Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 333: Thuần phục (1)




- Cái gì?
Đám người Vân Đào đều thiếu chút nữa ngất đi.
Có chuyện gì vậy?
Đây chính là con báo Kim Thân Thiết Tiễn Ích Huyệt cảnh, thực lực chống đỡ được cường giả Thông Huyền cảnh sơ kỳ, phòng ngự còn vô địch, lại thoáng cái bay ngược ra, miệng sùi bọt mép...
Đây là bị công kích lớn tới mức nào?
Bọn họ đồng loạt nhìn về phía tiểu tử vô tri cách đó không xa. Chỉ thấy hắn đầy vẻ bất đắc dĩ đi tới trước mặt con báo Kim Thân Thiết Tiễn, ngồi xổm xuống. Trong mắt hắn có vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
- Ta đã nói với ngươi, người muốn bắt ngươi là bọn họ, nhờ ngươi đừng tới tìm ta gây phiền toái...
Phụt!
Nghe hắn nói như thế, đám người Vân Đào đều nhất thời co giật.
Em gái ngươi!
Chúng ta không dẫn theo người như vậy.
Bất kể nói thế nào, gặp gỡ chính là có duyên. Chúng ta chắc hẳn phải thuộc về thống nhất chiến hào mới đúng. Ngươi nói vậy là có ý gì?
Làm gì có người giật dây man thú tới gây phần phức cho đám người mình chứ?
Gào!
Nghe được đối phương nhắc tới, con báo Kim Thân Thiết Tiễn lộ ra vẻ mặt xấu hổ và giận dữ, giãy dụa đứng lên. Nó lại rít gào một tiếng, một móng nhấc lên, vỗ về phía người không ngừng lải nhải ở trước mặt.
- Chung quy vẫn là man thú. Nói với ngươi hồi lâu, chẳng khác nào không nói...
Dưới ánh mắt khẩn trương của mọi người, người tên là Trương Huyền này không để ý tới móng vuốt đối phương vỗ tới, tiếp tục nói. Lại ở thời điểm móng vuốt gần rơi xuống đầu, bàn tay hắn duỗi về về phía trước.
Hình ảnh giống như thời gian dừng lại. Móng vuốt ngay cả sắt thép cũng có thể thoáng cái đập vỡ, dừng lại trên không trung.
Vù!
Ngay sau đó, bàn tay hắn giơ lên. Con báo Kim Thân Thiết Tiễn dài bốn, năm thước, nặng đến mấy nghìn cân đã bị hắn nhấc lên, tiện tay ném xuống đất, sau đó lại nhấc lên, lại ném xuống.
Ầm ầm ầm ầm!
Mặt đất lập tức bị đập ra một cái hố to.
Đám người Vân Đào chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy. Mỗi một người cảm giác sắp phát điên rồi.
Đây chính là con báo Kim Thân Thiết Tiễn, một trong những man thú ngoan độc nhất trong núi rừng, hiện tại tự nhiên bị người nắm lấy móng vuốt xme là roi đánh?
Đây là thực lực gì?
- Hắn... sợ rằng chí ít đã đạt tới Thông Huyền cảnh đỉnh phong. Thậm chí có thể là... nửa bước Tông Sư!
Môi một thuộc hạ run rẩy.
- Nửa bước Tông Sư? Ta vừa rồi không ngờ chế giễu một vị nửa bước Tông Sư? Còn nói cố gắng dạy dỗ một trận, tùy tiện đánh chết cũng là nhẹ...
Vân Đào có cảm giác kích động muốn nôn ra máu.
Có cần hãm hại như thế hay không?
Ngươi là nửa bước Tông Sư, nói sớm đi. Cho dù lá gan của ta có lớn hơn nữa, ta cũng không dám đắc tội...
- Lần này nhìn cho kỹ. Người muốn bắt ngươi chính là bọn họ, không phải ta!
Liên tục đánh vài cái, thấy con báo Kim Thân Thiết Tiễn sắp bị ngã ngất đi, Trương Huyền lúc này mới ngừng lại.
Mọi người phiền muộn. Thật ra hắn rất buồn bực. Hắn chính là một người không liên quan, đi ngang qua nơi đây, có lòng tốt nói trận pháp này có khả năng không đáng tin cậy. Bọn họ không tin thì thôi, còn xem hắn như một kẻ khoác lác.
Hắn lười để ý tới, vốn tưởng rằng cứ qua như vậy. Ai biết... con vật này cũng chạy tới gây phiền toái.
Muốn sát hạch thuần thú sư chính là Vân Đào này. Bố trí trận pháp cũng là hắn. Sao không đi tìm kẻ cầm đầu gây họa, tìm ta làm gì?
Man thú đúng là man thú. Một chút khả năng quan sát cũng không có!
- Đi thôi!
Liên tục đánh con báo Kim Thân Thiết Tiễn vài cái, mình đầy những vết thương, sắp tắt thở, lúc này Trương Huyền mới lắc đầu, nhìn về phía Thẩm Bích Như.
- Ừ!
Trầm lão sư đã đi tới.
Nàng đã sớm biết thực lực của Trương Huyền đạt được Thông Huyền cảnh đỉnh phong. Con báo Kim Thân Thiết Tiễn khẳng định không phải là đối thủ của hắn. Hiện tại xuất hiện loại cục diện này, nàng cũng không bất ngờ.
- Hai người...
Thấy hai người muốn rời khỏi đó, Vân Đào đang muốn đi tới gọi lại, đã thấy con báo Kim Thân Thiết Tiễn nằm dưới đất lại giãy dụa đứng dậy, chắn ở phía trước mặt Trương Huyền. Chi trước để sát trên mặt đất, giống như quỳ xuống, trong ánh mắt lộ ra vẻ chờ mong.
- Đây là... chủ động khuất phục? Con báo Kim Thân Thiết Tiễn muốn thuần phục hắn sao?
Làm thuần thú học đồ, tồn tại bất cứ lúc nào cũng có thể sát hạch thuần thú sư, Vân Đào hiểu rất rõ ràng về thói quen của man thú.
Con báo Kim Thân Thiết Tiễn trước mắt có bộ dạng này, rất rõ ràng đã bị lực lượng tuyệt đối của vị Trương Huyền này hù dọa, dự định thuần phục.
Mình muốn thuần phục nó để thông qua sát hạch thuần thú sư. Bởi vậy mới liên tục đuổi theo nó hơn mười ngày. Thật vất vả gặp được nó, bây giờ nó lại muốn thuần phục người khác?
Vân Đào cảm thấy trong lòng phiền muộn, thiếu chút nữa nôn ra máu.
Chỉ có điều, hắn cũng không có cách nào. Một khi man thú thuần phục, nói rõ từ sâu trong lòng đã phát sinh sợ hãi đối với chủ nhân, lại không dám phản kháng. Cho dù hiện tại hắn chạy tới sử dụng tất cả thủ đoạn, chắc hẳn cũng không có bất cứ tác dụng gì.
Man thú, suốt đời chỉ nhận một người làm chủ nhân. Hiện tại nó chủ động quỳ xuống, nói rõ đã có lòng thuần phục. Có làm gì nữa cũng đã muộn.
“Nó là của ta...”
Nước mắt hắn chảy ào ào, âm thầm thương tâm, lại không dám nhiều lời.
Hắn đang cảm thấy đối phương nhìn thấy nó thuần phục, nhất định sẽ cao hứng vô cùng, lại thấy người thiếu niên đối diện nhíu mày:
- Ngươi xong chưa? Tránh ra, nếu không ta lại đánh ngươi!
- Ô ô ô!
Con báo Kim Thân Thiết Tiễn cúi đầu, không ngừng rên rỉ.
- Thế nào, còn không phục sao?
Trương Huyền nhấc chân lại muốn đạp tới.
- Khụ khụ, Trương Huyền tiền bối...
Nhìn thấy được người này căn bản không biết đối phương đã hoàn toàn thuần phục, Vân Đào không thể tiếp tục kìm chế được, đi lên phía trước.
Trước đó cảm thấy đối phương là người hầu, hắn không thèm quan tâm. Lúc này mới biết đối phương có thể là cường giả nửa bước Tông Sư, hắn cũng không dám giả vờ lớn.
- Tiền bối?
Trương Huyền không nghĩ tới người vừa rồi thích ra vẻ ta đây, lại gọi mình như vậy. Chỉ có điều, suy nghĩ một chút hắn cũng hiểu được.
- Con báo Kim Thân Thiết Tiễn này đã hoàn toàn thần phục tiền bối. Nếu như tiền bối đồng ý thu phục, đưa tay xoa lên trán nó, nhỏ một giọt máu để cho nó nuốt vào, nó sẽ hoàn toàn thần phục, đến chết không thay đổi... Nếu không đồng ý, xoay người rời đi là được!
Vân Đào nói.
Hiện tại hắn xem như đã nhìn ra, người trước mắt này tuy rằng thực lực cường đại, nhưng đối với thuần thú lại một chữ cũng không biết.
Nếu không, tuyệt đối không thể ngay cả động tác man thú thần phục cũng không biết.
- Hoàn toàn thuần phục?
Trương Huyền sửng sốt.
Tại sao đánh cho một trận, nó lại thần phục?
Xem ra thuần thú sư cũng quá dễ dàng đi...
Nếu như để cho Vân Đào biết suy nghĩ của hắn, nhất định sẽ buồn bực nôn ra máu.
Muốn khiến cho man thú cam tâm tình nguyện thuần phục, có rất nhiều thủ đoạn. Dụ dỗ, cảm kích, trấn áp...
Trong đó cái gọi là trấn áp, chính là sử dụng chiêu số công kích đối phương am hiểu nhất, đánh cho đối phương không dám phản kháng.
Thân thể con báo Kim Thân Thiết Tiễn có phòng ngự vô địch, tốc độ lại nhanh. Cho dù là cường giả Thông Huyền cảnh bình thường đối phó với những thủ đoạn này cũng đau đầu vô cùng. Nhưng đối với Trương Huyền đã luyện qua thân pháp thiên đạo, kim thân thiên đạo, lại dễ dàng giống như trò trẻ con.
Bất kể một loại nào, đều không phải là đối thủ của con người trước mắt, nó mới hoàn toàn cam tâm tình nguyện bái phục.
Nói ra đơn giản, trên thực tế muốn làm được rất khó.
Không nói gì khác, dưới Tông Sư cảnh, lực lượng thân thể muốn vượt quá Trương Huyền, gần như rất khó tìm được. Cho dù tìm được, ai lại sẽ đặc biệt chạy tới thuần phục một con báo Kim Thân Thiết Tiễn chỉ có Ích Huyệt cảnh?
Đương nhiên, chỉ là hắn không biết độ khó trong đó. còn tưởng là đơn giản mà thôi.
- Ô ô ô ô!
Con báo Kim Thân Thiết Tiễn lộ vẻ mặt chờ đợi nhìn qua.
- Ngươi biết bay không?
Thấy bộ dạng này của nó, Trương Huyền có chút do dự, nhìn qua.
Con báo Kim Thân Thiết Tiễn thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Nó là man thú xưng hùng xứng bá trên đất liền, làm sao có thể bay?
- Không biết bay, cần ngươi cũng vô dụng...
Trương Huyền nhíu mày.
Hắn muốn đi tới Thiên Vũ vương quốc cách nơi này mấy vạn cây số. Cho dù con vật này chạy nhanh đi nữa, không tốn một, hai tháng, không thể đến được, tốc độ còn xa mới bằng man thú bay.
Lại nói, đối với hắn thực lực như vậy đã không có tác dụng lớn.
Nói cách khác... Người này đối với hắn mà nói, cần cũng được không cần cũng được.
Nhìn thấy được vẻ mặt hắn do dự, Vân Đào và thuộc hạ của hắn ở bên cạnh đều muốn phát điên.
Đại ca, ngươi có muốn rầu rĩ như thế hay không?
Vì con man thú này, chúng ta đuổi theo hơn mười ngày. Thời gian trước chuẩn bị còn hơn hai tháng. Lết quả muốn thuần phục, nó cũng không để ý tới. Ngươi thì hay rồi. Nó thành tâm thuần phục, còn không muốn...
Người so với người thế nào lại chênh lệch lớn như vậy?
- Thôi đi. Nếu ngươi muốn nhận ta làm chủ, thu ngươi cũng không sao!
Không do dự quá lâu, Trương Huyền gật đầu.
Dù sao hắn cũng không có man thú. Nếu con vật này nguyện ý thuần phục, hắn nhận lấy là được. Nghĩ đến nắm giữ một con man thú Ích Huyệt cảnh, cũng rất phong cách.
Dựa theo như lời Vân Đào nói, hắn đưa tay xoa ở trán của đối phương, đồng thời nhỏ một giọt máu cho nó nuốt xuống.
Máu tiến vào trong cơ thể đối phương, giống như là mở ra loại nghi thức nào đó. Tinh thần của hắn và đối phương hình thành một cầu nối. Làm chủ nhân, chỉ cần hắn nguyện ý, có thể tùy ý giết chết nó.
Hơn nữa hắn cảm giác thông qua cầu nối này, có thể cảm nhận được rõ ràng sự thuần phục của con báo Kim Thân Thiết Tiễn trước mắt này, cũng có thể dễ dàng ra lệnh cho nó, giống như mọc ra thêm cánh tay.
Thảo nào thuần thú sư khiến người ta kiêng kỵ. Chỉ dựa vào việc có thể khống chế man thú chiến đấu, cũng rất đáng sợ.
- Nếu thần phục ta, xem như là vật cưỡi của ta. Đoạn đường đi tới Thú Đường, đành làm phiền ngươi!
Trương Huyền vẫy tay một cái.
Nói xong, hắn nhìn thấy con báo Kim Thân Thiết Tiễn trước mắt lộ vẻ mặt ủy khuất nhìn qua. Nó giãy dụa hai cái, lại ngã xuống đất, chết sống không đứng dậy nổi.
Vừa rồi hắn ra tay quá mạnh, đánh nó bị trọng thương. Hiện tại nó muốn đứng lên cũng khó khăn, đừng nói làm vật cưỡi đi đường.
- Trương Huyền tiền bối, nó bị trọng thương rồi. Xem ra cần phải nghỉ ngơi nửa tháng, mới có khả năng thoải mái đi lại!
Vân Đào liếc mắt thoáng nhìn, nói.
- Nghỉ ngơi nửa tháng?
Trương Huyền nhíu mày.
Sở dĩ hắn đi Thú Đường thuê man thú bay, chính là vì không có thời gian. Dù sao khí độc ở trong cơ thể hắn thêm một ngày, tai hoạ ngầm lại thêm một ngày.
Nếu vì một con man thú không có tác dụng gì lớn, ở lại chỗ này chờ hơn nửa tháng, thật sự có chút lãng phí.
- Ngươi là thuần thú học đồ, có phương pháp gì khiến cho thương thế của nó nhanh chóng khỏi hẳn không?
Hắn không nhịn được nhìn qua.
Con người bị thương, có thể dùng đan dược, hoặc vận công, tiến hành xoa dịu, nhanh chóng trị liệu.
Man thú chắc hẳn cũng có phương pháp cùng loại!
Hắn không biết rõ ràng những điều này. Nhưng nếu như Vân Đào người trước mắt này định sát hạch thuần thú sư, hẳn có biết một chút.
- Thể chất của man thú khác với con người. Nhưng muốn nhanh chóng trị hết thương thế, phương pháp cơ bản cũng tương tự. Loại thứ nhất chính là tìm kiếm đan dược thích hợp, chế luyện xong có thể để cho nó dùng chữa thương. Những đan dược này có thể nhanh chóng giảm bớt thương thế. Nếu như có thể tìm được, đồng thời đúng bệnh, khoảng hai ngày là có thể khỏi hẳn!
Vân Đào suy nghĩ một chút nói.
- Hai ngày?
Trương Huyền lắc đầu, cảm thấy thời gian vẫn quá lâu:
- Còn có phương pháp khác không?
- Loại phương pháp vừa rồi là của luyện đan sư, cũng là loại thủ đoạn con người thường dùng nhất. Loại thứ hai là phương pháp chữ thương đặc biệt của thuần thú sư, cần muốn trở thành thuần thú sư chính thức mới làm được. Đồng thời chỉ có tác dụng đối với thú sủng của riêng mình...
Vân Đào liếc mắt thoáng nhìn.
Thuần thú sư có phương pháp đặc biệt để trị thương cho thú sủng của mình, công pháp đặc biệt cần phải một người một thú cùng tu luyện, bồi dưỡng mức độ phù hợp. Tốt nhất nửa năm mới được. Người này hoàn toàn không hay biết gì về thuần thú, lại vừa thu phục, nhất định là không có hi vọng gì.
- Loại thứ ba, lại là thủ đoạn của danh sư! Con báo Kim Thân Thiết Tiễn hung mãnh như vậy, tự nhiên lại đạt tới Ích Huyệt cảnh đỉnh phong. Chỉ cần khiến cho nó đột phá đến Thông Huyền cảnh, thương thế sẽ lập tức hoàn hảo như lúc đầu!
Nói xong loại thứ hai, Vân Đào do dự một chút mới nói tiếp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.