Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 814: Nghiệp đoàn trận pháp sư (2)




Một quyển sách mới tinh xuất hiện ở trước mặt.
Hắn tiện tay cầm lên, nhẹ nhàng mở ra.
- Hóa Phàm, cũng gọi là siêu phàm, thoát phàm, đại biểu cho thoát khỏi gông cùm xiềng xích của phàm nhân, trình độ sinh mạng tăng trên diện rộng. Muốn rời khỏi phàm nhân, lại phải loại từ cám bã của ngũ cốc, ăn linh khí thiên địa. Người trí tuệ ăn ngũ cốc chết trẻ, người ăn khí thọ thần linh...
Nội dung quyển sách tiến vào trong mắt.
Không biết qua bao lâu, mở miệng thở hắt ra một hơi, Trương Huyền mở mắt.
Công pháp thiên đạo Hóa Phàm nhất trọng, hắn đã lĩnh ngộ lý giải tất cả, có thể tu luyện bất cứ lúc nào.
- Bắt đầu đi!
Hắn khoanh chân ngồi ở trên giường, cổ tay lật một cái, linh thạch xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Chân khí dựa theo phương hướng công pháp vận chuyển, thong thả chảy xuôi.
Răng rắc!
Sau hai lần hít thở, linh thạch trong tay vỡ thành bột phấn.
- Ừ? Cái này...
Da mặt thoáng giật.
Linh thạch thiên địa hình thành, ở trong chứa linh khí, trong suốt như ngọc... Dựa theo đạo lý, là vô cùng kiên cố, thế nào thoáng một chút lại vỡ?
Hắn cúi đầu vừa nhìn, nhất thời vẻ mặt cổ quái.
- Linh khí... bị hấp thu hết?
Chỉ thấy linh thạch trên mặt đất bể nát, toàn thân trắng bệch, giống như vôi bị đập vỡ. Rất rõ ràng nguyên nhân là linh khí trong đó bị cắn nuốt sạch sẽ.
- Vậy... nếu như vậy trùng kích Hóa Phàm nhất trọng, phải cần bao nhiêu linh thạch?
Trương Huyền muốn hôn mê.
Vốn tưởng rằng trùng kích một Hóa Phàm nhất trọng, mấy trăm khối linh thạch, khẳng định có thể thành công. Trong tay hắn có đến mấy vạn, dễ dàng như trở bàn tay. Hiện tại xem ra, đó là ý nghĩ viển vông.
Hóa Phàm, đột phá phàm trần.
Thân thể hắn bị chân khí thiên đạo rèn luyện, vượt xa người bình thường, phá tan khoảng cách giữa người phàm và Linh Cảnh này. Độ khó so với người bình thường lớn hơn đâu chỉ gấp trăm lần.
Thật giống như khiến cho vũng nước đường kính một thước, dễ dàng gia tăng lượng nước gấp đôi. Nhưng có thể khiến cho một biển gia tăng lượng nước gấp đôi... lại khó khăn tới mức nào!
Hắn chính là như vậy.
Toàn thân từ trên xuống dưới bị chân khí thiên đạo tẩm bổ, thân thể, linh hồn đều có biến hóa, vô địch trong cùng cấp bậc. Muốn bước ra khỏi cửa ải cuối cùng, cũng lại càng khó khăn.
- Mỗi một lẫn hấp thu, sớm hay muộn đều sẽ mệt chết...
Linh thạch chừng mấy vạn khối, dựa theo tình huống bình thường, cho dù đột phá cần phải tiêu hao nhiều hơn nữa, cũng hoàn toàn đủ. Nhưng... trong loại linh thạch hạ phẩm này, ẩn chứa linh khí có hạn. Lực lượng hắn cần lại cực lớn... Hai lần hít thở như vậy lại vỡ một khối, hai hít thở lại vỡ một khối, hấp thu gián đoạn, tu luyện cũng sẽ bị cắt ngang!
Hơn nữa... Như vậy mỗi một lần cầm ở trong tay hấp thu... Ngày tháng năm nào mới có khả năng trùng kích Hóa Phàm thành công?
Thật giống như sử dụng ống uống nước truyền dịch, cho dù nước trong bình treo đủ uống, từng giọt xuống, cũng nhất định sẽ khiến người ta chết khát.
Nói cách khác, phải nghĩ biện pháp khiến cho linh khí của linh thạch, nhanh chóng phát ra, mới có thể phối hợp tu luyện của hắn.
- Trận pháp!
Lông mày hắn nhíu lại một cái, một chức nghiệp xuất hiện ở trong đầu.
Mỗi một linh thạch cầm ở trong tay tu luyện, khẳng định không được. Nếu như muốn nhanh hơn gấp mấy trăm lần, mấy nghìn khối linh thạch đồng thời cung cấp linh khí, chỉ có một biện pháp. Đó chính là... sử dụng trận pháp!
Trước đây huỷ diệt Lâm gia, học qua không ít sách liên quan tới trận pháp, biết một ít Tụ Linh trận lợi hại, có thể tách linh khí trong linh thạch ra, hội tụ thành dòng nước lũ.
Nếu có loại trận pháp này, để linh thạch vào trong đó, tự động lấy ra linh lực trong đó, tu luyện, sẽ đơn giản hơn không ít.
- Tìm trận pháp trước!
Hắn đứng dậy.
Dựa theo tu vi tăng, đối với nhu cầu linh khí càng lúc càng lớn, không có loại trận pháp này, cho dù có đủ linh thạch, tu luyện cũng tương đối phiền phức.
Ra khỏi phòng, hắn lại tìm đến Tái các chủ.
- Các chủ, không biết Hồng Hải Thành chúng ta có nghiệp đoàn trận pháp sư không? Có thể dẫn ta qua một chuyến hay không?
- Hồng Hải Thành là thủ phủ buôn bán, tất nhiên có nghiệp đoàn trận pháp sư. Trương sư chẳng lẽ muốn qua mua trận bàn, vì chuẩn bị đi mộ của Vu hồn?
Tái các chủ nhìn qua.
Trận bàn là trận pháp giảm bớt, có thể mang theo bên người, lấy chân khí huy động, cho dù không phải là trận pháp sư cũng có thể sử dụng, là vật phẩm được nghiệp đoàn trận pháp sư hoan nghênh nhất.
Lần này đi mộ của Vu hồn nguy hiểm tầng tầng, có trận bàn ở trong tay, năng lực bảo toàn tính mạng sẽ gia tăng thật lớn.
- Trận bàn? Đúng, dẫn ta đi xem có thể mua về một chút hay không!
Trương Huyền gật đầu.
Nếu có trận bàn Tụ Linh trận, mua về, mang theo, có thể ở bất kỳ chỗ nào tập trung lại linh khí, tiến hành tu luyện, nhất định sẽ thuận tiện không ít.
- Ta và hội trưởng nghiệp đoàn trận pháp sư Trịnh Kính Phong là bạn lâu năm nhiều năm. Chỗ hắn có trận bàn cấp bậc cao nhất trong toàn bộ Hồng Hải Thành. Ta dẫn ngươi đi qua xem một chút, bảo đảm ngươi thoả mãn!
Tái các chủ nói.
- Vậy làm phiền Các chủ!
Biết đối phương có ý định kết giao, Trương Huyền cũng không từ chối.
Chức nghiệp Giám Bảo các đặc biệt, vị trí ở trong rất nhiều nghiệp đoàn, cách nghiệp đoàn trận pháp sư cũng không xa. Đi không đến mười phút, bọn họ đã đi đến trước mặt.
Trước đó, thời điểm ở Thiên Vũ vương quốc, Trương Huyền đi qua nghiệp đoàn trận pháp sư một chuyến, ở bên trong thu thập không ít sách, so với cái trước mắt này, kém hơn không chỉ một đoạn.
Cửa lớn của nghiệp đoàn cao lớn uy vũ, in hình bát quái, khiến người ta có một loại cảm giác huyền diệu.
Tiến vào trong đó, lập tức cảm thấy khí tức nhất thời thay đổi. Bên trong cánh cửa, không khí ẩm ướt, linh khí dư thừa, nhiệt độ thích hợp, giống như tiến vào vườn hoa mùa xuân, thả lỏng và thoải mái nói không nên lời.
- Điều này...
Ánh mắt Trương Huyền chớp chớp.
Hiện tại đã là cuối mùa thu, gần đầu mùa đông, bên ngoài có chút lạnh giá. Thế nào ở đây ấm áp giống như mùa xuân?
- Nghiệp đoàn trận pháp sư bố trí trận pháp ở chỗ này. Tiến vào trong đó, bốn mùa đều giống như mùa xuân...
Nhìn thấy được vẻ mặt của hắn, biết hắn suy nghĩ điều gì, Tái các chủ vuốt râu:
- Yên tâm đi. Trận pháp này chỉ khiến người ta cảm thấy thư thái, không có bất kỳ tính công kích nào, sẽ không tạo thành tổn thương.
- Bố trí một trận pháp đông ấm hạ mát, chỉ vì để cho người tiến vào thoải mái... Không hổ danh là nghiệp đoàn trận pháp sư, thật quá bạo tay!
Trương Huyền tặc lưỡi lấy làm kỳ.
Trận pháp lớn như vậy, khống chế chính xác như vậy, chỉ ở bên trong nghiệp đoàn, không ảnh hưởng chút nào đến bên ngoài. Không hổ danh là nghiệp đoàn trận pháp sư của liên minh vạn quốc. Chỉ trận pháp này, sợ rằng cũng phải ở tam cấp đỉnh phong, thậm chí đạt tới tứ cấp!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.