Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3497: Thần Linh Hoàng thần phục Thần Linh (1)




"Cũng chưa chắc thất bại, mặc kệ...."
Dựa vào Long Cốt Thần Thương, Ngoan Nhân, Hỏa Tư Cổ Thánh, Mặc Linh Cổ Thánh.... cho dù đối phương là Phá Toái Hư Không cảnh, muốn chém gϊếŧ mọi người cũng chưa chắc có thể làm được, đã như vậy, còn có cái gì phải lo lắng?
Lòng khẩn trương một cái chớp mắt khôi phục lại, trên mặt không vui không buồn, để cho người ta nhìn không ra hỉ nộ ái ố.
Ánh mắt Thần Linh đảo qua hai người, một lát sau nhíu mày:
"Các ngươi hướng trời cao cầu nguyện, dùng chính là tinh huyết bản thân, cho ta huyết dịch, nhất định có thể tra ra thật giả!"
Vốn cho rằng chỉ là một đám thổ dân, dựa vào năng lực cùng thân phận của hắn, tùy tiện liền có thể nhìn thấu, nằm mơ cũng không nghĩ đến, nhìn hồi lâu, cái rắm cũng không có nhìn ra.
Cảm giác hai cái này đều là thật.
Thiên hạ, không có khả năng có hai Linh Hoàng, nhưng nếu giả, cho dù ngụy trang giống như đúc, huyết mạch cũng không có khả năng triệt để tương đồng a?
Rất nhanh, hai giọt huyết dịch bay tới, thần thức đảo qua, sắc mặt Thần Linh trở nên mê mang.
Vậy mà cũng giống nhau như đúc!
Làm cái gì a?
"Thần Linh, tên này giả mạo ta, lừa gạt thượng sứ, tội không thể tha...."
Thấy hắn quan sát huyết dịch, còn tưởng rằng quan sát ra điều gì, Thần Linh Hoàng cắn răng.
"Ngậm miệng!"
Đùng!
Thần Linh tát một cái, đánh hắn quay mấy vòng.
Tên ngu ngốc này, ta nhận không ra đang rất khó xử, còn ở chỗ này lải nhải, muốn chết phải không?
"Ta...."
Thần Linh Hoàng bụm mặt, tức giận run rẩy.
"Thần Linh Hoàng thật tế tự thượng giới, mới có thể để cho ta hạ xuống, giả khẳng định không biết cụ thể dùng bao nhiêu bảo vật, giá trị lại bao nhiêu... Hai người các ngươi đều viết ra, cho ta xem nội dung một chút, giá trị chính xác, tự nhiên là thật!"
Thần Linh chần chờ một chút, nói.
Đã Thần Linh Hoàng tế tự thượng giới, van xin khôi phục thương thế, lại tiêu phí lớn đánh đổi, để cho mình hạ xuống, đối với tế tự mà ra chi phí, khẳng định biết rõ rõ ràng ràng.
"Cái này...."
Thần Linh Hoàng sửng sốt một chút, sau đó gật đầu:
"Được!"
Nói xong lấy ra một cái ngọc bài, tinh thần khẽ động, khắc ấn giá trị bảo vật mà bản thân biết lên.
Thấy hắn bắt đầu, Trương Huyền dừng lại một chút, cũng lấy ra một cái ngọc bài, bắt đầu viết.
Tế tự thế nào, làm sao câu thông thượng giới, lại cần tiêu phí bao nhiêu, hắn không rõ ràng, không thể không nói vị Thần Linh này rất thông minh, chỉ từ điểm ấy, liền tóm lấy điểm yếu của người ngụy trang.
Bất quá, lúc trước ngụy trang thành Giám Bảo sư Ổ Thao, tất cả bảo vật đều nhìn qua một lần, vừa rồi mọi người bởi vì tế tự mà chết, linh hồn đều bị Thánh Tích Thạch thôn phệ, bị hắn cùng phân thân hấp thu, số lượng, cấp bậc cụ thể, cũng đều rõ rõ ràng ràng.
Trầm tư một chút, lập tức ghi lại giá trị và số lượng chuẩn xác lên.
Đồng thời nhận lấy ngọc bài của hai người, thần thức quét tới, con mắt nhất thời nheo lại, nhìn chằm chằm Thần Linh Hoàng cách đó không xa, tựa như bất cứ lúc nào cũng sẽ gϊếŧ người.
"Tiền bối...."
Nhìn thấy bộ dáng của hắn, trong lòng Thần Linh Hoàng toát ra linh cảm không lành, lời còn chưa dứt, chỉ thấy bàn tay của đối phương phá không chụp xuống.
"Ngay cả ta cũng dám lừa gạt, ngươi muốn chết...."
Ầm ầm!
Giống như thiên băng địa liệt, thân thể Thần Linh Hoàng bị giam cầm, chạy trốn cũng không làm được, sức mạnh vô cùng vô tận như muốn đập hắn thành thịt vụn.
"Không...."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.