- Vậy ta không khách khí nữa!
Tô sư có chút do dự, nói:
- Liên minh vạn quốc chúng ta, địa vị ở trên đại lục, các vị cho dù không biết, nói vậy cũng đã nghe nói qua một ít!
Xem qua không ít sách, Trương Huyền đã biết, đại lục này, bởi vì tồn tại nghề nghiệp danh sư này, được gọi là đại lục danh sư.
Diện tích lãnh thổ mở rộng, vô biên vô hạn.
Trong đó vương quốc mọc lên như rừng, đếm không hết. Các loại tông môn, thế lực độc lập càng nhiều như cát vĩnh hằng, nhiều đếm không xuể.
Vương quốc liên minh, mặc dù là tồn tại cường đại nhất trong vương quốc, nhưng đặt ở toàn bộ đại lục danh sư, vẫn không tính là cái gì.
Thấy có không ít danh sư đầy mơ hồ, Tô sư lắc đầu:
- Cho dù biết, khẳng định cũng là kiến thức nửa vời. Ta vẫn nên nói một chút!
- Đẳng cấp vương quốc, các vị chắc hẳn là hết sức quen thuộc, bao gồm bốn đẳng cấp: Không nhập lưu, nhất đẳng, nhị đẳng, và phong hào!
- Thiên Vũ vương quốc chúng ta, là vương quốc nhất đẳng, thuộc về nước chư hầu của giới vực Hiên Viên vương quốc phong hào. Hiên Viên vương quốc loại quốc gia cấp bậc như vậy, ở trong phạm vi liên minh vạn quốc quản lý, có khoảng một trăm bốn mươi hai nước!
- Nhiều như vậy sao?
Trương Huyền sửng sốt.
Hắn đã nhìn thấy được minh họa địa vực, chỉ là đạt được cấp bậc vương quốc nhất đẳng, vương quốc phong hào cụ thể bao nhiêu, cũng không biết được rõ ràng.
Hắn vốn tưởng rằng cái gọi là liên minh vạn quốc, chỉ là một ám chỉ giả. Bây giờ hắn mới biết, trong phạm vi khống chế, số lượng quốc gia, sợ rằng chỉ nhiều hơn không ít.
Hơn một trăm bốn mươi quốc gia cấp bậc phong hào, phía dưới Hiên Viên vương quốc lại có hơn hai mươi vương quốc nhất đẳng giống như Thiên Vũ. Phân chia cấp bậc xuống dưới nữa... Số lượng nhiều, vô số kể, rất khó nhớ hết.
- Đúng vậy, nguồn gốc, lịch sử liên quan của vương quốc, cũng có nguyên nhân Danh Sư Đường trấn giữ, ngày hôm nay cũng không cần phải nói nhiều. Chỉ nói một chút về liên minh vạn quốc!
- Liên minh vạn quốc, phạm vi nắm giữ tất cả vương quốc, nghe vô cùng lớn. Trên thực tế phạm vi ở đại lục danh sư, chỉ giống như muối bỏ biển, không tính là gì cả. Với thế lực cấp bậc tương đồng, toàn bộ đại lục có tới mấy ngàn. Giống như lân cận có Minh Hạ đế quốc, Hoàn Hải đế quốc... Đương nhiên, còn có một vài tông môn tam lưu cường đại, giống như Lạc Sa Tông, Hàn Khí Tông v.v.
- Còn có tồn tại khổng lồ giống như liên minh vạn quốc sao?
Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Sớm biết rằng đại lục danh sư rất rộng lớn. Nhưng dù thế nào cũng không nghĩ tới rộng như thế.
Tập trung lại hơn vạn một quốc gia, ở trong mắt bọn họ, cũng rất lớn, thế nào đều không nghĩ tới, đồng cấp thế lực khác, đủ có mấy ngàn!
Đáng sợ!
- Liên minh vạn quốc, nghe khí phách, nhưng bởi vì vương quốc làm theo ý mình, không trao đổi tin tức với nhau, trong thế lực cùng cấp bậc xem như là nhỏ yếu nhất.
- Thật giống như Minh Hạ đế quốc, bất kể số lượng cao thủ, hay kinh tế, đều phải mạnh hơn chúng ta không ít. Lưu Vân Tông, Lạc Sa Tông cũng có nhân tài xuất hiện lớp lớp. Số lượng thiên tài, vượt xa so với chúng ta.
- Đương nhiên, những thế lực này, cũng có Danh Sư Đường của riêng mình, bị tổng bộ khống chế.
- Vì tuyển chọn nhân tài tốt hơn, khiến cho chức nghiệp danh sư càng thêm quang minh chói mắt, liên minh vạn quốc và hai mươi bảy thế lực đẳng cấp tương đương xung quanh, liên hợp tiến hành một trận thi đấu lớn danh sư!
- Mười năm một lần, danh sư dưới ba mươi tuổi, mới có thể tham gia. Người xuất sắc, có thể nhận được phần thưởng hậu hĩnh.
- Cuộc thi đấu này đã liên tục tổ chức bảy mươi bảy lần. Đáng tiếc... Danh Sư Đường của liên minh vạn quốc, trước sau ở lót đáy. Một lần tốt nhất, cũng chỉ là đứng thứ hai mươi ba...
Nói đến đây, sắc mặt Tô sư nhất thời đỏ lên.
Hai mươi bảy chỗ thế lực tương đồng so tài, một lần tốt nhất cũng chỉ mới đứng thứ hai mươi ba, cũng chính là thứ năm đếm ngược. Thành tích kém, có thể tưởng tượng.
Thảo nào xấu hổ.
- Lần này, Khang đường chủ mới nhậm chức, chăm lo việc nước, muốn thề vượt qua tình cảnh khó khăn... Muốn chúng ta chú ý mật thiết tới tất cả vương quốc. Chỉ cần có thiên tài lợi hại, lại tuyển chọn ra, tiến hành bồi dưỡng! Đến tham gia trận thi đấu ba tháng sau...
Tô sư nhìn qua, ánh mắt lộ ra vẻ chờ đợi.
- Ý tứ của Tô sư, là... dự định để cho Trương sư tham gia cuộc thi đấu này?
Khương đường chủ hiểu được.
- Không sai!
Tô sư gật đầu:
- Trương sư tuổi còn trẻ lại có thành tích như vậy, liên tục phá tan vô số kỷ lục của Danh Sư Đường, thiên tư cao. Cho dù liên minh vạn quốc, cũng là có một không hai. Bởi vậy... ta muốn mời hắn tham gia!
- Cái này...
Không nghĩ tới thỉnh cầu là cái này, Khương đường chủ quay đầu lại nhìn về phía Trương Huyền.
Các danh sư khác cũng đưa mắt tập trung qua.
Có so tài, lại có thua có thắng. Tham dự hay không tham gia, là tự nguyện. Ai cũng không có cách nào cưỡng ép.
- Cái này...
Trương Huyền cũng sững sờ.
- Trương sư không cần phải vội vàng trả lời. Cho ngươi hai ngày suy nghĩ. Cũng có thể thương lượng với lệnh sư một chút, nhận được trả lời chính xác rồi trả lời sau cũng không muộn!
Tô sư nói.
- Tốt lắm, ta suy nghĩ một chút...
Trương Huyền gật đầu.
Thi đấu danh sư, hắn nghe cũng chưa từng nghe qua, càng không biết so tài như thế nào. Vẫn cẩn thận một chút cho thỏa đáng, không thể mù quáng đáp ứng.
Hiện tại mục đích chủ yếu nhất của hắn, vẫn là trước ba mươi tuổi, nghĩ biện pháp đạt được danh sư cửu tinh. Những chuyện khác, đều không quan trọng.
- Ta lại chỉ có chuyện này, không có chuyện gì khác. Trương sư, có khả năng còn phải làm phiền ngươi, hỗ trợ dẫn tiến một chút. Ta và Lăng sư, vẫn muốn gặp lão sư ngươi, Dương sư một lần!
Tô sư cười nói.
Có thể đào tạo ra loại thiên tài nghịch thiên giống như Trương Huyền, thực lực của vị Dương sư này so với bọn họ, sợ rằng cũng chỉ có cao chứ không thấp hơn. Nếu đi tới, không bái kiến, có phần sơ suất lễ phép.
- Lão sư trở lại, ta sẽ lập tức bẩm báo với hai vị.
Nghe đối phương còn không có quên chuyện nàya, Trương Huyền đau đầu một hồi.
Nhìn bộ dạng nghiêm túc của hai vị danh sư tứ tinh này, nhất định là không tránh thoát. Nếu thật sự không được, chỉ có thể kiên trì giả trang.
Chỉ có điều, ngụy trang ở trước mặt danh sư tứ tinh... hắn thật sự không có tự tin gì.
- Không có phân phó gì khác, ta lại cáo từ trước!
Thấy lại không có an bài nữa, không nói thêm gì nữa, Trương Huyền liền ôm quyền.
- Từ biệt!
Mọi người gật đầu.