Thiên Đạo Game Thủ

Chương 65: Đáy vực (1)




Tiểu Bảo một mực bị nhốt trong Linh thú vòng, nó toàn thân bị yêu trùng huyết làm cho tê liệt, muốn thoát cũng không thoát được, thậm chí trùng huyết tác dụng còn vượt ngoài dự đoán của Dương Phong, Tiểu Bảo sau khi bị nhốt vào xong liền thanh âm cũng tê liệt luôn, muốn nói cũng không nói được!
Lúc này sau hai ngày chất độc mới dần tan đi, nó cách đây một tiếng còn cực kỳ vui mừng đâu, Dương Phong tên nhân loại này bị bất tỉnh, đây chính là nó chạy trốn cơ hội, bất quá mọi chuyện không giống như mơ!
Tại chất độc sắp tan hết, Dương Phong tỉnh, đập tan nó mọi dự tính suy nghĩ, cho nên nó không thể không cúi mình lên tiếng, bản thân ra ngoài tìm bảo vật đều nhanh một tuần rồi, không biết ở nhà chủ nhân có chuyện gì không, mặc kệ thế nào nó nhất định phải nhanh chóng trở về mới được!
“ Còn quên trên người mang theo tên tầm bảo thử này a, ngươi đây muốn đổi ý, không chạy đi rồi? “ Dương Phong trong lòng vui vẻ châm chọc, hắn thật quên mất trên người con mang theo cái la bàn dò bảo vật này.
Vạn Thú Sâm Lâm đấy vực quanh năm không biết bao nhiều người ngã xuống mà chết, lại thêm thời gian dài sinh trưởng thiên tài bảo vật, cầm theo Kim Bảo Thử chẳng khác nào đến mỏ vàng khai thác!
“ Ta độc còn chưa giải hết làm sao có thể thoát đi, hơn nữa đây là đáy vực, cho dù có chạy thoát trong thời gian ngắn cũng không thể leo lên trên vực được! “
Tiểu Bảo thanh âm từ bên trong truyền ra, lúc này Dương Phong tỉnh dậy đi ra ngoài nó mới phát hiện bản thân đang ở đáy vực, cái này còn chạy cái rắm à, đáy vực này sâu trung bình cũng phải gần sáu km, coi như nó có đào đất năng lực nhưng mà đào xuống là một chuyện, đào lệ lại là một chuyện khác, độ khó gia tăng gấp mấy chục lần!
Dương Phong nhìn Tiểu Bảo thái độ mày liền khẽ nhíu lại, cái này Tầm Bảo Thử làm sao đột nhiên biến thành ôn hòa như vậy, bình thường đáng lẽ ra phải liên tục gào thét đòi thoát mới đúng, bất quá Dương Phong cũng không nghĩ nhiều.
Tầm Bảo Thử trí tuệ không thua kém con người, có lẽ nó biết mình lúc này mình bỏ chạy là ngu xuẩn hành vi, đợi Dương Phong gặp chuyện hoặc là lên trở lại phía trên vực, nó lúc này mới nhân cơ hội phản kháng thoát ra!
Tất nhiên, Dương Phong không có khả năng để nó thoát đi, hắn hiện tại cấp độ tầm bảo thử tác dụng mười phần to lớn, cho nên không uy hiếp một chút đầu tầm bảo thử này liền không được!
“ Giọng điệu cũng ngoan ngoãn lắm, bất quá ngươi tốt nhất cũng đừng tìm cách trốn đi, ta đây liền cảnh báo trước, với lại lúc nãy ngươi lời nói là có ý gì, chẳng lẽ dưới cái hồ kia thật có bảo vật?! “
“ Làm sao, ngươi lại định cho ta nhiễm yêu trùng huyết, ngươi nên biết trùng huyết kia tác dụng phải một thời gian mới hồi lại hiệu quả, ngươi coi như lại hạ độc cũng đừng nghĩ có thể giam giữ ta quá nửa ngày, còn dưới hồ kia đồ vật, ta dựa vào gì phải nói với đám các ngươi ngu xuẩn nhân loại! “
Bị Dương Phong nói toạc trong đầu suy nghĩ, Tiểu Bảo liền cũng không giả vờ, trực tiếp biến trở lại hung hăng bộ dạng, nó tự biến giá trị của mình là như thế nào, tên nhân loại này có thể bắn bản thân, nhưng tuyệt đối không dám đối với nó làm chuyện gì!
“ Chậc chậc, vẫn rất hung hăng a, vây ta liền nói nhỏ cho ngươi biết...ngươi tốt nhất ngoan ngoãn theo ta, nếu không lần sau nhốt ngươi cũng không phải chỉ là mấy cái phế phẩm hòn đá này đâu!
Hơn nữa...ngươi cái kia tiểu chủ nhân cũng đừng nghĩ có thể gặp lại, sinh mệnh nguyền ấn đúng không? “
Dương Phong nói ra sinh mệnh nguyền ấn một câu xong, nguyên bản đang ung dung trong linh thú đá Tiểu Bảo thần sắc lập tức biến thành kinh hãi cực độ, hai mắt lộ rõ khó tin.
“ Ngươi...ngươi đang nói cái gì vậy?! “
Tiểu Bảo lần này thật sợ hãi, người này rốt cục là ai, tại sao lại biết được chủ nhân sự việc, tuy nhiên con chuột này vẫn tính vô cùng thông minh, mặc dù trong lòng vô cùng sợ hãi, nhưng vẫn nén cảm súc lại, giả ngơ nói ra.
“ Ha ha, ta chỉ nhắc nhở ngươi như vậy thôi, nếu ngươi ngoan ngoan theo ta, nói không chừng ta có thể giúp chủ nhân ngươi hóa giải sinh mệnh nguyền ấn đây! “
Dương Phong khẽ cười nói, hắn không biết con chuột này với chủ nhân của nó tình cảm thế nào, nếu là bình thường Tầm Bảo Thử hắn còn thật để nó đi, bất quá Hoàng kim tầm bảo thử, hắn không có khả năng buông tha dễ dàng như vậy!
Một con Tầm Bảo Thử đủ nuôi dưỡng cả tông, có thể thấy tầm bảo thử giá trị như thế nào, huống chi trong tay hắn còn là tầm bảo thử vương tộc huyết mạch, giá trị còn càng liên thành, nếu như để lộ ra không chừng cả cái đại lục này nhân đều tìm hắn vây giết đây!
Mà lại cái gọi là sinh mệnh nguyền ấn đối với Dương Phong hắn chỉ là chuyện nhỏ, nếu có thể đổi lấy Hoàng Kim Tầm bảo thử, cuộc buôn bán này hắn trăm lợi không có một hại.
“ Ngươi rốt cuộc là ai? “
Tiểu Bảo cảm xúc lẫn lộn kêu lên, nó một mặt rất lo sợ, một cái không quen không biết người đột nhiên biết chủ nhân sự việc, mục đích tốt hay xấu đều không rõ ràng, thậm chí Tiểu Bảo còn có cảm giác, bản thân dưới hai mắt của nhân loại này, giống như bị một đôi thiên nhãn nhìn chằm chằm vậy, một chút bí mật cũng không che dấu được!
Mặt khác Dương Phong lời nói, nhân loại này thật sự có thể trị khỏi chủ nhân bệnh tình sao, chủ nhân từ nhỏ đến lớn phải chịu không biết bao nhiêu thống khổ, nó cũng vì để chữa khỏi cho chủ nhân mà không tiếc tinh lực tìm khắp nơi quý giá thiên tài địa bảo.
Lúc này đột nhiên có người nói có thể chữa trị chủ nhân sinh mệnh nguyền ấn, nó làm sao lại không động lòng, thậm chí để có thể giúp chủ nhân, nó hi sinh tính mạng cũng được!
Dương Phong nghe Tiểu Bảo hỏi cũng không nói gì, chỉ khẽ nhếch miệng cười nhạt, ngón tay không tự chủ xoa trên mặt màu vàng con mắt.
Ngươi rốt cuộc là ai a!
Câu nói một thế trước mình phải nói rất nhiều lần lúc này lại một lần nữa xuất hiện, nhưng lần này mọi thứ đã đảo ngược, ngẫm lại cũng thật thú vị!
“ Thật xứng đáng Thiên Đạo hai chữ, vạn vật sinh linh đều là thiên đạo con rối, quả thực không ngoa! “
Dương Phong trong miệng thì thào, từ lúc hệ thống xuất hiện hắn luôn muốn biết thứ thần bí này xuất hiện từ đâu, hắn trong lòng đã có không ít lo sợ nhưng đồng thời cũng có vô số chờ mong!
Thứ gọi hệ thống này đem lại cho hắn không phải đơn thuần là sức mạnh nữa, mà càng giống như là quyền năng, hơn nữa hắn còn có cảm giác quyền năng không chỉ giới hạn ở hai con mắt này!
“ Lão đại, ngươi đang tự nói gì vậy, chúng ta có đến xem thử dưới hồ kia đồ vật không? “
Viên Lôi nhìn thấy Dương Phong đứng im một chỗ tự lẩm bẩm một mình, liền nghi hoặc lên tiếng.
“ Không, bỏ đi, chúng ta nhanh chóng thoát khỏi cái đáy vực này thì hơn! “
Dương Phong lắc đầu nói, Tiểu bảo đã nói như vậy, khả năng dưới hồ đồ vật cũng không phải tốt đẹp gì, hắn cũng không cần phải mạo hiểm, đợi sau này có nhất định thực lực quay lại cũng không muộn!
“ Tốt, lão đại, chỉ là chúng ta tìm đường thế nào, hôm trước ta đã đi thử một lần, mặc dù chỉ là đoạn nhỏ nhưng cả một khu vực đều là màn đen, hơn nữa trùng vật thật sự nhiều đến mức làm cho ta rùng mình a! “
Viên Lôi sắc mặt khó coi, trong lòng lo lắng nói, nghĩ lại hôm qua khung cảnh, thực sự làm cho người ta phải rợn cả người.
“ Không sao, trùng vật càng nhiều, chứng tỏ bọn chúng càng yếu, ngươi nghĩ dưới đáy vực này ngoài giết chóc nhau ra, có thể lấy ở đâu lương thực? “
Dương Phong vỗ vai Viên Lôi nói, dưới đáy vực nguồn dinh dưỡng vô cùng khan hiếm, không có thái dương, khắp nơi đều là độc thực vật, vậy ngoài tự chém giết lấy đâu ra nguồn dinh dưỡng?
Bình thường sinh vật mà hầu hết là trùng vật, sinh ra lớn rất nhanh nhưng đồng dạng cũng chết rất nhanh, nếu không phải tự cắn xé lẫn nhau thì chính là bị cái khác to lớn kẻ săn mồi giết chết!
Vì vậy Viên Lôi nhìn thấy trùng vật tuy nhiều nhưng thực lực hầu hết chả ra sao, tất nhiên cường đại yêu trùng vẫn có, nhưng bọn chúng hầu hết chỉ đi săn vào một thời gian nhất định thôi, Dương Phong hoàn toàn có thể lợi dụng điểm này!
Trên mặt đất có mặt trời mặt trăng cách tính thời gian, chỗ này dưới vực đương nhiên yêu vật cũng có cách tính thời gian của bọn chúng!
“ Còn may lúc trước ta chịu khó nhìn, nếu không hiện tại thật gặp rắc rối to! “
Dương Phong khẽ thở dài, trong lòng âm thầm may mắn, hắn khẽ tính toán một chút, đại khái lúc này là khoảng giữa trưa theo thời gian thực, vừa hay trùng với dưới vực này yêu thú vừa đi săn xong thời gian, di chuyển lúc này là hợp lý nhất!
“ Dương công tử, ngươi cũng thật hiểu rõ vực sâu này a, chẳng lẽ trước đây ngươi đã từng đi qua rồi?! “
Lệ Ninh nhìn thấy Dương Phong trên mặt không chút nào bối rối, trong lòng hơi nghi vấn hỏi, vực sâu này rất ít ai nghiên cứu, bình thường làm gì có ai ngu ngốc đến mức tự nhảy xuống chỗ này thám hiểm đâu!
“ Xem như biết đôi chút, theo ta tính toán, từ chỗ này muốn leo trở lại lên trên vực, đại khái cũng phải tốn gần hai ngày thời gian, cho nên chúng ta cũng đừng tốn thời gian, nhanh chóng khởi hành đi! “
“ Ừm! “
Viên Lôi cùng Lệ Ninh hai người đồng thời gật đầu, Lệ Ninh mặc dù có hơi sợ, lúc trước đuổi theo Viên Lôi rết lớn, lúc này nàng nghĩ lại đều thấy rùng cả mình đây.
Nhưng mà lúc này cũng không còn lựa chọn nào khác, huống chi...
Nghĩ đến đây Lệ Ninh liền khẽ chạm vào lồng ngực, cảm nhận ở trái tim cái kia nóng rực cảm giác theo huyết quản truyền đi khắp nơi cơ thể, nàng nội tâm liền khẽ run lên.
“ Hai ngày...Dương công tử quả nhiên có thể kích thích huyết mạch của ta, lại nói Viên Lôi tên mập kia...?! “
Lệ Ninh nhìn về phía cười nói Viên Lôi, toàn thân không hiểu được phát ra một cỗ sợ hãi run rẩy, đến mức nàng phải cỗ nén lại trong người dòng máu mới có thể bình tĩnh trở lại.
“ Hai người này...mẫu thân, ngươi đã sớm nhìn thấy gì đó rồi phải không? “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.