Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3439: Ngoan Nhân ra tay (2)




Thấy hắn quan sát tỉ mỉ Phá Hồn Thước, Mặc Linh Cổ Thánh mỉm cười nhìn lại.
- Cây thước này, ta không nhìn ra được, nhìn chất liệu cùng lực lượng trong đó toả ra, vượt xa Đại Thánh chí bảo, nhưng lại không có nặng như Cổ Thánh chí bảo...
Trương Huyền giải thích, lời còn chưa dứt, liền nghe thanh âm Cổ Thánh vang lên:
- Nói như vậy, Ổ Thao Giám Bảo sư gặp qua Cổ Thánh chí bảo?
Trong lòng lộp bộp một cái, Trương Huyền biểu lộ không thay đổi:
- Cũng chưa gặp qua, lại nhìn qua thư tịch liên quan, nghe nói Cổ Thánh chí bảo trọng lượng cực lớn, một cái vũ khí lớn nhỏ như vậy, có thể so với một ngọn núi lớn vạn trượng...
Lời còn chưa dứt, thanh âm cười lạnh vang lên, ngay sau đó không gian bốn phía vặn vẹo, Trương Huyền giống như trong nháy mắt bị kéo vào một thế giới khác.
- Ha ha! Không cần ngụy trang, ngươi căn bản không phải Ổ Thao Giám Bảo sư!
- Tiền bối...
Trương Huyền lui về sau hai bước, tràn đầy bối rối.
- Giám Bảo sư Dị Linh tộc, truyền thừa vốn không toàn bộ, dưới tình huống bình thường, Đại Thánh chí bảo cũng giám định không ra, chớ nói chi là Cổ Thánh! Ngươi có thể giám định tất cả bảo vật không kém chút nào, lại có thể liếc mắt nhìn ra Phá Hồn Thước cấp bậc không thấp... Ổ Thao, nếu quả thật có loại bản lĩnh này, khẳng định đã sớm danh khắp thiên hạ...
Mặc Linh Cổ Thánh chắp hai tay sau lưng, mang theo bình tĩnh tự tin.
Nếu như nói trước đó còn hơi nghi ngờ, giờ phút này có thể khẳng định, vị trước mắt này, chính là Vu Hồn sư từ trong tay hắn chạy trốn.
Cũng không phải hắn giám định không ra Phá Hồn Thước, mà là... đối phương nói quá nhiều.
Tuy trong ánh mắt mang theo kinh hoàng cùng bối rối, nhưng tâm cảnh một chút ba động cũng không có, lại nhìn không ra cái gì, thì không cần làm Cổ Thánh.
Phải biết, Cổ Thánh là cường giả cao nhất thiên hạ, chỉ cần là tu luyện giả, đều tôn sùng cùng kính sợ, đối phương không có chút rung động nào, còn có tâm tình suy đoán trọng lượng của cây thước này, muốn nói không có vấn đề, hắn cũng không tin.
- Tiền bối nói, ta một chút cũng nghe không hiểu...
Trương Huyền lần nữa lui về phía sau, trong mắt mang theo bối rối, nhưng trong lòng kêu gọi Ngoan Nhân.
Tuy không tìm được Long huyết, nhưng cũng hết cách rồi, chỉ có thể đi đầu lẫn trốn.
- Ở lại đây đi!
Không để ý tới hắn “bối rối”, Mặc Linh Cổ Thánh lăng không trảo một cái, toàn bộ không gian lập tức trở nên u ám, một cỗ hồn lực to lớn bao phủ bốn phía, giống như muốn giam cầm hắn.
Xem ra, trước đó bị thiệt thòi, giờ phút này vừa ra tay, ngay cả lực lượng Vu Hồn cũng vận dụng.
- Phá!
Biết đã không cần phải tiếp tục ngụy trang, bàn tay Trương Huyền run lên, Yêu Dị Huyền Đao lập tức xuất hiện, bỗng nhiên bổ tới.
Tê lạp!
Hồn lực bị chém ra vết rách, không gian bị xé nứt, đao mang xuất hiện ở trước mặt Mặc Linh Cổ Thánh.
- Quả nhiên là gian tế!
Mặc Linh Cổ Thánh cười lạnh, Phá Hồn Thước trong tay nâng lên.
Đinh đinh đinh đinh!
Yêu Dị Huyền Đao tới đối đầu, Trương Huyền nhất thời cảm thấy gan bàn tay run lên, cái trước ông một tiếng bay ra ngoài.
Đều là Cổ Thánh chí bảo, cấp bậc huyền đao rõ ràng yếu hơn Phá Hồn Thước một đoạn dài.
Phần phật!
Huyền đao bị đánh bay, Phá Hồn Thước lần nữa nghiền ép xuống, Trương Huyền lập tức cảm thấy linh hồn giống như bị phong tỏa, bất cứ lúc nào cũng sẽ sụp đổ.
Phá Hồn Thước ngay cả linh hồn của cường giả Cổ Thánh cũng có thể nghiền ép, huống chi loại thực lực như hắn.
- Ra tay đi!
Biết lại không phóng thích át chủ bài, làm không cẩn thận sẽ chết ở đây, tinh thần Trương Huyền khẽ động, một quyển sách xuất hiện trên không trung, ngay sau đó một bàn tay từ bên trong chui ra, thẳng tắp bắt tới.
Phá Hồn Thước hủy diệt thiên địa, ở dưới thủ chưởng bao phủ, trong nháy mắt biến thành cừu non ôn nhuận, không còn lực lượng, nhảy lên hai cái, liền bị bóp ở đầu ngón tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.