Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3499: Sự mạnh mẽ của Thần Linh (1)




"Ngươi là giả!"
Thanh âm như kim thiết giao kích, vẻ mặt Thần Linh không có chút tình cảm nào.
Trương Huyền ở trước mặt hắn, đã không khác gì người chết.
Thân là người từ thượng giới đến, bị thổ dân hạ giới lừa gạt nhận không ra thật giả, truyền đi, mất mặt cũng mất chết rồi, trong lòng chắc hẳn đã tích luỹ một đống lớn lửa giận.
"Ha ha!"
Biết Thần Linh Hoàng nhận chủ là át chủ bài lớn nhất, hắn tuyệt đối không có khả năng làm như vậy, ngụy trang khá hơn nữa cũng có sơ hở, Trương Huyền khó xử cười một tiếng, lăng không trảo một cái.
Hô!
Long Cốt Thần Thương lập tức xuất hiện ở trong lòng bàn tay, lông mày giương lên, một thương phá không đâm tới.
Ầm!
Trường thương mang theo lực lượng phá diệt thời không, truyền vào toàn bộ khí lực của Trương Huyền, thân thể, Vu Hồn, tính cả chân khí, hoàn mỹ tập trung ở cùng một chỗ.
Lần này, Thần Linh Hoàng cũng không thể chặn lại, sẽ bị xuyên qua tại chỗ.
Đã bị nhìn thấu thân phận, vậy trước tiên ra tay, nhìn có thể đánh gϊếŧ tên này hay không lại nói.
Gϊếŧ không chết, tương đương với chiếm cứ chủ động.
Nếu đối phương là Thần Linh Hoàng tế tự mang tới, giờ phút này lại trở thành chủ nhân của đối phương, khẳng định không còn đường lùi, cũng không cần thiết làm người tốt lành gì.
"Ôi!"
Nhìn thấy cử động của hắn, Thần Linh cười nhạo một tiếng, hai tay chắp sau lưng, cũng không tránh né.
Ông!
Long Cốt Thần Thương đâm vào lồng ngực của hắn, còn chưa tới trước mặt, liền bị một cỗ khí lưu ngăn ở bên ngoài, giống như kiếm gỗ đâm vào thiết giáp, không có bất kỳ hiệu quả gì, càng không tiến lên được mảy may.
Da đầu Trương Huyền nổ tung.
Đã sớm nhìn ra tên này mạnh mẽ, không nghĩ tới lợi hại như vậy.
Chỉ bằng vào chân khí hộ thể, liền chặn lại công kích toàn lực của hắn.
Răng rắc! Răng rắc!
Vội vàng muốn rút trường thương về, lại phát hiện không gian trước ngực đối phương nghiền nát, trường thương giống như bị kẹt ở trong không gian vỡ vụn, muốn rút về cũng không làm được.
Ngay sau đó, thanh âm của Long Cốt Thần Thương vang lên ở bên tai.
"Chủ nhân, ta bị thương...".
Vội vàng nhìn lại, quả nhiên thấy mũi thương mài mòn, vảy rồng bên ngoài thân xuất hiện vết rách, dường như máu tươi chảy ra.
"Quá mạnh, căn bản không có cách nào đánh...."
Đối phương không có ra tay đã lợi hại như vậy, thật muốn ra tay, còn không phải dễ dàng bị xoá bỏ?
Vốn cho rằng nắm giữ sức chiến đấu cấp Tích Huyết Trùng Sinh, phối hợp Long Cốt Thần Thương, trong cảnh giới Cổ Thánh đã không cần sợ hãi, hiện tại xem ra, căn bản không phải chuyện như vậy.
"Động thủ! Nếu không tất cả mọi người phải chết ở chỗ này!"
Thấy cảnh này, Thần Dung Hoàng rõ ràng, lại không động thủ, có thể sẽ giống như lúc trước, bị ung dung gϊếŧ chết, hắn kìm nén không được, trường đao trong tay vạch một cái, bổ xuống.
Hỏa Tư Cổ Thánh cũng nâng móng vuốt thô to lên, hỏa diễm thiêu đốt, tựa như muốn nung đỏ thiên địa.
Mặc Linh Cổ Thánh, mấy vị Cổ Thánh khác cũng không dám ngừng lại, đồng loạt ra tay.
Mấy người này xem như toàn bộ sức chiến đấu mạnh nhất của Dị Linh tộc, đồng thời ra tay, thiên địa giống như bị xuyên thủng.
Thần Linh nâng tay, cong ngón tay bắn tới.
Ba!
Một đoàn phong bạo nhanh chóng phá nát không gian, lực lượng công kích đến trong nháy mắt bị hóa giải vô hình, như chưa hề xuất hiện qua.
Trương Huyền nhân cơ hội rút trường thương về, trở lại bên cạnh đám người Thần Dung Hoàng, quay đầu nhìn, chỉ thấy mỗi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.