Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 370: Ta nói ngươi là lang băm (2)




- Thoạt nhìn rất phức tạp. Tìm được nguyên nhân, giải quyết lại rất đơn giản. Nó muốn tìm phối ngẫu, giúp nó tìm một còn là được!
Thanh Dương tông sư cười nói.
- Tìm một con?
Phong đường chủ lộ ra vẻ mặt khổ sở.
Hai vị nhị tinh tông sư khác cũng đồng thời lắc đầu.
- Không phải là không muốn tìm. Mà là bản thân Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú đã rất hiếm thấy. Trong khoảng thời gian ngắn tìm một con, đồng thời tuổi xấp xỉ mang tới, gần như là không thể nào làm được!
Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú loại man thú bay vẫn còn vị thành niên lại đạt được cảnh giới Tông sư, toàn bộ Huyền Lạc sơn mạch cũng sẽ không vượt quá hai con.
Quan trọng hơn chính là, bay nhanh như vậy, cho dù tìm được, lại làm sao có thể bắt về thuần phục?
Trước đây Thú Đường thu dưỡng con này, cũng là nuôi nấng lúc nó tuổi còn nhỏ, thậm chí còn đặc biệt xây dựng phủ đệ, đặc biệt phái người tới hầu hạ, mới khiến cho nó ngoan ngoãn ở lại chỗ này. Nói thật... Đến bây giờ nó còn chưa hoàn toàn thuần phục, không cùng bất kỳ kẻ nào ký kết khế ước.
Không phải là bọn họ không muốn, mà là làm không được!
Bản thân Khiếu Thiên thú lại có thành kiến rất lớn đối với nhân loại. Muốn hoàn toàn thuần phục rất khó. Nếu quả thật hoàn toàn thuần phục, đã có thể cùng chủ nhân tiến hành khai thông, bọn họ khẳng định cũng sớm biết được đối phương bị bệnh gì, có thể sớm trị liệu một chút.
Một con Khiếu Thiên thú nuôi từ nhỏ đến lớn cũng thuần phục không được, lại làm sao có thể trong khoảng thời gian ngắn tìm cho nó một bạn ngẫu qua!
Hiển nhiên là không thể nào làm được!
- Không tìm được?
- Đúng vậy!
Phong đường chủ nhìn qua:
- Khẩn cầu Thanh Dương tông sư lại suy nghĩ biện pháp khác. Chỉ cần có thể cứu được Khiếu Thiên thú là tốt rồi!
- Biện pháp thật ra có. Hơn nữa còn có thể một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, vĩnh viễn giải quyết tai hoạ ngầm này. Chỉ là... Có thể sẽ phiền toái một chút.
Thanh Dương tông sư có chút do dự.
- Đã có, vậy phiền phức tông sư nhanh ra tay giúp một chút.
Ánh mắt đám người Phong đường chủ nhất thời sáng lên, vội vàng nói.
- Ừ, được rồi!
Chắp hai tay ở sau lưng, Thanh Dương tông sư gật đầu:
- Không tìm được bầu bạn, thật ra muốn giải quyết loại nhu cầu này của nó, cũng rất đơn giản. Đó chính là... Thiến! Chỉ cần thành công, sau này cũng sẽ không có loại chuyện này quấy nhiễu, nó cũng sẽ hoàn toàn thuần phục các ngươi, chuyên tâm làm việc cho Thú Đường.
- Thiến sao?
Đám người Phong đường chủ đồng thời sửng sốt.
- Chỉ có thiến, có khả năng ổn định tâm thần, không đến mức mỗi ngày thấy khô nóng khó nhịn, khó có thể tự kìm chế, cũng sẽ không lại xuất hiện loại tình huống này.
Thanh Dương tông sư gật đầu nhìn qua:
- Thú Đường các ngươi không phải cũng có rất nhiều man thú, vì để tránh phiền phức, đặc biệt thiến đi sao?
- chuyện này...
Phong đường chủ gật đầu.
Thú Đường quả thực có không ít man thú, vừa sinh ra đã bị thiến. Như vậy có thể không cần suy nghĩ nhiều tới những chuyện khác, hoàn toàn ra sức cho nhân loại.
- Được, ta chẩn đoán bệnh, phương pháp chính là như vậy. Các ngươi suy tính một chút. Nếu như muốn động thủ, nên làm nhanh đi. Con này rất rõ ràng không thể chống đỡ được quá lâu. Không giải quyết, ta sợ ngày mai cũng không kiên trì nổi!
Thanh Dương tông sư không nói thêm gì nữa, yên tĩnh đứng tại chỗ, chờ đợi mọi người đưa ra lựa chọn.
- Lẽ nào thật sự phải làm như vậy?
Đám người Phong đường chủ nhìn nhau, mỗi một đều lộ ra vẻ mặt rầu rĩ.
Thiết Xỉ Khiếu Thiên thú, từ nhỏ liền đi theo bọn họ, đã ở chung rất nhiều năm, sớm có tình cảm giống như người thân vậy. Trực tiếp thiến nó... bọn họ thật sự không xuống tay được.
Lại nói, Thú Đường quả thực có tiền lệ thiến man thú. Nhưng, không ít man thú không sống được, chết ngay tại chỗ.
Hiện tại Khiếu Thiên thú rơi vào hôn mê, bản thân lại bệnh nặng, nếu như động đao nữa, không sống sót... thật sự lại nguy rồi!
Hơn nữa, man thú Tông Sư cảnh đã có ý thức của mình. Làm như vậy nếu chẳng may chọc cho nó mất hứng, vô cùng có khả năng nó sẽ giang cánh rời khỏi đây, cũng sẽ không trở lại nữa. Thậm chí làm không tốt, nó còn có thể trả thù Thú Đường, đưa tới phiền toái càng lớn hơn.
Loại tình huống này cũng không phải là không có tiền lệ. Các Thú Đường khác lại từng gặp được tình huống như vậy. Thiến một con man thú nửa bước Tông Sư cảnh, dẫn đến đối phương tính tình đại biến, phản bội Thú Đường không nói, còn xem Thú Đường thành kẻ thù lớn, cả ngày đến gây phiền phức.
Cuối cùng bọn họ không thể làm gì khác hơn là phái ra cao thủ, bắn chết nó.
Nghe nói sau khi bắn chết, chủ nhân của con man thú này, khóc ròng tròn ba ngày, cũng bởi vì thương tâm quá độ, chân khí tan rã, sống không bao lâu đã qua đời.
Man thú và người giống nhau, đều cần được tôn trọng.
Không nói cho đối phương biết, lại thiến nó, bản thân chính là một loại sỉ nhục.
- Thanh Dương tông sư, có thể còn có biện pháp khác hay không? Cái này... thật sự không dễ làm!
Do dự một lát, Phong đường chủ không nhịn được nói.
- Đây đã là phương pháp giải quyết tốt nhất! Nếu như không muốn thì thôi. Ta cho ra kết quả chẩn đoán bệnh cùng phương pháp trị liệu. Không đi làm là chuyện của các ngươi. Sau này có vấn đề gì, cũng không cần tới tìm ta nữa!
Thanh Dương tông sư hừ nói, vẻ mặt không vui.
Hắn đã đưa ra nguyên nhân bệnh và phương pháp trị liệu, đối phương còn ra sức khước từ. Lẽ nào là không tin vào y đạo tông sư hắn?
- Cái này...
Thấy đối phương nói như vậy, Phong đường chủ cắn răng một cái, vừa định đáp ứng, liền nghe được một giọng nói thản nhiên vang lên.
- Đã sớm nghe nói lang băm hại người, ta còn chưa tin. Hiện tại xem ra, quả thực như vậy...
- Ngươi nói cái gì?
Thanh Dương tông sư lập tức nổi giận, chợt quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy trong đám người, một người thanh niên thần sắc thản nhiên nhìn qua.
Chính là người vừa nãy lặng lẽ đã chạy tới sờ đầu của Khiếu Thiên thú.
Trương Huyền!
- Ta nói ngươi là lang băm! Nếu như nghe không hiểu...
Trương Huyền vẻ mặt nghiêm túc:
- Chính là y thuật thấp kém ngu xuẩn, thường thường không nhìn ra chứng bệnh, lại chẩn đoán bệnh lung tung!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.