Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 77: Trời sinh tỏa mạch




- Đánh hai quyền?
Nghe Trương Huyền nói thế, tất cả mọi người đều ngây người.
Hiện tại mọi người đều quan tâm chuyện ngươi dạy học viên tẩu hỏa nhập ma, ngươi bảo người ta đánh quyền, có ý gì?
Thượng Thần trưởng lão cảm thấy quái lạ.
Đánh quyền?
Hiện tại là thời điểm tra xét chuyện ngươi dạy học viên tẩu hỏa nhập ma, không nên nói sang chuyện khác có được hay không?
- Khặc khặc, Trương đại sư, ta thấy ngươi nên giải thích chi tiết việc tẩu hỏa nhập ma một chút, lỡ như... ngươi dạy không sai, là có nguyên nhân khác thì sao?
Hoàng Ngữ không nhịn được nhắc nhở.
Tẩu hỏa nhập ma có rất nhiều nguyên nhân, khả năng là lão sư dạy sai, cũng có thể là học viên lĩnh ngộ sai, phương pháp tu luyện sai lầm, nếu như là nguyên nhân thứ hai, tuy cũng có trách nhiệm, chí ít không nghiêm trọng tới mức cần khai trừ tư cách lão sư.
- Vị lão sư này, lúc đó ta dựa theo lời Trương lão sư tu luyện, không có sai lầm chút nào, kết quả lại tẩu hỏa nhập ma, sau đó ta còn cố ý hỏi Lục Tầm lão sư, phương pháp tu luyện của hắn là sai, cứ theo đó tu luyện, nhất định sẽ tẩu hỏa nhập ma!
Biết ý nghĩ của nàng, Triệu Nham Phong nói.
Trong lòng hắn mang theo thù hận Trương Huyền, biết có cơ hội khai trừ tư cách lão sư của đối phương, đương nhiên sẽ không buông tha.
- Trương đại sư...
Thấy người bị hại nói như vậy, Hoàng Ngữ không thể giải thích, không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ nhìn sang.
- Ngươi đánh một bộ quyền pháp để ta xem một chút, xem gần đây có tiến bộ hay không!
Không để ý tới đối phương khuyên can, Trương Huyền tiếp tục nhìn về phía thiếu niên.
- Nghe Trương lão sư nói, đánh một bộ quyền trước đi đã!
Thấy hắn kiên trì, cho dù Hoàng Ngữ đầy mê man vẫn không nhịn được quay đầu dặn dò.
- Rõ!
Tuy không biết thân phận của Hoàng Ngữ, nhưng thấy Thượng Thần trưởng lão đều cung kính như thế, Triệu Nham Phong không dám từ chối, gật gật đầu, đi vào trong đại sảnh.
Vù vù!
Quyền phong gào thét, sức mạnh mười phần.
Tuy tuổi của tên này không lớn, hắn khống chế sức mạnh không tồi, võ kỹ vô cùng tinh xảo, xem như một hạt giống không tệ.
- Không sai, nhìn dáng dấp Lục Tầm lão sư thật sự tiêu trừ mầm họa tẩu hỏa nhập ma của hắn!
- Bằng chừng ấy tuổi đã có lực lượng như vậy, xem như không kém!
...
Trong phòng hầu như là chuyên gia trong tu luyện, nhìn thấy chiêu số của Triệu Nham Phong, tất cả đều gật gù.
Thượng Thần trưởng lão lại nhìn sang Trương Huyền, vốn tưởng rằng đối phương bảo thiếu niên đánh quyền, hắn sẽ nghiên cứu cẩn thận, muốn tìm cái cớ giải thích, lại thấy tiểu tử này nhắm mắt lại từ lúc nào, dáng vẻ thần bí.
- Giở trò quỷ gì?
Trên đầu Thượng Thần trưởng lão đầy dấu chấm hỏi.
Chẳng lẽ tên này tự biết không có lý do và chứng cớ, đã điên rồi sao!
- Xong chưa?
Rất nhanh, đánh xong một bộ quyền pháp, nhìn thấy Trương lão sư mà hắn căm thù nhắm mắt không thèm nhìn, Triệu Nham Phong tức giận sắp nổ tung, cắn răng nói.
- Ừm!
Trương Huyền mở mắt ra.
- Được rồi, đừng lãng phí thời gian ở đây nữa, nếu ngươi đã thừa nhận chỉ điểm Triệu Nham Phong tẩu hỏa nhập ma, chính hắn có thể làm chứng, vậy mau nhận tội đi! Không cần phiền toái nữa...
Thượng Thần trưởng lão chỉ lo đêm dài lắm mộng, không nhịn được nói.
- Không vội!
Trương Huyền cắt ngang những lời nói nhảm của hắn, nhìn quanh một vòng:
- Nếu các ngươi muốn nghe ta giải thích, vậy ta liền giải thích cho các ngươi nghe!
Tinh thần mọi người chấn động, đều muốn nghe hắn giải thích thế nào.
Ngay cả Triệu Nham Phong cũng phải nhìn sang.
- Kỳ thực... Ta cố ý cho hắn tẩu hỏa nhập ma!
Trương Huyền lên tiếng.
- A?
- Cố ý?
Tất cả mọi người đều sững sờ tại chỗ.Đùa gì thế?
Chẳng phải không có khả năng biện giải, nhất định bị khai trừ!
- Ha ha!
Hiển nhiên Thượng Thần trưởng lão cũng không nghĩ tới tên trước mắt giả thần giả quỷ suốt nửa ngày, lại có thể thoải mái thừa nhận như vậy, còn cố ý nói ra, hai mắt hưng phấn bắn ra hào quang khắp bốn phía:
- Thừa nhận là tốt rồi! Thân là lão sư, cố ý chỉ điểm sai lầm, làm học viên lâm vào nguy hiểm, quả thực tội ác tày trời, không khai trừ tư cách lão sư, không đủ để bình căm phẫn! Hoàng trợ giáo, Mạc trưởng lão, lần này cũng không có vấn đề gì chứ!
...
Hoàng Ngữ bất đắc dĩ nhìn sang Trương Huyền, hắn thừa nhận như vậy, cho dù mình muốn giúp đỡ cũng không được.
Lúc muốn nói chuyện, liền nhìn thấy Triệu Nham Phong xiết chặt nắm đấm, hàm răng cắn chặt nhìn về phía Trương Huyền, trong mắt mang theo thù hận không thể che giấu:
- Không biết đắc tội Trương lão sư ở chỗ nào, nhất định phải dồn ta vào chỗ chết. Ta thân là học viên của ngươi, ngươi cố ý dạy sai làm ta tẩu hỏa nhập ma, rốt cuộc có thù oán gì?
Hiển nhiên những người khác cũng nghĩ tới điểm này, đồng loạt nhìn về phía Trương Huyền.
Vương Hoằng tộc trưởng đứng bên cạnh cũng bắt đầu suy nghĩ, con trai và con gái của hắn bái Trương Huyền làm sư, rốt cuộc là chính xác hay sai lầm?
Lý luận cao thâm đến đâu, dạy không tốt thì làm được gì?
Vạn nhất tính khí bộc phát, cố ý dạy sai, thật sự xong đời.
Võ giả nhất trọng tẩu hỏa nhập ma còn có thể cứu lại, tu vi cao thì khó khăn.
Không để ý tới ánh mắt của mọi người, Trương Huyền chắp hai tay sau lưng, trong mắt lộ ra dáng vẻ thiên hạ không người, thở dài một tiếng:
- Này! Xem ra ngươi vẫn không lĩnh ngộ!
- Lĩnh ngộ?
Triệu Nham Phong xạm mặt, nếu như không phải thực lực không đủ, sợ rằng hắn sẽ xông lên đánh người:
- Lĩnh ngộ cái gì?
Cố ý làm ta tẩu hỏa nhập ma, còn lĩnh ngộ? Lĩnh ngộ cái gì? Lĩnh ngộ tử vong sao?
- Lẽ não các ngươi không hiểu?
Trương Huyền nhìn về phía Hoàng Ngữ, Mạc trưởng lão.
- Hiểu?
Một câu hỏi làm hai người choáng váng.
Ngươi cố ý dạy sai, chúng ta hiểu được cái gì?
Xem... ngươi hại chết học viên thế nào sao?
- Được rồi, nếu các ngươi không nhìn ra, ta liền giải thích một chút!
Trương Huyền lắc đầu một cái, nhìn sang:
- Không biết các vị có từng nghe loại thể chất trời sinh tỏa mạch chưa?
- Trời sinh tỏa mạch?
Hoàng Ngữ nhíu mày, nhớ tới cái gì đó, nói:
- Ta nghe nói qua, loại thể chất này không phải đặc thù, mà là một loại bệnh tật! Kinh mạch của người như thế sẽ có rất nhiều tiết điểm, giống như bùn ngăn nước sông, chân khí không thể thông suốt, cho dù có thể tu luyện, thành tựu cũng có hạn, võ giả nhất trọng chính là cực hạn, muốn đạt đến nhị trọng, hầu như không cách nào làm được!
Nghe lời giải thích này, mọi người gật đầu.
Tuy rằng trời sinh tỏa mạch ít ỏi, nhưng cũng có ví dụ, làm lão sư, chúa tể một phương, cũng có nghe thấy loại thể chất này.
- Trương lão sư nói trời sinh tỏa mạch, chẳng lẽ...
Mạc Tường lão sư nhớ tới cái gì, trừng mắt, không nhịn được nhìn sang.
- Không sai! Triệu Nham Phong chính là loại thể chất này!
Trương Huyền gật đầu.
- Ta? Ta là trời sinh Tỏa mạch?
Triệu Nham Phong không tin nổi:
- Chuyện này không thể nào... Ta tu luyện tăng lên không có cảm giác ràng buộc, làm sao lại là trời sinh tỏa mạch?
- Không có ràng buộc?
Trương Huyền nhìn sang, trong nụ cười mang theo mùi vị sâu xa:
- Vậy ta hỏi ngươi, trước khi ngươi tẩu hỏa nhập ma, lúc tu luyện có cảm thấy hụt hơi? Mỗi lần hội tụ linh khí, có phải cảm giác toàn thân như bị xé nát hay không?
- Ngươi... làm sao ngươi biết?
Triệu Nham Phong vốn không để ý chút nào, cho rằng đối phương đang nói bậy, nghe nói như thế, con ngươi co rụt lại, thân thể không tự chủ cứng đờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.