“Ta không dám a, nương ngươi là hiểu sai ý của ta rồi. Thực ra nếu như nương thực sự thích công tử, ta cũng không có phản đối a.” Công Tôn Lục Ngạc thật thà thừa nhận nói. Nương của nàng đã nuôi dạy nàng bao nhiêu năm a. Nàng sẽ không bỏ mặc nương. Nàng đã bao nhiêu tuổi mà vẫn chưa lập gia đình, với lại có lẽ nương cả đời cũng không ra khỏi tuyệt tình cốc. Đem mình tướng công chia sẻ cho nương tuy sẽ trái đạo lý nhưng nàng với Cừu Thiên Xích vốn không phải mẹ con ruột a.
Với lại,hai người này nàng không muốn thiếu đi một ai cả. Một cái mối tình đầu, một cái là công ơn nuôi dưỡng nàng đều không thể buông tha a. Huống chi nương của nàng đều đẹp như vậy, để tướng công mình hưởng dụng cũng không có bắt ép hắn, thậm chí còn là tiện nghi cho hắn đâu.
“Thực sự không sao chứ?” Cừu Thiên Xích mặt đều đỏ lên ho khẽ nhẹ nói. Cái đứa con gái này nuôi không sai a. Nàng đợi hắn bao nhiêu năm, còn để hắn cho chạy tuyệt đối không được, gả con gái cho hắn còn mua một tặng một nữa đâu. Tiện nghi hắn chứ tiện nghi ai.
“Thật sự không có vấn đề a. Nhưng nếu như công tử không muốn lấy ta thì sao a? Con gái cái gì cũng không biết, hắn sẽ đồng ý lấy sao?” Công Tôn Lục Ngạc không khỏi ngượng ngùng nói.
“Cái này còn phải lo sao? Ngươi xinh đẹp như vậy, còn có ta đi cùng ngươi gả đến, chưa kể chúng ta trong cốc nữ nhân chỉ cần hắn thích đều cho hắn. Ta không tin hắn còn không động lòng.” Cừu Thiên Xích đúng vẻ dân giang hồ nói a. Nàng không tin còn có đàn ông chống cự được sự hấp dẫn của nàng a.
Một lát sau, Cừu Thiên Xích liền mặc một cái áo khoác bên ngoài đi đến phòng của Diệp Thần bắt đầu gõ cửa đâu. Diệp Thần liền mở cửa cho nàng đi vào a. Nữ nhân quả là sát lực chết người không đền mạng a. Cừu Thiên Xích bước vào bên trong liền bước chân cao lộ ra cặp chân trắng nõn a. Rõ ràng đằng sau áo choàng nàng không có mặc quần áo à. Khiên Diệp Thần không khỏi nuốt một cái nước miếng đâu.
“Chào ngươi con rể tương lai.” Cừu Thiên Xích thấy Diệp Thần bị trúng chiêu liền che lại mình chân a. Cái gì cũng phải để nó từ từ mới hấp dẫn chứ bộc bạch quá cũng không tốt.
“Mời ngồi.” Diệp Thần liền ngồi xuống ghế an ủi mình tiểu huynh đệ a. Trong lòng không khỏi thầm mắng. Thật là ở Xạ Điêu thế giới hay là Thần Điêu tính cách vẫn không đổi, tiểu yêu tinh.
“Nhà ta mà, tự nhiên đi.” Cừu Thiên Xích liền không khỏi nói. Nhà nàng còn để người khác mời sao? Nhưng mặc kệ a, ngồi xuống dưới ghế, Cừu Thiên Xích lại tiếp tục vắt chéo chân lên lần này để lộ hàng còn nhiều hơn a. Chỉ thiếu chút là Diệp Thần có thể thấy được những gì thầm kín nhất như hang động chưa khám phá hay rừng rậm nhiệt đới đâu.
“Thật không biết rằng cốc chủ qua đây có chuyện gì a. Với lại ta có vẻ như xưng hô hơi có bị nhầm a.” Diệp Thần giả vờ làm kiêu nói. Hắn quá rễ rãi sẽ bị người ta coi là dâm tặc thì sao. Mặc dù hàng bê đến tận miệng cũng cần phải giữ thể diện a.
“Trời dạo này có chút lạnh, ta có bảo Tiểu Lục Ngạc nấu bát canh yến. Ngươi uống một chút đi cho nó nóng người. Rất tốt cho cơ thể, giúp bổ thận tráng dương, tăng cường ham muốn a. Tốt lắm đó, công tử uống liền đi a. Hay là để ta giúp công tử uống đây.” Cừu Thiên Xích liền cầm lấy bát canh sau đó liền nhanh chóng ngồi lên đùi của Diệp Thần khiêu khích a.
Diệp Thần cũng không có tránh thoát a. Tiện nghi có thể chiếm tại sao không chiếm. Chỉ có thằng ngu mới tránh thoát mà thôi. Với lại nàng không mặc quần áo bên trong cọ vào hắn, quả thực kích thích a.
“Ta ở tư thế này thế nào ăn a hay là để Tiểu Xích ngươi đút cho ta ăn thế nào hả?” Diệp Thần liền không khỏi ngỏ ý nói.
“Vậy để ta đút cho ngươi ăn a.” Cừu Thiên Xích đưa bát canh vào mồm uống một hụm giữ lại trong miệng sau đó đè Diệp Thần ra bắt đầu hôn lên môi hắn truyền qua a. Haui người ôm hôn một lúc, cũng rời nhau ra. Cừu Thiên Xích không khỏi liếm môi một cái nhìn Diệp Thần khiêu khích a.
“Tiểu yêu tinh, thật không biết ngươi đã hôn bao nhiêu người đâu. Kỹ thuật quá thuần thục đi.” Diệp Thần đè nàng xuống mở miệng nói.
“Công tử nói như vậy quả là oan cho ai gia a. Người ta mới là lần đầu hôn người khác a.” Cừu Thiên Xích đỏ mặt nhưng vẫn ỏn ẻn nói.
“Thật sao?” Diệp Thần thông qua ánh mắt đương nhiên biết nàng nói thật a. Cô gái này đọc một cái xuân mai đồ có thể bắt trước y hệt. Ở thế giới trước hắn đâu phải chưa từng thử qua.
“Ngươi không tin ta sao? Ta vẫn là lần đầu tiên a. Nếu như dùng nó để chứng mình thì...” Cừu Thiên Xích liền ép sát đến Diệp Thần nói.
“Ngươi dễ dãi thế sao?” Diệp Thần nhìn Cừu Thiên Xích nói.
“Không phải vậy, ta đợi ngươi bao nhiêu năm rồi. Có lẽ ngươi không hiểu nhưng ta không muốn tiếp tục đợi nữa.” Cừu Thiên Xích liền đưa tay xuống bên dưới Diệp Thần liền bị tay hắn chặn lại a.
“Có chuyện gì từ từ nói a.” Diệp Thần kéo lên nàng ngồi thẳng dạy nói. Tiểu Xích trước giờ làm chuyện luôn có chủ đích a. Tuy nhiên hắn có thể biết được nàng đợi hắn là thật.
“Con rể tương lai à? Chuyện thành hôn mẹ đã sắp xếp tất cả rồi. Đãi nhà hàng năm sao, chỉ cần ngươi gật đầu, là làm hôn lễ luôn.” Cừu Thiên Xích liền câu dẫn nói.
“Cốc chủ à, ta phận làm con trai đã từng yêu rất nhiều nhưng chưa một lần dễ dãi a. Hơn nữa, thành thân gì? Với ai a?” Diệp Thần liền giả ngốc nói. Trong lòng không khỏi nở hoa đâu.
“Đừng có giả ngốc a, con rể cứ yên tâm, mẹ không để con rể chịu thiệt đâu a. Thứ nhất là ngươi cứ lấy Tiểu Lục Ngạc đi, nếu như không cảm thấy vui, thì cứ nạp thiếp. Nếu nạp một thiếp không đủ thì nạp năm thiếp hay mười thiếp nữa. Không thì sống chúng với mẹ vợ cũng được a. Yên tâm đi, ta sẽ phục vụ ngươi từ a đến z, muốn chơi thế nào thì chơi thế đó a.” Cừu Thiên Xích liền huyễn hoặc Diệp Thần nói.
“Không được đâu à, như vậy ta đi làm trai bao chứ đâu phải đi lấy vợ? Nên cốc chủ ngươi muốn qua đây mà gả được con gái thì bỏ cái ánh mắt dâm tiện đó đi a.” Diệp Thần liền nhìn Cừu Thiên Xích không khỏi cười khổ nói. Cái này cô nàng vậy mà cũng có thể nói được a.
“ừm, Hiểu mà hiểu mà. Vậy ngươi cứ cưới Tiểu Lục Ngạc đi, muốn gì mẹ chiều.” Cừu Thiên Xích liền đưa chân chống tại giữa háng Diệp Thần khiêu gợi nhìn hắn nói.
“Này từ từ đã. Người ta nói ép dầu, ép mỡ, ai nỡ ép duyên a.” Diệp Thần liền nhìn Cừu Thiên Xích mở miệng nói.
“Vậy ngươi rốt cuộc như thế nào mới chịu cưới?” Cừu Thiên Xích đè xuống Diệp Thần thở nhẹ vào tai hắn nói.
“Mua một tặng hai được chứ? Với lại hiện tại ta muốn ngươi.” Diệp Thần lật ngược Cừu Thiên Xích xuống dưới a. Đùa với lửa sao, hắn sẽ cho nàng biết tác hại a.
“Có thể a. Đến đi.” Cừu Thiên Xích liền tháo ra áo trùm bên ngoài để lộ ra thân thể trần chuồng a.
“Còn nữa, chơi thế nào là ngươi nói nha. Tý đừng trách ta đó.” Diệp Thần ánh mắt mập mờ nhìn Diệp Thần nói.
“Quyết không hối hận.” Cừu Thiên Xích mở miệng nói.
Một lúc sau, từ bên trong căn phòng phát ra tiếng động nam nữ rất kỳ lạ a. Có tiếng nữ nhân kêu cứu a. Sau đó cũng có nữ nhân chạy trốn khỏi phòng sau đó lại bị kéo vào bên trong đóng cửa lại a. Bỗng dưng tác đi ngang qua nơi này lại nghe thấy tiếng á... á... oni cha...n... á... á.. ba ka. Với lại đừng hỏi tác đang làm gì nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.