Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 812: Tống Siêu muốn chỉ điểm Trương Huyền (hạ) (2)




- Nếu như ta không nhìn lầm, ngươi tu luyện chắc là Thiên Hàn Chí Tôn Công, tu luyện không tệ, công pháp cũng không yếu, đến linh phẩm trung cấp. Đáng tiếc... Ba tháng trước mạnh mẽ nâng cao thực lực, trùng kích danh sư tứ tinh, xuất hiện chỗ sai lầm, dẫn đến Hàn Tố Kinh bế tắc, chân trái tê dại, Bách Hồ Huyệt suy yếu. Hồng Thường Kinh đứt đoạn, chân phải co giật, Hội Hải Huyệt đau đớn!
Trương Huyền thản nhiên nói.
Người này vừa sử dụng võ kỹ xông lại chặn đường, trong đầu hắn hình thành sách, nhìn rõ ràng chỗ thiếu hụt.
- Vậy... có thể có phương pháp giải quyết không?
Tống Siêu thoáng lảo đảo một cái, vội vàng nhìn qua.
Đối phương nói những điều này, thật sự là tình hình hiện tại của hắn. Nhưng kinh mạch bế tắc, đứt đoạn, cũng không có biện pháp tốt, chỉ có thể chờ thời gian trôi qua chậm rãi khôi phục. Ngay cả lão sư của hắn, vị danh sư ngũ tinh nửa bước kia, cũng không thể giải quyết.
Vốn tưởng rằng, chỉ có thể chờ đợi như vậy, không nghĩ tới người thanh niên này trực tiếp nói ra, không có sai lầm chút nào... Rốt cuộc làm sao nhìn ra được?
- Năm nghìn linh thạch, giúp ngươi giải quyết, thuận tiện cho ngươi đột phá cảnh giới!
Trương Huyền thản nhiên nói.
- Năm nghìn?
Tống Siêu do dự.
- Vấn đề này của ngươi, nếu như ta không nhìn lầm, ngươi đi tìm những người khác, đáng tiếc, vẫn không có cách nào giải quyết. Không sử dụng phương pháp của ta, ngươi ít nhất phải một năm mới khôi phục. Một thiên tài một năm không có cách nào tu luyện, hậu quả thế nào, có thể tưởng tượng được!
Trương Huyền cũng không giục.
- Được, đây là linh thạch. Vẫn mong Trương sư chỉ điểm!
Không do dự bao lâu, Tống Siêu cắn răng một cái, cổ tay lật một cái. Một đống linh thạch rơi trên mặt đất. Nhất thời linh khí tập trung lại, khí tức ép người.
- Ừ!
Trương Huyền thoả mãn gật đầu, bàn tay duỗi một cái, thu linh thạch vào chiếc nhẫn trữ vật:
- Phương pháp rất đơn giản. Ngươi cần phải khiến chân khí chảy dọc theo kinh mạch...
- Tiện tay chỉ điểm cho danh sư tứ tinh? Vậy vị Trương sư này, rốt cuộc cấp bậc gì...
Tái các chủ trợn tròn hai mắt.
Sớm đã biết rằng vị Trương sư này không đơn giản, không nghĩ tới lại lợi hại như vậy.
Vị Tống Siêu này lại là danh sư tứ tinh, bị nói thẳng ra vấn đề trong tu luyện, tiến hành chỉ điểm, thực lực cao, khiến người ta bái phục.
Không chỉ hắn, lão già hộ vệ trong phòng này, toàn thân còn cứng đờ, bệnh hen suyễn đều sắp phát tác.
Thiếu gia đi ra chỉ điểm cho đối phương, làm cho đối phương cảm kích, nhân cơ hội nhận được Vô Hồn Kim Nhân, thế nào một câu nói ra, biến thành tiếp nhận đối phương chỉ điểm, còn giao tiền?
Có cần loi kéo như thế hay không?
Mặc dù tận mắt nhìn thấy, hắn cũng cảm thấy sắp phát điên rồi.
- ... Được rồi, lại theo ta nói tu luyện, bảo vệ ngươi ba ngày, bệnh tật hết!
Bên này hai người khiếp sợ đến mức nói không ra lời, bên kia Trương Huyền chỉ điểm vấn đề xong, thản nhiên nói.
- Cảm ơn Trương sư chỉ điểm...
Trong long ổn lại phương pháp đối phương nói một lượt, Tống Siêu đầy chấn động, không tự chủ được cảm kích ôm quyền.
- Ừ!
Trương Huyền gật đầu tiếp tục đi về phía trước.
Chút vấn đề trong tu luyện đó của đối phương, đổi lại thành các danh sư khác, quả thật khó có thể nhìn ra. Chỉ khi nào tìm được nguyên nhân, giải quyết sẽ đơn giản hơn rất nhiều. Nếu vị trước mắt này là danh sư tứ tinh, nói vậy cũng có thể biết mình nói thật hay giả.
- Thiếu gia... thiếu gia không phải muốn đi gặp hắn đòi Vô Hồn Kim Nhân sao? Thế nào ngược lại cho hắn tiền...
Trương Huyền rời đi, lão già vội vàng đi tới trước mặt.
- A?
Từ trong hồi ức phương pháp tu luyện tỉnh táo lại, Tống Siêu này mới phản ứng được.
Vừa rồi, chẳng biết tại sao nghe được đối phương nói ra điểm mấu chốt, liền không nhịn được rơi vào loại tình trạng mê muội.
- Là... sư ngôn thiên bẩm? Hắn thi triển sư ngôn thiên bẩm đối với ta? Ta tự nhiên trúng chiêu...
Khóe miệng giật một cái, nhớ tới cái gì, Tống Siêu thiếu chút nữa ngất đi.
Cho dù nghe được lời của đối phương, nói chính xác không sai, dựa theo đạo lý, hắn cũng không phải nói gì nghe nấy, thậm chí giao tiền. Xuất hiện tình huống như vậy, nguyên nhân chủ yếu... lại là đối phương thi triển sư ngôn thiên bẩm đối với hắn!
Đây là năng lực đặc biệt của danh sư. Chỉ cần nói chính xác, không chỉ có thể dẫn động chân khí trong cơ thể biến hóa, còn có thể khiến cho người ta tự nhiên phát sinh sự tin tưởng và nghe theo, không dám phản bác.
Đường đường là danh sư tứ tinh, vốn muốn đi chỉ điểm cho người ta, kết quả lại trúng phải sư ngôn thiên bẩm của đối phương... Tống Siêu cảm thấy sắp muốn phát điên.
Chỉ có điều, sư ngôn thiên bẩm yêu cầu đối với tâm cảnh rất cao. Mình đường đường là danh sư tứ tinh, mức độ tâm cảnh đạt tới 12.0. Khiến cho mình nói gì nghe nấy, không dám phản bác, không phải có nghĩa là vạch tâm cảnh của hắn so với mình chỉ có cao chứ không thấp hơn?
Thật hay giả?
- Hơn nữa, chỉ có sư ngôn thiên bẩm còn chưa đủ... Quan trọng hơn chính là được tiền bối tán thành! Trải qua số lượng tiền bối Danh Sư Đường tán thành nhiều, sẽ tự động phát sinh một loại lực lượng làm cho người ta tin phục... Chẳng lẽ so với ta, người này nhận được tiền bối tán thành còn nhiều hơn?
Nắm đấm lại căng thẳng.
Danh sư Danh Sư Đường thu được tiền bối tán thành, nhận được số lượng tán thành càng nhiều, tiềm lực sau này cũng lại càng lớn, trên người cũng sẽ có một loại khí chất khiến người ta trời sinh tin phục, danh sư đối với loại khí chất này càng mẫn cảm hơn, rất dễ dàng tin vào lời nói.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao nói, nhận được tiền bối tán thành, cho dù không có huy hiệu danh sư, người khác cũng biết thân phận.
Hắn thiên tài còn trẻ, được tông môn phái tới tham gia thi đấu danh sư, có thể thấy được thiên phú. Thời điểm tiền bối tán thành, còn đạt tới hơn chín người... Nhân vật như vậy, bị người ta nói một câu nói mê man, tin tưởng sâu sắc không nghi ngờ, không phải có nghĩa là đối phương nhận được danh sư tán thành còn nhiều hơn so với hắn sao?
Điều này, điều này...
Sao có thể như vậy được?
Người này rốt cuộc từ đâu xuất hiện, làm sao có thể cường đại như vậy?
Tống Siêu bối rối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.