Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 868: Thận Thần huyễn cảnh (2)




Tu vi càng cao, càng biết kính nể, e sợ.
Học vấn càng cao, càng hiểu rõ vô tri.
Muốn đối phó với vu hồn sư lục tinh, cho dù là tồn tại đã chết không biết bao nhiêu năm, chỉ dựa vào mấy người bọn họ, khẳng định cũng làm không được.
- Rời khỏi? Là ý kiến hay...
Ngẩng đầu liếc mắt nhìn, Trương Huyền cười khổ một tiếng:
- Chỉ có điều, sợ rằng hiện tại đã muộn...
- Khà khà!
Còn chưa nói dứt lời, mọi người lại cảm thấy lạnh giá một hồi. Một tiếng cười thâm trầm vang lên.
- Không nghĩ tới Thận Thần Huyễn Hải của ta tự nhiên dễ dàng bị nhìn thấu như vậy. Không tệ. Xem ra mấy thân thể tới không tệ để sống lại!
Âm thanh quỷ dị chói tai, dường như vang vọng ở sâu bên trong linh hồn, khiến người ta khiếp sợ tới cực độ.
Ầm!
Âm thanh kết thúc, đóa hoa, mây trắng trước mắt biến mất. Một đại điện trống trải xuất hiện ở trước mắt.
Trong đại điện, chỉ có một quan tài, yên tĩnh đặt ở trong đó, cách mọi người khoảng cách có bốn, năm mươi thước, không nhìn thấy rõ lắm kích thước cụ thể, chỉ có điều, chỉ dựa vào hình dáng, so với bốn cái trong điện phủ đầu tiên, lớn hơn, cũng có vẻ vừa dày vừa nặng hơn.
- Sống lại? Ngươi muốn đoạt xác của chúng ta sao?
Ánh mắt Trương Huyền nheo lại.
Tâm cảnh thông minh, toàn lực vận chuyển, hắn đã không có tâm tình tiêu cực như khẩn trương, khiếp sợ.
- Ngủ say nhiều năm như vậy, có người tiến đến, đương nhiên phải đoạt xác. Nếu không, làm thế nào sống lại?
Tiếng cười hắc hắc vang lên.
Nghe hắn nói, mắt Minh Lý của Trương Huyền lóe lên, không ngừng tìm kiếm ở bốn phía xung quanh.
Không quan tâm thực lực người này mạnh tới mức nào, dù sao đã chết không biết bao nhiêu năm. Nhìn thấy mọi người tiến vào ngôi mộ, tình nguyện thi triển huyễn cảnh mê hoặc, cũng không hiện thân, nói rõ... không đáng sợ như trong tưởng tượng.
Chỉ cần tìm được chỗ ẩn thân, có thể sẽ có khả năng xoay chuyển.
Chỉ có điều, hắn nhìn một vòng, cũng không có phát hiện gì, cái gì cũng không nhìn ra.
- Không cần uổng phí tâm cơ, ta không muốn xuất hiện, chỉ dựa vào loại thực lực mèo ba chân của các ngươi, ai có thể phát hiện?
Hình như nhìn ra được mục đích của hắn, giọng nói lại vang lên lần nữa.
Trương Huyền trầm mặc.
Giọng nói này thông qua linh hồn truyền bá, trực tiếp vang vọng ở trong đầu. Đối phương không muốn xuất hiện, quả thật khó có thể tìm kiếm.
Hắn quay đầu lại liếc mắt thoáng nhìn đám người Kim Tòng Hải, Tái các chủ, thấy bọn họ cũng không nhịn được lắc đầu.
Xem ra hai người này cũng giống như hắn nghĩ, cũng muốn thông qua giọng nói tìm được nơi phát ra, lại cũng bất đắc dĩ phát hiện, không thành công.
- Trương sư, ta nghĩ biện pháp ngăn chặn hắn. Ngươi dẫn theo công tử và những người khác nhân cơ hội rời khỏi đây!
Đang suy nghĩ bây giờ phải làm sao, bên tai hắn vang lên truyền âm của Kim Tòng Hải.
Hắn đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy hai mắt Kim Tòng Hải tràn ngập sư kiên định, lộ ra quyết tâm liều chết.
- Ngươi có biện pháp?
Trương Huyền truyền âm.
- Không, chỉ có điều, trên người ta có vài loại độc có thể có tác dụng đối với linh hồn, có lẽ sẽ có chút hiệu quả!
Ánh mắt Kim Tòng Hải nghiêm trọng.
Độc dược lợi hại, không chỉ có thể độc chết thân thể, ngay cả linh hồn cũng có thể giết chết.
Thật giống như thai độc tiên thiên trên người Trương Huyền, thời gian mang thai bị người cấy vào, dựa theo sinh mạng truyền lại, khiến cho người ta sống không quá ba mươi tuổi, so với loại bỏ linh hồn còn muốn khủng khiếp hơn.
- Muốn độc chết ta? Cũng phải tìm được ta trước mới được!
Hai người đang bàn bạc, giọng nói lại vang lên lần nữa.
- Ngươi có thể nghe được truyền âm?
Ánh mắt Trương Huyền trợn tròn.
Bọn họ vừa sử dụng chính là truyền âm, chỉ có hai người đối thoại mới có thể biết nội dung. Cho dù Tái các chủ đứng ở bên cạnh cũng không hiểu rõ tình hình, người này tự nhiên lại nghe được tất cả đều rõ ràng, biết sẽ hạ độc đối với hắn...
Cũng không tránh khỏi quá lợi hại đi!
- Ta có thể sử dụng linh hồn khai thông cùng các ngươi, đừng nói truyền âm, các ngươi suy nghĩ điều gì, ta cũng có thể đều rõ ràng tất cả!
Hừ lạnh một tiếng, giọng nói tiếp tục nói:
- Được rồi, không nên bạo gan giãy dụa. Cái lối đi này mặc dù không có cơ quan và nguy hiểm, lại có thể mở ra và đóng lại. Vừa rồi, thời điểm các ngươi bị Thận Thần Huyễn Hải mê hoặc, ta đã đóng lại. Cho dù còn muốn chạy, cũng đã muộn!
Nghe nói như thế, mọi người đồng loạt nhìn về phía sau. Vừa nhìn tới, sắc mặt bọn họ đồng thời trắng bệch.
Quả nhiên giống như lời đối phương nói, lối đi phía sau, bị một tảng đá chặn ngang, che kín hoàn toàn không có chút vết tích, thật giống như không cái lối đi này.
- Ta thử xem!
Sắc mặt tái xanh, Kim Tòng Hải xoay người một quyền đánh về phía tảng đá.
Ầm ầm!
Tảng đá lắc lư kịch liệt một hồi. Tảng đá giống như được vật lớn nào đó bảo vệ, mặc dù hắn lực lượng có Hóa Phàm tứ trọng, cũng không có cách nào chấn động, càng chưa nói tới phá vỡ.
- Ta cũng thử xem!
Tái các chủ cũng đi lên phía trước, lấy ra trường đao, liền chắm mấy cái, kết quả giống như Kim Tòng Hải, không có bất kỳ hiệu quả nào.
- Đây là khóa Đoạn Long do thiên công sư lục tinh bố trí, trừ khi đạt được Hóa Phàm cửu trọng, mới có khả năng chỉ dựa vào lực lượng phá vỡ. Bằng không, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chết ở chỗ này... Hoặc bị ta đoạt xác...
Tiếng cười khà khà vang lên.
- Khóa Đoạn Long?
Sắc mặt mọi người khó coi.
Bị nhốt ở đây, không có cách nào đi về phía trước, lại không dám lui về phía sau. Lẽ nào... Thật sự chỉ có thể chờ chết?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.