Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 520: Khiêu chiến hội trưởng? (2)




- Y thuật thứ này, không giống như luận võ, có thể lượng hóa. Một bệnh nhân, ngươi có thể trị hết, ta cũng có thể trị hết. Cho dù thời gian trị liệu khác nhau, cũng không có cách nào so sánh được y thuật của ai cao hơn! Dù sao, chữa trị tốt chỉ là chứng bệnh. Thân thể điều dưỡng như thế nào, có để lại tai hoạ ngầm ẩn chứa bên trong hay không... cũng là vấn đề. Có khả năng cùng một loại bệnh, ngươi hai ngày trị, lại chỉ là trị phần ngọn. Rất nhanh còn có thể lại bị lại. Đối phương tốn một tháng, lại trị tận gốc...
Mọi người lại gật đầu.
Luận võ, thắng là thắng, thua chính là thua, liếc mắt có thể nhìn ra. Y đạo lại khác. Có người am hiểu bệnh chứng này, có người am hiểu cái kia. Trị liệu nhanh cũng chưa chắc đã nói lên hiệu quả tốt.
Nhất là y thuật cũng ở dưới tình huống không khác biệt lắm, càng khó cân nhắc quyết định.
- Nếu rất khó cân nhắc quyết định, vậy làm sao có khả năng thể hiện ra y thuật hơn người, vượt qua những người khác? Đó chính là cái tường Nghi Nan này!
Đầu lĩnh hộ vệ nói tiếp:
- Trên tường ghi chép tạp chứng nghi vấn khó xử lý khó có thể giải quyết của nghiệp đoàn trong các triều đại. Muốn trở thành hội trưởng y sư, mới có tư cách tiến vào trong đó. Giải quyết vấn đề khó khăn càng nhiều, nói rõ y thuật càng cao minh, cũng có thể nhận được nhiều người tin tưởng và nghe theo hơn! Nếu như một chứng bệnh vẫn không có cách nào giải quyết, chẳng khác nào đang quấy rối, khiêu chiến quyền uy của hội trưởng, tất nhiên bị trừng phạt!
- Cái này...
Mọi người chớp mắt, giờ mới hiểu được.
Khó trách hắn khẩn trương như vậy.
Người này cái gì cũng đều không hiểu lại xông vào, chẳng khác nào khiêu chiến với hội trưởng, quả thực chính là đâm đầu vào chỗ chết.
Mà bọn họ nói cho “người biết rõ” biết sát hạch thế nào, chuẩn bị không tốt cũng sẽ phải chịu liên lụy.
- Nếu là tạp chứng nghi vấn khó xử lý, nghiệp đoàn không có người nào có thể giải quyết. Cho dù trả lời sai... cũng không biết!
Buồn bực một lát, Nhã Nhu không nhịn được nói.
Đều nói là tạp chứng nghi vấn khó xử lý, không có cách nào giải quyết, đáp sai, ai cũng không phân được rõ ràng được!
Chỉ cần người này trả lời, cho dù một mạch đáp loạn, chắc hẳn cũng sẽ không có người nào biết được. Có lẽ lại có thể lừa dối qua cửa ải.
- Nếu quả thật đơn giản như vậy, lại dễ dàng...
Thủ lĩnh hộ vệ cười gượng:
- Tường Nghi Nan là một linh khí đặc biệt, có thể cùng liên hệ cùng tổng hội. Một khi có người trả lời, sẽ có y sư tứ tinh, thậm chí ngũ tinh tự mình kiểm nghiệm. Một khi chính xác, tường sẽ phóng ra ánh sáng màu cam. Sai lầm, phóng ra ánh sáng màu đỏ!
- Liên hệ cùng tổng hội?
- Phóng ra ánh sáng?
Tất cả mọi người đều ngây người.
Nói như vậy, giả vờ cũng làm không được. Dựa theo tính tình của Liễu lão sư vừa rồi cái gì cũng không biết, sợ rằng mới vừa đi vào, sẽ tạo ra ánh sáng màu đỏ. Sau đó... sẽ không có sau đó!
- Vậy tiếng chuông vừa rồi là...
Nhã Nhu không nhịn được nói.
- Tiếng chuông vừa rồi chính là kích phát tường Nghi Nan, chẳng khác nào nói cho mọi người của toàn bộ nghiệp đoàn y sư biết, có người muốn khiêu chiến hội trưởng...
Đầu lĩnh hộ vệ nói đến đây, đột nhiên ngừng lại, chỉ về phía trước:
- Kết thúc rồi...
Thuận ngón tay của hắn nhìn lại, khóe miệng tất cả mọi người đều giật một cái.
Chỉ thấy vừa nghe động tĩnh của tiếng chuông, tất cả nghiệp đoàn đều kinh động, từ đâu có tới mười mấy người tiến tới gần.
- Mộc Hoành hội trưởng, Đỗ Nhiêu y sư tam tinh, Thành Phong y sư...
Đọc lên mỗi một cái tên, chân mày Nhã Nhu lại động một cái.
Những người này đại biểu cho tầng cao nhất của toàn bộ nghiệp đoàn. Nói cách khác, tiếng chuông vừa rồi đã gọi tất cả cao tầng qua!
Hội trưởng tự mình qua. Có người muốn khiêu chiến vị trí của hắn... có thể tưởng tượng được sắc mặt của hắn.
- Chuyện gì xảy ra?
Quả nhiên, không rầu rĩ quá lâu, Mộc Hoành hội trưởng lại đi đến trước mặt Y Sư Đường, bàn tay vẫy một cái.
- Hồi bẩm hội trưởng, vừa có người xông vào, hình như muốn khiêu chiến... tường Nghi Nan!
Một học đồ vừa khám bệnh cho người đã đi tới.
Hắn không thấy rõ, cũng vì nghe được tiếng chuông, xung quanh bàn luận mới biết.
- Khiêu chiến tường Nghi Nan?
Lông mi Mộc Hoàng hội trưởng giật giật vài cái.
Đây là đang khiêu chiến vị trí của hắn!
- Là ai?
- Ta... cũng không thấy rõ. Chẳng qua là từ phía kia đi tới, trước đài bên kia khẳng định biết được!
Học đồ có chút do dự, nói.
- Trước đài? Gọi mấy người kia đến!
Mộc Hoành hội trưởng ngẩng đầu nhìn qua. Đám người Nhã Nhu, đầu lĩnh hộ vệ không thể làm gì khác hơn là vẻ mặt buồn bã giống như đưa đám đi tới.
- Nói, chuyện gì xảy ra? Là ai xông vào?
Hội trưởng không giận tự uy.
- Hồi bẩm hội trưởng, là một lão sư họ Liễu của Thiên Vũ học viện xông vào...
Đầu lĩnh hộ vệ nhất thời run rẩy, nói.
- Lão sư họ Liễu?
Mộc Hoành hội trưởng chớp mắt:
- Một lão sư xông vào làm gì?
- Hắn nói muốn sát hạch y sư. Chúng ta lại nói với hắn, tới Y Sư Đường thi... Chúng ta cũng không biết, hắn làm thế nào lại xông tới chỗ tường Nghi Nan...
Môi đầu lĩnh hộ vệ run rẩy.
- Sát hạch y sư? Mấy sao? Trực tiếp xông tới tường Nghi Nan, chẳng lẽ là tam tinh? Không đúng...
Mộc Hoành hội trưởng không nhịn được nói, mày nhăn lại, cẩn thận suy nghĩ tìm hiểu.
Dám xông tới tường Nghi Nan, khiêu chiến với mình, nói rõ chí ít cũng đạt được cấp bậc tam tinh. Từ khi nào... Thiên Vũ học viện lại có y sư lợi hại như vậy?
- Tam tinh?
Trước mắt đầu lĩnh hộ vệ tối sầm:
- Hồi bẩm hội trưởng... Hắn còn không có sát hạch đẳng cấp, không phải là y sư chính thức!
- Không phải y sư chính thức? Lại dám khiêu chiến với ta?
Trên trán Mộc Hoành hội trưởng tuôn ra vạch đen:
- Lẽ nào y thuật của hắn rất cao minh?
- Cao minh...
Đầu lĩnh hộ vệ khóc:
- Có khả năng... khả năng... Hắn sẽ không hiểu y thuật!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.