Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3349: Trận tâm (2)




- Ở đâu?
Nhan Thanh Cổ Thánh vội vàng nhìn tới.
Tìm không thấy trận tâm, liền vĩnh viễn không cách nào mở ra chủ điện, cục diện trước mắt một mực khó giải.
- Ở trong tay người Trương gia thuần phục hậu bối của Bạch tôn giả!
Dục lão quỷ hừ lạnh một tiếng.
- Hắn?
Nhan Thanh cùng rất nhiều Cổ Thánh đồng thời tập trung đến trên người Trương Huyền.
- Cái này...
Bị tất cả mọi người chú ý, Trương Huyền xấu hổ.
- Vị tiểu hữu này, trận tâm của thế giới rừng rậm cùng thế giới sa mạc, thật đều ở trong tay ngươi?
Nhan Thanh Cổ Thánh nói.
- Hẳn là vậy, chỉ bất quá... Hai thứ này đều là vật sống, làm sao có thể khảm nạm lên cửa chính...
Trương Huyền vò đầu.
Thế giới rừng rậm, là năm đại vương giả, thế giới sa mạc, là rễ cây... Hai loại đều là sống, làm sao khảm a?
- Là vật sống không sao, chỉ cần lấy ra, tới gần chủ điện, tự nhiên sẽ tiến vào bên trong!
Nhan Thanh Cổ Thánh nói.
- Được rồi!
Trương Huyền dừng lại một chút, cổ tay khẽ đảo, năm vương giả xuất hiện ở trước mặt mọi người, hướng về phía trước đẩy một cái.
Hô!
Năm đại vương giả quả nhiên giống như nhận lấy cái gì thu hút, thân hình không ngừng thu nhỏ, còn chưa tới trước chủ điện, liền biến thành một vòng tròn âm dương tương dung, răng rắc một cái, khảm nạm ở trong lỗ khảm, đồng dạng tản mát ra ánh sáng.
- Cái này...
Không nghĩ tới, năm đại Thánh thú vậy mà biến thành âm dương ngư, Trương Huyền nhịn không được sững sờ.
- Ngươi nắm giữ trận tâm của thế giới rừng rậm, vì bên Danh Sư đường kiếm một danh ngạch, trận tâm thế giới sa mạc, nếu như cũng ở trong tay ngươi, vậy nhanh lấy ra đi!
Thấy quả nhiên là trận tâm, Nhan Thanh Cổ Thánh thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục nói.
Trương Huyền gật đầu.
Cổ tay khẽ đảo, lòng bàn tay nhiều ra một cái rễ cây, lần nữa run lên.
Giống như rất nhiều Thánh thú, cũng khảm vào trong lỗ khảm, liên tục ba cái trận tâm bị để vào, bốn phía quang mang đại thịnh, chủ điện Khổng miếu trước mắt, tựa như lúc nào cũng sẽ mở ra.
- Quá tốt rồi...
Nắm đấm xiết chặt, Nhan Thanh Cổ Thánh tràn đầy kích động lần nữa nhìn quanh:
- Còn lại còn có thế giới khí độc, thế giới thạch lâm cùng thế giới băng tuyết, còn xin bằng hữu đạt được cầm tới, mở ra chủ điện!
Thanh âm vang vọng bốn phía, sau một lúc lâu, vẫn không người có động tĩnh, hình như trận tâm của ba thế giới này hư không tiêu thất vậy.
- Chẳng lẽ người đạt được ba trận tâm này, không đi tới nơi đây? Lại hoặc là, ba trận tâm không có bị người đạt được?
- Điều đó không có khả năng, không chiếm được trận tâm, sáu đại thế giới không có khả năng liên thông...
...
Thấy không có người đi ra, tất cả Cổ Thánh lần nữa nhíu mày.
- Bằng hữu đạt được trận tâm, không cần lo lắng, Nhan Thanh ta lấy danh dự của Chư Tử bách gia bảo đảm, chắc chắn sẽ không có người ra tay với các ngươi, nếu không, chính là đối nghịch Chư Tử bách gia, ta là cái thứ nhất sẽ không tha thứ!
Thấy vẫn không có người đi ra, Nhan Thanh Cổ Thánh cho rằng người đạt được trận tâm sợ gặp phải trả thù, liền nói.
Hô đôi câu vẫn không có người, đang cảm giác kỳ lạ, chỉ thấy Trương Huyền đi tới trước chủ điện, đột nhiên rụt rè giơ tay lên:
- Hình như trận tâm thế giới khí độc, thế giới băng tuyết, cũng đều ở chỗ ta!
- Đều ở chỗ ngươi? Ngươi một người đạt được bốn trận tâm?
Bốn phía lặng ngắt như tờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.