Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 831: Ai có đao? (1)




Thanh kiếm này theo hắn tròn năm năm, thời gian ở cùng với nó, còn nhiều hơn so với ở cùng lão bà. Kết quả đến bây giờ nó chưa từng thuần phục triệt để, chỉ là quen thuộc mà thôi. Ai biết người thanh niên chỉ trách một câu, linh tính liền trực tiếp kích động...
Kích động em gái ngươi ấy!
Còn có thể chơi đùa tốt hơn hay không?
Ta cả ngày đối với ngươi giống như gia gia, ngươi chẳng những không biết cảm ơn, trái lại trực tiếp yêu thương nhung nhớ, nhận người khác làm chủ...
Trịnh hội trưởng chỉ cảm thấy trái tim giống như bị đao khuấy, một khí tức phiền muộn chạy tán loạn ở trong ngực, bất cứ lúc nào cũng sẽ phun ra ngoài.
Người này mặt cũng xanh cả lại.
Cái này gọi là chuyện gì.
Chẳng lẽ thứ này, không ăn mềm chỉ ăn cứng?
Nhìn thấy được sắc mặt bạn lâu năm lúc trắng lúc xanh, bất cứ lúc nào cũng sẽ suy sụp, Tái các chủ vỗ trán một cái.
Vị này chính là giám bảo sư siêu cấp ngay cả Lưu Thương Khúc Thủy cũng có thể nhận chủ. Khiến cho Ngọc Khuyết kiếm nhận chủ, còn không phải là dễ dàng lại thêm vui vẻ sao?
- Trương sư chỉ là mượn, sẽ không lấy đi kiếm của ngươi...
Rất sợ bạn lâu năm lập tức phiền muộn mà chết, hắn vội vàng truyền âm qua.
- Ừ...
Nghe nói như thế, lúc này Trịnh hội trưởng mới hòa hoãn lại, đè nén kích động muốn nôn ra máu, nhìn về phía người thanh niên trước mắt, trong lòng dâng lên nghi ngờ.
- Không phải muốn khắc trận bàn sao? Cần kiếm làm gì?
Luôn mồm muốn khắc trận bàn, khiến cho kiếm nhận chủ làm gì?
- Chính là khắc trận bàn!
Tùy tay cầm trận bàn ngũ cấp trắng lên, bàn tay phát lực.
Ầm!
Người này tiến tới bức tường không xa, giống như treo gương ở trên tường, cố định trận bàn xong, nhướng mày. Một khí tức từ trong cơ thể dâng trào ra. Trường kiếm trong tay Trương Huyền run lên. Kiếm quang phun ra nuốt vào.
- Kiếm ý? Cảnh giới kiếm tâm?
Nhìn thấy được rõ ràng trường kiếm ở lòng bàn tay hắn phát ra uy lực khổng lồ như thế, Trịnh hội trưởng sửng sốt, đồng tử co lại.
Hắn đạt được Hóa Phàm tứ trọng, chưa từng lĩnh ngộ cảnh giới kiếm tâm. Không nghĩ tới người trước mắt này chưa đủ hai mươi tuổi lại đạt tới. Giám bảo, trận pháp thậm chí kiếm tâm... còn có cái gì làm không được?
- Chân ý của binh khí sắc bén vô cùng, có thể khiến cho linh binh cùng một cấp bậc, tăng lên một cấp bậc... Ngươi không phải là muốn sử dụng kiếm khắc trận văn chứ?
Nhớ tới cái gì, Trịnh hội trưởng thiếu chút nữa thì bị nước bọt sặc chết.
Trận bàn ngũ cấp, chỉ có đạt được đao khắc linh cấp thượng phẩm có khả năng khắc, lưu lại đường vân. Loại thứ cấp bậc như vậy, liên minh vạn quốc khẳng định không có... Người này không phải là muốn sử dụng chân ý của binh khí phối hợp, để thay thế thứ này chứ?
Đao khắc nhẹ, khắc trận văn rất nhỏ còn dễ dàng làm sai. Trực tiếp sử dụng kiếm...
Ngươi là tới đùa giỡn sao?
Trường kiếm khắc trận văn... Đừng nói mắt thấy, nghe cũng chưa từng nghe qua!
Đùa gì vậy?
- Sử dụng kiếm khắc trận văn?
Tái các chủ, Vương Hạo Huân ở bên cạnh, trước mắt đều tối sầm.
Đây cũng không phải là gan lớn, là vô pháp vô thiên, mơ mộng hão huyền.
Kiếm tuy rằng linh hoạt, lại phải có kích thước ngoài ba thước, khắc trận văn còn muốn tinh tế hơn so với cọng tóc không biết gấp bao nhiêu lần... Nghĩ như thế nào?
Keng keng keng
Còn không có kịp phản ứng từ trong hành động của người thanh niên, liền nghe được âm thanh mũi kiếm và trận bàn tiếp xúc vang lên.
Từng đợt tiếng dễ vỡ vang lên. Từng đường vân nhỏ ở trên mặt trận bàn trơn nhẵn, chậm rãi xuất hiện.
- Thật sự có thể?
Lại thấy trước mắt tối sầm.
Đây rốt cuộc là một quái vật gì?
Sử dụng trường kiếm khắc trận văn... khống chế đối với kiếm rốt cuộc đạt tới cảnh giới gì?
- Ta dùng đao khắc cũng làm kém hơn...
Môi Vương Hạo Huân không ngừng run rẩy.
Hắn là trận pháp sư tứ tinh, sử dụng đao khắc cũng thường xuyên xuất hiện sai lầm. Đối phương sử dụng kiếm, đứng ở nơi cách gần ba thước khắc...
Có cần khoa trương như vậy hay không!
- Có thể thực hiện!
Khác với sự chấn động kinh ngạc của mọi người, trường kiếm ở trong tay múa lên, nhìn thấy được trên trận bàn trắng, xuất hiện từng trận văn, ánh mắt Trương Huyền càng lúc càng sáng.
Sử dụng kiếm phối hợp với kiếm ý khắc ra, là hắn tạm thời nảy lòng tham nghĩ tới, không ngờ được quả nhiên có thể thực hiện.
Tâm cảnh vận chuyển tới cực hạn, mắt Minh Lý lóe lên, hình như thấy được trên trận bàn đường vân đặc biệt và lồi lõm cao thấp không giống nhau, trường kiếm trong tay nghiêm khắc dựa theo miêu tả liên quan tới trận bàn, trong trận pháp thiên đạo, không ngừng khắc.
Nếu có danh sư ở đây, nhất định sẽ phát hiện, hiện tại toàn thân hắn đã tiến vào một loại ý cảnh đặc biệt... giả đi tồn tại thật, tâm cảnh thông minh!
Động Minh Cảnh!
Tầng thứ hai của tâm cảnh là tâm phẳng lặng như mặt nước. Tầng thứ ba chính là loại Động Minh Cảnh này.
Thế sự hiểu rõ tất cả học vấn, nhân tình thạo đời đến văn chương!
Loại cảnh giới này, có thể từ trong hỗn độn tìm ra bản chất, tâm cảnh càng thông suốt, phân tích sự tình, cũng sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều, lại phối hợp với mắt Minh Lý, có thể khiến cho khắc trận văn, không loạn chút nào, đâu vào đấy, không bị bất kỳ dao động tâm tình gì ảnh hưởng.
Người khác sử dụng đao khắc, có khả năng hoàn thành động tác rất nhỏ. Hắn dùng trường kiếm, có thể hoàn thành, trận pháp thiên đạo là điều thứ nhất. Quan trọng hơn chính là loại năng lực đặc biệt này của danh sư.
- Sử dụng kiếm khắc trận bàn... Thảo nào có thể một cước phá trận. Vị đại năng này rốt cuộc là ai?
Đám người học trưởng, học đệ ở một bên, còn khiếp sợ đến mức trái tim cũng sắp ngưng đập.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.