Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3380: Dung Hoàng thủ đoạn (1)




- Muốn giết ta, cũng không có dễ dàng như vậy!
Thấy đối phương xé rách da mặt sau cùng, trực tiếp động thủ, Thần Dung Hoàng giãy dụa nâng lên trường đao, lưỡi đao phá không, thời gian nháy mắt thiêu đốt ra ngọn lửa đen kịt, giống như Thiên Hỏa kiếp.
Dị Linh tộc Thần Dung Hoàng, võ kỹ mạnh nhất, Thiên Hỏa liệu nguyên!
Một đao ra, Thiên Hỏa đến, sắc bén vô song, không có gì không phá!
- Hắc!
Dường như biết hắn sẽ ra chiêu này, Thần Linh Hoàng nhẹ nhàng cười một tiếng, lật bàn tay, toàn lực ép xuống, không khí bốn phía liền bị ngưng kết thành thực chất.
Thần Dung Hoàng ở thời kỳ toàn thịnh, có thể xưng Dị Linh tộc đệ nhất nhân, Linh Hoàng, Tinh Hoàng gộp lại, cũng chưa chắc có thể là đối thủ.
Nhưng giờ phút này, bản thân bị trọng thương, nguyên khí tổn hao nhiều, thực lực mười không còn một, mặc dù Thiên Hỏa liệu nguyên mạnh mẽ, nhưng uy lực đã kém xa lúc trước.
Vừa cùng chưởng lực của đối phương tiếp xúc, lực lượng không có gì không phá, Thiên Hỏa hủy diệt, trường đao bay ngược ra, không biết rơi xuống nơi nào.
Bành!
Cả người cũng giống như đạn pháo, trùng trùng điệp điệp ngã xuống đất, vẻ mặt trắng bệch, máu tươi phun mạnh.
Bị Chư Tử bách gia, Danh Sư đường, tộc nhân, hơn hai mươi vị Cổ Thánh vây công, thương thế trên người quá nghiêm trọng, có thể sống đã là may mắn, như thế nào còn có thể chặn lại siêu cấp cao thủ thực lực tương đương hắn!
- Ha ha!
Một chiêu đắc thủ, con mắt Thần Linh Hoàng sáng lên:
- Dung Hoàng, ngươi tung hoành thiên hạ, có từng nghĩ tới, cũng có ngày hôm nay!
Tiến về phía trước một bước, bàn chân dẫm ở trên lồng ngực của hắn, ngửa mặt lên trời cười to.
Vị trước mắt này, vô địch thiên hạ, phong quang cỡ nào, hiện tại cũng nằm ở dưới chân, sống không bằng chết.
- Tinh Hoàng, ta thường ngày đối đãi ngươi như thế nào, thật chẳng lẽ muốn cùng hắn thông đồng làm bậy, cùng một chỗ giết ta? Chỉ cần ngươi giúp ta vượt qua cửa ải khó hôm nay, trở về sẽ coi như chuyện gì cũng không phát sinh, giống như quá khứ...
Nằm trên mặt đất, bị đối phương áp chế, động một cái cũng không thể động, Thần Dung Hoàng mặt xám như tro, quay đầu nhìn về phía một vị Hoàng giả khác.
- Ta...
Thần Tinh Hoàng do dự.
Hắn từ trước tới nay trung lập, lần này phản bội Dung Hoàng, cũng là bất đắc dĩ.
- Tinh Hoàng, từ khi chúng ta liên minh bắt đầu, ngươi đã không còn đường lui... Một khi để hắn khôi phục, chúng ta đều sẽ chết!
Thấy hắn do dự, lông mày Thần Linh Hoàng giương lên.
Cái tên này, cái gì cũng tốt, thực lực cũng mạnh, nhưng thiếu hụt lớn nhất là không quả quyết.
Đến loại tình huống này, sao có thể có đường lui?
- Thật xin lỗi, Dung Hoàng! Linh Hoàng cho ta điều kiện, không cách nào cự tuyệt...
Nhớ tới thủ đoạn của vị trước mắt này, cùng đối phương đáp ứng hắn chỗ tốt, Thần Tinh Hoàng dừng lại phút chốc, hàm răng cắn chặt, bàn tay nâng lên, thẳng tắp vỗ xuống Dung Hoàng nằm dưới đất.
Lần này, lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, người sau tránh né không xong mà nói, đầu sẽ nổ tung, tử vong tại chỗ.
- Tuy không muốn thừa nhận các ngươi phản bội, nhưng Linh Thần chuyên môn nhắc nhở qua ta, ta như thế nào lại bất cẩn như vậy?
Thời điểm bàn tay sắp rơi vào đỉnh đầu, Thần Dung Hoàng chẳng những không có khẩn trương, ngược lại trở nên càng ngày càng yên bình.
- Ừm?
Nhìn thấy bộ dáng này của hắn, hai vị Hoàng giả Dị Linh tộc đồng thời sinh ra một tia không ổn, Thần Linh Hoàng cũng nhịn không được nữa:
- Giết!
Biết chần chờ thời gian càng dài, tỷ lệ thành công càng nhỏ, lại không để ý tới nói nhiều, cũng đập xuống.
Giống như Tinh Hoàng, bàn tay còn chưa tới đầu đối phương, ngực đột nhiên đau đớn kịch liệt, ngay sau đó liền thấy hai cái xương tay, xuyên thủng hậu tâm của bọn hắn chui ra.
Xương tay Ngoan Nhân!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.