Thiên Đạo Game Thủ

Chương 44: Thú huyết nhân sâm




Dương Phong nhìn bảng thông báo, trong lòng khẽ giật mình, sau đó liền không nhịn được mỉm cười.
“ Thu hoạch còn thật không nhỏ! “
Trước mắt hắn gấp thiết nhất đem công pháp luyện tới tầng một viên mãn, lúc đó hắn mới có thể đột phá cảnh giới, chính thức Linh Nguyên, một lần này chém giết vậy mà hệ thống ban tặng trực tiếp một trăm điểm, đối với hắn có thể nói là cự đại trợ giúp.
“ Ân, Viên Hổ huyết mạch, đây là thứ gì? “
- --
《Viêm Hổ Huyết Mạch》
▪︎ Chủng Loại: Huyết Mạch
▪︎ Cấp Bậc: Hạ Đẳng
▪︎ Chức Năng:
- Tăng 10% sức mạnh, tốc độ cùng thân thể chỉ số.
- Tăng 30% kháng nhiệt
- Kích hoạt huyết mạch có thể hóa thân thành Hùm nhân, tăng 50% sức mạnh, phòng ngự thân thể cùng sinh mệnh, chuyển trạng thái tấn công bằng răng nanh cùng móng vuốt.
▪︎ Miêu Tả: Là Rừng Sâu một loại tương thấp chủng hổ loại huyết mạch, có năng lực tấn công bằng hỏa diễm, công thủ toàn diện, sử dụng có thể thu được Viêm Hổ huyết mạch.
▪︎ Trước Mắt Trạng Thái: Có Thể Sử Dụng ( Có/Không) ( Chú ý: Huyết Mạch chỉ thay thế được Một Lần, sau khi sử dụng không thể chuyển đổi)
- --
“ Cái này Viêm Hổ huyết mạch chẳng phải là của Cuồng Chiến sao? “
Dương Phong nhìn Viêm Hổ huyết mạch giới thiệu, trong lòng kinh hãi vạn phần, kinh hãi là bởi hắn giết Cuồng Chiến xong, hệ thống lại có thể thu về tên kia huyết mạch, hơn nữa còn có thể tùy ý cho hắn sử dụng, không gặp bất kỳ cản trở nào.
Điều này thực sự quá nghịch thiên, huyết mạch cùng thể chất tính ra đều là thiên phú biến chuyển, thể chất còn có thể ngưng tụ, còn huyết mạch thì không, huyết mạch chỉ có thể là bẩm sinh.
Nếu ngươi gượng ép đem một loại huyết mạch nào đó dung hòa vào huyết quản của mình, lấy ví dụ yêu thú huyết mạch đi, chẳng những không thể phát huy toàn bộ huyết mạch chủng loại năng lực, mà còn khiến cơ thể bị biến dị, chuyển thành huyết mạch kia chủng loại bộ dạng, thậm chí nhiều trường hợp còn trực tiếp từ người biến thành yêu thú luôn.
Mà loại này biến đổi là vĩnh cửu, căn bản không thể biến trở về!
Nếu có người nói ta hấp thụ long huyết, tiến hành long hóa, dạng này không phải quá tốt sao, thấp kém da thịt xác người ăn được không, như vậy xin lỗi, ngươi cũng đừng nghĩ loại biến đổi này là tốt, bởi dạng này gượng ép dung hợp, có chín chín phần trăm khiến huyết mạch thoái hóa, từ long biến thành giun cũng không chừng!
Tuy nhiên hệ thống vật phẩm trước mắt lại có thể khiến hắn trực tiếp dung hợp huyết mạch mà không để lại di chứng gì, cái này hắn làm sao lại không kinh hãi!
Tất nhiên hắn cũng không ngu ngốc chấp nhận dung hợp viêm hổ huyết mạch, như hệ thống nói dung hợp huyết mạch chỉ có thể dùng một lần, hắn nhất định phải tuyển chọn cẩn thận mới được.
“ Tính ra, ta giết địch nhân sẽ có xác xuất thu được địch nhân huyết mạch, không biết có áp dụng với yêu thú không? “
Dương Phong trong lòng chờ mong, nếu có thể vậy liền quá kinh khủng, đợi sau này cường đại đem giết một đầu cự long, chẳng phải nói liền thu được long tộc huyết mạch, nếu mang dung hợp thực sự quá lãi.
Phải biết long tộc làm vạn tộc hàng đầu, huyết mạch chính là bọn chúng đặc trưng, chín thành năng lực đều cùng huyết mạch có liên quan!
“ Ai, long huyết vẫn còn hơi xa vời, hơn nữa muốn dung hợp huyết mạch, nhất định phải tìm cái tương đồng với linh căn mới được, lúc đó huyết mạch mới phát huy năng lực mạnh nhất! “
Bình thường mà nói ngươi sinh ra huyết mạch như thế nào linh căn của ngươi cũng sẽ tự phát triển theo huyết mạch đặc tính, chẳng hạn như Viên Lôi là hắc ám hệ.
Tuy nhiên Dương Phong hắn là trường hợp đặc biệt, bản thân là hỏa lôi cùng thánh quang thuộc tính, nếu đi dung hợp hắc ám, rồi băng thủy loại huyết mạch, như vậy chẳng khác nào lắp trên lưng đôi cánh ngược, đã không thể bay lại còn tăng gánh nặng cho bản thân.
“ Ừm, cái này Viêm Lôi huyết mạch đối với ta vô dụng, nếu đem cho người khác dung hợp thì như thế nào? “
Dương Phong trong đầu đột nhiên lóe lên một cái suy nghĩ, tuy nhiên hệ thống bảng hiện ra lập tức chặt đứt hắn ý tưởng.
- --
Chú Ý: Huyết mạch là gắn kết vật phẩm, nếu đem ra ngoài kho hàng sẽ lập tức hóa thành huyết khí tan biến.
- --
“ Đáng tiếc! “
Dương Phong khẽ thở dài nói, hắn còn đang định dựa vào huyết mạch này để tạo ra bản thân thế lực, một cái thế lực bất kỳ thành viên nào đều có huyết mạch thiên phú, sức mạnh không cần nói cũng tưởng tượng được cường đại đến mức nào.
Bất quá hệ thống ý tứ rõ ràng, dạng này huyết mạch chỉ có mình hắn có thể sử dụng, người khác không thể dùng.
“ Như vậy thật đáng tiếc, không thể dùng lại không thể cho ai, lại còn tốn ta diện tích kho hàng! “
Dương Phong nhìn trong túi hình viêm hổ giọt máu, trong lòng tiếc nuối nói, vật này thực sự giữ lại không tác dụng gì, bỏ đi lại tiếc!
Hắn cũng không tiếp tục chú ý hệ thống kho hàng mà quay trở lại thực tế, nhìn vào chết đi Cuồng Chiến, chậm dãi đi đến cầm lấy đối phương giới chỉ.
“ Quả nhiên đều đầy đủ! “
Dương Phong nhìn trong giới chỉ đồ vật liền khẽ nhếch miệng nói, hắn đoán không sai, mấy thứ kia quan trọng đồ vật Cuồng Chiến không có khả năng để ở nhà, nhất định phải bỏ trong giới chỉ mang theo mới được!
“ Bang...bang chủ, chết rồi! “
“ Không thể nào, hắn chẳng phải là Linh Nguyên sao? “
“ Chạy, chạy a...!! “
“ Đừng giết ta, đừng giết ta, ta chỉ mới gia nhập Cuồng Hổ bang thôi...!! “
Cuồng Chiến chết lập tức để đám sơn tặc điên cuồng rối loạn, nội tâm sợ hãi đến cực hạn, phân ra tứ phía như ong vỡ tổ chạy chốn, Viên Lôi đương nhiên không để bọn hắn chạy, tiêu diệt hai tên đội trưởng xong, lập tức đuổi theo đám sơn tặc kia.
Lệ Ninh hai người cũng không ngoại lệ, đám sơn tặc này đều là một đám tội ác tày trời, giết người cướp của triền miên, không biết bao nhiêu người bị hại dưới tay bọn hắn, thật sự đáng chết!
Hơn nữa lúc này đám sơn tặc kia không ai chỉ đạo, tất cả đều chạy loạn tạp nham, cho nên các nàng cũng không sợ, lấy bản thân tốc độ ưu thế, liên tục thu gặt sinh mạng, vì chết đi dân làng trả thù!
Ba người đuổi theo cũng chỉ lưu lại khoảng một phần năm số lượng, đám còn lại đều chạy thoát đi, đây cũng không có cách, đuổi theo tên này thì tên kia đã vận dụng cơ hội chạy xa hơn rồi!
Ba người có lòng trượng nghĩa mới đem đám sơn tặc đuổi giết, còn Dương Phong sớm đã ngồi một chỗ không quan tâm, mục đích của hắn đã đạt được rồi, lúc nãy chém giết cũng chỉ là tiện tay thôi!
“ Ừm, không nghĩ tới Huyết nhân sâm còn vượt qua sức hắn tưởng tượng! “
Dương Phong ngồi trên một mỏm đá, cầm lấy trên tay một cái màu đỏ như máu nhân sâm, trong lòng không khỏi kinh dị, nhân sâm này cùng với thế trước hắn thu được không giống nhau, chẳng nhưng to hơn nhiều mà bản thân nó cũng không phải huyết nhân sâm đơn thuần như vậy!
“ Thú Huyết nhân sâm! “
Dương Phong khẽ trầm giọng nói, Thú huyết nhân sâm bản chất là Huyết nhân sâm biến dị, chỉ sinh trưởng ở nơi có cường đại cự thú chết đi, từ yêu thú huyết dịch mọc lên.
Vật này so với Huyết nhân sâm quý giá hơn nhiều, bởi nó không chỉ vật đại bổ, bổ sung khí huyết, mở rộng kinh mạch, mà người có huyết mạch cắn nuốt vật này có tỷ lệ cực cao khiến huyết mạch tiến hóa, mặc dù chỉ hạn chế ở tạp phẩm cùng sơ đẳng huyết mạch, nhưng cũng đã đủ chân quý!
“ Khó trách ta có cảm giác Cuồng Chiến so với kiếp trước yếu đi nhiều như vậy, thì ra là chưa dùng đến Thú huyết nhân sâm! ”
Cuồng Chiến một thế trước cường đại có thể so với hiện tại gấp chục lần, không chỉ ở hắn cảnh giới Linh Nguyên trung đoạn, mà còn ở hắn huyết mạch, cái kia Viêm Hổ huyết mạch hắn nhớ không có yếu như thế này.
Dương Phong nhớ còn cái gì tương đối cường đại thú cuồng năng lực cơ, nhưng mà lúc nãy Cuồng Chiến cũng không thi triển, khả năng cao là huyết mạch hắn lúc này vẫn còn thua kiếp trước một bậc!
“ Ừm, chỉ là cây này Thú Huyết Nhân Sâm chưa có hoàn toàn trưởng thành, có lẽ khoảng năm sáu ngày nữa liền sử dụng được! ”
Dương Phong hơi trầm ngâm, nghĩ đến đây hắn liền cảm thấy buồn cười, tên Cuồng Chiến kia cũng thật đen đủi, bảo vật sắp trưởng thành, bản thân huyết mạch cùng thực lực nắm trong lòng bàn tay, chỉ mấy ngày nữa thôi liền trở thành một phương cường giả, vậy mà cuối cùng vẫn đen đủi gặp Dương Phong hắn!
“ Coi như đối với ngươi tôn trọng, ta hứa sẽ giúp ngươi sử dụng tốt vật này! “
Dương Phong cất vật này vào trong kho hàng, miệng mỉm cười nói, nếu Cuồng Chiến nghe được câu nói này, chỉ sợ hắn coi như ở địa phủ cũng phải ngoi lên thổ huyết mấy lần!
“ Lão đại, bắt được đám sơn tặc cũng chỉ có từng này! “
Viên Lôi truy đuổi sơn tặc xong, sau đó chạy đến hướng Dương Phong báo tin, trong đám sơn tặc vẫn có người đầu hàng, cho nên hắn cũng không có giết.
“ Ừm, việc này không có liên quan đến chúng ta, phế bọn chúng sau đó liền ném cho còn sống dân làng để bọn họ tự xử lý đi! “
Dương Phong khẽ gật đầu, sơn tặc này chém giết dân làng thân nhân, cứ để bọn họ tự quyết định xử lý là tốt nhất.
“ Ân, lão đại! “
Viên Lôi gật đầu, sau đó hướng về còn sống dân làng nói chuyện, chỉ lầ hắn vừa đến nhà dân xong, những cái kia phụ nữ, trẻ nhỏ cùng người già đã sớm đứng chờ ở đó, đối với hắn cúi đầu cảm tạ.
“ Đại nhân, cảm ơn ngài! “
“ Cảm ơn ngài đã cứu sống chúng ta! “
“ Thượng thiên đối với đại nhân chiếu cố! “
Viên Lôi mấy người giúp bọn họ đánh đuổi sơn tặc, chẳng khác gì là bọn họ ân nhân, cho nên những người này cảm kích Viên Lôi là chuyện bình thường.
Viên Lôi cũng là lần đầu tiên được nhiều người như vậy cúi đầu sùng bái, hai tay khẽ xoa đầu tròng lòng có chút cảm thấy kỳ lạ, không quen!
“ Kia là...?! “
Đúng lúc này hắn liền để ý trong đám người đột nhiên tách ra một cái già nua ông lão, lão già này bộ dạng không được tốt cho lắm, một chân bị đứt, có lẽ là bị yêu thú cắn đứt, miệng thỉnh thoảng ho khan, sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên là có bệnh lâu năm.
Viên Lôi để ý ông lão này vừa đi ra xong, xung quanh một đám người đều né tránh, bộ dạng không chỉ xa lánh, còn vô cùng căm ghét, tuy nhiên lão giả cũng không để ý, cố giữ lấy ốm yếu thân thể rời đi, già nua khuôn mặt quay xung quanh, giống như đang tìm kiếm ai đó.
“ Hà Thanh, ngươi đâu rồi?! “
Lão giả giọng nói run run yếu ớt vang lên, đứng một bên theo dõi Viên Lôi nghe vậy liền khẽ giật mình.
“ Chẳng lẽ lão giả này là...? “
Đúng như hắn dự đoán, chỉ thấy lão giả đi một đoạn nhìn thấy phía trước đứt đôi cơ thể, cả người lập tức run rẩy lên, đục ngầu hai con mắt từng giọt nước chảy ra.
“ Thanh nhi! “
Lão giả giọng nói đau khổ kêu lên, tàn tật dùng bản thân còn sót lại già nua khí lực, đi đến ôm lấy bị đứt đôi nữ thi, bộ dang thống khổ xoa lấy khuôn mặt nàng.
“ Thanh nhi, mau tỉnh lại, ngươi tại sao lại ra nông nỗi này, ngươi chẳng phải nói sẽ đưa gia gia đi ngắm cảnh sao? “
“ Tại sao lão thiên lại bất công như vậy, ta tàn phế cơ thể này còn chưa đủ, lại còn bắt ta làm kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh sao...?! “
Đứng phía xa quan sát lão già khóc than bộ dạng Viên Lôi, trong lòng không hiểu sao giống như bị một tảng đá chặn lại khó chịu, nữ thi kia không phải là bị lão đại giết Hà Thanh thì là ai?
“ Làm sao, cảm thấy ta không nên giết nữ nhân kia? “
Đúng lúc này Dương Phong liền đến bên cạnh cười nhạt một tiếng hỏi bản thân tam đệ.
“ Không, chỉ là...ta cảm thấy lão giả kia có chút đáng thương! “
Viên Lôi khẽ lắc đầu thở dài, hắn không cho là lão đại giết sai, nữ nhân kia hai lần ra tay, lão đại chẳng có lý do gì mà không hạ thủ, hắn chỉ là đối với lão giả kia thương tiếc thôi!
Mấy người dân kia ánh mắt đối với lão giả này hắn cũng nhận ra, có lẽ nguyên nhân là bắt nguồn từ Hà Thanh nữ nhân kia, nàng là vì gia gia mình làm việc cho đám sơn tặc, nhưng mà dưới con mắt của người dân, Hà Thanh làm việc cho sơn tặc thì nàng cũng chẳng khác nào kẻ giết thân nhân mình, hủy diệt ngôi làng này.
Chỉ một lão già yếu ớt gần đất xa trời, nương tựa duy nhất mất đi, có thể tưởng tượng lão già này những ngày còn lại cuộc sống sẽ thê thảm như thế nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.