Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3522: Đồng môn giao đấu(2)




Ngắn ngủi hơn hai tháng không gặp, đám bại gia này đều tu luyện thành bộ dáng gì?
Bản thân truyền thụ cho tuyệt chiêu, tất cả đều ném đến tận oa quốc không nói, còn giống thật mà giả, quả thực mất mặt!
"Này…"
Trương Huyền cảm khái, công kích của hai người đã đến trước mặt Lưu Dương, song chưởng lăng không, quyền lực như cối xay nghiền ép.
Tạch tạch! Tạch tạch!
Trịnh Dương, Triệu Nhã lần nữa lui về phía sau.
"Sư tỷ!"
"Sư huynh!"
Ầm ầm!
Vương Dĩnh, Ngụy Như Yên, Viên Đào kìm nén không được, cũng đồng loạt lao đến.
Viên Đào lấy thân thể va chạm, mặc dù hắn không có đạt tới Cổ Thánh, nhưng thôn phệ Khổng sư lạc ấn, lại thêm trùng kích một lần Cổ Thánh kiếp, thân thể mạnh mẽ có thể so với Cổ Thánh thần binh, lấy thân thể làm vũ khí, uy lực cực kỳ mạnh mẽ.
Ngụy Như Yên thi triển Tiên Thiên độc thể, khí độc như rồng, làm cho không người nào có thể cận thân, không gian bốn phía vặn vẹo.
Mặc dù Vương Dĩnh không vận dụng đồ vật khải linh, nhưng thực lực bản thân cũng đạt đến Cổ Thánh, lại thêm tâm tư tỉ mỉ, mỗi một chiêu đều phối hợp những sư huynh đệ khác, cho người ta một loại cảm giác tận dụng mọi thứ, ngược lại làm cho Lưu Dương khó chịu nhất.
Lộc cộc lộc cộc lộc cộc!
Sáu người liên thủ, như một thể thống nhất, Lưu Dương không còn lực uy hiếp như trước đó, liên tiếp lui về phía sau.
Mặc dù tu vi của hắn vượt qua đám người rất nhiều, nhưng sáu người này đều là lão sư thân truyền, đều tu luyện võ kỹ tinh diệu nhất cùng lý giải công pháp khắc sâu, nếu như không dùng tuyệt chiêu lão sư truyền thụ cho, mà chỉ dùng Dung Hoàng truyền thừa, thật đúng là không chống lại được.
Nhưng vừa dùng tuyệt chiêu lão sư truyền thừa, làm đồng môn sư huynh đệ, nhất định có thể liếc mắt nhận ra, đến lúc đó, trận chiến đấu này cũng sẽ tự nhiên dừng lại.
Bành bành!
Trong lòng suy nghĩ ngàn vạn, trên người phản ứng chậm một chút, liên tục gặp phải hai chiêu công kích, lui về phía sau mấy bước, yết hầu ngòn ngọt, máu tươi từ khóe miệng tràn ra.
Hơn nửa năm không gặp, vốn cho rằng đạt được Dung Hoàng truyền thừa, nhất định có thể vượt qua mọi người, không nghĩ tới mọi người vẫn cường đại như vậy.
"Vị Dung Hoàng này có chút kỳ lạ..."
Luân phiên công kích, đám người Triệu Nhã cũng phát giác có chút không đúng.
Sức chiến đấu của vị tân nhiệm Dung Hoàng này, so với các nàng tưởng tượng thì mạnh mẽ hơn nhiều, điểm ấy không thể nghi ngờ, thế nhưng vì sao cảm giác hắn đối với mọi người phối hợp cùng chiêu số biết rõ ràng như vậy?
"Mặc kệ kỳ lạ hay không kỳ lạ, không nhanh chút, một khi Dị Linh tộc khác liên hợp, chúng ta thật sự phải bỏ mạng ở nơi này..."
Trịnh Dương nhíu mày, trong mắt tràn đầy lo lắng.
Khó trách có thể thống nhất Dị Linh tộc, mặc dù người này trẻ tuổi, nhưng sức chiến đấu không thể nghi ngờ, vốn cho rằng đám người mình đã là nhân vật thiên tài nhất thế hệ trẻ tuổi, nằm mơ cũng không ngờ tới, Dung Hoàng mới tuổi tác không lớn hơn bọn họ, lại một người độc chiến sáu người, cũng không có lộ ra thua trận.
Chẳng lẽ... Thật sự là đệ tử của Thần Linh?
Nếu không vì sao cường đại như vậy?
Rầm rầm rầm!
Bảy người đại chiến, không khí lăn mình, không ngừng phát ra thanh âm sấm rền, phía dưới tất cả Dị Linh tộc đều nhìn đến sắc mặt đỏ lên, tràn đầy kích động.
Cổ Thánh hỗn chiến, hơn nữa cường đại như vậy... Hầu như chưa bao giờ thấy qua.
Trọng yếu nhất là, tân nhiệm Dung Hoàng lấy một địch sáu, vậy mà mạnh mẽ như thế!
"Đủ rồi!"
Ngay thời điểm tất cả mọi người rung động không dứt, một thanh âm trầm thấp nổ vang, vang vọng toàn bộ vương thành.
Nghe được thanh âm này, đám người Trịnh Dương, Triệu Nhã đang vây công toàn thân cứng đờ, vội vàng lui về phía sau.
Tân nhiệm Dung Hoàng cũng ngây người tại chỗ.
Ầm ầm!
Một bóng người hai tay chắp sau lưng, chậm rãi từ không trung đi xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.