Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 998: Dương sư thất vọng (2)




Vừa định hỏi thăm tên này từ đâu xuất hiện thì đã thấy Tôn quản gia ở bên cạnh vội vàng nghênh đón, miệng nói: “Lão gia!
Hồng Thiển Danh sư ở bên người hắn cũng rụt người lại, truyền âm nói: “Mạc đường chủ, vị này chính là Dương sư...
“Hắn?
Mạc Cao Viễn sững sờ tại nguyên.
Mặc dù hắn chưa từng thấy qua Danh sư bát tinh, nhưng đã gặp qua cường giả thất tinh. Nhất cử nhất động đều dung hợp tự nhiên, khiến cho người ta có một loại áp bách khác nhau... Thế nhưng người trước mắt này, nếu như không nói là Danh sư hắn còn tưởng rằng là người bình thường...
Bát tinh?
Nhìn lầm hay sao?
Nhướng mày, không nhịn được nhìn qua Hồng Thiển một chút, thấy hắn xác nhận đúng là Dương sư không sai, lúc này hắn mới đứng dậy, ôm quyền nói: “Tại hạ đường chủ Danh sư đường Hồng Viễn nhất đẳng đế quốc, Danh sư lục tinh đỉnh phong Mạc Cao Viễn bái kiến Dương sư!
Nói xong hắn lặng lẽ quan sát.
“Ừm!
Nghe thấy tên tuổi của hắn, dường như Dương sư cũng không thèm để ý mà là quay người lại ngồi ở phía chủ vị, nhàn nhạt nhìn qua: “Tìm ta có chuyện gì?
“Ta... Không nghĩ tới đối phương hỏi trực tiếp như vậy, Mạc Cao Viễn không biết nên trả lời như thế nào.
Cũng không thể nói, không có tra được tên của ngươi ở trên Danh sư bạc cho nên muốn tới đây nhìn xem có phải thật vậy hay không a!
“Nghe nói Dương sư đi tới Vạn Quốc liên minh, tại hạ lo lắng không chiếu cố chu toàn cho nên đến đây nhìn xem...
Xấu hổ qua đi, Mạc Cao Viễn nói.
Còn chưa dứt lời thì đã nghe thanh âm nhàn nhạt của người trung niên phía đối diện vang lên: “Nhìn xong chưa?
“À... Nhìn xong rồi!
“Vậy thì đi đi!
Nói xong, Dương sư khoát tay áo, hai tay chắp ra sau lưng chậm rãi đi ra ngoài.
“...
Khóe miệng Mạc Cao Viễn giật một cái.
Cái này... Tình huống gì đây chứ?
C thể vui vẻ nói chuyện phiếm một chút hay không?
Coi như ngươi là Danh sư bát tinh thì cũng không thể miệt thị người ta như thế chứ?
Bất kể nói thế nào thì ta cũng là đường chủ Danh sư đường Hồng Viễn nhất đẳng đế quốc, địa vị tôn sùng. Lần này tới đây là để bái kiến, thế nhưng ngươi lại trực tiếp đuổi người... Như vậy không khỏi quá không lễ phép!
“Thực không dám giấu, tại hạ không chỉ lo lắng chiếu cố không chu toàn mà còn có chút nghi hoặc trên việc tu luyện, muốn thỉnh giáo Dương sư...
Hắn cắn răng một cái rồi đứng dậy.
Hắn đặc biệt tới đây là để nhìn xem vị Dương sư này có phải là thật hay không. Lúc này cái gì cũng không có nhìn ra mà đã rời đi, quả thực trong lòng có chút băn khoăn!
So với việc thăm dò còn không bằng trực tiếp thỉnh giáo, nếu như vấn đề mà hắn cho rằng rất khó mà đối phương có thể nhẹ nhõm giải quyết, như vậy sẽ là Danh sư vượt qua hắn.
Không giải quyết được thì cái gọi là bát tinh cũng chỉ là ý vị sâu xa mà thôi.
“Nói đi!
Dương sư cũng không quay đầu, thanh âm thản nhiên vang lên.
“Được... Về mặt tu luyện Thánh giả nhất trọng xuất hiện vấn đề... Mạc Cao Viễn vội nói.
“Thánh giả nhất trọng?
Trương Huyền ngụy trang Dương sư nhíu mày một cái, thiếu chút nữa đã ngất đi.
Ngươi bảo ta giải thích một chút về tu vi Hóa Phàm nhất, nhị trọng thì tacòn có thể nói được đạo lý rõ ràng... Thánh giả?
Loại cấp bậc này ta cũng chỉ mới nghe nói không lâu trước đó. Trước đó ngay cả Bán Thánh cũng không biết, loại cường giả này tu luyện sao ta có thể biết được chứ?
Đừng nói là chỉ điểm, ngay cả bí tịch như thế nào cũng không có nhìn qua...
Một khi mở miệng, nhất định sẽ lộ tẩy ngay!
“... Làm thế nào mới có thể mở ra trục không huyệt, có thể làm cho lực lượng người tu luyện không tiết lộ ra ngoài, còn có thể khiến cho tu vi không ngừng gia tăng...
Không biết “Dương sư” đang xoắn xuýt trong lòng, Mạc Cao Viễn vẫn nói nghi ngờ của mình ra.
Vấn đề này từng vây khốn hắn rất lâu, hắn đã tra qua vô số thư tịch, cuối cùng mới tìm được đáp án. Nếu như đối phương nói ra đáp án giống như hắn biết, như vậy đó chính là Danh sư cấp cao, mà không nói giống, như vậy cũng không cần phải nghiệm chứng nữa.
“Không biết... Dương sư có biện pháp gì tốt hay không?
Nói xong, vẻ mặt hắn tràn ngập mong đợi nhìn lại.
“Trục không huyệt? Lực lượng không tiết lộ ra ngoài? Tu vi gia tăng?
Trương Huyền to đầu, thiếu chút đã thổ huyết.
Cái huyệt đạo ngay cả nghe hắn cũng không có nghe qua, làm sao biết được lực lượng không tiết lộ, tu vi gia tăng cơ chứ? Nghe qua đã không hiểu, làm thế nào mới có biện pháp tốt chứ?
Lần này thì hết rồi!
“Dương sư...
Thấy hắn chậm chạp không nói chuyện mà chỉ đứng tại chỗ không nhúc nhích, Mạc Cao Viễn có chút nghi ngờ nhìn qua. Hắn đang muốn hỏi thăm thì đã nghe được một tiếng hừ lạnh vang lên.
“Ngươi thật sự là Danh sư lục tinh đỉnh phong hay sao?
Dương sư quay mặt lại, ánh mắt lạnh lùng, mang theo vẻ không vui.
“Ta... Đúng a!
Mạc Cao Viễn sững sờ.
Hắn đường đường là Danh sư lục tinh đỉnh phong, đệ nhất nhân trong Hồng Viễn nhất đẳng đế quốc. Chuyện này không thể giả được, làm sao có thể không phải cơ chứ?
“Đúng sao? Vậy mà ngay cả loại vấn đề đơn giản này cũng không biết, còn cần thỉnh giáo hay sao?
Hai tay chắp ra sau lưng, trong mắt Dương sư hiện lên vẻ thất vọng nồng đậm: “Xem ra nhiều năm không có đi dạo bốn phía, Danh sư lục tinh cũng đã có chút hữu danh vô thực!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.