Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 863: Tiến vào ngôi mộ (1)




- Cẩn thận...
Thấy hắn không nghiên cứu quy luật xuất hiện của cơ qua ntrong lối đi, ngược lại ở trên mặt đất sờ loạn, mắt Lạc Trúc choáng váng.
Ngươi sờ mặt đất, lẽ nào có thể biết được đây là cơ quan gì?
Thiên công sư thiết kế cơ quan, giống như trận pháp, ảo diệu vô cùng. Không biết có bao nhiêu phân loại. Cho dù cùng một loại hình cơ quan, thoạt nhìn cùng loại, cũng có ít nhất mấy vạn loại biến hóa.
Hơn nữa cùng một một cơ quan, phương thức vận chuyển khác nhau, hiệu quả lộ rõ bên ngoài cũng khác biệt. Có thể nói, rơi vào trong loại cửa ải này, cho dù là thiên công sư thật sự, cũng cần nghiên cứu không biết bao lâu, mới có khả năng phá giải. Cho dù những chức nghiệp khác ngươi rất lợi hại, khác nghề như cách núi, không biết chức nghiệp thiên công, cũng chỉ là uổng công.
- Mọi người đừng có gấp. Ta điều chỉnh một chút, sẽ lại phái ra khôi lỗi đi thử. Chúng ta dù sao có chính là thời gian. Ta cũng mang theo đầy đủ lương khô và nước, đủ cho nhu cầu hàng ngày của chúng ta!
Thấy thái độ của mọi người không cao giống như trước, Lạc Trúc cười thoải mái.
Nghề nghiệp của hắn trên thực tế chính là trộm mộ. Các loại địa phương hiểm yếu, hắn tiến vào vô số lần, sớm đã có thói quen. Những người này lại khác, chưa bao giờ gặp được cơ quan lợi hại như vậy, tất nhiên sẽ sinh ra ý định lùi bước.
- Cũng chỉ có thể làm như vậy. Chúng ta đối với loại cơ quan này, một chữ cũng không biết. Chỉ có thể dựa vào ngươi tìm tòi đi tới.
Kim Tòng Hải gật đầu.
- Yên tâm đi, cơ quan này tuy rằng trở nên càng khó hơn, chỉ cần có thời gian đầy đủ, ta vẫn có thể đi tới điểm cuối. Các ngươi chỉ cần theo sát sau lưng ta là được...
Lạc Trúc gật đầu.
Nghĩa địa của rất nhiều cường giả hoặc kẻ có tiền, đều sẽ mời thiên công sư hỗ trợ thiết kế. Đối với cơ quan cùng loại này, hắn đã đối đầu không ít năm. Cho dù cơ quan ở lối đi này trở nên càng nguy hiểm hơn, hắn cũng có thể tìm kiếm đi ra, an toàn đi tới điểm cuối.
Vẻ mặt hắn đang tự tin, dự định lại chuẩn bị một chút, tiếp tục tiến vào lối đi, lại thấy Trương sư ở một bên, đã sờ mặt đất xong, đứng dậy, duỗi người, ngay sau đó mí mắt thoáng nâng lên, nhấc chân liền đi vào lối đi.
- Trương sư...
Đồng tử co lại, Lạc Trúc thiếu chút nữa thì bị dọa chết.
Vừa rồi hắn dùng khôi lỗi chuẩn bị hồi lâu, cũng bị kiếm khí thiếu chút nữa chém thành hai đoạn. Người này lại lỗ mãng vọt vào như vậy, không phải là muốn chết sao?
Vẻ mặt sốt ruột, đang muốn đưa tay lôi người đi ra, lại thấy người thanh niên nâng chân lên đạp một cái về một bên bức tường.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ lớn kịch liệt vang lên. Mọi người lập tức cảm thấy mặt đất lắc lư một hồi.
- Được rồi, cơ quan ngừng rồi!
Ngay sau đó, giọng nói thản nhiên của người thanh niên vang lên. Ngay lập tức, cũng không đợi mọi người kịp phản ứng, hắn đi nhanh đi về phía trong.
- Ngừng?
Thấy đối phương càng đi càng xa, không có bất kỳ cơ quan nào phát ra, Lạc Trúc lộ ra vẻ mặt phát điên.
Tình huống thế nào vậy?
Vừa rồi hắn tự mình thử nghiệm, cơ quan của lối đi so sánh với lần tới càng cường đại hơn rất nhiều. Cho dù là hắn loại người mỗi ngày lăn lộn ở các ngôi mộ, không mất mười ngày nửa tháng cũng rất khó phá giải. Đối phương một cước đạp qua... lại ngừng?
Có nhầm hay không?
Đây chính là cơ quan do thiên công sư thiết kế ra được, uy lực cực lớn. Hắn đã dự định bỏ ra mấy trăm khôi lỗi. Kết quả bị người này đạp một cước dừng...
Lạc Trúc cảm thấy sắp phát điên rồi.
Hắn quay đầu lại nhìn về phía những người khác, lại thấy vẻ mặt mọi người cũng mê hoặc nhìn tới.
Ngươi không phải mới vừa nói ba hoa chích choè, thứ này rất lợi hại thế này rất lợi hại thế kia sao? Thế nào Trương sư đạp qua một cước, lại dừng lại?
- Đi qua xem thử...
Ngực hắn nghẹn lại khó chịu. Nghĩ tới vị Trương sư này, ngay cả đoạt xác cũng có thể đối phó, cũng không phải không thể hiểu rõ thiên công sư kỹ xảo, lúc này hắn mới cảm thấy thư thái được một chút, vội vã đuổi theo.
Cơ quan trong lối đi, quả nhiên đã ngừng lại. Đọc theo lối đi, tiến về phía trước, hoàn toàn không có chút nguy hiểm nào.
Thời gian không lâu, mọi người lại đi đến điểm cuối. Đó là một đại sảnh rộng rãi.
- Lần trước ta đi tới nơi này lại bị đoạt xác, không dám tiếp tục đi tới...
Nhìn đến đại sảnh, sắc mặt Lạc Trúc ngưng trọng giới thiệu.
Trương Huyền giương mắt nhìn lại.
Là một cung điện ngầm, có kích thước chừng hai, ba mươi thước, chính giữa bày bốn cái quan tài cực lớn, không biết chế luyện bằng nguyên liệu gì, hiện lên màu xanh xám, khiến người ta một loại cảm giác vừa dày vừa nặng.
- Mắt Minh Lý!
Không có vội vàng tiến tới, Trương Huyền nhướng mày, nhìn sang.
Một lát sau, nhướng mày.
Tu vi của hắn chỉ có Hóa Phàm nhất trọng đỉnh phong, quan sát những quan tài còn có chút tốn sức. Xem ra chắc là bị một người có thực lực mạnh hơn hắn bố trí rào chắn.
- Xem mặt đất có thể hình thành sách hay không!
Mắt Minh Lý nhìn không thấu, hắn cũng không nóng nảy, khom lưng tiếp tục sờ trên mặt đất một chút.
Vừa nghĩ đến phương pháp của hộp Thiên Công Cơ Xảo, hắn cảm thấy nếu là cơ quan, khẳng định lại có chỗ thiếu hụt. Hắn ôm tâm tính thử một cái, tìm hiểu một chút, không nghĩ tới quả nhiên có thể thực hiện được.
Trong Đồ Thư Quán lập tức xuất hiện tên gọi và chỗ thiếu hụt của cơ quan trong lối đi.
Sau khi xem xong, hắn cũng coi như hiểu được.
Cơ quan giống như trận pháp, có tử môn lại có sinh môn. Nếu không, người thiết kế cơ quan, bố trí xong thứ này, làm thế nào từ bên trong đi ra, hoặc tiến vào trong?
Không chỉ có như vậy, cũng có đầu mối then chốt trung tâm. Chỉ cần tìm được, đóng lại, cơ quan lợi hại hơn nữa, cũng trở thành vật trang trí.
Lại giống như máy móc bị ngắt nguồn điện, vật lớn cường thịnh mấy đi nữa, không có năng lượng cung cấp, lại cũng đều là thứ vô dụng.
Chính vì vậy, hắn mới có khả năng sau khi sờ xuống mặt đất một chút, một cước đạp cho nó dừng lại, dẫn mọi người đi tới.
Vù!
Một quyển sách xuất hiện ở trong đầu.
- Đá than chì, sinh ra từ chỗ cực sâu trong mặt đất, phẩm chất cứng rắn...
Chỉ liếc mắt thoáng nhìn, Trương Huyền thiếu chút nữa nôn ra máu.
Vốn tưởng rằng mắt Minh Lý nhìn không thấu, sử dụng Thiên Đạo Đồ Thư Quán, cũng có thể tìm hiểu vấn đề từ những quan tài kia, hoặc đại điện này, do đó tiến hành ứng phó. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, phân tích lại là nham thạch vừa sờ được trên mặt đất.
- Lối đi vừa rồi là cơ quan chỉnh thể. Sờ một cái, tất nhiên tặng lại ra đặc điểm của cơ quan. Đây là mặt đất bình thường, sờ lấy cái gì, cũng lại xuất hiện cái đó, cũng một loại giống như trước đây sờ giá sách!
Sau khi phiền muộn, Trương Huyền cũng hiểu được.
Trước đây hắn ở tàng thư khố sờ giá sách, muốn thu nhận sách trong đó, lại xuất hiện qua tình huống tương tự.
Xem ra Thiên Đạo Đồ Thư Quán phân biệt, bởi vậy chỉnh thể làm đơn vị, bằng không, chạm tới cái gì, chính là cái đó.
Cũng đúng. Thực sự chạm đến một mặt đất, sẽ biết tình hình của toàn bộ đại lục, khó tránh khỏi quá nghịch thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.